Tôi yêu em ả đàn bà hư hỏng (phần 6)
Ôi Chúa ơi! Cái chế.t tiệt gì thế này? “bạn quen trong tù?” vậy là cô đã từng là tội phạm sao?
Đông vẫn nhợt nhạt như người vô hồn, người mềm nhũn, run rẩy, cô ta nhìn tôi nhưng ánh mắt như đang nhìn vào khoảng không vô định. Tôi ôm chặt cô ta vào lòng một lúc lâu thật lâu tôi nhớ nổi khắc ấy là bao lâu. Ngoài trời mưa rào rào, nước mưa bắ.n hết qua cửa sổ ướt lấm tấm trên sô pha, tôi dìu nhẹ cô ta ngồi vào chiếc đôn nhỏ rồi đi ra phía cửa sổ đóng cửa lại thì cô ta bảo:
“_Anh cứ để cửa mở đi, cho mát!”
“_Mưa ướt hết nệm rồi…”
“_Kệ, em muốn ngắm mưa một lát…”
Tôi ngồi trên chiếc ghế ướt ấy, quay lại nhìn cô ta. Một vẻ gầy guộc, mong manh, chán sống bao vây lấy cô ta. Không hiểu sao tôi có cảm tưởng rằng nếu tôi rời khỏi căn phòng này thì cô ta sẽ chế.t. Bao nhiêu thắc mắc trong lòng tôi bật ra.
“_Sao cô lại làm vậy?”
“_Anh có bao giờ chán sống không?”
“_Chỉ có lũ điên mới không biết quý trọng cuộc sống của mình!”
“_Chắc thế!”
Một câu trả lời huề vốn, tôi cũng chẳng hiểu ra làm sao.
“_Cô đã ăn gì chưa? Uống thuố.c chưa?”
“_Em ăn uống rồi!”
“_Cô sống ở đây một mình à?”
“_Không! Em sống với người tình!”
Câu trả lời làm tôi chột dạ. Người đàn bà này thật biết cách làm người ta ngạc nhiên.
“_Người tình cô đâu rồi?”
Im lặng.
Vậy là tôi tự suy luận, người tình và cô ta mâu thuẫn, người tình bỏ đi, cô ta t.ự vẫ.n. Thật điên rồ, sao lại có thể chế.t vì tình cơ chứ?
Vậy là tôi tự suy luận, người tình và cô ta mâu thuẫn, người tình bỏ đi, cô ta t.ự vẫ.n. Thật điên rồ, sao lại có thể chế.t vì tình cơ chứ? (Ảnh minh họa)
“_Tôi có việc phải đi, cô cứ nghỉ ngơi đi, khi nào khỏi thì đi làm, và đừng làm chuyện gì dại dột nữa, nghe không?”
Video đang HOT
Tôi đứng dậy, bước ra khỏi phòng thì cô ta ôm siết lấy tôi từ đằng sau.
“_Anh đừng đi!”
“_Thôi nào, tôi thực sự rất bận, tôi không hiểu sao mình lại đến đây nữa, cô nghỉ ngơi đi…”
“_Nếu anh đi, em sẽ không bao giờ gặp anh nữa…”
Cái quái gì thế này? Cô nghĩ tôi và cô là tình nhân chắc? mặc dù tôi rất muốn nhưng cô có bao giờ cho tôi cơ hội đâu! Giờ cô lại nói như thể tôi và cô thân thuộc lắm rồi, là sao? Vậy cô lại đi đâu? Chơi trò ú tim với tôi chắc thú vị lắm phải không?
Tôi chỉ muốn hỏi lại cô ta như thế, không hiểu sao tôi lại chẳng thể nói được gì. Hoặc vì nói và nghĩ vốn là hai phạm trù khác nhau nên đàn ông luôn được mệnh danh là thâm trầm chỉ vì nghĩ nhiều hơn nói.
Tôi quay lại, đặt tay lên bờ vai run rẩy của cô ta, nhìn cô ta và cố hiểu xem cô ta đang nghĩ gì? Đông cúi mặt xuống rồi nói như thở, giọng nhẹ nhẹ, bay bay:
“_Em sợ hắn quay lại đây giế.t em…”
“_Ai? Người tình của cô sao?”
“_Hắn là bạn em quen trong tù…”
Ôi Chúa ơi! Cái chế.t tiệt gì thế này? “bạn quen trong tù?” vậy là cô đã từng là tội phạm sao? Sao cái giọng thú tội của cô nó nhẹ nhẹ, nó bay bay, tôi còn tưởng cô là tiểu thư khuê các đang thỏ thẻ câu chuyện tình diễm lệ nào đó cho tôi nghe? Cô thật là biết cách giế.t ngườ.i từ từ mà…
“_Cô từng đi tù sao? Vì tội gì?”
