Toan tính tội lỗi của người đàn ông ngoại tình
Thọ si mê cô bồ trẻ, quên hẳn bổn phận trong mái ấm gia đình mà anh ta bấy lâu vun đắp. Bị phản đối mối quan hệ bất chính này, Thọ nảy ý nghĩ s.át h.ại tình nhân rồi t.ự t.ử để giải thoát cho cả hai.
Quệt những giọt mồ hôi nhễ nhại khi vừa đi lao động về, phạm nhân Nguyễn Đức Thọ (trại giam Tân Lập, Bộ Công an) ngập ngừng khi trò chuyện trong phòng gặp thân nhân. Anh ta bảo đang mừng tưởng được vợ đến thăm, nhưng hóa ra không phải. “7 năm rồi cô ấy không đoái hoài đến tôi, hẳn vẫn còn giận kẻ bạc tình này lắm”, phạm nhân t.uổi 37 trải lòng.
Phạm nhân Nguyễn Đức Thọ: “Tôi sẽ gắng cải tạo tốt để tạ tội với người giúp tôi thoát án t.ử h.ình”. Ảnh: Thái Thịnh.
Thọ kể hồi học cấp 3 anh yêu say đắm cô bạn cùng lớp. Tình yêu của họ càng thêm bền chặt trong thời gian Thọ đi nghĩa vụ quân sự. Khi trở về, hai người tính chuyện làm đám cưới nhưng cô gái bị bệnh tim nên gia đình nhà trai phản đối.
“Vì quá yêu nhau nên tôi và cô ấy bàn nhau chuyện sinh em bé trước. Khi bị đặt vào thế đã rồi, các cụ phải bằng lòng cho cưới”, phạm nhân có khuôn mặt chữ điền nhớ lại.
Kể từ ngày kết hôn, Thọ liên tục bị gia đình gây sức ép, nói bóng gió vì cho rằng anh bênh vợ. “Mình yêu và chiều cô ấy nên mới làm vậy, giải thích thế nào mọi người cũng chẳng hiểu nên chỉ còn biết mượn rượu để giải sầu”, Thọ nói.
Nhớ lại ký ức hơn chục năm trước, Thọ bảo trong một đêm đi uống rượu lâng lâng, anh đã đ.âm xe vào một n.ữ s.inh. Cũng kể từ đây, người đàn ông trải qua bao sóng gió mới lấy được vợ bỗng quên hết bổn phận người chồng, người cha quay sang đắm đuối trong mối tình với thiếu nữ mới lớn này.
Mối quan hệ bất chính đó bị hai bên gia đình ngăn cản. Phạm nhân Thọ cho biết, anh yêu cô gái này nhiều không kém như tình cảm với vợ trước kia. Khi bị phản đối kịch liệt, Thọ nảy sinh ý nghĩ s.át h.ại người tình rồi sẽ t.ự s.át để cả hai được thuộc về nhau ở thế giới bên kia.
Tháng 9/1999, chuẩn bị 15 ống thuốc diệt chuột cùng một con dao, Thọ đạp xe đến nhà bồ nhí. Nghĩ cô gái đang tập văn nghệ ở sân kho nên anh ta đã giấu dao và xe đạp vào một chỗ, ngồi chờ cách nhà 100 mét.
Video đang HOT
Sau 2 tiếng không thấy cô tình nhân đi về, Thọ cầm dao xông thẳng vào nhà. Lúc này, điện đã tắt, tivi vẫn bật, người đàn ông đã có vợ con thấy người tình đang ngủ liền vung dao đ.âm tới tấp.
Thấy tiếng kêu cứu của con gái, người mẹ nằm cạnh đó cũng vùng dậy can ngăn nhưng bị Thọ c.hém nhiều nhát. Bà lập cập chạy ra ngoài sân kêu cứu và được cứu sống, sức khỏe bị tổn hại 71%.
Cô bồ t.ử v.ong, Thọ ngồi ôm xác và uống thuốc chuột tử tự. Cảnh sát kịp đến hiện trường, đưa anh ta đi cấp cứu. 4 tháng gây ra vụ á.n m.ạng kinh hoàng, Thọ bị tòa sơ thẩm và phúc thẩm tuyên án t.ử h.ình về hành vi g.iết n.gười và cố ý gây thương tích.
“Những ngày đầu sống trong buồng biệt giam đêm xuống tôi lại không dám ngủ; cứ sợ đến ngày phải ra pháp trường vì tội lỗi gây ra đã quá nghiêm trọng”, Thọ kể.
Phạm nhân này tâm sự dù đã chuẩn bị tinh thần “bị xử b.ắn” bất cứ lúc nào nhưng mỗi buổi sáng nghe bước chân của quản giáo và tiếng lách cách mở cửa vẫn run sợ. Nhiều tháng sống trong buồng biệt giam, anh sụt gần chục cân.
