Thư tình: Khóc đêm
Đôi khi đau khổ nhiều hơn là hạnh phúc nhưng chính những đau khổ ấy lại làm người ta yêu nhau.
Ngoài trời đang mưa to, lúc này sao thấy nhớ anh nhiều quá. Nhớ những khi trời mưa bão nằm cạnh anh cảm giác thật ấm áp và bình yên. Nhớ những lần anh bảo em ra trực bão, buồn cười thật em thì sao trực bão được chứ nhưng mỗi lần anh nói thế em vẫn nghe vì em biết đó chỉ là lí do để bảo em thôi. Những lúc như thế anh có biết là anh rất đáng yêu không? Buồn và cô đơn quá nhưng không hiểu vì sao hôm nay em có một cảm giác rất bất an về anh, dường như anh đã làm một việc gì đó làm em buồn mà em chưa biết nhưng em có cảm giác đó, thật khó hiểu!
Anh là thế, luôn làm em suy nghĩ và lo lắng. Tại sao vậy? Phải chăng vì em mất niềm tin vào anh rồi, em không còn tin vào lời nói và hành động của anh nữa, cảm giác đó làm em rất buồn, rất buồn… “Người hỡi nhớ anh biết bao đêm rồi tiếng mưa vẫn rơi từng đêm dường như mưa cũng nhớ thương đến ai vô cùng. Nhiều lúc ngỡ như đã quên nhau rồi thế nhưng giấc mơ ngày xưa vẫn còn đâu đó lắng trong tiếng mưa từng đêm. Yêu anh và yêu anh mãi dẫu nay đã xa cuối trời, tim em càng thêm thao thức mỗi khi thấy mưa lại rơi…” Em sẽ yêu anh như em đã và đang yêu anh, yêu để không còn phải hối tiếc phải không anh?
Video đang HOT
Đến khi em không còn yêu anh như lúc này? (Ảnh minh họa)
“Bật khóc rồi cười lệ tràn khoé môi, em nhớ anh nhiều, em nhớ anh nhiều hãy trả lời em hãy cười với em hãy nói một lời đừng làm em khóc, đừng làm em khóc sóng gió trong đời em biết bao lần rồi em thức giấc rồi anh đi mất em sống ra sao em sống thế nào? Hãy nói với em.” Sao ta có thế yêu một người nhiều đến thế nhỉ, tình yêu lại có thể lớn đến thế sao? Nó vượt qua mọi suy nghĩ mọi hoàn cảnh chỉ để yêu và được yêu! Có lẽ vì thế mà tình yêu luôn chứa đựng cả hạnh phúc và khổ đau, đôi khi đau khổ nhiều hơn là hạnh phúc nhưng chính những đau khổ ấy lại làm người ta yêu và vì nhau nhiều hơn là những phút giây hạnh phúc, thật kỳ diệu!
Nhớ anh quá! Lời bài hát đang nghe càng làm em nhớ anh, ngoài trời đang mưa to lắm muộn rồi mà em không sao ngủ được, lúc này anh đang ngủ? Hay đang cạnh ai đó như đã từng cạnh em? Ý nghĩ này làm em buồn quá nước mắt lại rơi từ lúc nào không biết. Em sẽ buồn vì anh đến khi nào? Đến khi em không còn yêu anh như lúc này? Hay đến khi vị trí của anh không còn là quan trọng và duy nhất trong em như lúc này? Không biết nữa chỉ biết là yêu thôi. Thật ngốc! Anh sẽ bảo em thế đúng không nào? Phải em ngốc, ngốc nên mới yêu dại khờ đến thế để chịu thiệt thòi về mình mà chẳng kêu ca gì, ngốc nên mới yêu một người đáng ghét như anh mà.
Theo 24h
Khi nào quên anh, tôi sẽ lấy chồng
Bao người đàn ông đến với tôi, tôi đều khước từ, chỉ vì trong tim tôi còn có anh.
Người ta thường nói, tình yêu là thứ khiến cho con người ta mù quáng. Quả đúng như vậy! Tôi thường khuyên bạn bè, những người từng sống đi c.hết lại vì yêu rằng, đừng bao giờ hi sinh quá nhiều vì một người đàn ông không xứng đáng. Đừng bao giờ bi lụy quá nhiều vì một con người không ra gì. Thế nhưng, khi vướng vào lưới tình, tôi lại không thể thoát ra được, mụ mị trong tình yêu với anh ta.
Yêu một người có nghĩa là ngày đêm mong nhớ, nghĩ về người đó. Có thể đóng cửa tất cả các mối quan hệ để chỉ tương tư, chờ đợi những tin nhắn của người đó. Thế là quá đủ. Và khi đã yêu chân thành, ta có thể hi sinh tự nguyện vì người mình yêu. Tôi cũng từng yêu anh như vậy!
Tôi nghĩ mình là người con gái may mắn khi có được anh, được anh yêu thương chiều chuộng và chăm sóc. Tôi tin tưởng rằng anh chân thành với mình, hi sinh vì mình. Anh ít nói những lời có cánh, khuôn mặt anh lạnh lùng, đó là điều khiến tôi thích thú. Tôi yêu con người ấy, cá tính ấy và nụ cười ấy. Tôi luôn luôn nghĩ rằng, anh là bến đỗ của cuộc đời tôi. Anh cũng yêu tôi như chính tôi yêu anh vậy.
