Tự tìm hạnh phúc cho riêng mình
Tự tìm hạnh phúc cho riêng mình. “Đó là một khoảng thời gian rất tệ. Nhưng một ngày nào đó, cô sẽ cảm thấy nó chỉ là một chiếc nhẫn. Một chiếc nhẫn cô đã từng đeo mà thôi”.
Nếu có một ngày yêu thương đã cạn, xin hãy tự đi tìm hạnh phúc, an nhiên tự tại bắt đầu cuộc sống mới. Đừng xuẩn ngốc tự trói mình vào căn buồng kí ức, làm bạn với cô đơn.
Đây là câu nói tôi khá tâm đắc khi xem phim “The other woman”. Phim kể về cô nàng luật sư khó tính Carly Whitten (Cameron Diaz), sau khi phát hiện bạn trai mình đã có vợ, quyết định đi du lịch một chuyến để làm lại từ đầu. Nào ngờ trong lần du lịch ấy, cô lại bắt gặp Kate (Mann) và cả Amber (Kate Upton), vợ và người tình khác của tên bạn trai lăng nhăng. Sau khi tiếp xúc (bằng vài trận đán.h ghe.n), ba người quyết định dạy dỗ tên Sở Khanh kia một bài học.
Câu nói là của Carly khi thấy Kate mặc lại áo cưới, một mình trên gác uống rượu và xem băng hình ngày thành hôn của hai người. Dù đã đồng ý là cả ba sẽ cho tên chồng “một bài học nhớ đời”, nhưng Kate vẫn tiếc nuối.
Phụ nữ thì thường mềm lòng như vậy. Khi bị ai đó phản bội, họ chọn cách tha thứ hơn là dứt khoát. Họ thường cam chịu hơn là ra đi. Họ dễ đắm chìm trong ảo vọng của những ngày xưa cũ, khi tình còn nồng thắm. Ảo vọng càng lớn, tổn thương càng nhiều. Niềm tin bị đán.h mất, nhưng họ vẫn luôn khao khát tìm về kí ức. Có mấy ai bỏ được tuổ.i trẻ của mình, quãng thời gian tràn đầy nhựa sống và ngọt ngào đến tuyệt diệu.
Video đang HOT
Tình đã hết mà đôi khi người ta cứ cố chấp bấu víu. Yêu mà phải “ráng” thì có mệt không? Mệt chứ. Người ta ngại thay đổi, người ta tiếc quá khứ, và người ta sợ tương lai, sợ cả những lời hỏi thăm, những lời dị nghị, bàn ra tán vào. Cái sợ làm người ta quên mất mục đích sống của mình. Sống vì ai, sống để làm gì? Chẳng phải cuộc đời mình, mình sống cho mình hay sao? Hạnh phúc hay khổ đau là do bản thân tự lựa chọn, vậy sao không thử một lần vì mình mà gạt đi nỗi sợ hãi, đứng lên và làm lại từ đầu.
Cuối cùng, nó cũng chỉ là một chiếc nhẫn cô đã từng đeo mà thôi.
Theo Guu
Vợ cho người ta vay tiề.n rồi bị lừa hết, tôi tức giận đuổi cô ấy đi và 5 năm sau mới biết sự thật không ngờ
Đừng hòng bịa chuyện lừa tôi. Hay là cô cho thằng nào rồi. Từ giờ đến mai cô không mang tiề.n về đây thì đừng vác mặt về cái nhà này nữa.
24 tuổ.i tôi lấy vợ. Khi đó mới ra trường vừa đi làm nên cuộc sống rất khó khăn. Tôi vẫn nhớ lúc đấy toàn bộ của hồi môn bố mẹ hai bên cho cộng với tiề.n mừng cưới của hai vợ chồng gom lại được 25 triệu. Lẽ ra tôi không cưới vội thế này đâu nhưng dạo đang yêu vợ thì không may tôi lại làm cho một cô gái có bầu. Tôi đã khéo léo dụ dỗ cô ấy đi phá thai rồi nhưng để chắc chắn cuộc sống của mình không bị cô gái kia làm ảnh hưởng, tôi cưới vợ ngay cho chắc ăn.
Lúc ấy tôi bảo vợ mang toàn bộ số tiề.n đó gửi tiết kiệm để phòng sau này sinh con hoặc có công việc thật cần mới dùng. Lương tôi và vợ cộng lại chỉ được gần 5 triệu nhưng thôi sống tằn tiệm thì cũng đủ, có nhiều tiêu nhiều có ít tiêu ít do cách chi tiêu của mình cả thôi. Vợ chồng cũng tính tới chuyện hoãn sinh con trong vòng 2 năm.
Thế nhưng một chuyện bất ngờ xảy ra ngoài dự tính khi chúng tôi vừa mới kết hôn được một tháng. Hôm ấy tôi đi làm về thấy vợ ngồi co ro trong góc nhà, tôi hỏi mấy câu không trả lời. Bực quá tôi gắt lên thì cô ấy khóc òa, cố bình tĩnh đợi vợ nín tôi tiếp tục hỏi lý do thì cô ấy thút thít:
Tiề.n cưới của vợ chồng mình định gửi tiết kiệm mất hết rồi. (Ảnh minh họa)
- Tiề.n cưới của vợ chồng mình định gửi tiết kiệm mất hết rồi.