Nhưng một ngày không thể quên với Thọ là sáng tinh mơ tháng 4/2001, cán bộ quản giáo vào phòng yêu cầu anh ta đứng dậy để nhận lệnh. Nghĩ ngày đền tội đã đến, chân tay anh ta run rẩy, nước mắt giàn giụa và trong tâm luôn mong linh hồn người tình ở dưới suối vàng tha lỗi.
“Nhưng tim tôi như “rụng ra” khi nghe cán bộ đọc quyết định tha tội c.hết. Cái cảm giác lúc đó thật khó tả. Tôi òa lên sung sướng: “Ối anh em ơi, tôi được tha tội c.hết rồi”", phạm nhân 37 t.uổi kể lại khoảnh khắc đó.
Thọ bảo, sau thời gian dài thoát án t.ử h.ình mới biết người làm đơn xin tha tội c.hết cho mình chính là mẹ của nạn nhân. “Tôi đội ơn người mẹ ấy rất nhiều”, anh ta nói.
Những ngày trong chốn lao tù, Thọ chăm chỉ cải tạo để được hưởng khoan hồng và luôn lấy bài học của mình để tự vươn lên trong cuộc sống. Nhờ vậy, năm 2010 kẻ mang án g.iết n.gười này được giảm án từ chung thân xuống 20 năm tù.
Nỗ lực cải tạo đã được ghi nhận bằng mức án tù có thời hạn nhưng phạm nhân này vẫn buồn. “Dám trách ai đây, tội mình gây ra thì mình phải chịu thôi. Giờ chỉ mong sao vợ con ở bên ngoài sớm có cuộc sống bình yên. Tôi mong sớm được trả lại tự do để tạ tội với người đã giúp tôi thoát án t.ử h.ình”, Thọ nói, ánh mắt buồn bã trước khi đứng dậy trở về phòng giam.
Theo VNExpress
Có nên phụ tình để lấy người mình yêu?
Nếu tôi bỏ bạn trai đến với anh, tôi trở thành kẻ bạc tình... (Ảnh minh họa)
Nếu tôi bỏ bạn trai đến với anh, tôi trở thành kẻ bạc tình, tôi sẽ có lỗi với gia đình bạn trai mình và hơn hết, cuộc sống của tôi sẽ không biết đi về đâu?
Tôi - một cô gái 27 t.uổi, thân thiện, độc lập và mạnh mẽ. Từ bé đến giờ tôi luôn tự giải quyết những vấn đề liên quan đến cuộc sống của mình và chưa bao giờ tâm sự với ai. Nhưng giờ đây, tôi thật sự đang rất bế tắc trong một tâm trạng rối bời không biết mình phải quyết định như thế nào nữa...
Tôi đã có một mối tình học trò trong sáng, ngây thơ và rất đẹp... Người yêu của tôi là một chàng trai tốt bụng, học giỏi, được mọi người tin tưởng và tôn trọng. Mối tình của chúng tôi cũng như người ta thường nói: "Tình đầu thường không thành", và mối tình của tôi cũng không ngoại lệ.
Tôi là người theo đạo tôn giáo, đó là rào cản duy nhất trong tình yêu chúng tôi, nhiều lần tôi từ bỏ nhưng thấy anh ấy đau lòng, anh khóc, tôi đã không làm được... nhưng chẳng biết đến một ngày, chính anh đã buông tay với tình yêu của mình.
Ba năm biết nhau, ba năm yêu nhau và tôi đã mất hơn một năm để tâm hồn bình yên trở lại, giờ đây khi nhắc lại chuyện cũ, trái tim tôi vẫn đau, rất đau. Cũng từ lúc đó, tôi luôn sống bằng lý trí, không dùng trái tim để yêu, để mình không bị tổn thương thêm một lần nào nữa.
Một thời gian sau tôi gặp anh - bạn trai hiện tại của tôi. So với những người theo đuổi tôi thì anh không có gì đặc biệt, hình thức bình thường, trình độ học vấn thấp hơn tôi, công việc cũng bình thường... anh chỉ hơn người khác ở điểm anh đã làm tôi tin anh yêu tôi chân thành và với tư tưởng: " Lấy người yêu mình chứ không nên lấy người mình yêu" nên tôi đã chọn anh. Có thể niềm tin của tôi về tình yêu anh dành cho tôi là đúng, vì đã hơn 2 năm tôi cảm nhận tình yêu anh dành cho tôi mỗi ngày một lớn dần, anh luôn dành tất cả những điều tốt đẹp cho tôi, luôn nhường nhịn và yêu chiều tôi.
Anh luôn dành tất cả những điều tốt đẹp cho tôi (Ảnh minh họa)
Ở bên anh tôi cảm thấy bình yên, chưa bao giờ tôi phải lo lắng điều gì hay hoài nghi điều gì về anh, và tôi cũng chưa bao giờ hỏi trái tim mình có thực sự yêu anh không? Tình yêu của chúng tôi không có một rào cản nào, mẹ anh rất thương tôi, bà luôn mong tôi sớm làm con dâu của bà. Tôi đã quyết định năm sau chúng tôi sẽ kết hôn. Mọi việc sẽ không có gì nếu tôi không gặp người đồng nghiệp của mình.
