Tôi đã biến thành kẻ đồng tính khi xa vợ
Khi 29 tuổ.i, với mong ước đổi đời, tôi quyết định để người vợ trẻ và đứa con gái chưa đầy 1 tuổ.i ở nhà lên đường đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc. Tôi không thể ngờ, chuyến đi ấy lại đưa tôi tới một ngã rẽ ngang trái, đớ.n đa.u.
Hình minh họa
Những ngày đầu nơi đất khách quê người, tôi như lạc vào một thế giới hoàn toàn xa lạ. Công việc nặng nhọc, sự bất đồng về lối sống, ngôn ngữ khiến tôi thấm thía nỗi nhọc nhằn của kẻ mưu sinh tha hương. Người duy nhất tôi có thể tâm sự, bầu bạn lúc ấy là Nam. Nam mới 21 tuổ.i, chưa có người yêu. Nam sang Hàn Quốc cùng đợt với tôi. Hai anh em ở chung một phòng trong khu trọ dành cho người lao động.
So với mức sống ở Hàn Quốc, đồng lương làm thuê của chúng tôi không thấm vào đâu. Để có tiề.n gửi về nhà, tôi cũng như Nam không dám tiêu gì ngoài những khoản phục vụ nhu cầu sống tối thiểu. Hết giờ làm, hai anh em chỉ biết quay về nhà trọ. Vì thế, chúng tôi có nhiều thời gian ở cạnh nhau. Tính tôi thoải mái, Nam thì ngoan ngoãn, hiền lành nên chúng tôi sống rất hòa thuận. Ở cùng Nam, tôi vơi bớt nỗi nhớ nhà và thấy được an ủi rất nhiều nơi đất khách.
Mùa đông ở Hàn Quốc dài và lạnh tái tê, có khi nhiệt độ xuống âm khiến cơ thể không có cảm giác ấm. Một hôm, Nam đề nghị: “Từ nay em chung chăn với anh cho đỡ rét được không?”. Tôi đồng ý, có Nam nằm bên tôi thấy ấm áp hơn. Có điều, thi thoảng Nam ôm tôi rất chặt, nhiều lúc còn quờ quạng làm tôi tỉnh giấc. Ban đầu, tôi cũng không bận tâm nhiều, tôi bật cười với ý nghĩ: “Cậu ấy đang mơ về cô gái nào chăng?”. Nhưng hành động ấy lặp lại nhiều lần và không biết từ lúc nào cơ thể tôi cũng đáp lại Nam một cách vô thức. Khi tỉnh giấc tôi vẫn phủ định hoàn toàn, tôi cho rằng tôi mộng du. Tôi nói với Nam: “Tất cả chỉ là giấc mơ sinh lý của một thằng đàn ông xa vợ lâu ngày”. Nam chỉ cười, bảo không sao hết. Nam vẫn muốn chung chăn với tôi.
Rồi một hôm, mấy anh em rủ nhau gặp mặt đồng hương. Tôi và Nam cùng tham gia và uống khá nhiều. Chúng tôi về nhà trọ khi chuếnh choáng hơi men. Trong cơn say, tôi và Nam đã làm cái điều tôi không thể tưởng tượng được trước đó. Tôi đã phản bội vợ và “đi quá giới hạn” với đàn ông. Khi tỉnh táo lại, tôi sợ hãi, ghê tởm chính mình. Nam thú nhận cậu ấy có vấn đề về giới tính, cậu ấy chưa thích con gái bao giờ. Khi ở cùng tôi, Nam đã không thể kìm chế được cảm xúc của mình, cậu ấy yêu tôi.
Video đang HOT
Nhưng tôi không thể chấp nhận điều này. Tôi vốn là một người đàn ông đích thực. Tôi đã có vợ con, tôi không muốn dấn thân vào mối quan hệ biến thái. Tôi xin lỗi Nam và dọn đồ đạc đi tìm chỗ ở khác.
Khi tới nơi ở mới, tôi lại thấy cô đơn, lạc lõng vô cùng. Rồi tôi ốm, tưởng không dậy nổi. Trong lúc buồn chán và bế tắc, tôi gọi cho Nam. Như có ma xui quỷ khiến, khi Nam xuất hiện, tôi đã đồng ý quay về căn phòng cũ.
Tính tới nay, tôi đã sống với Nam được hơn 2 năm. Tôi đã biến thành kẻ đồng tính thực thụ. Tôi yêu cậu ấy. Tôi không còn hứng thú với phụ nữ. Tôi biết mình đã sai nhưng không thể dừng lại. Mỗi khi nghĩ về vợ con, cảm giác tội lỗi trong tôi lại dâng đầy.
Hợp đồng lao động 3 năm tại Hàn Quốc sắp hết hạn, tôi vô cùng sợ hãi khi nghĩ đến ngày về. Tôi chưa biết phải đối mặt với thực tại thế nào khi trở lại Việt Nam. Tôi đã không còn là tôi của ngày xưa nữa. Tôi rối trí khi nghĩ đến bố mẹ, vợ con và Nam. Càng suy nghĩ tôi thấy càng bế tắc. Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo Dân Việt
Tôi và chị vợ vẫn lén lút gặp nhau hàng ngày
Tôi và chị vợ đã vượt qua giới hạn chị em. Tôi không muốn xa vợ con tôi và cũng không muốn chấm dứt quan hệ với chị vợ vì tôi thấy sung sướng khi ở bên chị ấy.
