Tôi không thể ngờ vợ của mình lại trơ trẽn đến thế!
Nhìn vào trong, tôi thấy vợ tôi ôm cái điện thoại, vừa nói vừa cười, điệu bộ lẳng lơ chưa từng lộ ra trước mặt tôi.
25 tuổ.i tôi lấy vợ nhưng do vội vàng không tìm hiểu kỹ nên sau khi cưới xong tôi đã hoàn toàn vỡ mộng. Cô ấy vừa lười, vừa bủn xỉn lại hỗn láo vô cùng. Chỉ sau 7 tháng kết hôn tôi đã không thể chịu nổi người vợ như thế và đã chủ động l.y hô.n. Lúc đó, chúng tôi chưa có con nên cũng không có gì ràng buộc lắm.
Tưởng lấy vợ xong ổn định cuộc sống, vậy mà tôi vẫn là cảnh sống độc thân. Đến tận gần 4 năm sau, gần 30 tuổ.i tôi mới lại có hứng thú với chuyện gia đình. Khi ấy, tôi quen vợ tôi bây giờ, người cũng có hoàn cảnh gần như tôi. Cô ấy cũng đã qua một đời chồng và có một con gái 3 tuổ.i. Chúng tôi quen nhau là do mai mối. 2 người có cùng cảnh ngộ nên dễ cảm thông và tới với nhau rất tự nhiên.
Đến khi gần cưới, vợ tôi mới tâm sự, cô ấy chia tay chồng cũ là do trong thời gian đi du học, anh ta có chuyện trai gái để vợ tôi biết được, cô ấy là người thẳng tính và lòng tự trọng cao nên đã chủ động l.y hô.n mà không cần nghe lời giải thích của chồng cũ.
Cô ấy còn nói, khi l.y hô.n rồi, định rằng sẽ không lấy chồng nữa mà ở lại nuôi con gái lớn khôn. Nhưng khi gặp tôi thì cô ấy lại muốn làm lại cuộc đời mình. Tôi thấy hạnh phúc vì điều đó. Vì yêu và thương vợ nên tôi cũng tạo điều kiện để cháu nhỏ không phải xa mẹ khi mới 3 tuổ.i. Tôi đã chủ động mở lời đón cả 2 mẹ con về cùng sống và cố gắng gần gũi thương yêu con bé để bù đắp phần nào sự thiệt thòi mà con bé phải chịu cảnh sống thiếu cha. Mặc dù bố mẹ tôi cũng không thoải mái lắm. Nhưng tôi vẫn quyết định làm theo ý mình.
Những ngày sống chung, tôi cảm thấy vợ tôi rất cố gắng lấy lòng tôi. Tôi nghĩ, có lẽ vì cô ấy cảm thấy biết ơn tôi đã cảm thông và san sẻ nỗi lòng với cô ấy như vậy. Cuộc sống mới của 3 người chúng tôi cứ thế êm ả trôi đi. Nếu được yên bình như thế thì thật tốt. Chẳng ngờ rồi cũng có ngày sóng gió nổi lên.
Video đang HOT
Tái hôn được gần năm, chồng cũ của vợ tôi về nước. Anh ta thường xuyên liên lạc với vợ tôi để được thăm con. Tôi biết chuyện và cũng rất thoải mái trong việc này, kể cả việc vợ trò chuyện nhiệt tình với chồng cũ tôi cũng không ý kiến gì, chỉ đơn giản nghĩ đó chỉ là phép lịch sự. Vì lúc đó tôi đoán, vợ tôi cũng chẳng thoải mái gì khi gặp lại người phản bội như anh ta. Nào ngờ, cái mà tôi tưởng là “lịch sự xã giao” ấy lại có ngày cướp đi hạnh phúc của tôi.
Có đứ.a b.é làm cầu nối, dường như họ liên lạc, trò chuyện với nhau dễ dàng hơn để rồi họ nối lại tình xưa tự bao giờ tôi không hay biết. Hôm đó, tôi báo vợ về muộn vì phải đi tiếp khách, nhưng cuộc hẹn bị hoãn nên về nhà sớm hơn dự định.