Yêu một người có nghĩa là ngày đêm mong nhớ, nghĩ về người đó. (ảnh minh họa)
Nhưng tình cảm không phải là thứ hữu hình bất biến. Nó luôn thay đổi theo thời gian nếu ta không biết vun đắp. Tình yêu của anh cũng dần phai nhạt. Thảo nào người ta hay nói với tôi, "yêu rồi thì cưới đi thôi, để lâu lắm chuyện!".
Tôi chẳng muốn lấy chồng vì ngày đó t.uổi xuân còn đang phơi phới. Tôi muốn hạnh phúc trong tình yêu với anh, tôi muốn được sống trong cảm giác lãng mạn đó nhiều hơn là có một mái ấm. Nhưng tương lai, tôi dự định, chắc chắn mình phải là vợ anh, vì anh hứa sẽ lấy tôi!
... Cái đêm anh nói lời chia tay là một đêm mưa gió. Tôi đã nghĩ, cả đời này sẽ nương tựa vào anh, nào ngờ... Lý do đơn giản, anh đã có người con gái khác. Anh định cứ thế mà đi, cứ lạnh lùng, cứ thờ ơ với tôi để rồi lảng tránh cái gọi là tình yêu vĩnh cửu ấy. Nhưng không, tôi không đồng ý, dù có chia tay tôi cũng muốn anh phải nói ra lời rõ ràng. Và rõ là như thế. Anh phản bội tôi.
Sự đau khổ không thể nói thành lời. Tôi cứ thế bước đi bỏ lại anh đằng sau. Dù rất muốn nhưng tôi không thể ngoảnh lại, tôi chỉ ước, anh chạy đến ôm tôi từ phía sau và xin lỗi. Nhưng mọi thứ chỉ là điều ước.
Anh vĩnh viễn không liên lạc với tôi, còn tôi thường xuyên nhắn tin hỏi thăm anh, hoặc đôi khi vờ là tin nhắn nhầm. Nhưng chẳng thấy hồi âm. Có duy nhất một lần tôi nhận được lời xin lỗi và chúc phúc từ anh và rồi biệt tích. Sau đó, tôi nhận được tin anh cưới vợ, cô ấy là bạn thân từ hồi đại học của tôi.
Tôi vẫn không thể nào quên được anh (ảnh minh họa)
Đau xót, cay đắng, họ giấu giếm tôi để đến với nhau từ ngày đó. Nếu không có cái đám cưới này, có lẽ tôi không biết được sự thật đau lòng ấy. Anh còn dám gửi thiệp mời đến cho tôi sao? Lẽ nào, tôi chỉ xứng là kẻ qua đường trong mắt anh? Tại sao người bạn thân, người yêu tôi tin tưởng nhất lại nỡ dày vò, khiến tôi đau khổ như vậy. Tôi không còn đủ dũng khí để bước đi nữa. Tôi mệt mỏi quá rồi. Tưởng rằng đã quên được anh, nhưng sau yêu giờ lại là hận. Tôi hận người đàn ông đó, hận tất cả. Tại sao, tôi lại lãng phí thời gian cho một kẻ dối lừa mình như vậy? Có xứng đáng không?
Biết thế mà tim tôi vẫn thổn thức, lòng tôi vẫn đau vô cùng khi nghĩ về anh. Tại sao vậy? Tình yêu là thứ gì mà khiến cho con người ta dằn vặt đến thế? Anh đã nhẫn tâm lừa dối một người con gái chân thành như tôi sao?
3 năm qua, tôi chưa thể quên được một người. Đến khi gần xóa nhòa hình ảnh ấy, tôi bắt đầu thấy hận. Tại sao ông trời lại bất công với tôi như thế? Tôi đã dành cả t.uổi trẻ để hi vọng có một ngày anh nhận ra tấm chân tình của tôi. Nhưng anh đi lấy vợ thật rồi!
Bao người đàn ông đến với tôi, tôi đều khước từ, chỉ vì trong tim tôi còn có anh, không thể chứa thêm ai khác được. Nhưng đó là sự vô vọng, một sự phản bội phũ phàng từ tình yêu và tình bạn! Hận lắm, đau lắm, đến khi nào tôi mới quên được anh. Nếu có thể, tôi sẽ yêu ai đó để lấp đi khoảng trống. Nhưng đến bao giờ? Hãy cho tôi chút niềm tin vào tình yêu, hãy cho tôi biết cách đón nhận một tình cảm mới, để tôi đủ dũng khí bước tiếp trên con đường đời này.
Người ta muốn tôi đi lấy chồng. Bố mẹ giục tôi phải cưới. Chẳng lẽ nhắm mắt gật đầu, chẳng lẽ coi đó là việc như không. Không thể nào, hạnh phúc cả đời tôi đó, tôi có thể dễ dàng buông xuôi sao, anh có đáng để tôi làm thế. Chắc chắn rồi, tôi sẽ lấy chồng, sẽ lấy người hơn anh, bằng trăm lần anh, nhưng khi nào quên hẳn anh, tôi sẽ làm việc đó. Tôi sẽ chờ, hết yêu và hết hận!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu 3 năm mới biết anh có vợ? Anh đã gia đình vậy mà hơn 3 năm qua em hồn nhiên yêu anh mà không hề hay biết. Hiện tại tâm trạng em đang rối bời, em không biết nên làm gì mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em năm nay 23 t.uổi, là sinh viên mới tốt nghiệp. Anh lớn hơn em 13 t.uổi. Cách đây ba năm...