Tôi bật khóc khi chính bồ của tôi quát vợ
Khi tôi bảo có giận dỗi gì, muốn làm gì tôi cũng được, cô ấy chỉ đáp “Em cũng chỉ là con mồ côi thôi mà, cần gì anh phải quan tâm”. Tôi hiểu, thời gian qua cô ấy bị xúc phạm, chịu quá nhiều sự đả kích.
ảnh minh họa
Cho dù tôi là thằng đàn ông t.ệ bạ.c, khốn nạn phản bội vợ, cho dù hơn 30 năm nay, từ khi trưởng thành tôi chưa từng khóc một lần. Nhưng khi nghe câu nói ấy, tôi đã bật khóc.
Tôi lấy vợ đã hơn 5 năm, có 2 cậu con trai cách nhau 2 tuổ.i. Hoàn cảnh vợ chồng tôi thuộc diện cá biệt, người ta gọi tôi là con hoang, còn vợ tôi lớn lên trong trại trẻ mồ côi.
Mẹ tôi quá lứa lỡ thì, hơn 38 tuổ.i bà “kiếm” con chống gậy lúc về già, cho nên tôi chẳng biết ba mình là ai. Vợ tôi là người hiền lành, nhân hậu nhưng luôn mang mặc cảm mồ côi nên cả đời chẳng dám cự cãi ai, có chuyện gì cũng giữ trong lòng. Vốn thiếu thốn tình thương nên cô ấy coi mẹ tôi như mẹ ruột, mẹ tôi cũng hết lòng thương yêu con dâu.
Tôi làm việc xa nhà, mỗi tuần mới về thăm vợ một lần. Vợ chồng chắt chiu vay mượn mua mảnh đất nhỏ, cất tạm cái nhà, cuộc sống vất vả chật vật, về sau để tiết kiệm 2, 3 tuần tôi mới về.
Đàn ông xa vợ, dễ yếu lòng trước cám dỗ xung quanh, tôi cũng là một trường hợp như vậy. Những người phụ nữ tôi quen người xa chồng, người b.ỏ chồn.g. Chúng tôi đến với nhau chỉ giải quyết nhu cầu sinh lý, không trách nhiệm, không ràng buộc. Chúng tôi không có những phút giây lãng mạn hay tâm sự thổ lộ như những đôi yêu nhau khác.
Khi vợ tôi mới sinh con trai đầu được khoảng 2,3 tháng thì phát hiện chuyện trai gái của tôi. Vợ chồng cũng lục đục một thời gian dài, nhưng rồi cô ấy cũng chấp nhận cho tôi cơ hội, cô ấy bảo vì mẹ tôi chứ không phải vì tôi.
Cuộc sống xa nhà, tôi một lần nữa phản bội vợ. Tôi quen một cô gái ít hơn vợ vài tuổ.i, làm nhân viên cho một công ty tư nhân ở gần chỗ tôi ở, cũng ăn học đàng hoàng. Từ đầu, cô ấy đã biết về vợ tôi, tôi đã nói rõ sẽ không bao giờ b.ỏ v.ợ, vì tôi rất yêu vợ. Cô ấy đồng ý, không ai ràng buộc ai.
Vợ tôi càng ngày càng lạnh nhạt, không mặn mà, thường né tránh tôi, ít nói chuyện, có nói cũng ráng ậm ừ qua chuyện. Tôi đâ.m ra chán về nhà, mỗi lần về là vì nhớ con. Vợ tôi lỡ mang bầu lần nữa, sự xa cách giữa 2 vợ chồng càng lớn, con sinh ra, vợ chồng coi như vì con.
Video đang HOT
Một lần về nhà, nửa đêm con khóc, định quay sang mắng vợ không biết trông con thì chẳng thấy vợ đâu, mẹ tôi chạy vào dỗ cháu. Trong lòng nghi ngờ nửa đêm vợ lén ra ngoài ngoạ.i tìn.h, tôi ra ngoài tìm vợ.
Nhưng tôi không có cơ hội bắt quả tang vợ mà ngược lại tôi như muốn chế.t lặng khi nghe vợ nói “Chị nói thật là chị không có thời gian để ghen tuông đâu, nên em để mẹ con chị yên…”, vợ chưa kịp nói hết, tôi đã giật điện thoại. Tôi chế.t trân trước những câu nói của nhân tình mình, những câu rất khó nghe khiến tôi không nghĩ rằng một người có học lại nói những lời như vậy.
Tôi sững người khi cô ta bảo: “Ê, tao nói mày có nghe không, mày câm hả con mồ côi kia?”. Cho dù tôi là thằng đàn ông t.ệ bạ.c, khốn nạn phản bội vợ, cho dù hơn 30 năm nay, từ khi trưởng thành tôi chưa từng khóc một lần. Nhưng khi nghe câu nói ấy, tôi đã bật khóc, tôi cảm giác mang tội với vợ và chưa bao giờ tôi thương vợ như thế.
