Tình đơn phương với một nữ đồng nghiệp
Tôi giật mình, quá bất ngờ vì thông tin em đã có người yêu, nhưng sau đó tôi trấn tĩnh được ngay vì tôi nghĩ xấu như em có ai thèm ngó ngàng tới mà yêu với đương chứ!
Ấn tượng ban đầu của tôi đối với em chẳng mấy thiện cảm. Em gầy guộc mỏng manh như một tờ giấy, chiếc răng thì nhô ra thái quá. Ngoại hình của em theo cảm nhận của riêng tôi lúc ấy thì chấm dưới điểm trung bình cũng không có ai phải tiếc nuối hay phàn nàn.
Oái oăm một nỗi, trưởng phòng lại giao cho tôi kèm cặp, giúp đỡ để hòa nhập với môi trường làm việc mới. Tôi ấm ức nhưng chỉ biết nuốt cục tức, ấm ách vì trong một đống hồ sơ gửi về công ty hôm đó có biết bao bóng hồng xếp hàng dài để đợi đến lượt phỏng vấn, thế quái nào mà xếp lại chọn ngay em “xinh như Thị Nở thế kia”.
Tôi cũng biết rằng ngoại hình xấu xí là điều không ai mong muốn cả, nhưng chẳng hiểu sao cái “vẻ đẹp khiêm nhường” của em lại làm tôi ác cảm ghê ghớm. Ngay khi được lãnh trách nhiệm hỗ trợ cho em, tôi đã thảo một hợp đồng miệng khá chặt chẽ mà trong đó có điều lệ quy định:
- Trong vòng một tuần khi cùng anh đi khảo sát thị trường em có trách nhiệm tự quan sát để rút ra kinh nghiệm mà không được hỏi bất kỳ điều gì.
Thế là ngày ngày lượn trên các tuyến phố Trần Khánh Dư, Hoàng Hoa Thám, Phan Bội Châu hoặc các khu chợ…, tháp tùng tôi luôn là em- cô nàng có “vẻ đẹp khiêm nhường”.
Em vốn năng động sôi nổi, nay bị kìm kẹp trong đống hợp đồng điều lệ quy định của tôi nên nhìn có vẻ rất thảm thương, khuôn mặt méo xệch kiểu như chực khóc, cứ lẽo đẽo theo tôi như một cái bóng. Còn tôi thì trong lòng hả hê ra trò vì 1 tuần liền không phải nhận bất kì lời bình luận nào của đám “bà tám” trong công ty.
Phải công nhận em rất thông minh, trong thời gian ngắn em đã thích nghi và hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao. Phòng kinh doanh của tôi gồm 5 người, toàn con trai. Bốn trong số đó có gia đình hết cả, nay em xuất hiện trở thành “mì chính cánh” duy nhất và nghiễm nhiên “tôi với em” được ghép thành 1 cặp. Tôi giẫy nẩy lên như đỉa phải vôi. Dù gì tôi khá đẹp trai, ăn nói lại có duyên, sao có thể chấp nhận một nửa “xinh như Thị Nở” được. Em hình như cũng nhận thấy thái độ của tôi lúc ấy hay sao nên nói:
Video đang HOT
Tôi ôm mối tình đơn phương trong câm lặng để rồi ngậm ngùi chôn chặt tình yêu ấy vào nơi sâu thẳm của trái tim mình… (Ảnh minh họa)
- Em có người yêu rồi các anh ạ! Tiếc quá anh ấy công tác ở xa nên em chưa có điều kiện giới thiệu anh ấy với cả phòng. Em thật sự xin lỗi!
Tôi giật mình, quá bất ngờ vì thông tin em đã có người yêu, nhưng sau đó tôi trấn tĩnh được ngay vì tôi nghĩ xấu như em có ai thèm ngó ngàng tới mà yêu với đương chứ!
Nhưng chẳng hiểu sao, sau hôm ấy tôi để ý đến em nhiều hơn. Tôi phát hiện ra, em có duyên, và dịu dàng từ giọng nói tới hành động. Chiếc răng khểnh làm khuôn mặt em tươi tắn lạ lùng. Phòng làm việc của tôi từ khi có em trở nên gọn gàng và sạch sẽ, nhất là những ngày đầu tuần luôn có lọ hoa tươi xua tan căng thẳng, mệt mỏi.
