Tôi muốn chạy thật nhanh về nhà để nói với chồng: Xin lỗi anh!
Nỗi lo của tôi quả không sai khi thời gian gần đây thứ bảy nào anh cũng đi sớm về muộn, cộng với việc quỹ gia đình không thấy anh đưa khiến nghĩ rằng anh đã thay lòng đổi dạ với mình.
Tôi và anh lấy nhau được hai bên gia đình ủng hộ. Cậu con trai ra đời càng làm cho chúng tôi hạnh phúc hơn. Cuộc sống hôn nhân của tôi thi thoảng cũng có “vài cơn gió” thổi qua nhưng rất nhanh mọi thứ lại bình yên.
Nhiều người thắc mắc vì sao tôi lại có thể giữ gìn hạnh phúc trọn vẹn như vậy dù đã bước chân vào cuộc sống hôn nhân đã lâu. Với tôi, giữ chồng là không cần phải giữ. Tin yêu và tha thứ là việc tôi cần làm. Có lẽ vì thế, nên tôi đã để mình ngủ quên trong hạnh phúc quá lâu.
Tôi tự nghỉ việc ở nhà để chăm sóc gia đình và biến mình thành một người phụ nữ nhút nhát, yếu đuối. Nhan sắc của tôi xuống sắc, không còn làn da trắng hồng, đôi mắt biết nói mà chồng tôi yêu say đắm. Trong lòng tôi lúc nào cũng có một lo chỉ sợ chồng chê, có tình nhân bên ngoài và gia đình tan vỡ.
Tôi ân hận vì đã nghi ngờ chồng mình (Ảnh minh họa)
Tôi bắt đầu theo dõi chồng, lén đọc những tin nhắn trong điện thoại, facebook của chồng nhưng đều không thấy nhắn cho nhân tình. Chiều đến tôi cũng đứng ở cổng công ty của chồng để rình mò xem anh có đưa đón ai không? Ngày nào tôi cũng tra khảo anh, bắt anh khai ra xem hôm nay làm những gì khiến một người điềm đạm như anh cũng phải quát lên: “Xin em để anh yên, anh đã mệt mỏi vì công việc lắm rồi”.
Video đang HOT
Ngày hôm đó, khi thấy anh ra khỏi nhà, tôi đã theo chân chồng đến một ngôi nhà ngoại ô. Cảnh tượng chồng tôi chơi đùa với đứa con của một phụ nữ khác khiến tôi bàng hoàng. Tôi cứng người, không nói được lời nào, mọi thứ như sụp đổ trước mắt, tôi tự hỏi vậy những cử chỉ yêu thương anh dành cho tôi và gia đình là gì?
Biết chuyện nhưng tôi không nói ra vì muốn anh sẽ thú nhận và xin tôi tha thứ. Vì thế tôi bắt đầu hàn.h h.ạ anh bằng cách thường xuyên chỉ trích anh, nói anh là kẻ phản bội. Căn nhà tôi bắt đầu trở nên u ám hơn. Tôi dùng những lời lẽ cay đắng để dày vò anh vậy mà anh vậy không nói một lời nào. Không thể chịu đựng hơn nữa, tôi bỏ về nhà mẹ đẻ được vài ngày thì nhận được cuộc điện thoại của người phụ nữ kia hẹn gặp mặt để nói rõ mọi chuyện.
Tôi muốn chạy về nhà thật nhanh để nói với anh lời xin lỗi. (Ảnh minh họa)
Tôi không muốn nhìn mặt người đang “ngoạ.i tìn.h” với chồng mình, nhưng tôi cũng tò mò muốn xem cô ta nói những gì. Gặp mặt, người phụ nữ đó khóc rất nhiều khiến tôi không thể chử.i bới hay mắng mỏ. Cô ta bắt đầu kể cho tôi nghe lý do vì sao thời gian gần đây anh không thường xuyên ở nhà vào thứ bảy. Hóa ra chị ta là một người chị họ xa của anh, chị ta lấy phải người chồng vũ phu hay ghen tuông, đã phải l.y hô.n mà vẫn không yên, cực chẳng đã mẹ con chị phải rời quê về thành phố tìm chỗ nương náu. Mới tìm đến anh nhờ anh giúp đỡ.
Chồng tôi đã cho chị ta vay một số tiề.n làm vốn kinh doanh, có lẽ cũng phải lâu dài chị ta mới trả lại được. Chắc để mọi chuyện xong xuôi anh mới nói với vợ mình. Người phụ nữ ấy vừa ngắt lời tôi bỏ chạy thật nhanh, những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt. Với tôi đó là giọt nước mắt của sự ân hận, hóa ra tôi đã nghi ngờ anh trong suốt thời gian qua, không quan tâm đến những người thân bên cạnh anh. Tôi muốn chạy về nhà thật nhanh để nói với anh lời xin lỗi.
Theo Phununews
Cả đời này, tôi sẽ không thể tìm cho mẹ một người con rể thực thụ
Tôi biết được điều này vào năm cuối cấp 3. Lúc đó tôi có cảm tình với cô bạn thân cùng lớp.
Tôi năm nay gần 30 tuổ.i, tôi là một cô gái với ngoại hình khá xinh xắn, học thức và công việc đều tốt. Chỉ có một điều tôi chưa có người yêu, mà nói đúng hơn là tôi chưa hề yêu một người đàn ông nào theo đúng nghĩa. Tôi bị bố mẹ, gia đình, họ hàng và bạn bè thúc giục khá nhiều nhưng tôi vẫn không thể làm hài lòng bố mẹ.
