Trường gà đua nhau sát phạt
Trên địa bàn TPHCM hiện có hàng chục trường gà lớn, nhỏ tồn tại nhiều năm nay. Trong đó, nhiều trường gà mỗi lần cáp độ lên tới hàng trăm, thậm chí cả tỉ đồng nhưng vẫn không bị cơ quan chức năng phát hiện, xử lý
Cân gà để chuẩn bị vào trận đá độ ở trường gà Ba Nên
Không cần phải đi đâu xa, giới mê cờ bạc vẫn có thể thỏa má.u đỏ đen với hàng chục trường gà có mặt nhiều nơi ở TPHCM. Trong đó, các trường gà: Tuấn Lũi, Trắng, Ba Nên, Mười Lùn, Cu Đĩ, Nam “nghiệ.n”… được dân má.u mê đỏ đen nhẵn mặt.
Canh phòng cẩn mật
Trường gà Tuấn Lũi nằm trên đường Vạn Kiếp, phường 3, quận Bình Thạnh – TPHCM. Đây là một trong vài trường gà được dân đỏ đen biết đến nhiều nhất, đặc biệt là giới anh chị giang hồ hoặc cờ bạc ở quận Bình Thạnh. Ở trường gà này, mỗi độ ăn thua hàng trăm triệu, có khi lên đến cả tỉ đồng.
Cách đó không xa là trường gà Trắng, nằm trên đường Hoa Sữa, phường 7, quận Phú Nhuận – TPHCM. Hằng ngày, trường gà Trắng có hàng trăm con bạc từ quận 2, Gò Vấp và các vùng lân cận tới cáp độ, mỗi trận từ chục triệu đến hàng trăm triệu đồng.
Trên Tỉnh lộ 80 thuộc xã Phạm Văn Hai, huyện Bình Chánh – TPHCM có trường gà của Nam “nghiệ.n”, hằng ngày thu hút cả trăm con bạc tới cáp độ. Cứ 1-2 tuần, ở đây lại diễn ra một vài độ lớn với số tiề.n ăn thua hàng trăm triệu đồng…
Các trường gà này đều được canh phòng cẩn mật, người lạ mặt khó thể ra vào. Trong đó, ở trường gà Trắng, từ đường Hoa Sữa trở vào là độc đạo, vừa tiện dò xét người lạ mặt vừa dễ tháo chạy nếu có “động” vì cuối đường là nhà của một hộ dân có cửa sau thông ra đường Vạn Kiếp.
Ngoài các trường gà nêu trên, dọc đường Phan Văn Trị (khu vực giáp ranh giữa quận Gò Vấp và quận Bình Thạnh), đường Hoàng Hoa Thám (phường 7, quận Bình Thạnh), khu vực chùa Nghệ sĩ (quận Gò Vấp), đường Tô Hiến Thành (quận 10), cạnh khu vực trại cá sấu Hoa Cà (phường Hiệp Bình Chánh, quận Thủ Đức – TPHCM)… cũng có hàng loạt trường gà, tuy quy mô không lớn bằng nhưng cũng thu hút hàng chục con bạc tới cáp độ mỗi ngày.
Video đang HOT
“Khó” bị phát hiện
Các trường gà này tồn tại lâu năm, trong giới đá gà không ai không biết nhưng lại “khó” bị cơ quan chức năng phát hiện. Trường gà Ba Nên nằm trong khu đất trống ở cuối con hẻm 354 Phan Văn Trị, phường 11, quận Bình Thạnh, mỗi ngày có rất đông con bạc lui tới cáp độ với số tiề.n hàng trăm triệu đồng. Gần 10 năm nay, trường gà này hoạt động đều đặn từ 8 giờ đến 16 giờ hằng ngày nhưng vẫn bình yên vô sự.
Cũng vì có tiếng là an toàn nên trường gà Ba Nên được giới cờ bạc ở quận Bình Thạnh và các khu vực lân cận tin tưởng tìm đến sát phạt. Theo nhiều tay đá gà chuyên nghiệp, Ba Nên vốn là chủ nuôi ngựa tại trường đua Phú Thọ, quận 11 – TPHCM. Sau khi giải nghệ, Ba Nên sống bằng nghề nuôi gà và tổ chức đá gà. Vốn là tay anh chị có “số má”, Ba Nên đã quy phục nhiều tên đàn em có má.u mặt ở khu vực Sở Thùng, quận Bình Thạnh, tạo nên một thế giới riêng “uy tín” ở trường gà của mình.
