Trong cuộc họp gia đình để phân chia tài sản, tôi mạnh mẽ từ chối nhận đất đai, chỉ xin được nhận nuôi bố mẹ chồng
Tôi là người mở lời đầu tiên sau khi bố chồng đọc bản di chúc.
Vợ chồng tôi sống chung với nhau hơn 10 năm nay và chúng tôi ở riêng, cuộc sống khá thoải mái, sung túc. Vì đều là dân kinh doanh nên tiề.n bạc vợ chồng tôi không thiếu, trong nhà cũng có giúp việc, con cái có gia sư kèm cặp. Cuối tuần, chúng tôi lại đưa con về nhà nội chơi, cho các con được hưởng không khí yên bình ở quê và trò chuyện cùng ông bà nội.
Nói về bố mẹ chồng tôi, họ đều là nông dân, chân chất, thật thà. Bố chồng tuy ít nói nhưng sống rất tình cảm và thương con cháu. Lần nào chúng tôi về, ông cũng bắt gà bắt vịt làm thịt, còn thịt sẵn cho tôi một con để đem về thành phố với nhiều rau củ, trái cây theo mùa mà ông chắt chiu trồng được. Mẹ chồng nói nhiều hơn và rất dịu dàng, lúc nào cũng dặn dò, nhắc nhở con trai phải biết yêu thương, chăm sóc vợ con chu đáo.
Bố mẹ sống với vợ chồng anh chồng. Anh ấy trái ngược với chồng tôi, không chí thú làm ăn mà suốt ngày chỉ chơi bời nhậu nhẹt. Chồng tôi khuyên bảo nhiều lần mà không có tác dụng, còn bị anh trai mắng là nhiều chuyện, “đội vợ lên đầu”… Vợ chồng anh ấy cãi nhau miết, mẹ chồng tôi kể có ngày cãi nhau 2 lần, toàn những chuyện trời ơi đất hỡi. Lúc cãi nhau còn đậ.p ph.á đồ đạc và xúc phạm phụ huynh của nhau nên ông bà cũng bất lực.
Tháng trước, mẹ chồng tôi cũng vì chuyện của anh chị mà tăng huyết áp, ngất xỉu. Bố chồng đưa mẹ vào viện rồi điện cho tôi. Tôi tất tả đến viện, chăm sóc bà 5 ngày, đến khi mẹ xuất viện rồi mới yên tâm. Trong lúc ở viện, mẹ chồng hay than thở, có khi rơi nước mắt bảo buồn phiền quá nhiều, không đêm nào ngủ ngon giấc vì chuyện của anh chồng. Hết nhậu nhẹt đến vũ phu, nợ nần, con cái còn nhỏ mà không lo làm ăn kiế.m tiề.n. Chị dâu chá.n chồn.g nên cứ chồng say là chử.i, chồng đán.h thì lao vào đán.h lại nên cái nhà cứ như cái chợ, đêm hôm còn ầm ĩ đến mức mọi người xung quanh phải đến nhà can thiệp. Bà nói một câu mà tôi chạnh lòng xót thương: “Chẳng biết đến lúc mẹ già, nằm một chỗ rồi có bị chúng nó hắt hủi đến chế.t không?”.
Video đang HOT
Ảnh minh họa (Nguồn AI)
Chủ nhật tuần trước, bố chồng họp gia đình để phân chia tài sản. Ông viết di chúc tay, phân chia cho anh chồng một mảnh đất rộng 500m2 và căn nhà đang ở để sau này anh ấy thờ cúng tổ tiên. Còn vợ chồng tôi nhận mảnh đất rộng 200m2 cạnh bên, có thể kinh doanh hay xây cất gì thì tùy. Còn phần bố mẹ là mảnh đất rộng 200m2 cuối cùng trong mảnh đất đang sống, ông bà sẽ bán đi để dưỡng già, không làm phiền đến con cháu.
Ông vừa đọc di chúc xong thì tôi lên tiếng từ chối nhận đất, chỉ xin được nhận nuôi bố mẹ chồng. Cả nhà nghe xong thì sửng sốt. Tôi bảo bố mẹ chồng cứ để phần đất của tôi cho anh chồng, anh ấy bán đi lấy tiề.n trả nợ, còn dư dả thì có số vốn làm ăn, gây dựng lại kinh tế gia đình. Riêng bố mẹ thì chuyển đến thành phố sống cùng vợ chồng tôi, chúng tôi sẽ chăm lo cho bố mẹ đến cùng chứ không để mẹ phải lo lắng lúc về già bị con cái hắt hủi nữa.