Trong mắt tôi em dịu dàng tỏa hương thơm nồng nàn. Và không biết từ khi nào tôi rung động trước sự dịu dàng, kín đáo, tế nhị và sâu sắc của em. Tôi yêu em.
Ngày ngày đến công ty, được thấy em, chuyện trò cùng em mặc dù chỉ là trao đổi về công việc nhưng đủ làm trái tim tôi dâng trào niềm vui, niềm hạnh phúc. Trái tim tôi đã biết thổn thức nhớ nhung bóng hình em mỗi khi đêm về và khi ngày cuối tuần tới. Ước muốn giản dị nhất của tôi lúc đó là mong sao cả ngày liền 24/24 giờ đều được ở công ty, để có thể nhìn ngắm em những khi nhớ, để có thể nghe tiếng em mỗi khi buồn. Tôi không hiểu mình trở thành kẻ si tình ngốc nghếch từ khi nào nữa, chỉ biết rằng hình ảnh của em ngày càng lấn át tâm trí tôi.
Chính vào lúc tình yêu đơn phương trong tôi đang dồn nén tích tụ để bùng phát thành một hành động tỏ tình đầy ấn tượng mà tôi đã dày công suy nghĩ, thì cũng chính là thời điểm tôi sững sờ nhận tin ngày em lên xe hoa về nhà chồng. Thiệp hồng em trao như nhát dao cứa vào trái tim tôi rỉ m.áu, đau xé tâm hồn nhưng tôi có thể trách ai ngoài thần ái tình? Tôi ôm mối tình đơn phương trong câm lặng để rồi ngậm ngùi chôn chặt tình yêu ấy vào nơi sâu thẳm của trái tim mình.
Chẳng biết sẽ phải đối diện với niềm vui, hạnh phúc của em ra sao khi niềm hân hoan của em giờ là sự nhói đau của trái tim tôi. Hàng ngày vẫn phải gặp nhau ở công ty, tôi không thể gượng cười khi tâm hồn mình thì héo hon, sầu thảm, nhưng biết làm sao khi nữ đồng nghiệp tôi yêu giờ đã là một phụ nữ có gia đình?
Theo VNE
Gửi lời chúc con yêu trong Tết đơn thân đầu tiên của mẹ
Tết này, mình không cần có người chở mình đi trên phố, ngắm những chậu đào, chậu quất, mình chỉ cần nhìn thấy con gái cười, như thế là cuộc đời "nở hoa" lắm rồi.
Tết này là cái Tết đơn thân đầu tiên trong đời mình. Vậy là cuộc hôn nhân kéo dài 9 năm đã chấm dứt. Mình không hối hận mà chấp nhận nó như một lần đại phẫu trong cuộc đời. Mình chấp nhận bởi không muốn vết thương lòng ngày một hoắm sâu, ăn mòn suy nghĩ của mình nữa.
Chấm dứt cuộc hôn nhân cũng là để mình chấm dứt những đêm dài mất ngủ, đôi mắt nhìn vào màn đêm vô hồn mà nước mắt cứ thi nhau chảy. Nói chung, cuộc sống của mình sau một tháng l.y h.ôn trở nên dễ thở, cuộc đời sang một trang mới.
Nhưng cũng không thể phủ nhận, cái thiếu vắng của người đàn bà đơn thân, nhất là trong những ngày giáp Tết này càng khiến người ta chạnh lòng, và thèm muốn. Như hôm qua, tự nhiên cái bếp gas bị hỏng, vòi nước cũng tậm tịt, loay hoay mãi mà không sửa được, nước b.ắn tóe tung khắp bếp... Rồi chiều đến, một mình đi siêu thị sắm Tết, nhìn cảnh cả nhà người ta dắt díu nhau, có đôi có cặp, trong khi mình hai tay nặng trĩu hai giỏ đồ, loay hoay mãi đến vã cả mồ hôi mới lấy được xe ra khỏi bến, lại thấy ngậm ngùi và khẽ thầm ước "giá như".