Anh ấy biết và để ý tôi từ khi tôi vào công ty nhưng tôi đã không cho anh cơ hội dù chỉ nói chuyện. Vì tính chất công việc tôi được chuyển xuống bộ phận mới và làm việc chung với anh. Tôi để ý tới anh bởi tính bất cần, ương ngạnh, khó chịu nhưng siêng năng và chất phát. Khi mới tiếp xúc, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ xao động vì anh bởi anh có tất cả những đức tính tôi không thích. Đã mấy năm qua tôi cũng gặp nhiều người đàn ông, có thể nói họ rất tốt, rất đáng tin tưởng nhưng tôi vẫn bình yên bên cạnh bạn trai mình.
Anh gặp một sự cố trong công việc, tôi đã nói chuyện, chia sẻ với anh nhiều hơn... và giúp anh vượt qua khó khăn ấy. Nói chuyện với anh, tôi cảm nhận anh hiểu tôi và tôi cũng cảm thấy mình có người thấu hiểu, luôn chia sẻ với mình - một điều mà từ trước tới giờ, tôi chưa cảm nhận được ở người yêu mình. Gặp anh mỗi ngày bóng hình anh đã vào tâm trí tôi lúc nào không biết, từng dáng đi, khuôn mặt và nụ cười, tôi luôn nhớ đến anh. Anh nói với tôi rằng: "Hãy để trái tim mình lên tiếng, đừng sống mãi với lý trí của mình, đừng ép mình phải sống trong khuôn khổ đã định sẵn".
Rồi một ngày, tôi đã nghe lời anh, để trái tim lên tiếng, tôi nhận lời đi chơi với anh - điều tôi cảm thấy thật có lỗi với người yêu mình. Bên cạnh anh, tôi có một cảm giác rất lạ, rất gần gũi... trái tim tôi loạn lên khi anh nhìn tôi. Tôi mềm nhũn người khi anh nắm tay tôi, chỉ một cái nắm tay mà dường như tôi nghẹt thở... tôi không hiểu được cảm xúc của mình ra sao nữa? Tất cả những cảm xúc đó tôi không có được bên người yêu mình. Và đây cũng là lần đầu tiên, tôi cảm nhận được một cảm xúc không thể nói nên lời....Tôi hạnh phúc được ở bên anh nhưng xâm chiếm tâm can tôi vẫn là cảm giác tội lỗi với người yêu của mình.
Anh biết tôi đang bình yên với bạn trai và anh cũng biết những ngăn cách giữa tôi và anh. Anh đã cố gắng không yêu tôi, trả lại bình yên cho tôi, không làm gì và nói gì làm tôi khó xử. Nhưng các bạn ạ, chúng tôi gặp nhau mỗi ngày, ánh mắt anh nhìn tôi, tôi hiểu những gì đang xảy ra với anh, anh cố gắng không yêu tôi nhưng anh cũng không thể từ bỏ.
Hãy giúp tôi để cho tôi có một sự lựa chọn tốt nhất cho hạnh phúc của bản thân mình (Ảnh minh họa)
Các bạn ạ, tôi không biết mình phải làm gì, tôi luôn nhớ đến anh, nhớ đến cái nắm tay nhẹ nhàng nhưng làm tôi xao động, tôi cố gắng xua đuổi anh khỏi tâm trí tôi, nhưng tôi bất lực, tôi nghĩ đến anh ngay cả khi ở bên cạnh bạn trai. Tôi thật có lỗi, bạn trai tôi luôn tin tưởng tôi nhưng tôi lại nghĩ đến người đàn ông khác.
Nếu tôi bỏ bạn trai đến với anh, tôi trở thành kẻ bạc tình, tôi có lỗi với gia đình bạn trai tôi, và hơn hết, cuộc sống của tôi sẽ ra sao? Tôi có bình yên không? Giữa tôi và anh có rất nhiều rào cản, anh là con trai một, là cháu đích tôn, anh khó có thể theo đạo để lấy tôi, liệu một cô gái miền nam, tiểu thư như tôi có thể làm dâu được với gia đình miền trung phong kiến, cổ hủ và gánh vác nổi gia đình anh không?
Hiện tai tôi rất rối bời, tôi cảm thất mệt mỏi, không biết mình phải làm gì, khi hình bóng anh mỗi ngày một lớn trong tôi. Tôi rất cần lời khuyên của các bạn. Hãy giúp tôi!
Phong Lan (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Hận anh... kẻ bạc tình Anh ngọt ngào yêu thương, quan tâm, chăm sóc tôi nhưng lại lén lút qua lạ với người con gái khác. Tại sao anh lại có thể giả dối và nhẫn tâm với một người con gái hết lòng vì anh như vậy? Tôi không hiểu nổi vì sao anh lại trở nên như thế? Anh của tôi ngày xưa đâu rồi? Anh...