Trống rỗng
Sao bỗng dưng em thấy lòng mình trống rỗng, không có cảm giác gì, dù rằng Tết đang đến rất gần. Nhìn đường phố tấp nập người qua lại, nhìn mọi người hối hả sắm Tết mà trái tim em không cảm xúc. Em không hiểu nổi chính mình nữa.
Ngay lúc này đây, chắc anh đã gặp được chị và cháu rồi phải không anh? Em luôn cầu mong anh được hạnh phúc, em luôn cầu mong gia đình anh được sum vầy. Chỉ vậy thôi. Em mong anh sớm xin được cho chị xuống Hà Nội, để sau giờ làm anh được trở về bên gia đình, chị sẽ chăm sóc cho anh khi anh ốm, chị sẽ nấu cho anh những bữa ăn ngon. Vì trong lòng em, chị là người phụ nữ đảm đang và rất yêu anh. Chỉ có em là người mắc lỗi. Khi anh nói ” Em đã yêu anh rồi phải không?” em không đủ tự tin để trả lời câu hỏi đó.
Thật vô duyên nếu em nói trong lòng em có anh, thật vô duyên khi em nói trái tim em chỉ có hình bóng anh, thật vô duyên nếu em nói em luôn nghĩ và nhớ về anh. Lúc nào anh cũng cố nhắc nhở để em biết anh đã có gia đình và em cũng cần phải có một gia đình như vậy. Nhưng em có thể làm được thế không anh? Khi anh ngày nào cũng hiển hiện bên em, khi anh hiểu em hơn cả những điều em muốn nói, khi anh luôn lắng nghe và luôn chia sẻ. Và khi em biết rằng em chưa tìm cách nào để xoá hình bóng anh trong trái tim mình. Sao bỗng dưng em thấy mình trống rỗng vô cảm đến vậy? Chẳng biết phải làm sao nữa anh ạ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mong anh có giấc ngủ ngon
Anh yêu dấu!Em lại viết cho anh khi cả cái thành phố nơi xứ người này đang chìm trong màn đêm,với bao giấc ngủ ngon của những gia đình hạnh phúc và anh cũng vậy đã say nồng giấc ngủ yên.
Em chăm chăm nhìn vào bóng đêm đó như muốn xé nát cái màn đen yên tĩnh đó để kéo anh về trả lại cho em,để cho em có được một giấc ngủ ngon say nồng hạnh phúc bên anh.
Anh yêu ơi!Chúng mình xa nhau đâu phải nửa vòng trái đất,đâu phải cách xa nghìn trùng mà sao cứ xa nhau vời vợi. Em nhớ anh ,nỗi nhớ cứ dày lên theo thời gian. Tháng ba nơi xứ sở bạch dương,tuyết đang tan,nắng tràn khắp lối báo hiệu một mùa xuân ấm áp lại về,nhưng sao lòng người buồn đến tê tái. Cơn bão lòng cứ nhân lên, cho em thêm nhớ anh. Có giấc ngủ nào anh tròn hạnh phúc? Có bóng hình nào trong giấc ngủ anh mơ? Có đêm nào anh giật mình tỉnh giấc muốn đi tìm lại hình bóng thân thương ấy? Chẳng ở đâu xa rất gần bên anh ,vừa là bạn ,vừa là người yêu ,vừa là vợ anh?
Cứ khát khao mong đợi anh về, cứ thao thức từng đêm đếm nhịp thời gian mong cho bình minh đến sớm, để cho em trở về với thực tại của đời mình, để em được gần anh hơn. Như vậy cũng làm lòng em ấm lại dù không nhiều. Anh dấu yêu!Đêm càng khuya thì càng đi vào chiều sâu của nó. Hãy ngủ ngon nghe anh. Em luôn mong cho anh có giấc ngủ thật ngon như khi có em bên anh. Nhớ anh em thầm gọi tên anh cho lòng mình nhẹ bớt. Em xẽ cố gắng cùng anh đi tới tận cuối cùng của con đường dù biết rằng phía trước còn nhiều chông gai thử thách. Em tin sẽ có ngày hạnh phúc xẽ mỉm cười với mình. Em yêu anh ,mãi mãi và mãi mãi yêu anh . Em hôn anh thật nhiều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dù yêu anh, nhưng em phải ra đi Ông xã! em có được quyền gọi anh là cái tên thân mật như vậy nữa không anh? Chắc giờ em đã không còn cái cơ hội đó nữa rồi. Em biết dùng cách này để nói lời chia tay với anh, nó sẽ khiến cho cả hai chúng ta cùng đau khổ, nhưng anh ơi em biết phải làm sao đây? Khi...