Trả anh quay về với vợ…
Tôi cùng anh làm trong một cơ quan, anh miền Nam còn tôi miền Bắc. Tôi yêu anh và anh cũng yêu tôi, nhưng vì vợ và con của anh, tôi đành chôn chặt một tình yêu…
Tôi là cô gái không xinh xắn như vợ của anh, nhưng anh vẫn hay nói “Anh yêu em vì em là một người phụ nữ đặc biệt”. Sau này tôi cố hỏi anh điều đặc biệt đó là gì?, thì anh mới giải thích: “Em có khuôn mặt biết cười, em duyên dáng hơn vợ anh, em cũng là một cô gái giỏi giang”.
Anh đã lập gia đình ở miền Nam, vì công việc nên anh bị điều chuyển ra Hà Nội, khiến anh phải xa vợ con. Trong công ty, xét về mặt công việc thì anh là người dưới quyền của tôi. Nhưng anh lại được coi trọng hơn tôi, vì anh là người đã có nhiều kinh nghiệm trong công việc. Tuy tôi là người thân cận hỗ trợ công việc cho sếp, nhưng không vì thế mà anh e dè khi tiếp xúc với tôi. Ngược lại, anh lại là người luôn chủ động rủ tôi đi ăn trưa, hỗ trợ tôi nhiều mặt trong công việc.
Một thời gian làm việc, trao đổi với nhau, anh nói rằng anh thích tôi. Tôi không thể từ chối được tình cảm của anh, vì tôi thích anh, nói đúng hơn là là tôi đã yêu anh mất rồi. Từ sau ngày anh nói lời thích tôi, chúng tôi thân thiết với nhau hơn mỗi ngày. Vì thế mà mọi người trong công ty bắt đầu đàm tiếu.
Người ta dành cho tôi những lời nói ác ý, người ta nói tôi “lẳng lơ”… tôi bắt đầu sợ. Chuyện cũng đến tai sếp, vì thế anh được điều chuyển vào làm đại diện văn phòng ở miền Nam. Còn tôi thì vẫn ở lại Hà Nội, nơi không có anh. Lần đấy, tôi cũng ít nói chuyện với anh đi, tôi trở nên trầm lắng lại trong mối quan hệ của chúng tôi.
Tôi thực sự lúc đó rất hoang mang, tôi mong giá như anh là một chàng trai độc thân. Bởi tôi biết, tình cảm anh dành cho tôi rất chân thành. Lần đấy thấy tôi không trả lời tin nhắn, điện thoại của anh, anh đã bay ra Hà Nội để gặp tôi, nhưng tôi lại lẩn tránh anh…
Video đang HOT
Cho đến thời gian gần đây, anh lại tiếp tục gọi điện cho tôi mỗi ngày. Anh nói anh rất nhớ tôi, anh không thể quên tôi. Tim tôi như rụng rời, bởi thực sự tôi rất muốn ôm chầm lấy anh sau khi nhận được tin nhắn của anh.
Bởi nhớ anh, nên tôi bắt đầu nghe điện thoại của anh hằng ngày. Anh nói rằng anh đã nói với vợ anh chuyện của anh, vợ anh đã khóc, vợ anh buông tha cho anh và chỉ có một yêu cầu là dù thế nào anh cũng phải là người có trách nhiệm với con của anh.
Đứa con gái 6 tuổ.i của anh cũng biết việc bố có người mới, vì thế mà mỗi lần bị mẹ đán.h, nó lại bảo với mẹ nó rằng: “Mẹ ác lắm, con không ở với mẹ đâu, con sẽ ở với mẹ kế ở Hà Nội”.
Nghe những câu chuyện đó anh kể cho tôi, tôi lại càng sợ hãi hơn. Chính tôi đã phá hoại hạnh phúc một gia đình nhỏ. Chính tôi là người khiến cho đứ.a b.é ngây thơ nói những lời làm đau lòng mẹ nó. Hơn hết, chính tôi làm cho chị ấy, người vợ của anh đã phải đau khổ. Tôi cũng sợ cả những lời đàm tiếu, những ánh mắt của mọi người nhìn tôi…
Tôi còn trẻ, còn có cơ hội tìm kiếm tình yêu cho mình. Còn vợ anh, cô ấy cũng yêu anh hết lòng như tôi. Cô ấy không đáng để bị anh đối xử như thế, cô ấy cũng là phụ nữ, cũng cần một bàn tay.
Vì thế mà tôi đã quyết định xa anh thật sự. Cuối tháng 2 tôi chuyển chỗ trọ, đổi số điện thoại, khóa Facebook và chuyển sang một công ty mới mặc dù vị trí của tôi nơi công ty cũ có bao nhiêu người mơ ước… Tôi sẽ cố chôn giấu tất cả những gì thuộc về anh nới tận sâu trái tim của mình.
Theo Khampha
Mang tiếng lẳng lơ vì trót đi vào nhầm phòng ngủ của em chồng
Khi kể câu chuyện của mình ra đây, tôi thật sự xấu hổ. Cũng vì cái tính phóng khoáng của mình mà tôi bị gán mác là người phụ nữ lẳng lơ, dám "cua" cả em trai chồng.
Từ hôm chuyện đó xảy ra, chồng không hề nói với tôi một câu nào, còn bố mẹ chồng thì nhìn ngang nhìn ngửa coi như không có tôi trong căn nhà này. Em trai chồng cũng lặng lẽ nhìn tôi thở dài ngao ngán.