Con bạc đến trường gà Ba Nên đều phải gửi xe từ một căn nhà phía ngoài đường Phan Văn Trị, sau đó đi bộ vào. Người lạ mặt khó thể tiếp cận khu vực này bởi chỉ cần thấy nghi ngờ, Ba Nên hoặc đàn em sẽ “xử lý” ngay. Ngoài việc cai quản trường gà, Ba Nên còn kiêm “nghề” lắc bầu cua mỗi khi chờ gà tới cân chuẩn bị đá độ. Theo giới đá gà, do “biết điều” nên trường gà của Ba Nên mới tồn tại yên ổn lâu nay.
Trong khi đó, so với các trường gà lớn khác, trường gà Cu Đĩ nằm trên khu đất trống giao nhau giữa hẻm 346 và 354, phường 11, quận Bình Thạnh dễ ra vào hơn nhưng phải đưa gà tới cân trước và đá mỗi trận không dưới 10 triệu đồng. Cũng như Ba Nên, trường gà Cu Đĩ đã tồn tại hơn 10 năm nay nhưng vẫn “sống khỏe”.
Nằm trên Quốc lộ 50, huyện Bình Chánh, trường gà Mười Lùn được giới đỏ đen đán.h giá thuộc loại lớn nhất TPHCM. Không chỉ dành cho các tay đá gà có má.u mặt ở TP, trường gà này còn thu hút nhiều con bạc ở Long An, Tây Ninh… đến sát phạt nhưng lâu nay vẫn không bị cơ quan chức năng phát hiện, xử lý.
Sát phạt cả trong biệt thự
Để tránh bị các cơ quan chức năng phát hiện, thời gian gần đây, một số đại gia trong giới đá gà ở TPHCM còn chuyển sang tổ chức sát phạt trong các biệt thự. Mới đây, ngày 22-7, chúng tôi theo chân đại gia H. đến một căn biệt thự nằm trên đường Đỗ Xuân Hợp, quận 9. Dù đã nhẵn mặt ông H. nhưng thấy chúng tôi là người lạ, những kẻ tại đây vẫn từ chối, không cho cân gà.
Theo quan sát của chúng tôi, nhiều người rủng rỉnh tiề.n bạc có có má.u mê đỏ đen đi xe hơi được hẹn tới căn biệt thự này để cân gà. “Giao kèo xong, các con bạc đậu xe hơi bên này, sau đó sẽ có xuồng rước qua một căn biệt thự khác nằm bên kia sông Sài Gòn để vào độ đá gà. Trường gà này chỉ những đại gia giàu có mới được phép vào, mỗi trận đá thấp nhất cũng 50-100 triệu đồng” – ông H. tiết lộ.
Đã “lo từ A đến Z” Được một con bạc má.u mặt tên X. giới thiệu, chúng tôi có điều kiện xâm nhập trường gà của Tuấn Hồ Lô tại phường An Bình, TP Biên Hòa – Đồng Nai. Tại đây, mỗi ngày có hàng chục con bạc từ TPHCM đến đá gà độ với số tiề.n có khi lên đến hàng trăm triệu đồng. Hầu hết các con bạc ở TPHCM đến sát phạt tại trường gà Tuấn Hồ Lô đều được bao tiề.n xăng. Theo Hai Bủng, một tay chơi gà ở quận 9, đến trường gà của Tuấn Hồ Lô đa phần là đại gia, có cả cán bộ Nhà nước. Ngày 15-7, qua X., chúng tôi điện thoại cho Tuấn Hồ Lô hẹn mang gà đến đá. Nghe chúng tôi bày tỏ lo ngại bị công an sờ gáy, Tuấn Hồ Lô quả quyết: “Trường gà của em tồn tại mấy năm nay, thu hút hàng chục đại gia từ TPHCM đến chơi mỗi ngày. Mọi thứ đã được em lo từ A đến Z cả rồi”.