Rồi cũng một mình, lếch thếch đi chợ hoa, "rước" một cành đào, một cây quất, thêm bình hoa ly Đà Lạt thêm nức. Cũng là những thói quen ấy, sắc màu ấy, nhưng sao giờ đây, căn nhà lại trở nên mênh mang và trống trải đến vậy.
Nhưng dù sao, mình vẫn còn có con gái, mình vẫn còn trong tay một gia đình, dù không nguyên vẹn như ngày đầu nhưng đó vẫn là điều quý giá hơn tất cả của cải, châu báu trên thế gian này.
Nó đã ít nhắc đến bố hơn, hay cười và thủ thỉ cùng mẹ. Tết này, nó còn chủ động đề nghị được đi sắm Tết, chụp ảnh cùng mẹ.
Tết này, mình không cần có người chở mình đi trên phố, ngắm những chậu đào, chậu quất, mình chỉ cần nhìn thấy con gái cười, như thế là cuộc đời "nở hoa" lắm rồi. (ảnh minh họa)
Mình mua cho nó một cái váy mới màu hồng, lại có cả hình cánh bướm. Nó vui lắm, mặc lên người rồi cứ xoay vòng biểu diễn trước mắt mẹ.
Nhớ lại cũng ngày này năm trước, mình vẫn ôm con đợi cửa chờ chồng, chờ một người đàn ông vừa rời vòng tay một người đàn bà khác. Ôm con, mà mình nức nở hình dung cảnh rồi một ngày không xa mình đơn độc giữa đường đời, rồi lại cố níu lại những mảnh vỡ gia đình mà mình luôn hết lòng nâng niu, trân trọng.
Vậy mà nhanh thật, đã một năm trôi qua, mỗi mảnh vỡ đã có một cuộc sống riêng. Mảnh vỡ kia có lẽ giờ này đang hối hả cùng người đàn bà đó sắm Tết, và mình cũng không còn mảy may một chút ý niệm hàn gắn nào nữa.
Tết này, mình không cần có người chở mình đi trên phố, ngắm những chậu đào, chậu quất, mình chỉ cần nhìn thấy con gái cười, như thế là cuộc đời "nở hoa" lắm rồi.
Dù biết cuộc sống phía trước vẫn còn nhiều khó khăn, nhưng cuộc đời này, ai biết thế nào là đủ? Chỉ cần mẹ con mình cùng vui với chợ hoa, cành đào, cây quất, với gói bánh chưng, bánh tét là mình mãn nguyện lắm.
Và giao thừa năm nay, mình vẫn sẽ cùng con gọi điện về chúc Tết ông bà nội. Con gái vẫn là con của bố, cháu nội của ông bà, đó là điều bất di bất dịch dù bố mẹ không còn chung sống. Mẹ vẫn tròn bổn phận, để con lớn lên có gốc rễ cội nguồn. Giao thừa, hai mẹ con mình sẽ cùng thắp hương, cùng nhau xem b.ắn pháo hoa, cùng chúc mừng năm mới hạnh phúc.
Tết đang đến cận kề, và dĩ nhiên với mình Tết vẫn vui, vẫn hạnh phúc dù với một màu sắc khác. Và mình cảm ơn "Tết", cảm ơn những ngày đầu năm để mình có thời gian ngồi lại, yên lặng và ngẫm nghĩ, lắng nghe cuộc đời mình như đang chuyển mình mạnh mẽ sang một quãng đường khác, dẫu biết rằng, con đường đó còn nhiều lắm những gian nan.
Qua cuộc thi, mình gửi lời chúc đầu năm tới con gái mình. Mong con sẽ luôn mạnh mẽ, kiên cường và là niềm tin, là chỗ dựa ngọt ngào của mẹ.
Theo VNE
Thương thầm nhớ trộm cô hàng xóm Chiều tím, chiều nhớ thương ai... Mấy cô hàng xóm mới về cứ mở mãi bài hát ấy khiến tôi không thể không tò mò len lén nhìn sang. Thế nhưng, chỉ có tiếng hát len qua khe cửa chứ chẳng thấy bóng hình nào. Nhà ấy mới dọn về, nghe đâu có mấy chị em gái và chưa ai lấy chồng. Ở...