Vừa về tới cổng, tôi đã nghe được tiếng thủ thỉ tâm sự phát ra từ phía trong sân nhà: “Chồng ơi! Cả tuần không gặp rồi, lần này em cho con về ngoại để vợ chồng mình ra ngoại thành một ngày nhé!”. Tận tai tôi nghe được những lời ong bướm đó của vợ, tôi thật không thể tưởng tượng nổi nữa. Nhìn vào trong, tôi thấy vợ tôi ôm cái điện thoại, vừa nói vừa cười, điệu bộ lẳng lơ chưa từng lộ ra trước mặt tôi. Hóa ra, vợ tôi còn có thể lẳng lơ đến thế mà tôi không hay biết.
Tôi bước vào bắt quả tang. Cứ tưởng mọi chuyện bại lộ thì ít ra cô ấy cũng phải tỏ ra lúng túng hay chí ít cũng tìm tạm lấy một lời giải thích, đằng này cô ấy tự tin và trơ tráo hơn tôi nghĩ nhiều lần. Sau khi bị tôi hỏi ngọn ngành, cô ấy ráo hoảnh đáp: “Thì em đi với chồng cũ của em, có phải ngoạ.i tìn.h với người đàn ông khác đâu mà anh cứ làm loạn lên thế”. Đã thế cô ta còn hỏi tiếp: “Anh ghen à? Chẳng gì thì em ở với anh ấy mấy năm rồi cũng có khác gì đâu?”. Lúc đó, tôi chỉ nói: “Tôi không ghen, mà chỉ thấy hối hận vì đã lấy một kẻ trơ trẽn lẳng lơ như cô!”.
Cuộc hôn nhân đầu tan vỡ đã đành, làm lại một lần nữa mà cuộc sống của tôi vẫn chẳng giống ai. Với tôi, hôn nhân là một thứ gì đó xa xỉ, viển vông quá. Tôi phải làm sao để bước tiếp? Hiện giờ, tôi đang rất đau khổ và bị mất phương hướng vô cùng. Nếu tiếp tục l.y hô.n thì có lẽ tôi cũng chẳng thể nào đủ can đảm mà tiếp tục tái hôn lần thứ 3. Mà không bỏ cô vợ lẳng lơ này thì nghẹn uất không thể chịu nổi. Tôi nên xử lý việc này thế nào đây?
Theo tri thuc tre
Trơ trẽn lên kế hoạch để chồng đổ vỏ cho người cũ
Tôi và người ấy cũng tiếp tục đi ca 2, thực ra là cùng nhau vào nhà nghỉ ôn lại kỷ niệm mối tình 5 năm ấy.
Khi chia tay mối tình đầu tôi tưởng như thế giới này sụp đổ. Tôi không còn tin tưởng vào tình yêu nữa đến tận khi gặp chồng tôi bây giờ. Người đàn ông hiền lành, mẫu mực và tâm lý vô cùng. Chính anh là người giúp tôi lấy lại thăng bằng sau chuyện tình 5 năm tan vỡ.
Hồi sinh viên tôi có yêu say đắm một cậu bạn cùng lớp, cả 2 đều định ra trường ổn định công việc là sẽ cưới nhau. Nhưng mọi chuyện không như sắp xếp, theo nguyện vọng của gia đình, cậu bạn ấy phải vào Sài Gòn lập nghiệp. Nếu vào đó thì đường công danh của cậu ấy rộng mở vì có người cậu ruột đỡ đầu còn vật vã ở lại thủ đô thì không biết tương lai sẽ ra sao vì tìm được một việc ưng ý đúng chuyên ngành vô cùng khó khăn.
Xác định vào đó lập nghiệp nên cậu ấy đã chủ động nói lời chia tay tôi. Cũng không còn cách nào khác vì đó là con đường người ta đã chọn. Tôi ngậm ngùi chia tay mà vẫn còn nặng tình với người ta lắm. Hai năm sau đó, tôi vẫn không thể mở lòng ra được với bất kỳ một người đàn ông nào, tất cả tôi đều mang ra so sánh và thấy không thể bằng người cũ nên tôi vẫn cô đơn mặc dù có rất nhiều vệ tinh xung quanh.
Đến tận khi gặp được chồng mình bây giờ tôi mới thay đổi được cảm xúc của mình. Tôi biết mình đã tìm được người đàn ông phù hợp để làm chồng, làm chỗ dựa sau này. Vậy là sau đúng 3 năm chia tay tình đầu tôi kết hôn.
