Tôi cố tình phá hoại hạnh phúc của tình cũ
Tôi đã khóc, khóc rất nhiều cho sự dại dột, sai lầm của mình. Tôi dò la thông tin của anh qua những người bạn thì mới biết anh sắp cưới.
ảnh minh họa
Anh là mối tình đầu của tôi từ khi tôi học đại học năm thứ 3. Chúng tôi yêu nhau được hơn 2 năm cho đến khi tôi ra trường và loay hoay đi xin việc ở khắp nơi. Cuối cùng tôi cũng xin được việc trong một công ty, dù lương không cao nhưng cũng giúp tôi trang trải cho cuộc sống hàng ngày.
Tôi cố gắng tiêu tiết kiệm để tích góp thêm cho ba mẹ vẫn còn nuôi thêm hai đứa em ăn học. Từ khi đi làm, mỗi người đều bận những công việc riêng nên chẳng còn gặp được nhau thường xuyên nữa. Nhưng anh vẫn dành tình cảm nguyên vẹn cho tôi, anh còn hứa hẹn thề thốt rất nhiều điều.
Nói thực, khoảng thời gian yêu nhau, chúng tôi cũng đã vượt qua giới hạn. Tôi trao cho anh tất cả sự trong trắng và tình yêu của mình. Anh đã hứa sẽ chỉ mãi ở bên tôi mà thôi.
Một hôm anh gọi hỏi vay t.iền tôi để gửi về quê cho bố mẹ, vì tháng nay anh có việc nên đã tiêu mất khoản tiết kiệm. Lo lắng, tôi cũng đưa cho anh hết số t.iền mình có để anh lo cho gia đình. Tôi nghĩ trước sau gì tôi cũng là vợ anh nên báo hiếu với bố mẹ anh trước cũng không sao .
Nhưng rồi những lần gặp nhau tôi thấy anh có thái độ khang khác. Anh không còn nồng nhiệt như trước nữa. Tôi nhìn thấy anh có vẻ rất gượng gạo, trực giác cho tôi biết có điều gì đó không ổn.Tôi sợ anh đã có người con gái khác ngoài tôi.
Hai tháng sau anh đã vội vàng nói lời chia tay với tôi, anh nói đi xuất khẩu lao động ở Nga 4 năm. Anh bảo tôi đừng chờ đợi anh vô ích nữa, anh không thể mang lại hạnh phúc cho tôi rồi ra đi. Anh bảo số t.iền mượn tôi anh sẽ gửi sau. Tôi ấm ức vì lời chia tay đột ngột đó, tôi vẫn không thể tin được đó là sự thật
Tôi đã khóc, khóc rất nhiều cho sự dại dột, sai lầm của mình. Tôi dò la thông tin của anh qua những người bạn thì mới biết anh sắp cưới. Anh cưới một người con gái ở quê anh, gia đình giàu có hơn tôi rất nhiều. Sợ tôi biết, nên anh đã giấu kín mọi chuyện. Hóa ra anh ta đã lừa dối tôi như vậy. Tôi đau đớn, đ.âm ra uất hận, tôi đã lên kế hoạch để trả thù anh, tôi phải phá tan cái gia đình đó.
Video đang HOT
Cố gắng vượt lên mọi nỗi đau, tôi cố gắng tập trung vào công việc của mình, tôi mở rộng hơn mối quan hệ của tôi với người khác. Chỉ mấy tháng sau tôi đã được sếp tăng lương gấp đôi cho mình. Tôi bắt đầu thay đổi diện mạo, chú ý cách ăn mặc hơn, tôi cũng dành t.iền để làm đẹp cho bản thân mình. Một tháng sau tôi đã lột xác hoàn toàn. Tôi bắt đầu tìm hiểu về người yêu cũ, gã họ sở đã lừa dối tôi trắng trợn. Biết sau khi cưới vợ anh ta vẫn làm ở chỗ cũ nên tôi đã cố tình để anh ta bắt gặp tôi nhiều hơn, vì hai công ty có mối làm ăn qua lại với nhau.
Đúng như kế hoạch, chính hắn ta đã chủ động tiếp cận lại với tôi. Tôi tỏ vẻ yếu đuối, đau khổ vẫn còn yêu và nhớ hắn lắm, hắn ta cứ ngỡ là thật. Rồi hắn bắt đầu xin lỗi ngọt nhạt đủ kiểu, nào là không yêu vợ, vì cô ta cố tình có con để trói buộc hắn. Anh ta cứ nghĩ tôi không hay biết gì nhưng thực chất tôi lại rõ như lòng bàn tay. Nghe những lời đó, tôi chỉ thấy tởm lợm và muốn đ.ánh vào mặt hắn.