Theo NLD
Đốt đời trên những chiếu bạc
Cuối năm là thời điểm những con bạc khát nước lại bắt đầu tụ bạ để sát phạt. Chẳng ở đâu mà những đồng tiề.n đỏ xanh được "lưu thông" nhiều như trên những chiếu bạc lớn. Lâu lâu lại thấy các cơ quan chức năng "vồ" được một đám "tín đồ" của những ván bài chẵn lẻ. Sới này bị triệt phá, sới kia bị lật tung nhưng xem ra vẫn chỉ là bắ.t có.c bỏ đĩa...
Ông trùm và vòng xoáy đỏ đen
Cái thời của Bảy Tuân (Phạm Văn Tuân), Nam Lễ (Nguyễn Nhất Nam) hay Sáu Sẹo (Nguyễn Bá Sáu) đã lùi vào dĩ vãng. Những ông trùm cờ bạc nổi tiếng này trước đây vài năm đã từng làm mưa, làm gió trong giới bài bạc nay ngậm ngùi gặm nhấm "nỗi căm hờn trong cũi sắt". Thế nhưng, mỗi khi nhắc đến là người ta vẫn không khỏi choáng váng về khối tài sản khổng lồ với vài chục lô đất giá trị, nhà nghỉ nhiều như nấm, "vòi bạch tuộc" tài chính tín dụng đen rải khắp tỉnh Hà Tây (cũ) ngày đó. Sau khi ông trùm cờ bạc đất Bắc Bảy Tuân sa lưới nhiều người vỗ vai hỏi nhau rằng tiề.n ở đâu mà lắm thế? Câu trả lời chính là những sới bạc có số, đường dây tổ chức đán.h bạ.c liên tỉnh và cung cách hốt tiề.n của các ông trùm sới.
Cờ bạc vốn là cái "vòng kim cô" vào thì dễ mà thoát ra thì vô cùng khó. Sới bạc cũng được phân cấp, có sới cấp cao, sới cấp thấp. Đán.h nhỏ là cờ bạc "cò con", dân cờ bạc nghiệp dư nói với nhau là ngồi "đổi tiề.n bồm". Đán.h lớn là cấp chuyên nghiệp và thường những sới bạc lớn được "mua bảo hiểm" được chống lưng bởi một "thế lực đen" núp trong bóng tối. Trong giới cờ bạc "tre già" thì "măng lại mọc", ông trùm này sa lưới thì ông trùm khác lại chồi lên như một sự tiếp nối.
Nguyễn Văn Hưng, quê Mỹ Đức-Hà Nội vốn là một tay sống bằng nghề chia bài, xóc đĩa thuê cho các sới bạc. Mặc dù vậy, cách đây ít ngày Hưng đã phải bán nhà trả nợ, vợ chồng con cái đang phải đi ăn nhờ ở đậu nhà người quen. Tôi hỏi Hưng, sao đi làm thuê cho sới bạc mà phải bán nhà? Gã vò đầu kể: " Mỗi đêm chia bài hay xóc thuê được trả công từ 1 triệu đến 1 triệu 500 ngàn đồng. Mỗi lần chủ sới trả tiề.n tôi lại vào sới bạc nhỏ để sát phạt. Má.u đỏ đen cứ lớn dần, năm ngoái cắm sổ đỏ vay hơn 500 triệu đồng, không trả được bị đầu gấu đến xiết nợ nên bất đắc dĩ phải bán nhà".
Những con bạc đang say sưa sát phạt
Trước khi đặt bút viết, tôi đã được nghe Hưng kể về sự khủng khiếp của những sới bạc lớn. Hưng bảo, đán.h bạ.c bây giờ không chỉ là Đô la mà là những khối tài sản khổng lồ được mang ra đặt cược. Nhà cửa, đất đai, sổ đỏ, vàng bạc, kim cương vào những canh bạc một mất, một còn, được ăn cả ngã về không của các đại gia. Đã vào sới bạc nếu không thắng lớn thì phải lột sạch như chùi cơ may ra được khỏi cửa sới. Những canh bạc gọi là phá sản hay liều mạng như thế không còn xa lạ với những người say má.u đỏ đen.
Xu thế tổ chức các sới bạc di động vẫn là phương thức phổ biến để thoát khỏi hệ thống "ăng-ten" bắt sóng của Công an. Các con bạc thường xuyên thay đổi địa điểm đặt sới. Khi các ổ cờ bạc nhận "đăng cai" chức "chủ nhà" thì ông trùm bản địa phải lo từ A đến Z. Từ khâu bảo vệ an ninh, vệ tinh thám thính, các "ngân hàng", quán ăn di động được dịp "đấu thầu" để được vào sới. Thậm chí lo chỗ ăn ở, lo gái đẹp cho con bạc "viếng thăm" như một khách vip.
