Trước cưới 1 tháng, anh bảo có người mới
Tôi không biết nên trả lễ, hủy đám cưới hay âm thầm chịu đựng và tiếp tục vì danh dự của bản thân cùng hai bên gia đình.
ảnh minh họa
Tôi và chồng sắp cưới yêu nhau đã gần 6 năm. Tháng 10 tới đây, chúng tôi sẽ kết hôn nhưng khác hẳn với những cặp sắp cưới khác, hiện tâm trạng của tôi rất hoang mang, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể òa khóc. Không phải là tôi không yêu anh nữa nhưng vì sắp cưới mà chúng tôi xảy ra quá nhiều biến cố.
Cách đây 5 tháng, khi tôi còn đang yêu chồng sắp cưới, thời gian đó, chúng tôi phải ở xa nhau vì anh đi làm xa, anh không còn quan tâm tôi nhiều như trước nữa, tuần nào chúng tôi cũng cãi nhau ít nhất là 2 lần rồi im lặng, rồi lại hòa và lại yêu nhau… Chính vì quá chán ngán với cảnh đó, tôi đã gây ra một lỗi lầm rất lớn với chồng tôi. Đó là tôi đã quen và “say nắng” một người đàn ông nhỏ hơn tôi 1 t.uổi. Cảm giác mới lạ và người mới đó luôn làm cho tôi phải suy nghĩ về anh ta. Tôi cảm thấy tội lỗi nên đã nhắn tin nói chuyện ngay với chồng sắp cưới là tình hình hiện tại tôi bị “say nắng” một người như vậy. Chồng sắp cưới không hề đả động chuyện đó, nói tôi muốn làm gì thì làm. Trong 2 tuần, anh không liên lạc gì với tôi và tôi nhắn tin thì anh trả lời rất cộc cằn.
Sau đó 2 tuần, anh nhớ và nhắn tin, gọi điện thoại cho tôi. Lúc này, thật sự tâm trí của tôi đã thuộc về người kia. Chồng sắp cưới đã khóc rất nhiều, níu kéo tôi quay lại. Ban đầu, cảm giác của tôi rất khó chịu, lạnh nhạt và không hề có cảm xúc gì với anh. Đi với anh, tôi không còn là tôi của anh ngày xưa, trong đầu chỉ nghĩ tới người mới. Thời gian đó thực sự là khủng hoảng cả với tôi và anh. Một phần tôi không muốn quay lại vì sợ lại vấp phải những cãi vã ngày xưa (anh rất nóng nảy, khó tính và dễ gây tổn thương tôi), hiện tại việc làm của anh cũng không ổn định (anh đang làm khách sạn cho gia đình), còn người mới thì có công việc tốt nhưng tôi lại không hiểu nhiều về người ta.
Phần khác tôi muốn quay lại vì bao nhiêu năm yêu nhau, tình nghĩa và cả tình yêu chồng sắp cưới dành cho tôi quá lớn. Cuối cùng, tôi đã quyết định quên người mới và quay lại bên chồng sắp cưới. Thời gian đầu thực sự khó khăn khi tôi chưa xóa được ký ức về người kia. Nhưng dần dần, tôi nhận ra tôi yêu chồng sắp cưới nhiều lắm. Tôi biết anh đã cho tôi con đường quay về nên luôn giữ trong lòng sự kính phục và biết ơn anh.
