Tôi có nên cho chồng biết tôi có con với sếp
Tôi có thai, vừa mừng vừa lo, mừng vì điều mong mỏi bấy lâu nay đã đến và lo là tôi biết con tôi không phải của chồng.
Tôi lập gia đình được 8 năm nhưng vẫn chưa có em bé, vì do chồng bị TTY mà kinh tế vợ chồng tôi không có để làm TTON, tôi đã cho chồng uống đủ thứ thuố.c nhưng vẫn không có kết quả, xin con nuôi thì ông xã không đồng ý, cứ mỗi lần đến tháng là tôi buồn vô cùng.
Chồng tôi lại là 1 người vô tâm, vô lo chẳng lo lắng gì cho gia đình, mọi việc đều do tôi tự quyết định hết, ngày ngày trôi qua nhìn thấy bạn bè, đồng nhiệp có con và được chồng quan tâm, yêu thương chăm sóc. Mỗi khi công ty có tiệc thì lúc nào cũng có chồng hoặc vợ đi cùng còn riêng tôi thì tôi đi dự 1 mình, nhiều người cứ bảo tôi nào là không cho chồng đi, nào là giấu kỹ quá… nhưng thực tế tôi có năn nỉ chồng cũng không đi, nhìn thấy những cảnh vui vẻ, hạnh phúc của mọi người mà lòng tôi tủi thân vô cùng. Có lúc tôi muốn ly dị cho xong, nhưng nếu ly dị có ai hiểu cho tôi không vì cuộc sống vợ chồng tôi nhìn vào thấy êm đềm không có mâu thuẫn, không ồn ào, không lục đục…. nhưng chẳng qua là do tôi nhịn không muốn gia đình xào xáo, hơn nữa tôi không muốn mang tiếng là b.ỏ chồn.g, và nghĩ do số phận nên tôi chấp nhận vì hôn nhân là do mình chọn.
Nhưng cuộc đời thì luôn có những chuyện xảy ra. Thỉnh thoảng ở công ty tôi vẫn thường cùng sếp đi công tác xa có khi đi vài ngày đến cả tuần vì công việc kéo dài, rồi 1 lần trong chuyến đi công tác ra đến nơi thì tôi lại bị sốt và phải nằm ở khách sạn, lúc đó nằm 1 mình tôi mong có chồng bên cạnh và tôi gọi cho chồng nói là em bị sốt nhưng anh chỉ trả lời vậy hả mà chẳng hỏi xem tôi có sao không… lòng tôi buồn vô cùng. Ngược lại người chăm sóc tôi lại là sếp tôi, trong ngày thì gọi cho tôi xem tôi thế nào, hết ngày làm việc tiếp đối tác thì sếp chăm sóc lo lắng, an ủi tôi… lúc đó tôi cảm thấy buồn hơn.
Sau lần đó tôi và sếp thân hơn trước, ngoài nói chuyện công việc chúng tôi chuyện trò như những người bạn, rồi cứ thế tình cảm đến lúc nào cũng chẳng biết và chuyện gì đến cũng đến nhưng cả 2 đều biết không làm ảnh hưởng đến gia đình của nhau. Vì công việc của chồng nên vợ chồng chúng tôi chuyển đi nơi khác sống, hàng tháng sếp vẫn đến thăm tôi và rồi hôm nay tôi lại có thai vừa mừng vừa lo, mừng vì điều mong mỏi bấy lâu nay đã đến và lo là tôi biết con tôi không phải của chồng.
Video đang HOT
Giờ đây tôi rất bối rối có nên nói cho chồng biết hay không, vì tôi tin chắc là điều này chồng tôi không biết vì chồng vẫn uống thuố.c đều đặn mỗi ngày. Nếu nói ra chồng tôi sẽ l.y hô.n ngay vì tôi rất hiểu rõ tính chồng mình, và như thế tôi mang tiếng đã đành nhưng còn gia đình bố mẹ ruột của tôi, họ hàng của tôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi có nên nói sự thật về chênh lệch tuổ.i tác với em?
Sắp đến ngày phải ra mắt xin phép ra đình em rồi, tôi phải làm sao để nói với em một sự thật mà tôi đã dấu kín trong lòng bấy lâu nay?
Trước hết tôi xin cảm ơn những bạn độc giả đã đọc qua bài viết của tôi. Và tôi cũng rất mong muốn xin một lời khuyên chân thành từ các bạn.