Những lần đi cà phê với nhau, tôi cố tình dụ cho hắn nói ra những câu ngọt ngào, thương nhớ tôi, tôi đã bật sẵn điện thoại để ghi âm lại. Tôi lại còn chụp choẹt những tấm ảnh chu môi, hôn hít nhau công khai của anh với tôi. Sau vài lần gặp gỡ với nhau, tôi chủ động lôi anh ta lên giường.
Hôm đó, tôi cố gắng chuốc rượu cho hắn say rồi rủ rê hắn vào nhà nghỉ. Đó là phòng tôi đã đặt trước và có sẵn người ở đó chụp lại những bức ảnh trần truồng của hắn. Tôi giả vờ cho hắn cởi hết quần áo của tôi, bắt đầu sờ soạng, hôn hít rồi đẩy anh ta vào nhà tắm cho cuộc vui thăng hoa hơn. Còn tôi ở ngoài pha sẵn t.huốc n.gủ trong li rượu vang. Khi anh ra, tôi cầm ly rượu cho anh uống cạn rồi đưa tôi lên giường. Chưa kịp làm gì thì hắn ta đã ngủ gục. Khi đã có những tấm ảnh ưng ý nhất, tôi bỏ ra về.
Tôi viết lại tờ giấy nhắn cho anh ta nhớ thanh toán t.iền nhà nghỉ, trong ví anh ta có bao nhiêu t.iền tôi cũng lột sạch. Tôi nhất quyết phải khiến cho anh ta trả giá vì những hành động lừa dối, đáng ghê tởm.
Tôi gửi tất cả những bức ảnh, băng ghi âm về cho vợ anh ta ở quê nhà. Nghe nói cô ấy đã bỏ về nhà mẹ đẻ và đòi ly hôn với anh ta. Chính bố mẹ hắn cũng không thể chấp nhận đứa con trai mà ông bà luôn tin tưởng. Bố mẹ vợ cũng cạch mặt con rể tốt đẹp bấy lâu nay. Công việc của hắn cũng gặp khó khăn, tất nhiên là do tôi đã tác động vào. Chứng kiến hắn vật vã đau khổ như vậy trong lòng tôi có phần nào hả hê. Tôi thấy mình cũng có lỗi với vợ của anh ta, nhưng những gì hắn đã đối xử với tôi khiến tôi không thể nào tha thứ được. Tôi mong hắn biết điều, hãy làm lại từ đầu và sống cho tử tế mà báo hiếu cha mẹ.
Theo blogtamsu
Stress vì mẹ chồng quá sạch
Nhà tôi hai tầng, ngày nào tôi cũng phải lau nhà dưới, còn cầu thang lau từ trên xuống và lau bằng tay, sau đó là lau chùi bếp núc dù bếp hôm đó có nấu hay không.
Ngày sắp cưới, anh bảo cưới vì yêu tôi nhưng cũng vì tôi hợp với mẹ anh. Sau rất nhiều lần đến nhà anh chơi, ăn cơm, tôi cũng tin mình sẽ sống được với mẹ chồng; vậy mà đời không như mơ và đời thường g.iết c.hết mộng mơ các bạn ạ.
Bố chồng và em chồng đi làm xa, một tuần mới về nhà vào hai ngày cuối tuần nên từ khi cưới tới giờ vợ chồng tôi ở cùng với mẹ chồng.
Thời gian mới cưới cũng không có khó khăn gì vì tôi chưa có con, lại làm nhà nước cũng có nhiều thời gian nên công việc nhà không có gì khó khăn.
Nhà tôi hai tầng, ngày nào cũng phải lau nhà dưới, còn cầu thang lau từ trên xuống và lau bằng tay, sau đó là lau chùi bếp núc (dù bếp ngày hôm đó có nấu hay không vì nhà tôi cũng hay mua đồ ăn ở ngoài về ăn).
Rồi tôi sinh con, mẹ chồng về hưu (mẹ con tôi ở nhà ngoại đến 8 tháng mới về nhà nội sau khi bà nghỉ hưu). Lúc này tôi và mẹ chồng hay mâu thuẫn, chung quy cũng chỉ vấn đề nhà cửa và đ.ứa b.é.
Con tôi khó ăn, khó ngủ (tôi nghĩ cũng do bà nội chiều cháu quá, hay bồng bế nên thế). Đêm nhiều khi nó cứ bắt tôi bế ngủ, không chịu nằm (tình trạng này kéo dài cho đến khi bé hơn hai t.uổi mới thay đổi).
Tôi ban đêm hay mất ngủ, đi làm mệt, về nhà nghe bà cằn nhằn là dễ nổi nóng. Vì không muốn chồng khó xử nên hay nhịn, cũng có lúc bực bội quá cãi lại bà.
