Tình yêu hoa ngọc lan
Chỉ còn mấy ngày nữa thôi, tình yêu của chúng mình được tròn một năm anh nhỉ? Anh còn nhớ không, ngày định mệnh của cuộc đời em, em gặp được anh – chàng ngốc của em. Một ngày trời mưa…
Em còn nhớ cái ngày hôm ấy, ánh mắt ngây thơ của một cô bé vừa trút bỏ sự căng thẳng sau kỳ thi đại học đã bắt gặp ánh mắt của một anh chàng cán bộ nhà đất. Tất cả thật nhẹ nhàng. Em còn nhớ buổi chiều mưa hôm ấy, mình lặng lẽ đứng bên nhau, lặng lẽ nhìn nhau. Anh cười nhẹ và đưa tặng em bông hoa ngọc lan. Đến bây giờ, gần một năm rồi, anh vẫn chưa tặng cho em một bông hoa nào khác ngoài hoa ngọc lan anh nhỉ? Em vẫn luôn cho rằng bông hoa ngọc lan ấy là chứng nhân cho tình yêu của bọn mình. Anh đã gửi gắm biết bao tình yêu và nỗi nhớ vào trong từng bông hoa thơm dìu dìu. Cái mùi hương dìu dịu đó khiến cho người ta cảm giác dễ chịu đến nhường nào và cũng như hương vị tình yêu của em và anh vậy nhỉ?
Anh biết không, mỗi lần ở bên anh, em lại thích cảm giác được làm nũng anh, được anh chiều chuộng, cảm giác thật ấm áp. Em muốn anh gọi em là “em ngốc” và dường như anh cũng đã quên mất tên thật của em rồi thì phải? Em muốn em mãi là “em ngốc” của anh, mãi được anh che chở trong vòng tay ấm áp của anh. Những giận hờn, cãi vã, hiểu lầm, ghen tuông không làm cho chúng mình xa nhau hơn anh nhỉ? Mỗi ngày em lại yêu anh nhiều hơn, lại gần anh hơn một chút. Chúng mình đã có biết bao kỷ niệm đẹp phải không anh? Em nhớ nụ hôn đầu ngày mình đi đạp vịt. Em nhớ giọng hát ấm áp của anh “Người yêu ơi, dù mai này cách xa, mãi mãi diệu kì là tình yêu chúng ta”. Em nhớ những giây phút mình vui vẻ bên nhau trước sự chứng kiến của biển. Em nhớ cảm giác ấm áp khi được anh cõng đi trên biển, em áp má vào lưng anh, tấm lưng mà em mong sẽ che chở cho em đến hết cuộc đời. Em nhớ cảm giác hạnh phúc lan tỏa khắp người khi anh thì thầm vào tai em “Ngốc à, anh yêu em”. Em nhớ cái nắm tay thật chặt của anh khi ngày đầu tiên em đến nhà anh chơi. Em nhớ tất cả những gì thuộc về tình yêu của chúng mình, ,hững nụ cười, bao giọt nước mắt… vui có, buồn cũng có…
Giờ đây em vẫn đang có anh, vẫn đang được anh che chở cho em. Em biết tình yêu của chúng mình còn gặp nhiều trắc trở, khó khăn nữa nhưng em mong rằng những ngón tay của anh luôn đan xen vào ngón tay của em để mình cùng nắm c.hặt t.ay nhau bước đi tiếp quãng đường đầy chông gai phía trước. Vì phía trước là bến bờ hạnh phúc, là bến đỗ bình yên của tình yêu. Bởi vì em yêu anh và vì một niềm tin chúng mình sinh ra là để cho nhau! Em yêu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy để em yêu anh lần nữa!
Hãy để em yêu anh lần nữa vì em biết rằng anh là hạnh phúc lớn nhất cuộc đời em, người sẽ cùng em đi hết đoạn đường còn lại của cuộc đời.
Hãy để em yêu anh lần nữa vì ko có một ai khác có thể làm em mĩm cười hạnh phúc được như anh. Không có ai có thể làm em rơi nước mắt khi em áp điện thoại vào tai để nghe tiếng ghita đang phát ra từ đầu dây bên kia, cùng giọng hát ấm áp của anh...
Hãy để em yêu anh lần nữa mặc dù anh là người làm em phải khóc, những giọt nước mắt của hạnh phúc lẫn khổ đau... nhưng em biết đó là những cung bậc cần có cho một tình yêu...
Hãy để em yêu anh lần nữa vì em biết rằng chỉ có giọng hát của anh ru em mỗi đêm thì em mới có một giấc ngủ an lành, không mộng mị...
Hãy để em yêu anh lần nữa vì những khó khăn mà anh và em đã, đang và sẽ cùng nhau vượt qua...
Hãy để em yêu anh lần nữa vì nụ cười trên khuôn mặt anh là niềm hạnh phúc trong em. Đó là động lực lớn nhất giúp em lớn lên từng ngày và không ngừng học hỏi để hoàn thiện bản thân hơn...
Hãy để em yêu anh lần nữa vì em nhận ra rằng ko ai có thể thay thế anh trong trái tim em. Không ai yêu em như anh đã, đang và sẽ yêu em...
Theo Ngôi Sao
Vì sao không còn lấp lánh Anh đã cho em cảm nhận được niềm hạnh phúc dù hạnh phúc đó rất ngắn ngủi... và rồi, anh đã vội bước ngang cuộc đời em, cướp đi sự rung động nhỏ nhoi còn sót lại nơi trái tim em. Em muốn viết, viết thật nhiều cho em và cho cả anh! Có lẽ anh đã nói đúng, em là một đứa...