Không phải là vì tôi không có người theo đuổi. Mà sự thật là tôi không thể rung động trước bất cứ một người đàn ông nào khác. Những rung động về tình cảm của tôi luôn đến từ những người bạn cùng giới.
Tôi biết được điều này vào năm cuối cấp 3. Lúc đó tôi có cảm tình với cô bạn thân cùng lớp. Vì chúng tôi đều là cán bộ lớp nên thường xuyên tiếp xúc với nhau, ban đầu tôi chỉ nghĩ đó là tình cảm bạn bè bình thường, nhưng dần dần tôi nhận ra, tình cảm đó không đơn giản. Tôi đã sợ hãi và trốn chạy khỏi tình cảm đó. Và đó cũng là lần đầu tiên tôi hình dung cụ thể hơn về đồng tính, về tình yêu đồng giới.
Tôi biết được điều này vào năm cuối cấp 3. Lúc đó tôi có cảm tình với cô bạn thân cùng lớp. (Ảnh minh họa)
Khi vào đại học, tôi cố gắng sống ẩn mình. Tôi chọn cho mình những bộ váy áo thời trang điệu đà, tôi kết bạn với hầu hết với bọn con trai trong lớp để tỏ rõ cho mọi người thấy rằng tôi là một cô gái hoàn toàn bình thường. Tuy nhiên, dù có cố gắng hẹn hò với bao nhiêu chàng trai đi chăng nữa thì tôi cũng không thể nảy sinh tình cảm thực sự.
Ra trường và đi làm, tôi có gặp và yêu một người con gái. Cô ấy là đồng nghiệp với tôi, và dường như cô ấy cũng thực sự yêu thích tôi. Chúng tôi hợp nhau ở tất cả mọi mặt. Quen nhau được một thời gian, chúng tôi dọn về ở chung một nhà. Khoảng thời gian 2 chúng tôi ở cùng là khoảng thời gian tôi thấy vô cùng hạnh phúc. Tuy nhiên, mọi việc với chúng tôi không hề đơn giản. Sau 2 năm ên nhau, chúng tôi buộc phải chia tay vì gia đình cô bạn ấy ép cô ấy về quê và cưới một anh chàng cùng xóm.
Suốt khoảng thời gian chia tay người bạn ấy tôi đã đau khổ rất nhiều. Tôi cũng từng cố gắng sống như một người con gái bình thường nhưng điều đó lại rất khó. Cứ như thế tôi sống như một cái bóng, không giao lưu, quan hệ với bất kì ai. Cứ sáng đi làm, tối lại về nhà và nghĩ rằng cứ sống như thế cho đến khi gặp được người hiểu mình thật sự.
Tuy nhiên, cuộc đời mà, tôi là một cô gái và đâu thể cứ đơn côi mà sống như vậy được. Khi bắt đầu bước sang tuổ.i 28, tôi bị bố mẹ và gia đình la rầy rất nhiều. Ai cũng bảo tôi nên yêu và cưới chồng đi. Và rồi mọi người liên tục làm mối cho tôi người này, người kia và bắt tôi đi gặp mặt.
Đối với tôi mà nói, những cuộc gặp mặt đó thật nhàm chán và khủng khiếp. Nhưng tôi vẫn phải cố gắng đi để không làm phật lòng bố mẹ và những người xung quanh.
Mẹ tôi bảo, nếu như năm mới này tôi không chịu cưới chồng thì bà sẽ tự ý tìm một chàng trai và ép tôi cưới. (Ảnh minh họa)
Mới tuần trước đây thôi, tôi bị mẹ ra tối hậu thư. Mẹ tôi bảo, nếu như năm mới này tôi không chịu cưới chồng thì bà sẽ tự ý tìm một chàng trai và ép tôi cưới. Nếu tôi không chịu nữa thì bà sẽ từ mặt tôi vì không muốn bị họ hàng nói rằng nhà tôi vô phúc khi con gái đã 30 tuổ.i đầu mà vẫn không thể gả cho ai.
Nhiều khi tôi cũng muốn nhắm mắt làm bừa, yêu và cưới tạm một anh chàng nào đó làm lá chắn cho chuyện này, nhưng rồi tôi lại không thể. Lương tâm tôi không cho phép mình làm tổn thương bất kì người nào. Cũng có đôi lúc, tôi muốn nói thật cho mọi người nghe rằng tôi là người đồng tính nhưng lại không đủ can đảm. Tôi sợ rằng bố mẹ tôi sẽ suy sụp vì sốc mất. Thật sự bây giờ tôi rất bức bí khi không thể có một ai để chia sẻ, tâm sự những vướng mắc trong lòng mình. Tôi không biết mình nên làm gì mới là điều đúng đắn nhất.
Theo Giấu tên /Phununews
Món quà Tết đặc biệt của mẹ chồng khiến tôi quá bất ngờ Tôi nghe mẹ chồng nói mà nước mắt rơi không kìm được. Tôi ôm chầm lấy bà khóc nức nở vì vui quá. Tết năm nay thật ý nghĩa với tôi. Tôi mới lấy chồng được 5 tháng và hiện đang mang bầu. Gia đình chồng tôi có 2 anh em. Vợ chồng tôi sống cùng bố mẹ chồng còn em chồng thì...