Dần quên đi mối tình đầu tiên, tôi toàn tâm toàn ý sống bên chồng, cuộc sống hôn nhân đang tiến triển tốt đẹp, vợ chồng thương yêu nhau, mối quan hệ của tôi với nhà chồng cũng rất thuận lợi. Nói chung gia đình tôi chỉ đợi tôi có tin vui có em bé nữa là toại nguyện.
Tuổ.i đã không còn ít, thêm nữa chồng lại là con độc nhất trong nhà nên chuyện con cái tự bản thân tôi thấy áp lực vô cùng. Chẳng biết có phải căng thẳng quá hay không mà tôi thành ra không làm chủ được mình. Tôi đã ngu dốt phạm phải một sai lầm không thể tha thứ để giờ đây bụng mang dạ chửa mà không một ngày nào được thảnh thơi, thoải mái vì lúc nào cũng dặn vặt tội lỗi.
Chuyện là, vừa rồi, lớp đại học của tôi có tụ tập đợt Tết dương lịch, cứ tưởng chỉ các bạn miền Bắc tham gia nào ngờ người cũ của tôi cũng bay ra tham dự buổi gặp mặt đó. Đúng theo kiểu tình cũ không rủ cũng tới, ngay khi người ta xuất hiện tôi đã thấy có cảm giác thật lạ mà lại thật quen, cảm xúc bỗng dưng ùa về, bao kỉ niệm của mối tình cũ xuất hiện.
Từ lúc bắt gặp ánh mắt của người ta, lòng tôi bỗng trở nên xao xuyến lạ. Vậy là tôi lại trở lại là tôi của ngày xưa, của cái ngày 2 đứa còn yêu nhau say đắm. Thêm nữa, người đó chưa có gia đình vì tâm sự chưa tìm được người nào hơn tôi cả. Chỉ nghe tới đó là tôi đã muốn trốn bỏ tất cả để quay lại với người ta rồi. Thật nực cười phải không? Chỉ có vậy mà tôi đã quên đi mình là người đã có chồng và đang có một gia đình hạnh phúc.
Cứ cái đà đó, chúng tôi đã kịp nhấm nháy hẹn hò nhau sau buổi tiệc hôm đó. Đến khoảng 7h tối, ăn uống xong, cả lớp lên tiếp lịch ca 2 hát hò, tôi lấy lý do việc gia đình về sớm còn cậu người yêu cũ của tôi thì cũng xin về trước để tranh thủ thăm người họ hàng ở Hà Nội để mai bay vào Sài Gòn sớm. Tất cả đều được sắp xếp chu đáo, tôi và người ấy cũng tiếp tục đi ca 2, nhưng không phải đi hát hò như mọi người mà là cùng nhau vào nhà nghỉ ôn lại kỷ niệm mối tình 5 năm ấy. Không ngờ chỉ tình 1 đêm ấy mà tôi đã có bầu. Vì chủ quan nghĩ với chồng không kế hoạch gì mà mong mãi chẳng có nữa là qua loa thế này. Tôi chẹp miệng sống hết mình với người cũ mà chẳng may mảy thấy tội lỗi.
Khi biết mình có bầu hơn ai hết tôi biết đó là đứa con của ai. Tôi thực sự bấn loạn với sự thay đổi này. Còn chồng và gia đình chồng tôi khỏi phải nói là vui mừng cỡ nào. Từ ngày biết tôi bầu bí, họ chăm sóc, chiều chuộng tôi chẳng khác gì bà hoàng.
Lúc vừa biết tin tôi định thú nhận mọi chuyện, nhưng giờ thì thật sự không dám mở lời ra nữa vì sợ một mình tôi mà làm tổn thương cả đại gia đình chồng, tôi cũng không đành lòng. Nhưng nếu cứ giấu giếm thế này thì bản thân tôi lúc nào cũng lo lắng, sợ hãi mọi chuyện bị bại lộ, lúc nào cũng khổ tâm. Hay tôi cứ lờ đi mà sống tiếp, coi như để chồng đổ vỏ cho mối tình năm xưa ấy?
Theo Phunuonline
Người chồng hiền như cục đất và bài học về sự cám dỗ Tiếng cười khúc khích phát ra từ trong nhà mình khiến Liên có chút bàng hoàng. Gần nửa đêm rồi, tiếng cười ấy sao lại xuất hiện trong nhà Liên được cơ chứ. Đẩy cửa bước vào, cảnh tượng trước mắt khiến Liên chỉ muốn phát điên. Dũng nổi tiếng hiền lành, thật thà, cả trường đại học này có ai là không...