Đông đi ra phía cửa sổ, mưa vẫn rào rào, từng giọt hắt vào người cô ta nhưng cô ta vẫn im lìm đứng đó.
“_Có những chuyện chẳng hay ho gì…”
Im lặng. Cô ta luôn làm chủ thời gian khi bên tôi. Thích nói thì nói, thích im lặng thì im lặng, và tôi cứ đi theo câu chuyện của cô ta một cách vô thức.
“_Anh có sợ khi nghe em nói thế không?”
Cô gái ơi, tôi sợ cô ngay từ phút đầu tôi gặp cô rồi, cái ánh mắt sâu thăm thẳm khó đoán của cô khiến tôi đã có dự cảm chẳng lành rồi…
“_Ai cũng có những khó khăn của riêng mình mà, nếu cô không thích nói thì không cần nói!”. Tôi đồng cảm với sự éo le của cô ta.
“_Người đàn bà hôm anh gặp ở khách sạn, chính là vợ của hắn!”.Đông quay lại nhìn tôi, ánh mắt sầu bi của cô ta khiến tôi cảm thấy căn phòng thật ngột ngạt.
Một mớ rối rắm mà cô ta bung ra khiến tôi thấy thật hỗn loạn, nhưng bằng sự logic của mình tôi lại sắp xếp sao cho dễ hiểu: cô ta gặp người tình trong tù, sau đó quay lại với nhau, vợ hắn biết được, dằn mặt cô ta , hắn quay lại với vợ, cô ta cắ.t ta.y tự vẫn.
Ôi cái cuộc đời này, sao mà tréo ngoe, nhiễu nhương đến vậy, những mối quan hệ của bản thân mà không thể làm chủ được thì đâ.m đầu vào luyến ái làm gì cho thiệt thân? Thật, nhiều cảnh đời không thể ngờ…
“_Hôm em gặp anh ở Thái Lan, thực ra là em hẹn anh ta ở đó, nhưng phút cuối em không muốn gặp nữa.”
Cô ấy bỏ tôi đi, trong một sự ngỡ ngàng (Ảnh minh họa)
Vậy là cái thằng “tôi” đây, khi không lại rơi vào một câu chuyện “tình-đời” đầy ngang trái, chỉ vì cái bản năng gốc của đàn ông mà giờ tôi sắp thành một gã chuyên gia tâm lý thấu hiểu chuyện đời…Ôi trời!
Tôi nhìn đồng hồ, đã chuẩn bị đến giờ tôi phải đi. Nhìn cô ta xanh rớt và tuyệ.t vọn.g thế kia, tôi không đành lòng.
“_Tôi phải đi Đà Nẵng, hay là cô đi với tôi cho yên tâm?”
Cô ta nghĩ gì không rõ, mắt lại quay ra cửa sổ.
“_Em vẫn mệt…”
“_Vậy tôi xong việc tôi sẽ quay về,có lẽ cô không nên ở đây.! Đợi tôi về tôi sẽ thu xếp chỗ ở mới cho cô, giờ thì nghỉ ngơi đi, đừng nghĩ đến những chuyện không vui nữa, hay cô ra một khách sạn nào đó ở tam chờ tôi về được không?”
“_Em sẽ ở đây chờ anh về!”
“_Chậm nhất là ngày kia, chờ tôi nhé!”
Tôi đến bên và hôn nhẹ lên trán cô ta, thật lạ lùng! Ngay cả khi cô ta thổ lọ với tôi bao bí mật động trời về cô ta mà tôi tự dưng không thấy phản ứng gì. Bình sinh tôi rất ghét những người phụ nữgiang hồ, hoặc quá khứ bất minh, hoặc có mối quan hệ quá rắc rối. Giờ đây tôi đang ôm trong lòng một người đàn bà đầy phức tạp như thế, mà tôi lại không có cảm giác ác cảm,. thậm chí sự thương cảm trỗi dậy trong tôi nhiều hơn, tôi lại muốn che chở cho cô ta nhiều hơn…
Công việc lằng nhằng hơn dự kiến vì gã đối tác đột ngột bị trễ chuyến bay do bão. Thời tiết mùa này thật khó chịu, dù là ở miền nào cũng khiến cho người ta bức bí, ngột ngạt, lại thêm bao điều vẩn vơ trong đầu, tôi chỉ còn biết lao vào công việc mà quên đi những thứ rắc rối ấy.
