Tôi có nên ‘thủ tiết’ chờ chồng?
Tôi năm nay 28 tuổ.i, tôi lấy chồng năm tôi 24 tuổ.i và đã có 1 con trai. Chồng tôi là một thủy thủ tàu viễn dương. Từ khi yêu nhau, tôi và anh đã gặp rất nhiều rào cản từ gia đình của tôi.
ảnh minh họa
Nhưng vì yêu anh, tôi vẫn quyết định lấy anh, tôi chấp nhận lấy một người chồng 1 năm họa được về nhà 1 lần. Những lúc có cơ hội được nghỉ anh đều không quên về bên tôi, dù chỉ là những giây phút ngắn ngủi.
Mỗi năm, họa chăng tôi chỉ được gặp anh một lần. Nỗi nhớ nhung và tình yêu dành cho anh nhiều lúc cứ bủa vây lấy tôi, khiến tôi thèm khát được bên anh kinh khủng, mỗi lần anh về rồi lại đi để lại cho tôi cảm giác hụt hẫng khó tả. Nhưng thật may mắn cho tôi, người bạn khác giới ấy luôn động viên tôi những lúc tôi buồn, tâm trạng. Người ấy đã lấp vơi chỗ trống trong lòng tôi, vơi bớt nỗi buồn và nỗi nhớ chồng da diết. Năm tháng qua đi, tôi và người bạn ấy càng trở nên thân thiết.
Video đang HOT
Rồi tin chồng tôi mất tích trong một chuyến đi biển như khiến trái tim tôi tan ra từng mảnh. Niềm hi vọng ngày tôi và anh bên nhau trong tôi bỗng nhiên sụp đổ. Tôi đã từng muốn t.ự t.ử vì điều ấy. Nhưng rồi anh bạn thân ấy đã khuyên tôi, anh ấy nói chỉ mất tích chứ chưa phải là chế.t nên vẫn còn hi vọng. Tôi lại bắt đầu hi vọng. Hi vọng ông trời hiểu được tấm lòng của tôi và mang chồng tôi trở lại.
Nhưng 1 năm, 2 năm rồi 3 năm tôi mòn mỏi chờ đợi, anh ấy vẫn không về. Sau 3 năm, đơn vị nơi anh làm việc thông báo vì không tìm thấy tung tích của anh nên đã làm giấy báo tử cho anh. Tôi không tin, tôi vẫn hi vọng một ngày anh sẽ về. Trước kia, khi yêu nhau, chúng tôi đã hứa với nhau, dù có xa nhau bao lâu đi chăng nữa nhưng quyết không được buông tay nhau. Không lẽ bây giờ anh lại buông tay tôi không một lời từ biệt.
Kể từ khi anh mất tích, tôi đã chờ đợi anh 4 năm. Mọi người trong gia đình đều động viên tôi, họ còn khuyên tôi hãy chấp nhận sự thật là chồng tôi đã chế.t mà trở lại như xưa. Người bạn thân ấy cũng luôn an ủi tôi, anh ấy thực sự đã mang đến cho tôi những giây phút rất vui vẻ. Dần dần tôi cũng quên đi cảm giác đau buồn, quên đi nỗi đau mất chồng.
Nhờ có người bạn ấy mà mẹ con tôi luôn vui vẻ. Năm tháng qua đi, tôi không nghĩ anh bạn ấy lại trở thành một phần của gia đình tôi. Anh quan tâm chăm sóc mẹ con tôi không khác gì một người thân, đã 4 năm anh cùng tôi làm sinh nhật cho con tôi. Dường như 3 người chúng tôi rất vui vẻ khi ở bên nhau.
Cho đến một ngày, anh bạn ấy ngỏ lời cầu hôn tôi, anh nói muốn lo cho cuộc sống của 2 mẹ con tôi. Tôi rất bất ngờ. Lời đề nghị của anh khiến tôi hiểu rằng vì sao bao năm nay anh luôn bên cạnh tôi, động viên tôi, vì sao anh không lấy vợ, vì sao anh luôn cố gắng mang đến cho tôi niềm vui. Thì ra anh có tình cảm với tôi và luôn chờ đợi tôi. Tôi chợt nhận ra mình cũng có tình cảm với anh.
