Tôi gần như ngất lịm khi nghe tin về chồng từ bác sỹ
Tôi chỉ có một ao ước anh được khỏi bệnh, còn tiề.n bạc tôi chẳng tiếc. Tết năm ngoái, cả nhà tôi ai cũng rầu rĩ vì biến cố xảy ra. Tết năm nay còn đáng sợ hơn, vì tôi sợ mất anh.
Trong căn phòng im ắng, tôi chỉ nghe thấy tiếng thở gấp của chồng đang ngủ mê mệt sau một đêm vật lộn với cái đau quằn quại. Nhìn thân thể gầy còm tiều tuỵ của anh khiến tôi không thể cầm được nước mắt, lo cho anh không biết có sống qua khỏi cái Tết này không. Chỉ còn mấy ngày nữa là đến Tết rồi, vậy mà mấy hôm nay anh đau ghê gớm khiến hai mẹ con tôi cũng đau lòng không kém.
Mấy năm trước, anh là một quản lý xây dựng trong một công ty nước ngoài, còn tôi là một giảng viên của một trường cao đẳng. Chưa lấy nhau nhưng chúng tôi đã được bố mẹ chồng mua cho căn hộ chung cư.
Rồi khi lấy nhau cuộc sống của hai vợ chồng là một chuỗi ngày hạnh phúc mà bất kỳ người bạn nào của tôi cũng phải ghen tị. Cứ mỗi lần tôi ngại nấu ăn là anh lại chở tôi bằng chiếc xe hơi bóng loáng vào một nhà hàng sang trọng để ăn uống no say rồi dạo phố tới tận 11h đêm mới về.
Khi có con rồi cuộc sống có bận rộn hơn nhưng anh vẫn dành những thời gian nghỉ phép để đưa vợ con đi du lịch trong và ngoài nước. Những chuyến đi thật thú vị và hạnh phúc với hàng trăm bức ảnh được chụp để lưu giữ những kỉ niệm đẹp của ba người chúng tôi.
Tuy công việc căng thẳng mệt mỏi là vậy nhưng khi trở về nhà anh lại chẳng ngại ngần giúp vợ. Nhiều lúc tôi ngỏ ý muốn thuê người giúp việc để vợ chồng thảnh thơi nhưng anh không đồng ý với lý do muốn được làm việc nhà cùng vợ. Anh chăm sóc con cũng rất chu đáo từ cách tắm rửa lẫn dạy con học bài thậm chí còn kể chuyện mỗi đêm cho con nghe để ru con ngủ.
Video đang HOT
Sáng thì hai vợ chồng đi làm, con thì đi học tối mọi người lại quây quần bên mâm cơm hạnh phúc. Từ khi biết anh đến giờ tôi chưa bao giờ phải suy nghĩ đến chuyện tiề.n nong. Với mức lương gần trăm triệu một tháng cộng với các khoản khác của anh thì lương tháng của tôi chẳng thấm vào đâu, chỉ đủ để cho tôi mua sắm quần áo son phấn thôi. Tôi ước gì hạnh phúc mãi ở lại với chúng tôi. Tuy có điều kiện vậy nhưng chúng tôi chỉ chủ trương sinh một con cho đỡ vất vả và có nhiều thời gian để hưởng thụ cuộc sống.
Vào ngày 26 tháng 8 năm trước là kỷ niệm ngày cưới của hai vợ chồng tôi. Hôm ấy cả nhà đi ăn trong một khách sạn lớn để nhớ lại những kỷ niệm mà chúng tôi đã từng tổ chức đám cưới ở đây 5 năm về trước. Hôm đấy chúng tôi mời vài người bạn thân đến để chia vui cùng hai vợ chồng, mọi người ai cũng vui vẻ nên ngồi bên nhau rất lâu.
Khi bữa tiệc kết thúc cũng là hơn 23 giờ. Tạm biệt mọi người xong, chúng tôi lên xe trở về. Vì con trai đã được gửi từ trước cho ông bà nội nên anh rủ tôi đi hóng mát thêm một lúc rồi về. Chúng tôi đi ra hẳn ngoại ô và ngồi tới qua 1 giờ sáng mới về. Thế nhưng, trên đường về, chúng tôi bị một chiếc ô tô trọng tải lớn lấn làn đường đâ.m phải.