Lỡ cãi rồi thì bà c.hửi rất nặng lời, khó nghe, rồi lại giận dỗi, gia đình rất mệt mỏi. Sau vài ngày tôi thường là người chủ động xin lỗi bà, rồi mọi việc đâu lại vào đấy.
Nhà tôi sinh hoạt hầu như rất khác nhà người ta, chiều nào đi làm về vợ chồng cũng một người lau nhà, một người lau cầu thang. Tôi đi đón con về tắm rửa cho con rồi cho ăn cả tiếng mới xong vì bé ăn chậm, xong rồi lau cầu thang từ tầng hai xuống mà lau bằng tay.
Gần 20 giờ tối mới ăn cơm, tắm rửa, xong lại cho con uống sữa, rồi lại giúp con làm vệ sinh trước khi đi ngủ. Nói chung vợ chồng tôi cứ theo lịch lau nhà cửa như thế chả đi đâu được. Có bữa tôi nhờ chồng lau cầu thang để đưa con đi công viên chơi.
Ảnh minh họa
Làm việc nhà đối với tôi không thành vấn đề, chỉ là không muốn nghe cằn nhằn. Mà nếu tôi có sai gì thì mẹ chồng cũng nên nhắc nhở để sửa chứ không phải bắt bẻ.
Vậy mà hễ tôi làm gì sót là bà nói khó nghe, chẳng hạn như nếu đóng cánh cửa tủ còn hở ra một tý là bị c.hửi làm việc gì cũng nửa vời (cửa lâu ngày đóng nhẹ không thể tự khít được).
Sáng nào tôi cũng dậy làm bao nhiêu việc, nấu thuốc cho bà, nấu nước, bỏ đồ vô máy giặt, phơi đồ. Nếu phơi đồ mà kéo ra sân thượng phơi thì phải nhớ báo với bà để bà kéo vô (còn nếu không báo thì bà không thèm lên xem, mưa mặc kệ).
Rồi có ướt đồ bà sẽ c.hửi đầu óc để đâu không chịu báo. Còn nếu phơi trong chuồng cu trên sân thượng lại không có nắng, đồ để lâu (hai ngày) mới tự khô mà mùi âm ẩm, còn mở cửa sổ chuồng cu để nắng vào thì bà sợ bụi, không cho mở.
Nói chung mẹ chồng tôi sợ dơ, sợ bụi kinh khủng. Năm hết tết đến dọn dẹp đến 10h đêm 30 Tết, ngày mùng một cả nhà đóng cửa đi cả ngày nhưng tối vừa về đến nhà đã lăn vào xách xô nước lau nhà vì 'bụi dơ'. Ai lau chùi bà cũng chê bẩn, có vài lần thuê người để dọn nhà Tết, người ta dọn xong thì bà đi dọn và lau lại.
Thêm một điểm nữa là bà chiều con tôi quá nên vợ chồng tôi khó dạy con. Mỗi khi cháu hư bà kêu la tôi không biết dạy con, cũng vì những chuyện này mà tôi và bà hay xảy ra mâu thuẫn.
Với lại tôi cũng chán nhịp điệu sống hàng ngày như thế này lắm, muốn ở riêng, nấu những món ăn tôi thích, muốn gia đình tối tối có thể dẫn con đi chơi, thăm họ hàng.
Cũng nói thêm là ngoại trừ hàng tuần tôi cho con về thăm ông bà ngoại (cách nhà chồng tôi 5km) ra thì cả năm hai vợ chồng chẳng đi được tới nhà ai vì ngày nào cũng lau chùi dọn dẹp đến tối mịt rồi.
Thật tôi chán quá mà chẳng biết làm sao. Dạo này vì chuyện gia đình mà tôi hay suy nghĩ, chả tập trung làm việc cơ quan.
Đi hay ở đối với tôi thật khó, tôi cũng thương bà, sợ bà ở một mình buồn nên cố cắn răng ở chung, mà ở đến 3 năm nữa để bố chồng về hưu mới ra ở riêng được thì tôi đến stress mà c.hết mất. Các bạn cho tôi lời khuyên nên lựa chọn ở chung hay ra riêng bây giờ?
Theo Tinngan
Mất người yêu vì chút 'tự ái tiểu thư' Sai lầm nối tiếp sai lầm, giận anh em đã không làm chủ được bản thân và đ.ánh mất mình trong một lần quá chén. Anh thân yêu. Cho em được thêm lần nữa gọi anh như vậy dù chúng ta chẳng còn bên nhau nữa. Tháng 7 về, lòng em lại nhói đau khi nghĩ đến anh, đến chuyện của đôi mình....