Nơi có địa hình phức tạp như núi rừng, vùng nông thôn xa xôi hẻo lánh luôn là lựa chọn hàng đầu cho những "bữa tiệc" đỏ đen. "Đi không dấu, nấu không khói, nói không lời" trở thành tiêu chí của các sới bạc di động với những mắt xích kết nối chặt chẽ với nhau để tạo ra một hệ thống khép kín từ trên xuống dưới. Tuy nhiên, cũng có những sới bạc bám rễ ròng rã nhiều năm trời tại một địa điểm tỏ ra thách thức pháp luật, trước sự khó hiểu của nhiều người.
Đột nhập sới bạc Đại Phạm
Tôi đã được trực tiếp chứng kiến cách quăng tiề.n và.o sới của những con bạc có nghề ở sới bạc Đại Phạm. Đại Phạm là một xã của huyện Hạ Hòa-Phú Thọ nằm giáp với huyện Yên Bình của tỉnh Yên Bái. Cách trung tâm thị trấn Hạ Hòa 18km, từ năm 2006, nơi đây đã "khai sinh" ra một sới bạc có tăm tiếng khắp vùng. Cũng vì sới bạc này nhiều gia đình đã phải bỏ làng ra đi do "đốt sạch" gia tài vào sới. Cắm xe, cắm đất, bán trâu bò, chó, ngựa để lao vào cuộc đỏ đen đầy may rủi.
Chiếu bạc đại gia giữa vòng quây của xế hộp
Sới bạc Đại Phạm là ngôi nhà 4 gian làm bằng gỗ trống hoác, nền nhà láng xi măng, phía trên là loại đèn chiếu sáng trỏ xuống và hai bên lắp hệ thống quạt gió. Trên cái nền láng xi măng được trải hai tấm thảm bằng nhung đỏ, mỗi tấm rộng chừng 80cm, người ngồi thành hai hàng hai bên mỗi bên ngồi chừng 30 con bạc còn lại là đứng. Trước khi vào được sới, tôi đã phải nhọc nhằn cầm cái chứng minh thư chạy đôn đáo đi cậy nhờ người đàn ông tên Ngọc. Ngọc "trọc" là con bạc quen thuộc của sới Đại Phạm nhưng anh ta lắc đầu vì chưa đủ tin cậy để bảo lãnh. Phải khó khăn lắm tôi mới được một người cầm đồ tên Liên bảo lãnh vào sới với cái chức danh cháu rể. Để gặp được bà Liên tôi lại phải nhờ vào "vở kịch" hoàn hảo mà một vị cán bộ hưu trí của Bộ Thông tin-truyền thông dàn dựng. Trước khi qua cửa phải nộp 200 ngàn đồng cho chủ sới và bị kiểm tra, theo dõi nghiêm ngặt.
Bà Liên bảo với tôi, mỗi ngày sới bạc mở hai canh, canh 1 từ 9 giờ sáng đến 12 giờ thì trưa kết thúc. Canh bạc thứ hai ấn định từ 13 giờ đến 16 giờ chiều. Những con bạc đến từ khắp nơi như Lạng Sơn, Bắc Giang, Hà Nội, Yên Bái, các con bạc "chủ nhà" và đặc biệt sới Đại Phạm "hân hạnh" có sự tham dự của 4 con bạc người Trung Quốc. Những con bạc nước ngoài mang theo cả phiên dịch viên để thuận tiện cho những màn sát phạt.
Chuyên nghiệp hơn, sới bạc này còn bố trí lực lượng taxi đưa đón con bạc ở các nhà nghỉ từ thị trấn với tần suất liên tục vào sới. Bảo vệ đeo "hàng nóng" để thị uy và sẵn sàng dẹp yên các cuộc bạo loạn, xung đột xảy ra trong sới bạc. Hệ thống "chim xanh" được bố trí cắm chốt tất cả các con đường dẫn lên sới bạc có nhiệm vụ theo dõi, thông báo kịp thời qua bộ đàm về sới bạc nếu xảy ra điều bất thường. Khách vào chơi chỉ được mang theo tiề.n, các thứ khác đều bị giữ lại ngay cả điện thoại di động. Chỉ nhìn những chiếc xế hộp sang trọng, đắt tiề.n nằm trong bãi đỗ xe đã thấy quy mô của sới bạc to lớn đến chừng nào. Chỉ nhìn cách mà các con bạc quăng tiề.n như đổ khoai xuống tấm thảm nhung khiến nhiều kẻ đứng nhìn mà nuốt nước miếng ừng ực, tim đậ.p chân run.