Khi tỉnh dậy tôi đang nằm trong bệnh viện, bên cạnh là đứa con trai đôi mắt đỏ hoe vì khóc nhiều và bố mẹ đẻ tôi. Tôi ngơ ngác nhìn quanh tìm chồng thì mẹ tôi lau nước mắt thở dài bảo tôi rằng, chồng tôi vẫn đang nằm trong phòng theo dõi. Ngày hôm sau tôi mới được bác sĩ cho biết tình trạng của chồng. Thông tin đó chẳng khác nào sét đán.h xuống đầu tôi, tôi khóc lóc vật vã, ngất lên ngất xuống vì thương anh.
Ngày xuất viện, anh ngồi trên xe lăn với thương tật chỉ cử động được nửa trên còn nửa dưới hoàn toàn liệt. Những ngày đầu bố mẹ bên nội bên ngoại đến động viên chăm sóc gia đình tôi, sau khi tôi đã bình phục thì một mình tôi tự chăm sóc anh. Cũng may có mẹ chồng đến giúp đỡ những lúc tôi đi dạy.
Từ ngày gia đình xảy ra chuyện, tôi gầy chỉ còn da bọc xương, ngày đi làm đêm thì lo xoa bóp phục vụ chồng. Bao nhiêu tiề.n tôi đều đổ hết vào để lo chạy chữa cho anh, rồi những tài sản quý cũng dần dần rời khỏi ngôi nhà tôi. Tôi chỉ có một ao ước anh được khỏi bệnh, còn tiề.n bạc tôi chẳng tiếc. Tết năm ngoái, cả nhà tôi ai cũng rầu rĩ vì biến cố xảy ra. Tết năm nay còn đáng sợ hơn, vì tôi sợ mất anh.
Mấy hôm nay anh chẳng chịu ăn gì, người yếu hẳn đi, thỉnh thoảng phải thở ôxy. Tôi vẫn còn yêu anh nhiều lắm, tôi sợ không giữ nổi anh qua khỏi mùa đông này. Mỗi khi cơn đau hàn.h h.ạ thể xác anh, tôi cũng cảm thấy đau không kém. Tôi ước gì có một phép màu cho anh đứng dậy được để Tết này gia đình sum vầy. Tôi phải nói gì, phải làm gì để chồng tôi có động lực sống tiếp đây? Dù chăm sóc anh cả đời như vậy tôi cũng cam lòng.
Theo tri thuc tre
Tôi ngất lịm khi nhận được tin nhắn của người yêu cũ trong ngày cưới
Đúng vào hôm đám cưới, tôi đang mặc vest để chuẩn bị sang nhà gái đón dâu thì điện thoại báo có tin nhắn. Mở ra xem, tôi ngạc nhiên vì đó là số điện thoại của Mai. Tôi cứ nghĩ Mai biết hôm nay là ngày cưới của tôi nên nhắn tin chúc mừng, nhưng khi mở tin nhắn ra đọc thì tôi lại ngất lịm vì dòng tin nhắn của người yêu cũ.
Trước khi đến với An thì tôi cũng đã có thời gian yêu đương thắm thiết với Mai. Nhưng vì có nhiều điểm không hợp nên sau 3 năm yêu nhau, tôi quyết định chấm dứt với Mai. Tôi còn nhớ chúng tôi chia tay nhau khá lặng lẽ, Mai cũng chẳng khóc lóc hay đòi hỏi gì, dù khi đến với tôi, cô ấy chưa hề yêu ai và cũng tình nguyện hiến dâng cho tôi.
Sau 1 năm thì tôi gặp và yêu An. An là cô gái xinh đẹp, lại là con nhà giàu có, công việc ổn định. Bố mẹ tôi quý An lắm, ông bà liên tục giục tôi cưới cho nhanh để còn sinh cháu. Được khoảng một năm rưỡi thì tôi bàn chuyện cưới xin với An.
Những tưởng con đường hôn nhân của tôi thế là viên mãn, ngọt ngào. Nhưng rồi khi mọi chuyện cho đám cưới đã chuẩn bị xong và tôi cũng đang háo hức chờ đợi hạnh phúc mới thì một chuyện bất ngờ đã xảy ra.