Tôi và chồng cưới nhau được 3 năm nay, nhưng vì còn khá trẻ nên chúng tôi chưa có ý định sinh em bé. Vì thuộc thế hệ 9X nên quan điểm sống của tôi khá thoáng. Tôi mặc những gì tôi thích và làm những gì tôi nghĩ. Nên vì thế, đôi khi tôi không được lòng bố mẹ chồng lắm. Còn chồng tôi, có vẻ anh yêu thích sự hài hước trẻ trung của vợ, nên luôn ra sức bảo vệ tôi trước lý lẽ của bố mẹ chồng.
Mọi rắc rối bắt đầu từ khi em trai chồng tôi kết thúc kỳ du học ở nước ngoài về. Chú ấy hơn tôi 2 tuổ.i, và có cô người yêu rất xinh đẹp. Phải nói nhìn họ là cặp đôi đẹp nhất mà từ trước tới nay tôi thấy. Đôi khi tôi còn thì thầm khen ngợi với chồng mình "Xem ra chú T đẹp trai hơn cả anh đấy nhé", "anh có cậu em đẹp trai hơn cả diễn viên",... Chồng tôi nghe thế thì lườm tôi mấy cái liền.
Bố mẹ chồng tôi vốn tình cảm, nên họ cứ muốn anh chị em sống cùng nhau. Ông bà còn tuyên bố, sau này nếu em chồng cưới vợ cả gia đình sẽ góp tiề.n mua một ngôi nhà lớn hơn, cho mỗi đứa ở một tầng để ông bà tiện đường chăm cháu. Tôi nghe thế mà sởn gai ốc, mới chỉ ở với ông bà có 3 năm, mà tôi cảm giác như 30 năm rồi. Đôi khi tôi muốn tự do tự tại thích đi đi lại lại hát hò trong nhà tùy thích nhưng vì có ông bà nên phải giữ ý giữ tứ đến mệt.
Vì sống cùng nhà, tính tình lại hợp nhau nên tôi với em chồng rất gần gũi. Đôi khi tôi quên mất chú ấy là em chồng mà gọi "tao", "mày" tùm lum. Chú ấy không câu nệ nên cũng hưởng ứng nhiệt tình cách sống đó của tôi. Có lần chúng tôi còn chơi đùa đuổi nhau chạy khắp nhà, bị mẹ chồng bắt gặp nên đã đôi lần nhắc nhở. Nói to cũng có, khuyên nhủ từ từ cũng có, nhưng rồi lại đâu ra đấy. Vắng bà chúng tôi lại như những đứ.a tr.ẻ mới lớn.
Rồi mọi chuyện xảy ra khi ngày nọ, tôi đi liên hoan về say nên đã làm một việc tày đình khiến ai trong gia đình này cũng phải sôi má.u, chồng tôi giận tím mặt nhưng không nói gì.
Đó là hôm tôi đi liên hoan 20/10, vì uống nhiều nên tôi về muộn. Trong cơn say là ngà, tôi đã vào nhầm phòng em chồng mà không hay biết. Mệt quá nên tôi nằm ngủ ở cạnh chú ấy cho tới sáng. Khi tôi tỉnh dậy là 5h sáng, nhìn lên thấy khuôn mặt lạ lạ quen quen, còn chân chú ấy đang gác lên người tôi,...Tôi đã hét ầm lên. Cả nhà nghe tiếng chạy sang, còn tôi xấu hổ không để đâu cho hết. Chồng đứng đó nhìn mặt tôi rồi nhìn xuống cái áo sơ mi cúc mở hờ hững của tôi và giật vội tay vợ kéo về phòng.
Tôi đã giải thích với anh nhiều lần, nhưng chồng tôi không tin. Nhìn cái mặt lầm lỳ của anh, tôi biết anh đang nghĩ gì. Nhưng thật sự, tôi đối với chú chỉ như chị em, cùng lắm là bạn bè và chưa một lần có ý gì xấu xa, đồ.i bạ.i. Thế mà chẳng ai tin tôi, ai cũng quay sang đổ lỗi, nghi ngờ nhân cách tôi.
Có hôm đi làm về sớm mẹ chồng ngứa mắt nên đã chử.i thẳng vào mặt tôi "À, nhân tiện con trai tôi đi vắng cả, tôi cũng nói thẳng nhé! Cô đừng có giở cái thói trăn.g ho.a lăng loàn trong cái nhà này. Nó em là chồng cô, nó có đẹp trai, tài giỏi thì nó cũng là phận em chồng, ở đâu ra cái thói chị dâu ngủ cùng phòng với em chồng bao giờ. Tới giờ tôi chưa hiểu bà thông gia dạy con kiểu gì". Tôi nghe bà nói mà đỏ mặt tía tai, đúng là tôi sai nhưng tôi đâu có cái ý nghĩ như bà nói.
Còn chồng tôi, từ hôm đó tới nay anh khó chịu với vợ ra mặt. Anh cũng tỏ vẻ không hài lòng với em trai mình. Giờ tôi muốn bàn với chồng ra ở riêng, nhưng không biết làm thế liệu có nên không? Mọi chuyện cũng là do tôi, do sự cẩu thả trong cách sống mà tôi chuốc phải tai họa không đáng có, mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên để tôi biết mình nên làm gì để sửa sai bây giờ?
Theo VNE
Tôi nên dừng lại hay tiếp tục những cuộc phiêu lưu tình ái Đàn ông mà làm vậy với phụ nữ, người ta gọi là Sở Khanh. Tôi đối với đàn ông như vậy, biết gọi là gì? Tôi có lẳng lơ, lăn.g loà.n không hay đang tự làm khổ mình? Tôi là một phụ nữ ngoài 35 tuổ.i, có đứa con trai 3 tuổ.i, vừa bước ra khỏi cuộc hôn nhân 10 năm với năm...