Ngay đêm đó, tôi đã chạy xe xuống tận nơi, chỉ để tát cho cô ta một cái và chấm dứt mối tình lén lút suốt mấy năm. Trở về nhà và quì gối cầu xin vợ tha thứ. Nhưng vợ tôi bình thản đáp “Anh đã nghe rồi đấy, em không có thời gian ghen tuông anh đi đâu cứ đi”. Sự bình tĩnh đó thật sự đáng sợ, thì ra mấy năm nay cô ấy biết tôi phản bội vợ nhưng vẫn chấp nhận vì con, vì mẹ tôi.
Tôi thật sự muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này, nên đã xin nghỉ việc ngay sau khi tìm được việc gần nhà. Mặc kệ tôi nói gì, vợ cứ vờ như không nghe. Tôi kể cho mẹ nghe, nhờ mẹ nói vun vào cho tôi mấy tiếng. Ai ngờ, còn chưa nghe hết, mẹ tôi đã bù lu bù loa khóc, chử.i mắng nhiếc tôi đủ thứ. Vợ thì coi như tôi không tồn tại, mẹ thì ra đay vào nghiến.
Mẹ tôi bảo việc đến nước này thì để vợ quyết định. Bà còn tuyệt tình bảo tôi, chỉ cần con dâu đồng ý thì dâu cháu đi đâu mẹ tôi theo đến đấy. Bà còn chử.i mắng tôi, bảo tôi mù nên không biết trên đời này chả kiếm được người vợ nào như em.
Sau gần một tháng năn nỉ, vợ tôi đồng ý cho tôi một cơ hội với điều kiện tôi thay cô ấy một tuần làm việc nhà.
Trước khi đi du lịch một tuần, cô ấy liệt kê tất cả công việc hàng ngày. Sáng 5h dậy đi chợ mua đồ tươi về nấu cháo cho con ăn, nấu bữa sáng cho mẹ, đưa thằng lớn đi mẫu giáo, đến chỗ làm, trưa chạy về nấu bữa trưa, tối về giặt giũ quần áo, cơm nước, lau chùi nhà cửa…
Quần quật đến tận khuya đang thiu thiu ngủ thì con khóc, khi thì đứa lớn tè, khi đứa nhỏ ị. Khốn khổ nhất vẫn là lúc cho con ăn cơm, một chén cơm thôi mà con ăn hơn 2 giờ chưa xong, đứa này chạy chỗ này, đứa kia chạy lung tung, đồ chơi vứt bừa bộn đầy nhà, cất vào chúng lại bày ra.
Mẹ tôi bị thấp khớp, đau nhức cả đêm, thỉnh thoảng phải xoa bóp cho bà. Đêm nằm ngủ con thiếu mẹ khóc cả đêm, rồi con khóc, bố khóc. Mấy ngày mất ngủ, đi làm thậm chí không kịp chải đầu, xỏ giày, đi làm toàn mùi nước tiểu của con. Thì ra bao lâu nay tôi vô tâm đến thế, vợ tôi cực khổ thế, tôi mới thấm thía câu “không có thời gian” của vợ. Giá như tôi hiểu được nỗi vất vả của vợ mấy năm nay, giá như vợ tôi than vãn một lần.!
Vợ tôi về, không nhắc chuyện cũ nhưng sự hờ hững của vợ làm tôi sợ, sự lạnh nhạt của vợ làm tôi đa.u đớ.n hơn cả việc cô ấy chử.i mắng, sỉ vả, cào cấu nhụ.c m.ạ tôi. Khi tôi bảo có giận dỗi gì, muốn làm gì tôi cũng được, cô ấy chỉ đáp “Em cũng chỉ là con mồ côi thôi mà, cần gì anh phải quan tâm”. Tôi hiểu, thời gian qua cô ấy bị xúc phạm, chịu quá nhiều sự đả kích. Tôi thật sự rất muốn chuộc lại sai lầm của mình. Xin mọi người cho tôi lời khuyên. Tôi xin cảm ơn!
Theo VNE
Làm gì khi trong mắt mọi người, chồng tôi là "thằng đểu"?
Tôi đã luôn nghĩ rằng, chồng tôi là một người đàn ông khá hoàn hảo. Xuất thân từ con nhà nghèo, anh ấy vừa học vừa làm mà vẫn tốt nghiệp đại học với tấm bằng giỏi. Sau 5 năm đi làm, anh ấy chuyển đơn vị công tác tới 3 lần và hiện đang là trưởng phòng của một công ty có tiếng.
Để báo hiếu bố mẹ, anh ấy đã xây mới một căn nhà hai tầng khang trang, còn vợ chồng tôi chuyển ra ở riêng trong một căn hộ chung cư gần cơ quan anh ấy. Tuy tôi sinh 2 con gái, nhưng anh ấy luôn động viên tôi rằng trai gái không quan trọng. Và quả thật, từ trong cách nói lẫn cách làm, anh ấy luôn khiến tôi yên tâm về tình yêu, sự chung thủy và tinh thần trách nhiệm mà anh dành cho tôi và gia đình nhỏ của mình.
Ảnh minh họa
Dù cực kỳ bận bịu với việc cơ quan và các công việc làm thêm khác, anh ấy vẫn chủ động giúp đỡ vợ việc nhà, tắm rửa cho các con, coi đó là niềm hạnh phúc. Tôi luôn thấy mình may mắn vì có được người chồng yêu thương mình như vậy.