- Làm sao mà mất được. Tôi bảo cô đi gửi từ lâu rồi cơ mà.
- Tại... tại vì hôm em đi gửi thì con chị Thanh cùng công ty bị ta.i nạ.n trấn thương sọ não phải nhập viện cần tiề.n mổ. Thấy chị ấy đến công ty nháo nhào hỏi vay mọi người. Nhìn chị ấy thương quá nên cho chị ấy vay. Chị ấy hứa sẽ trả nhưng mấy hôm nay không thấy chị ấy đi làm nữa, mọi người nói nhà chị ấy chuyển đi rồi.
- Tôi không tin, cô mang tiề.n đấy đi đâu. Đừng hòng bịa chuyện lừa tôi. Hay là cô cho thằng nào rồi. Từ giờ đến mai cô không mang tiề.n về đây thì đừng vác mặt về cái nhà này nữa.
Tôi quát tháo ầm ĩ rồi đuổi vợ đi, bắt cô ấy phải mang tiề.n về nhà bằng được. Thực sự khi ấy tôi nghĩ vợ âm mưu gì đó nên mới nói dối bị người ta lừa tiề.n. Ngày hôm sau cũng không thấy vợ về rồi sau đó thì cô ấy đi luôn, chỉ gửi lại cho tôi lá đơn l.y hô.n kèm vài dòng: "Em xin lỗi. Em có lỗi với anh, em không thể kiếm ra số tiề.n ấy được để mang về cho anh. Em là một người vợ tồi tệ, không xứng đáng với anh. Hi vọng anh sẽ tìm được người vợ khác xứng đáng hơn".
Dạo ấy còn trẻ, tính hiếu thắng cao. Một thằng con trai như tôi khối cô gái xin chế.t, tôi chẳng lo. Mà cô ấy có quay về xin tha lỗi thì tôi cũng khó lòng mà tha thứ cho được, vì làm được một lần cô ấy sẽ làm được lần hai. Có sống với nhau thì cũng không bao giờ tôi để cô ấy giữ một nghìn nào nữa.
Thế nhưng không hiểu sao , dù chia tay vợ 5 năm rồi mà tôi vẫn chưa kết hôn được với cô gái nào khác. Dù bây giờ công việc tôi đã có sự thăng tiếng đáng kể, thu nhập cũng rất cao còn vợ cũ thì nghe nói vào tận trong Nam lập nghiệp. Từ sau khi ly dị chúng tôi chưa hề liên lạc gì lại với nhau.
Cách đây 1 tháng tình cờ tôi gặp lại cô gái ngày xưa đã từng có bầu với tôi trước khi tôi cưới vợ. Đặc biệt hôm ấy cô ta còn dắt theo 2 đứ.a tr.ẻ, một đứa khoảng hơn 4 tuổ.i, một đứa 2 tuổ.i. Khi nhìn thấy tôi cô ấy đã tìm cách tránh mặt nhưng khi cô ấy định dắt con đi hướng khác thì tôi đã ở ngay trước mặt. Tôi choáng váng khi thấy thằng bé lớn giống mình như đúc.
Con em đấy à. Em lấy chồng lâu chưa? (Ảnh minh họa)
- Con em đấy à. Em lấy chồng lâu chưa?
- Anh là một thằng tồi... Anh không xứng đáng là đàn ông. May mà ngày đó có chị Hoa (tên vợ cũ tôi) không thì chắc chắn chẳng bao giờ tôi và anh có ngày chạm mặt nhau, con tôi cũng không bao giờ xuất hiện trên cõi đời này. Anh bắt tôi phá nhưng chị Hoa bảo tôi giữ lại. Khi tôi bầu tháng thứ 5 bị trượt chân tưởng cả mẹ con đều không qua được thì chị ấy đã cầm 25 triệu tới để lo viện phí cho mẹ con tôi. Nhờ chị ấy mẹ con tôi được cứu lần thứ hai. Vậy mà sao anh nỡ phụ chị ấy. Mãi năm ngoái tôi mới biết hai người chia tay. Anh khốn nạn quá mà.
Cô ấy mắng, cô ấy gào thét trước mặt tôi rồi sau đó quay đi tới chỗ con trai đang chơi dắt nó đi luôn. Tôi cứ đứng đó như trời chồng, chẳng nói được câu nào. Hóa ra ngày đó vợ tôi không phải là cho đồng nghiệp vay tiề.n mà là cứu con trai tôi. Nhưng giờ thì có lẽ chẳng bao giờ tôi được nhận con mình nữa rồi, nó không thể nhận một người cha khốn nạn thế này. Tôi là một thằng khốn nạn, quá khốn nạn mà.
Theo Một thế giới
Cưới nhau 10 năm tôi mới phát hiện ra bí mật bấy lâu của vợ Tôi cứ nghĩ mình không còn điều gì phải băn khoăn lo nghĩ cho đến khi vợ có thai con trai thứ hai. Cô ấy nhất định không chịu đặt tên con theo mong muốn của ông bà nội, dù bố mẹ tôi đã đi xem bói và chọn một cái tên thật ý nghĩa. Chiều vợ nên tôi cũng không phản đối...