Nhưng khi nghĩ đến người chồng mất tích của tôi, tôi lại thấy có lỗi. Tôi luôn miệng nói là chờ anh ấy, không buông tay anh, không lẽ bây giờ tôi lại nuốt lời. Tôi day dứt không biết nêm làm thế nào? Không biết tâm sự cùng ai.
Giờ đây, anh ấy luôn bên cạnh tôi và chờ đợi câu trả lời từ tôi. Nhưng tôi không biết nên làm thế nào? Có nên tiếp tục chờ chồng hay là sẽ đi bước nữa? Còn gia đình nhà chồng và con trai tôi, họ có chấp nhận có một người sẽ thay thế chồng tôi không? Rồi nếu bỗng dưng một ngày nào đó, chồng tôi quay về thì anh sẽ nghĩ sao về tôi? Hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo NĐT
Anh chia tay vì mình đi cafe với bạn
Đã chung sống với nhau và có kế hoạch kết hôn nhưng anh luôn đa nghi với mọi mối quan hệ của mình, cho rằng mình có điều gì mờ ám.
Bây giờ mình mới hiểu câu "Tình ngay lý gian" làm người ta khổ đến thế nào. Bạn trai của mình lớn hơn mình nhiều tuổ.i nhưng cả hai rất hợp nhau. Anh ấy từng đổ vỡ trong hôn nhân một lần nên rất cẩn thận khi chọn bạn gái. Nói thật, tính anh ấy rất đa nghi nhưng vì mình yêu nên đã chấp nhận hết mọi điều ở anh ấy.
Sau 2 tháng tìm hiểu, cả hai quyết định về sống chung với nhau, đến nay đã được 5 tháng rồi. Mặc dù gia đình mình phản đối việc sống chung như thế nhưng vì tình yêu mình dành cho anh quá lớn nên mình quyết định như thế. Gia đình mình về sau thấy cả hai hạnh phúc nên cũng chấp nhận.
Mình và anh đã lên kế hoạch sang năm sẽ kết hôn nhưng vì có một số hiểu lầm mà anh nói lời chia tay. Trong khi đó, mình còn yêu anh nhiều lắm. Mình đã giải thích mọi chuyện nhiều lần nhưng anh không hiểu cho mình. Chúng mình đều có ngoại hình ưu nhìn. Mình biết, anh cũng có rất nhiều cô gái thích nhưng mình luôn tin tưởng anh. Còn anh thì ngược lại. Anh luôn đa nghi và chưa tin ở mình. Mình là người chung thủy trong chuyện tình cảm. Có nhiều người theo đuổi mình nhưng mình chỉ xem họ là bạn bè. Thỉnh thoảng, mình đi uống cafe với họ nhưng anh nói thẳng là không muốn mình làm như vậy.
Một lần, người bạn đi làm xa của mình về, mời mình đi ăn uống. Mình đã thông báo với anh về kế hoạch này. Anh không đồng ý nhưng mình vẫn đi vì mình thấy giữa mình và anh bạn kia chẳng có gì mờ ám cả. Khi về đến nhà, anh nói chia tay với mình luôn. Anh không chấp nhận một chuyện như thế. Mình buồn lắm. Mình đã giải thích hết lời mà anh cũng không chịu nghe. Xin các bạn cho mình lời khuyên nên làm gì trong lúc này.
Theo VNE
Tôi như một ô sin thứ cấp của chồng Ô sin bình thường thì được trả lương, còn tôi vừa làm mọi việc trong nhà lại vừa phải nuôi chồng nữa. Nhiều khi tôi thực sự thấy bất lực vì cuộc sống gia đình. Tôi thương con vì có lẽ con tôi cũng chẳng thể nào hạnh phúc khi nhìn thấy bố mẹ nó như thế... Chồng tôi sinh ra trong gia...