Đúng vào hôm đám cưới, tôi đang mặc vest để chuẩn bị sang nhà gái đón dâu thì điện thoại báo có tin nhắn. Mở ra xem, tôi ngạc nhiên vì đó là số điện thoại của Mai. Tôi cứ nghĩ Mai biết hôm nay là ngày cưới của tôi nên nhắn tin chúc mừng, nhưng khi mở tin nhắn ra đọc thì tôi lại ngất lịm vì dòng tin nhắn của người yêu cũ.
Mai nhắn: "Anh có biết là anh đã có một đứa con trai rồi không? Khi chúng ta chia tay được 1 tháng thì em phát hiện ra mình có thai. Lúc đó, em định b.ỏ co.n nhưng rồi lại không có can đảm, mà anh thì lại đang đi lại với người con gái khác nên em không muốn nói cho anh biết. Em định làm mẹ đơn thân, nhưng bây giờ con lớn rồi, một mình em không thể cáng đáng việc nuôi con được. Vậy nên em muốn báo cho anh biết".
Tin nhắn của người yêu cũ khiến tôi xây xẩm mặt mày. Tôi ngã xuống giường, nằm bất tỉnh nhân sự. Nghe bảo khi đó mẹ tôi thấy thế sợ quá nên gọi xe cấp cứu đưa tôi vào bệnh viện. Bởi lúc đó do bị sốc nặng và sáng chưa ăn gì nên tôi bị hạ đường huyết. Giờ đưa dâu vì thế cũng bị hoãn lại.
Cho đến trưa, khi tôi đã tỉnh hơn thì bố mẹ lại giục đi đón dâu. Tôi mặc bộ vest xịn mà An đã tự tay chọn mà lòng bồn chồn, đầu óc thì trống rỗng. Tôi không biết những gì Mai nói có thật hay không, mà tại sao cô ấy lại chọn đúng ngày cưới của tôi để thông báo? Tại sao từ trước đến giờ Mai không nói cho tôi biết cơ chứ? Khoảng cách từ đó đến giờ đến mấy năm chứ đâu có ít.
Nhưng tôi giờ đã bị đưa vào thế đã rồi, tôi đâu có thể làm gì khác được. Tôi phải đến chỗ làm lễ với An, phải đưa cô ấy về nhà và cho cô ấy một danh phận rõ ràng, chúng tôi đã đăng ký kết hôn với nhau và tôi cũng yêu An. Nhưng bây giờ, bất thình lình tôi lại có một đứa con thế này thì tôi cũng không biết phải giải quyết ra làm sao.
Sau hôm đám cưới, tôi hẹn gặp Mai ở một quán cà phê. Mai mang con trai đi theo. Nhìn đứ.a b.é chưa đầy 2 tuổ.i đang ngồi trong lòng mẹ bi bô, lòng tôi thắt lại. Rõ ràng, khuôn miệng và vầng trán đó giống tôi y như tạc, và tôi cũng có cảm giác đây là con mình. Mai bảo rằng, cô không biết hôm qua là ngày cưới của tôi, chỉ là do quá cùng quẫn về tài chính nên em mới nhắn cho tôi để chia sẻ trách nhiệm.
Tôi trở về nhà với tâm trạng mệt mỏi. Tôi không nói với An về chuyện tôi đã có một đứa con, tôi cũng chưa biết nói sao với Mai về trách nhiệm đối với cô ấy. Mọi chuyện quá bất ngờ đối với tôi và tôi cũng chưa tận hưởng được một ngày hạnh phúc. Giờ tôi phải làm sao?
Theo Một Thế Giới
Đúng ngày cưới, người yêu cũ chỉ gửi một tin nhắn khiến tôi ngất lịm Tin nhắn của người yêu cũ khiến tôi xây xẩm mặt mày. Tôi ngã xuống giường, nằm bất tỉnh nhân sự. Nghe bảo khi đó mẹ tôi thấy thế sợ quá nên gọi xe cấp cứu đưa tôi vào bệnh viện. Trước khi đến với An thì tôi cũng đã có thời gian yêu đương thắm thiết với Mai. Nhưng vì có nhiều...