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng quê yên tĩnh. Tôi là con thứ trong gia đình nhưng may mắn hơn các anh chị em tôi vì được ba mẹ cho học hành đến nơi đến chốn.
Khi tốt nghiệp đại học, tôi có quen và yêu cô bạn cùng khoá. Chúng tôi yêu nhau được 3 tháng thì tiến đến hôn nhân. Gia đình bên vợ tôi sinh được 6 người con (1 trai, 5 gái). Vợ tôi là con út trong gia đình cho nên sau khi kết hôn ba mẹ vợ cho chúng tôi về ở chung cho vui nhà vui cửa (Anh chị của vợ tôi đều có gia đình và ở riêng nơi khác).
Hàng ngày tôi đi làm còn vợ tôi thì chưa tìm được việc nên ở nhà phụ buôn bán với ba mẹ vợ. Kết hôn được khoảng 4 tháng thì nhà vợ tôi có giỗ cụ ngoại. Thế nên ba vợ kêu tôi nghỉ làm một ngày để ở nhà làm cỗ và phụ ông tiếp khách. Nghe lời ba vợ, tôi cũng xin nghỉ làm.
Và lễ giỗ diễn ra theo đúng kế hoạch. Trong quá trình tiếp khách, tôi có hơi uống quá chén bởi là rể mới trong nhà nên tôi phải uống rượu với anh em họ hàng thân thích bên nhà vợ. Do uống rượu nhiều nên tôi thấy hơi chóng mặt.
Biết mình có thể say nên tôi đã đi lên lầu vào phòng của vợ chồng tôi để ngủ. Khi tôi vừa chợp mắt độ khoảng 5 phút thì có 1 người phụ nữ lại gần tôi.
Nói thực lúc đầu tôi cứ ngỡ là vợ nên tôi để im. Một lúc sau tôi thấy hơi là lạ. Bởi tuy đã say nhưng tôi cảm thấy rất khác thường vì thường ngày vợ tôi là.m tìn.h rất nhẹ nhàng. Còn lần này tôi thấy hơi đau nên mở mắt ra.
Hóa ra người phụ nữ đó không phải vợ tôi mà chính là chị vợ tôi. Nhìn vẻ ngượng ngùng của chị, tôi mới hỏi: "Chị làm vậy không sợ anh ba buồn à?". Chị lại gần tôi và nói anh ba đã bị bệnh liệt dương khoảng 1 năm nay rồi. Chị đã đưa anh ấy đi điều trị nhưng không thấy có kết quả khả quan. Giờ chị thấy cô đơn lắm.
Nói xong nước mắt chị cứ thế tuôn chảy. Tôi thấy vậy nên lại gần định an ủi chị. Thật bất ngờ chị ôm tôi thật chặt, hôn môi tôi tới tấp. Chị đè tôi lên giường và nói nhỏ vào tai tôi: "Hãy cho chị hưởng thụ một lần thôi".
Khi nghe vậy, chẳng hiểu sao bỗng dưng tôi nằm im để cho chị làm gì thì làm. Khi mọi việc đã xong chị vội vã mặc đồ vào. Ra đến cửa phòng chị ngoái lại nhìn tôi với nụ cười đầy mãn nguyện.
Lúc chị đã đi ra khỏi phòng, tôi nghĩ thầm trong bụng chị là người phụ nữ là.m tìn.h thật xuất sắc. Cứ thế, tôi ao ước sau này vẫn còn cơ hội gần gũi với chị...
Khoảng một tuần sau, lúc đang nghỉ trưa ở cơ quan thì điện thoại của tôi reo lên. Thì ra đó là số của chị ấy. Và tôi đã bắt máy rồi hỏi có gì không chị. Chị hẹn tôi đến nhà nghỉ cách cơ quan tôi 2 km để tâm sự .
Khi tôi đến, chị đã ở sẵn trong phòng. Trên người chị lúc này chỉ quấn mỗi cái khăn tắm mà thôi. Và chúng tôi đã là.m chuyệ.n ấ.y lần thứ 2.
Cứ như thế, chúng tôi gặp nhau ngày càng nhiều và tôi cũng yêu chị mất rồi. Nhưng càng gần gũi với chị, tôi càng thấy có cảm giác tội lỗi với vợ, với bố mẹ vợ, với chị vợ.
Bây giờ trong tôi rất mâu thuẫn. Tôi không muốn mất chị vợ cũng không muốn mất vợ. Tôi cũng biết, xét về đạo lý thì quan hệ của tôi với chị là không thể chấp nhận được. Nhưng tôi không thể dừng lại được mối quan hệ này. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên chân thành, tôi phải làm thế nào đây?
Theo Ngôi Sao
Đêm ám ảnh vì chồng xa vợ cả năm tranh thủ tận thu chuyện ấy dịp Tết Cứ sau mỗi dịp chồng về nhà nghỉ Tết là tôi lại rơi vào cảnh mệt mỏi, thậm chí suy nhược. Đã thế mẹ chồng còn bóng gió: Đàn bà gì mà ham hố. Chồng tôi công tác trong ngành xây dựng. Vì trúng gói thầu lớn trong tận miền Tây nên 3 năm nay vợ chồng tôi sống trong cảnh xa nhau....