Sau những tiếng bạc đầu còn dè dặt, các con bạc dần mạnh tay mở hầu bao "trút" tiề.n xuống sới. Thấy tiếng số tiề.n xuống tay lên đến hàng mấy tỷ đồng tôi không khỏi choáng váng. Những con bạc kình cựa nhau thách thức theo kiểu tay đôi vài trăm triệu đồng một tiếng bạc. Cả không gian im phăng phắc chỉ nghe thấy tiếng xướng "chẵn-lẻ", tiếng quân xóc đĩa nhảy lách cách trong bát và tiếng thở dồn dập của những con bạc. Lân la hỏi bà Liên tôi mới biết rằng chủ sới Đại Phạm là "ông trùm" Thu người gốc Yên Bái, nơi đặt sới lại là đất của một người tên Hợp ở khu 3. Mỗi ngày tiề.n thu được từ sới bạc lên đến cả trăm triệu đồng với các khoản phí khác nhau.
Cứ tảng sáng là vùng quê nghèo này bị khuấy động bởi tiếng taxi chở con bạc lao như tên bay vào sới. Khi ánh tà dương dần khuất sau những dãy núi trùng điệp thì con bạc lũ lượt kéo nhau ra về trong bộ dạng ủ rũ, phờ phạc có kẻ cười, người khóc. 4 con bạc người Trung Quốc vác hai bao tải tiề.n trên vai, miệng xì xồ nói gì đó với nhau rồi chui tọt vào ô tô ra về. Bà Liên bảo: "Hôm nay là ngày bội thu của họ đấy, đỏ ơi là đỏ".
Ấy thế mà theo như Ngọc "trọc" kể với tôi thì con bạc mới vào chơi những ngày đầu hôm nào cũng thắng lớn sau đó thì cứ thua dần rồi trở thành con nợ. Lý giải nguyên nhân này tôi hỏi Hưng, gã cũng lắc đầu không hiểu chỉ suy đoán mò: "Trong những sới bạc chuyên nghiệp nhất là những sới di động đám người lâu la như cầm đồ, cho vay nặng lãi, đồ ăn thức uống đều do người của chủ sới đảm nhiệm. Trong chuyện này có điều gì đó bất thường khiến con bạc vào sới đều không bao giờ tỉnh táo".
Đặc tính của các sới bạc di động là thường xuyên trong tư thế sẵn sàng... chạy. Thế nhưng, có những sới bạc như Đại Phạm dù cơ quan chức năng địa phương nhiều lần cờ giong, trống mở đi "úp" nhưng vẫn không được dù ngày nào sới cũng đều đặn mở hai canh. Đó là sự "hết sức bình thường" ở huyện mà có hỏi cũng không thể có câu trả lời.
Cái vòng xoáy đen đỏ cứ càng được càng say, càng chơi càng mất, càng mất lại càng muốn gỡ. Rồi tiếp đến là cái dây thòng lọng nợ nần cứ siết chặt cổ họng những con bạc khát nước. Tôi cứ tự hỏi nếu những khối tài sản khổng lồ ấy họ phải đổ mồ hôi kiếm được thì chắc rằng sẽ chẳng mang ra đốt trên chiếu bạc như thế. Đó là lẽ đương nhiên!
Theo Báo Công Lý
Trùm giang hồ An Giang đối mặt nhiều tội danh Ngoài việc lập trường gà để thu tiề.n xâu, Hiếu còn bảo kê nhà hàng, khách sạn, đòi nợ thuê... Trùm giang hồ xài "hàng nóng" và có đám đàn em luôn sẵn sàng hạ gục đối phương để thị uy. Chiều ngày 19/1, sau một năm bị bắt, tay giang hồ khét tiếng Võ Hoàng Hiếu (tức Hiếu "Xì-po", 41 tuổ.i, ngụ...