Anh chồng mừng ra mặt, còn khen tôi là cô con dâu hiếu thảo. Nhưng bố chồng bảo nếu bố mẹ đến sống cùng vợ chồng tôi thì chúng tôi nên nhận 400m2 đất chứ không có lý do gì để cho anh chồng phần đất của tôi. Lúc này, anh chồng trở mặt, mắng tôi cáo già khi nhận nuôi bố mẹ để giành đất đai. Tôi không biết phải làm sao để hợp tình hợp lý mà không gây mâu thuẫn gia đình vì chuyện tài sản nữa?
Sau đám giỗ, em dâu bỗng hỏi vay tôi 1 số tiề.n lớn
Em dâu hy vọng lắm nên mấy ngày nay cứ gọi điện hỏi tôi suốt mà tôi lại không biết phải từ chối như thế nào.
Ảnh minh họa
Hồi giờ, tôi luôn nghĩ gia đình em dâu có kinh tế khá giả. Bởi mỗi lần tụ họp gia đình, em ấy đều chi tiề.n thoải mái, bố mẹ chồng nói thích ăn gì thì em ấy sẵn sàng mua ngay cho ông bà ăn. Hay khi nhà chồng bàn bạc góp tiề.n để sửa nhà cho bố mẹ chồng, mua sắm thứ này thứ kia, em dâu đều góp nhiều nhất. Ngay cả con gái tôi cũng hay nói thím út là đại gia, nhiều tiề.n.
Tuần trước, nhà chồng tôi có đám giỗ lớn nhất trong năm. Mọi người đều tập trung về từ sớm, người mua trái cây, người mua thịt. Ai có gì góp đó, rồi cùng nấu nướng, trang trí, chuẩn bị bàn tiệc. Không khí trong nhà ấm cúng, thoải mái. Em dâu tôi không mua gì về cả nhưng lại góp 5 triệu để mua bia, nước ngọt và những thứ còn thiếu.
Chuẩn bị 10 mâm cỗ xong xuôi hết rồi thì trời mưa to như trút nước nên khách khứa đến rất ít. Sau khi tiệc tan vẫn còn dư đến 3 bàn tiệc, thức ăn còn thừa cũng rất nhiều. Tôi và em dâu nhận nhiệm vụ phân chia thức ăn, gói ghém lại cho từng người để đem về nhà.
Lúc đứng trong bếp, em dâu bỗng rơi nước mắt, nói với tôi một câu: "Không biết bao giờ em mới thoát khỏi cảnh nợ nần nữa". Tôi ngạc nhiên khi nghe em dâu thở dài như vậy, bởi chưa bao giờ tôi nghĩ em dâu lại rơi vào cảnh nợ nần.
Rồi em dâu trút bầu tâm sự cùng tôi. Em kể chuyện vợ chồng vay vốn làm ăn, ban đầu việc kinh doanh phát triển tốt nên 2 người vay thêm tiề.n để nhập thêm hàng, thuê nhiều nhân viên. Ai ngờ, việc kinh doanh ngày càng khó khăn nên vợ chồng em ấy lâm vào cảnh nợ nần, giờ định bán cả xưởng sản xuất để trả nợ. Em dâu năn nỉ tôi đừng nói với gia đình vì không muốn mọi người lo lắng.
Bỗng nhiên, em dâu mở lời mượn tiề.n tôi. Em ấy hỏi tôi có thể cho em vay 300 triệu để thanh toán nợ gần nhất được không? Sang năm, chắc chắn em ấy sẽ trả tiề.n gốc lẫn lãi cho tôi. Tôi nói mình cần phải hỏi ý kiến của chồng chứ không thể tự quyết định được.
Em dâu hy vọng lắm nên mấy ngày nay cứ gọi điện hỏi tôi suốt mà tôi lại không biết phải từ chối như thế nào. Nếu nói thẳng, sợ em ấy sẽ tự ái, giận dỗi. Cho mượn tiề.n thì tôi sợ em dâu không có khả năng trả mà số tiề.n đó sang năm tôi cần để xây nhà mới. Giờ tôi không biết phải làm sao nữa?
Hai cô em chồng khóc như mưa trong ngày luật sư đến công bố di chúc của mẹ: Cuộc phân chia không ai biết và cũng không ai ngờ tới Hai cô em chồng được mẹ bênh nên co.i thườn.g tôi ra mặt, nhưng sau khi nghe tiết lộ của luật sư thì bỗng khóc như mưa. Vợ chồng tôi cưới nhau đã 7 năm, có một cậu con trai gần 5 tuổ.i. Chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng, chưa từng có ý định sẽ ra ở riêng. Chồng tôi là...