Hai năm trước tôi và em có cơ hội gặp nhau trong cùng một cơ quan chuyên làm dự án cho nước ngoài. Tôi là một anh nhân viên IT còn em là cô gái làm hỗ trợ dự án của công ty.
Cả hai chúng tôi bề ngoài không có gì nổi bật và theo sự nhận xét của em thì tôi khô khan cứng nhắc như chiếc máy tính và không biết cách ăn mặc. Còn em là một cô gái đầy cá tính với vóc dáng mảnh mai không giống như những cô gái vùng tây bắc xa xôi. Cách nói chuyện của em vô cùng lôi cuốn, nếu ai đã từng nói chuyện với em, tôi đảm bảo sẽ luôn cảm thấy rất thú vị.
Và tôi đã dần để ý đến em qua mỗi lần nói chuyện đầy cuốn hút. Chiếc máy tính của em rồi cũng cần tôi hơn khi tôi để chế độ 1 tiếng mấ.t mạn.g một lần vì điều gì thì các bạn có lẽ cũng nhận ra. Những khi rảnh rỗi tôi thường làm những phần mềm flash đơn giản dành tặng em. Khi tôi biết em vừa dang dở về một mối tình tôi thấy cơ hội dường như đã đến với mình, tôi bỏ qua sự mặc cảm về tuổ.i tác, (vì em hơn tôi 2 tuổ.i) để cố gắng đến được với em.
Và rồi bao nhiêu nỗ lực âm thầm cộng với sự chân thành của tôi thì tình cảm cũng được đền đáp. Em đã nhận lời yêu tôi. Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi được quan tâm chăm sóc lẫn nhau. Nhưng từ đó đến nay tôi luôn cảm thấy bất an và không tự tin trước. Nếu các bạn đang ở bên cạnh người yêu khi bản thân mình đang lừa dối em một điều gì đó thật sự cảm thấy rất đau lòng. Và tôi không thể nói ra vì sợ một khi em biết tôi kém hơn 2 tuổ.i em sẽ nghĩ tôi lừa dối em và cả gia đình.
Giờ em đã về quê làm việc với một công việc ổn định, còn tôi vẫn đang sống một cuộc sống dày vò dậm chân tại chỗ nơi thành thị. Cứ mỗi lần giới thiệu bạn gái với gia đình và bạn bè, tôi lại phải đau đầu suy nghĩ làm sao để mọi chuyện không bị phát hiện. Và khi mọi chuyện đi qua, tôi lại thở phào nhẹ nhõm khi mình vừa lập được một thành tích gì đó. Và rồi đêm đêm cứ nằm xuống là tôi lại nghĩ đến điều đó sẽ xảy ra.
Tôi luôn cảm thấy lo sợ, lo sợ vì sẽ mất em nên tôi dần trở nên khó tính. Đã bao lần cãi nhau, đã bao lần tôi quyết tâm đặt một dấu chấm hết nhưng rồi lại chùn chân vì hai chữ trách nhiệm đối với tôi còn quá nặng. Vì yêu xa nên mỗi lần thăm nhau chúng tôi đều không kiềm chế được bản thân nên đã vượt quá giới hạn. Và chúng tôi đều cố gắng để đến được với nhau. Những lần như thế tôi lại muốn nói hết với em.
Và giờ đây khi em nói tôi và gia đình lên xin phép nhà em để hai đứa được đi lại tìm hiểu nhau thì tôi cảm thấy rất bế tắc. Có lẽ cũng đến lúc phải cho em biết sự thật một sự thật mà có lẽ em không hề tưởng tượng ra bởi em là một người khá mềm yếu về tình cảm. Nhưng tôi phải làm sao để đối diện với em và gia đình em khi ngày đó đang đến dần?
Xin các bạn độc giả hãy cho tôi một lời khuyên để tôi vững tâm hơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh thương vợ... nhưng không thể bỏ bồ Anh bảo anh chỉ thương vợ và chỉ yêu mình tôi... nhưng bây giờ vợ anh đang mang thai, còn tôi vẫn chỉ là người thứ ba đi cạnh cuộc sống của gia đình anh. Tôi năm nay 22 tuổ.i, sở hữu một ngoại hình ưa nhìn, tính tình khá vui vẻ và thẳng thắn. Hiện tôi đang là sinh viên của một...