Tôi điện thoại cho Đông để báo tôi sẽ về trễ một ngày, vì công việc và thời tiết bão bùng nhưng cô ta không nghe máy. Không hiểu cô ta làm gì? Nhắn bao nhiêu tin cũng không thấy trả lời lại càng khiến tôi thếm rối ruột sợ cô ta dại dột thêm lần nữa. Định gọi cậu lái xe bảo đến nhà xem sao nhưng lại nghĩ xa hơn nên đành thôi…
Cuối cùng thì cơn bão chế.t tiệt ấy cũng tan, chỉ hơn một giờ đồng hồ là tôi đã có mặt tại Hà Nội. Theo phản ứng tự nhiên của một gã có nhân tình hay một điều gì đo tương tự, tôi lại kêu tài xế đưa đến khu tập thể màu vàng cũ kĩ ấy.
Cánh cửa im lìm sau khi tôi gõ đỏ cả mu bàn tay. Điện thoại thì “thuê bao không liên lạc được…” không hiểu cô ta đi đâu nữa…
Tôi đang trong cơn bục bội vì những chuyện chẳng đâu vào đâu thì bà cụ bên phòng bên cạnh thò đầu ra hỏi:
“_ Cậu tên là gì?”
Tôi giật cả mình, nhưng vẫn vờ điềm tĩnh:
“_Dạ, cháu tên Hoàng!”
Bà cụ đi vào nhà làm cái gì đó rồi nhìn tôi qua khe cửa, thò tay đưa tôi bì thư:
“_Cô Đông gửi cho cậu cái này!”
Tôi mở lá thư bằng cách xé toạc một cái.
” Em đi rồi, vì anh thất hứa với em. Vì em không biết đổ lỗi cho ai nữa. xin lỗi vì đã làm phiền anh vì tất cả, em thật là con đàn bà đáng chế.t. Vợ anh tên Huyền phải không? Cô ấy đến đây tìm anh ngay sau khi em đi…em cũng không biết vì sao nữa? Xin lỗi anh vì tất cả, chẳng có gã đàn ông nào đối xử tốt với em như anh, họ chỉ đến vui chơi với em và coi em như một con điếm…”
Theo Khampha
Chuyện tình gái hơn trai... 20 tuổ.i
Trông cô ấy trẻ như vậy, em nghĩ chỉ hơn em tầm vài tuổ.i. Có ai ngờ, cô ấy 41 tuổ.i, còn em mới 22.
Chị Thanh Bình thân mến!
Lúc này, em đang đứng trước một tình yêu mà theo con mắt của bao người là vô cùng... bất bình thường. Nhưng chỉ khi bên người ấy em mới rung động. Em không biết đó có phải là tình yêu hay không nữa khi mà cô ấy hơn em quá nhiều tuổ.i. Cô ấy 41, còn em mới tròn 22. Vậy mà em lại yêu người con gái hơn tuổ.i.
Có lẽ mọi người sẽ nghĩ em có vấn đề về thần kinh mới có thể yêu một người hơn mình nhiều tuổ.i đến như vậy. Nhưng sự thật là cô ấy quá trẻ và đẹp. Cô ấy có nước da trắng ngần, vóc dáng đẹp, eo thon, gương mặt trẻ hơn tuổ.i rất nhiều. Trong khi đó, em lại có vẻ ngoài từng trải, già trước tuổ.i nên không mấy ai bảo em mới 22 tuổ.i.
Lần đầu tiên gặp gỡ, em cũng đoán là cô ấy hơn tuổ.i mình nhưng em chỉ nghĩ rằng hơn độ vài tuổ.i mà thôi bởi vì cô ấy quá trẻ đẹp. Cô ấy lại giỏi giang và thành đạt khiến em ngưỡng mộ vô cùng. Em đã chủ động tấ.n côn.g cô ấy ngay từ đầu vì em gần như si mê. Có lẽ cô ấy thấy em già dặn hơn tuổ.i nên cũng không nghĩ khoảng cách giữa chúng em lại nhiều đến vậy. Vì thế mà cô ấy cũng mở lòng ra với em. Và chúng em bắt đầu yêu nhau.
Yêu nhau được khoảng 5 tháng thì cô ấy nói cần phải kết hôn bởi vì cô ấy có tuổ.i rồi. Khi ấy, em hoàn toàn đồng ý. Trước đó, vì mới yêu nhau, chúng em chỉ bận rộn với việc tối ngày bên nhau, đi dạo, đi chơi, hẹn hò. Em cũng không bao giờ hỏi tuổ.i cô ấy bởi vì em biết chắc chắn là cô ấy hơn tuổ.i mình, như thế sẽ khiến cô ấy ngại. Mà vấn đề tuổ.i tác đó với em lại chẳng quan trọng nên em không hề hỏi. Cho tới khi cô ấy muốn cưới và nói tuổ.i thật của mình ra em mới té ngửa. Thì ra, cô ấy hơn em đến gần 20 tuổ.i. Nếu ở ngoài đời, có lẽ em đã phải gọi cô ấy bằng cô rồi.