Video đang HOT
Cách đây 2 tháng, gia đình nhà chồng tôi muốn tính đến chuyện hôn nhân cho hai đứa, tôi hoang mang vô cùng vì tôi còn trẻ (24 t.uổi), tôi vẫn chưa giúp nhiều cho gia đình, tôi chỉ mới ra trường đi làm được 2 năm, chưa nuôi được em gái cho mẹ ngày nào, tôi chưa sẵn sàng để kết hôn. Mặt khác, chồng sắp cưới của tôi vẫn chưa có nghề nghiệp ổn định. Nếu lấy tôi, không biết khi nào anh sẽ vào Sài Gòn lập nghiệp được (anh từng hứa sẽ vào Sài Gòn nhưng đã 5 tháng trôi qua rồi mà anh chưa làm được). Tôi thông cảm vì khách sạn nhà anh không có người quản lý. Tôi sợ tính tình của anh con nít không biết có lo cho gia đình được không? Tôi lo ba mẹ tôi có chấp nhận không (vì trước đó ba mẹ tôi không mấy hài lòng về anh)? Và cuối cùng, tôi lo anh sẽ vì chuyện tôi có người mới mà nhắc lại hoài thì gia đình khó hạnh phúc được.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Sau khi suy nghĩ rất nhiều, tôi cũng quyết định làm đám cưới với anh. Tháng 7 vừa rồi là lễ đi thăm (dạm ngõ) của gia đình hai bên. Nhưng từ đó, thay vì chúng tôi yêu nhau thêm nữa để cùng lo cho đám cưới thì không biết bao nhiêu lần “chiến tranh” xảy ra. Anh cứ nhớ lại chuyện cũ là lên cơn giận và nói nhiều điều tổn thương tôi. Thực sự, tôi đã quay lại hoàn toàn là của anh, tôi yêu anh còn nhiều hơn những ngày đầu yêu nhau nữa.
Một tuần lại đây, mọi chuyện lên tới đỉnh điểm khi đang nói chuyện vui vẻ, anh lại nhớ tới chuyện cũ và nói tôi. Tôi thực sự không chịu nổi và hai đứa đã im lặng, không liên lạc với nhau cho tới hôm qua (chủ nhật). Sau 2 tuần không gặp nhau, chúng tôi không còn nhìn nhau bằng ánh mắt trìu mến nữa, không nói với nhau câu nào và anh đã nhắn tin cho tôi rằng: “Anh mất cảm giác với em rồi. Ba ngày nay, anh đã có người khác. Anh xin lỗi”.
Chỉ còn 1 tháng nữa là vợ chồng mà anh còn đối xử với tôi như vậy. Tôi hỏi tại sao đối xử với tôi như thế thì anh trả lời: “Gieo gió thì có ngày gặt bão thôi”, “Giờ mình cũng đã là gì của nhau đâu thì anh có quyền”… Tôi đau lòng lắm vì đã cận kề ngày cưới rồi…
Tôi không biết mình nên làm gì? Trả lễ và hủy đám cưới hay âm thầm chịu đựng vì danh dự bản thân cũng như hai gia đình mà cưới nhau (ba mẹ chồng rất thương yêu tôi và tôi cũng vậy)? Tôi có nên níu kéo anh để anh quay về với tôi? Tôi đã thử nhưng anh lạnh lùng vô cảm với tôi vô cùng. Anh nói: “Tới đâu thì tới, em thích làm gì là quyền của em”. Chỉ còn 1 tháng nữa thôi, tôi nên làm gì bây giờ?
Theo VNE
Tôi là kẻ ngoại tình đáng khinh
Đêm đêm tôi vẫn chờ ngày hạnh phúc được ở bên cô ấy, cũng thấy dằn vặt đau khổ vì bị cô ấy phản bội; nhiều hơn tất cả là thấy tội lỗi với vợ con tôi, chồng con của cô ấy và xã hội.
Tôi sinh ra với dáng vẻ thư sinh, trắng trẻo và đẹp trai, t.uổi thơ thật đẹp, không biết buồn. Năm 15 t.uổi một tai nạn đã xảy ra, tôi bị hỏng một bên mắt, cũng từ đó cuộc sống đầy mặc cảm tự ti và tâm hồn yếu đi như một người con gái. Tai nạn làm biến đổi con người tôi, ảnh hưởng và ám ảnh tôi suốt cuộc đời.
Ảnh minh họa
Năm tôi 20 t.uổi tôi gặp em và yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, em mới 16 t.uổi đã già dặn như t.uổi 20, sống ở thành phố, quá từng trải, quen nhau vài ngày đã nhận lời yêu, yêu nhau 10 ngày đã ăn nằm với nhau, em theo ra trường tôi đang học ở lại vài ba ngày. Tôi nhớ như in cảm giác lúc ấy hạnh phúc vô cùng và cũng đầy dằn vặt, vì đến với tôi em đã là một người đàn bà, trước đó em yêu người khác. Em ra Hà Nội, tôi tiếp tục đời sinh viên, em đi không tin tức, tôi ngày ngày viết thư trông ngóng mỏi mòn.