Thế nhưng, gần đây tôi mới phát hiện ra rằng, dường như chồng tôi chỉ tốt với gia đình, với người thân ruột thịt, nhưng lại sẵn sàng chà đạp lên bạn bè, đồng nghiệp nếu có xung đột về mặt lợi ích.
Không biết là vô tình hay cố ý, người ta nói tới tai tôi những câu chuyện mang tính kể tội, nói về những hành động, những cách cư xử không thể chấp nhận được của chồng tôi ở ngoài xã hội. Nếu chỉ là 1-2 người thôi thì có lẽ tôi đã không tin, nhưng vì có quá nhiều người nói vậy nên tôi buộc phải nghi ngờ chồng.
Ngẫm lại thì thấy, đúng là chồng tôi không có nấy một người bạn nào đúng nghĩa, tức là bạn bè thuần túy mà không có liên quan về mặt lợi ích kinh tế hoặc ngoại giao. Khi lợi ích hòa hợp thì liên kết, bấu víu lấy nhau, khi xung đột thì quay ra đấu đá.
Nói một cách ngắn gọn: Chồng tôi là mẫu người hết lòng vì gia đình, nhưng lại bị mọi người coi là "thằng đểu" ngoài xã hội. Bản thân tôi cảm thấy rất mâu thuẫn, không biết nên khuyên chồng thế nào đây.
(Phượng, Hà Nội)
Chào bạn,
Đã là phụ nữ, ai cũng muốn có một người chồng giỏi giang, tháo vát, yêu thương vợ con, là chỗ dựa vững chắc cho cả gia đình. Về khía cạnh này, chồng bạn đã đảm đương xuất sắc vai trò đó.
Tuy nhiên, có người vợ nào muốn ra đường là nghe thấy tiếng xì xèo, đàm tiếu, nó.i xấ.u về chồng mình? Không ai cả! Điều đó có nghĩa, ngoài chuyện yêu vợ, thương con, trách nhiệm với gia đình, người chồng - người đàn ông còn cần chiếm được thiện cảm của những người xung quanh, được nhìn nhận là người tử tế và nhận những ánh mắt tôn trọng của cộng đồng, xã hội.
Không có ai là hoàn hảo, mỗi người đều có những ưu - khuyết điểm riêng, nhưng không phải khuyết điểm nào cũng có thể được chấp nhận. Quan điểm sống của một con người vốn dĩ không thể thay đổi một sớm một chiều, mà là cả một quá trình. Thật mừng vì bạn đã không bênh vực, hùa theo cách hành xử chưa đẹp của chồng. Tuy vậy, điều đó không có nghĩa là bạn sẽ thẳng thừng, nghiêm khắc chỉ trích người đàn ông của mình.
Thẳng thắn không phải lúc nào cũng tốt. Trong lúc này, nếu bạn nói thẳng, ông xã sẽ cảm thấy bị xúc phạm, và quay ra hồ nghi, thậm chí có thể trả thù, tr.ù dậ.p những người mà anh ấy cho là đã đưa chuyện tới tai bạn. Như thế, không những bạn không khuyên giải được chồng mà còn khiến tình hình trở nên tiêu cực hơn.
Thay vào đó, bạn cần sự nhẫn nại, kiên trì, giả vờ như vô tình để kể cho chồng nghe chuyện về những người tốt, những người biết quý trọng bạn bè, đồng nghiệp, rằng bạn ngưỡng mộ và yêu quý phẩm chất đó ra sao.
Khi vợ chồng cùng xem phim hay thấy một hành động nào đó ngoài xã hội tương tự với chồng mình, hãy thể hiện sự phản đối và đả kích. Hoặc nhân lúc dạy con cái mà có chồng bên cạnh, hãy khiến chàng phải tự suy ngẫm lại bản thân bằng những câu như: "Mẹ mong con lớn lên sẽ giống bố, vừa thông minh, chu đáo, nhiệt tình với bạn bè, được nhiều người yêu quý". Có lẽ, đức ông chồng sẽ cảm thấy tự hổ thẹn và đương nhiên cũng muốn phấn đầu để là tấm gương tốt cho con.
Hộp thầm kín muốn nhắc lại với bạn rằng: Sẽ không dễ dàng và chóng vánh để thay đổi một con người. Nhưng với tình yêu và sự kiên nhẫn, chúng tôi tin bạn sẽ khiến ông xã sống tốt đẹp hơn.
Chúc bạn thành công và hạnh phúc!
Theo Dân Việt
Khen vợ "thơm" và cái kết bất ngờ Tôi co rúm khi anh ôm lấy tôi, lòng thầm kêu khổ vì bao nhiêu hôi hám bay ra hết rồi. Nhan sắc tôi trung bình, gu thời trang bình dân, nhưng tôi là fan cuồng của nước hoa cao cấp (ảnh minh họa) Tôi có một điều ước, đó là cơ thể luôn luôn tỏa hương thơm quyến rũ như các loài...