Lần gặp đầu tiên, em cứ nghĩ cô ấy chỉ hơn em vài tuổ.i, có ai ngờ, cô ấy hơn em gần 20 tuổ.i (Ảnh minh họa)
Từ hôm biết tuổ.i thật của nhau đến giờ, cô ấy tránh mặt em và nằm bẹp ở nhà khóc. Em hiểu cảm giác của cô ấy. Cô ấy nói vừa xấu hổ, vừa nhụ.c nh.ã khi lại đem lòng yêu em. Cô ấy hận bản thân mình đã quá dễ dãi khi lên giường với em mà chưa biết tuổ.i thực. Còn em thì hoang mang vô cùng, em không biết có nên tiến tới tình cảm này hay không khi mà cô ấy lại hơn em nhiều tuổ.i đến vậy. Nhưng nếu không cưới thì tội nghiệp cô ấy quá, vì cô ấy cũng đã có tuổ.i rồi, lại yêu em nữa. Em phải làm sao? Mong chị hãy cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em trai)
Trả lời:
Em trai thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rẳng em đang vướng vào một tình yêu ngang trái khi mà em yêu người phụ nữ hơn mình tới 20 tuổ.i. Đó thực sự là một khoảng cách quá lớn và khó có thể khỏa lấp được. Giữa hai người đã có những sự thân mật, đi quá giới hạn thế nên giờ đây em càng hoang mang không có cách nào để quyết định nên dừng lại hay bước tiếp.
Người ta vẫn thường nói, tình yêu không phân biệt tuổ.i tác, tuy nhiên, sư cách biệt đó cũng có giới hạn của riêng nó. Với trường hợp của em, khi mà người phụ nữ hơn em tới 20 tuổ.i thì đó không còn đơn thuần là "sinh trước vài năm" nữa mà đã là sự khác biệt của cả hai thế hệ. Tình cảm của con người là điều rất khó nói. Sự hấp dẫn giới tính giữa nam và nữ đôi khi nảy sinh ngay từ cái nhìn hấp dẫn về ngoại hình. Khi cô ấy đẹp, trắng trẻo và đằm thắm như vậy, lại trẻ hơn so với tuổ.i nên em nảy sinh tình cảm là điều không quá khó hiểu. Nhưng có thể, đó chỉ là sự hấp dẫn về mặt giới tính chứ không phải là tình yêu.
Cả hai nên tìm cho mình những bến đỗ bình yên hơn để cuộc sống hôn nhân sau này không trở thành áp lực. (Ảnh minh họa)
Khoảng cách 20 tuổ.i là quá nhiều. Khi những cảm xúc lạ lẫm, đam mê ban đầu này qua đi, cả hai sẽ vấp phải những rào cản rất lớn về suy nghĩ, lối sống, cách nhận thức và cả sự lão hóa của cơ thể. Em hãy hình dung xem, khoảng chục năm nữa, khi em mới tầm 30 tuổ.i, vào giai đoạn sung mãn nhất của cuộc đời thì cô ấy đã bước vào tuổ.i mãn kinh... Liệu khi ấy tình cảm, cảm xúc của hai bên có thể đồng điệu được hay không?
Hiện tại em còn trẻ, tình cảm nhiều khi chưa vững vàng, đôi khi mới chỉ là chút rung động. Hơn nữa cô ấy nhiều tuổ.i hơn, mang lại cho em sự ấm áp nên em dễ lầm tưởng là tình yêu. Có lẽ, em nên dừng mối quan hệ này lại. Tiến xa hơn nữa có lẽ chỉ làm cho cô ấy đau khổ hơn mà thôi bởi vì cô ấy sẽ khó lòng mà vượt qua được những lời dị nghị, gièm pha của mọi người. Khi ấy, có bên nhau cũng chỉ tạo thêm áp lực.
Những gì đã qua, có thể là chút lạc lối, cả hai nên giữ kỉ niệm đẹp trong nhau nhưng quên đi để sống tiếp. Cả hai nên tìm cho mình những bến đỗ bình yên hơn để cuộc sống hôn nhân sau này không trở thành áp lực.
Chúc em mạnh mẽ và vượt qua được giai đoạn này.
Theo Khampha
Tôi thua, vì cô ta đẻ được con trai Tôi chỉ sinh được 2 cô con gái, nhưng cô ta - bồ của chồng tôi lại mang thai con trai. Tôi mất quyền sống trong nhà. Tôi biết áp lực của anh ấy khi là con trưởng trong một gia đình. Vì thế, sau khi tôi sinh hai đứa con gái, tôi cảm thấy cuộc sống của ba mẹ con tôi thật...