Bẵng đi một năm em lại về quê, chúng tôi gặp nhau, nồng nàn và say đắm nhưng trong trái tim chàng trai quê của tôi cảm giác không thể chấp nhận em được, có lẽ vì tôi cổ hủ và thông minh quá, muốn lấy vợ có nghề nghiệp ổn định. Tôi nói lời chia tay và phải mất vài ba năm mới chấm dứt được. 25 t.uổi tôi lấy vợ, người có nghề nghiệp như ý nguyện, không cần quan tâm tình cảm (về sau này tôi vẫn cảm phục vợ là người tôi không chê trách gì cả).
Tôi tiếp tục học 5 năm đại học tại chức, từ đó người yêu xưa lặn lội về thăm hàng tuần. Hoàn cảnh đẩy đưa do chồng cô ấy đi xuất khẩu lao động và chúng tôi đã ngoại tình với nhau cũng ngần ấy năm. Đầu năm 2012, khi biết chồng cô ấy chuẩn bị trở về, chúng tôi thống nhất chấm dứt quan hệ để không ảnh hưởng đến cuộc sống của nhau. Cô ấy không liên lạc, đổi số điện thoại, tôi quay về tập trung chăm sóc gia đình, mọi việc ngỡ như đã yên ấm.
Nửa năm sau bỗng một ngày cô ấy điện thoại cho tôi khóc nức nở, nói rằng thời gian đấy cô ấy yêu một người mới là chủ tịch xã miền núi có nhiều t.iền và rất ga lăng, hai người tính bỏ đi trong khi chồng cô ấy vẫn chưa trở về. Tuy nhiên khi điện thoại cho tôi thì gã trai kia đã trở mặt đổi ý. Bầu trời sụp đổ, tôi vỡ òa, khóc lóc suốt mấy ngày, thì ra không phải cô ấy chia tay với mục đích tốt mà là vui tình mới. Tôi hụt hẫng mất niềm tin vào cuộc sống và phải khó khăn lắm tôi mới có thể vượt qua được.
Chồng cô ấy về, một người đàn ông tôi rất tôn trọng vì anh ấy chịu thương chịu khó, trở về sống tiếp cuộc sống vợ chồng không thương yêu nhau (có lẽ anh ấy biết ở quê nhà vợ chẳng ra gì).
Gần một năm nay, người đàn bà xấu xa, đầy tội lỗi mà tôi từng thề không bao giờ tha thứ được nay tôi đã tha thứ từ lúc nào không biết. Tôi lại yêu thương cô ấy như xưa, có lẽ vì cảm phục tình cảm dành cho tôi, không chê tôi tàn tật.
Tôi lại bị cuốn theo những toan tính của cô ấy, rồi có ngày sẽ phá nát hai gia đình để đến bên nhau hay phải làm sao để mọi người không ai phải khổ. Tình cảm và lý trí đan xen lẫn nhau, nhiều lúc tôi muốn phát điên vì không thoát ra được. Tôi phải làm gì để không phải là kẻ tội nhân thiên cổ, làm băng hoại đạo đức xã hội. Đêm đêm tôi vẫn chờ ngày hạnh phúc được ở bên cô ấy, cũng thấy dằn vặt đau khổ vì bị cô ấy phản bội; nhiều hơn tất cả là thấy tội lỗi với vợ con tôi, chồng con của cô ấy và xã hội. Xin mọi người tha thứ và cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Dù cậu đã có người mới, tớ vẫn muốn nói 'Em yêu anh' Tớ nghe nhiều tin về cậu và cứ giả vờ vô tâm, thế mà biết cậu có người yêu mới tớ đã thấy tim mình nghẹn lại và miệng khô khốc đi. Có người khi nghĩ về mối tình đầu sẽ hoài niệm về một thời ngây ngô trẻ dại. Cũng có người hối tiếc vì đã để những kí ức tươi sáng...