Thon thót giật mình mỗi khi nghe tiếng bước chân con dâu về nhà
“Bà là cái gì mà dám lên mặt với tôi. Bà tưởng nhà này là của bà à? Tôi mới là đứa đứng tên đấy.”
Lâu nay người ta bảo, nàng dâu về nhà chồng phải sợ mẹ chồng một phép còn tôi thì ngược lại, không biết kiếp trước tôi làm gì mà bây giờ phải chịu đựng đứa con dâu ghê gớm, hỗn láo này.
Tôi có hai đứa con trai, một đứa mới cưới vợ được gần hai năm nay, còn đứa út vẫn đang học đại học. Nhà tôi ở nội thành Hà Nội. Nhà không nằm mặt phố nhưng cũng thuộc dạng có điều kiện, không đến nỗi thiếu thốn.
Chồng tôi đang làm ở một cơ quan nhà nước, còn con trai tôi hiện đang làm nhân viên ngân hàng. Năm còn học đại học, nó dẫn bạn gái về ra mắt – đó chính là con dâu tôi bây giờ. Lúc đó, nhìn cái đứa con gái trang điểm lòe loẹt, mắt xanh mỏ đỏ, đến nhà bạn trai chơi mà mặc váy ngắn cũn cỡn tôi đã không ưa rồi. Chồng tôi cũng vậy, ông ấy còn khó tính hơn cả tôi, đặc biệt là khoản nhìn người.
Thế nhưng, chẳng hiểu sao nó cho con trai tôi ăn bùa mê thuố.c lú gì mà, bố mẹ có can ngăn chử.i mắng gì, thằng con tôi vẫn đòi cưới nó về bằng được. Cuối cùng chồng tôi đành phải xuống nước khi nó đòi dọn đồ ra ngoài sống. Thôi thì “Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời thôi”
Thế nhưng, đúng là vợ chồng tôi đã sai khi để nó bước chân vào nhà tôi. Ngay từ ngày đầu về làm dâu, nó đã thể hiện là đứa lười nhác, vô ý vô tứ rồi. Con dâu mà ngày đầu nằm ngủ đến 10-11 giờ trưa chưa dậy chào cả nhà. Tôi nấu cơm gọi vợ chồng nó dậy mà hai đứa chúng nó vẫn cứ nằm lỳ trong phòng. Thú thật, nếu là con tôi tôi đã cho nó cái bạt tai rồi. Chỉ cần như thế đủ biết bố mẹ nó dạy dỗ nó như thế nào.
Đến lúc, chồng tôi không chịu được phải mang cả cốc nước vào hất thẳng mặt con trai, chúng nó mới chịu lò dò dậy.
Không chỉ lười nhác, con dâu tôi còn vô lễ đến mức đi làm về nhìn thấy bố mẹ chồng mà cũng không mở miệng chào một câu. Đến khi tôi góp ý với con trai, nó lại quay sang tỏ thái độ với cả tôi.
Sau đó, tôi gọi hai đứa nó đi làm về sớm, ăn cơm xong nói chuyện, nó còn thờ ơ coi như không, đến 9 rưỡi mới mò về đến nhà. Vợ chồng tôi vẫn đi làm như chúng nó, đáng nhẽ ra cưới vợ cho con về ít nhất có đứa con dâu về phụ mẹ nấu nướng. Đây tôi còn đi hầu chúng nó từ việc ăn đến cả chuyện giặt quần áo.
Chồng tôi thấy vợ vẫn vất vả như cũ, thậm chí còn thêm việc dọn phòng cho vợ chồng con, ông ấy bực mình bảo tôi không làm nữa, cứ để đấy cho chúng nó tự dọn. Nhưng tính tôi là thế, để 1, 2 ngày thấy bừa bộn chướng mắt lại làm.
Video đang HOT
Cuộc sống có lẽ sẽ không có gì đáng bàn nếu không có ngày, chồng tôi đột ngột qua đời. Tôi buồn đau tột cùng khi mất đi người bạn đời, người hiểu tôi nhất. Lúc mà vợ chồng chuẩn bị về hưu, sống hưởng lạc những ngày cuối bên nhau thì ông ấy bỏ tôi đi.
Cùng lúc đó, con dâu tôi trở mặt. Trong nhà, nó vốn sợ chồng tôi nhất, bây giờ ông ấy qua đời rồi, nó chẳng biết nể nả gì. Quần áo mặc xong nó mang cả đống ra bảo thẳng trước mặt tôi “Lát bà giặt cho tôi nhé”.
Có hôm tôi đi làm về muộn chưa kịp cắm cơm, nó về chưa có cơm canh dám quay sang chử.i mắng tôi không tiếc lời. Nó cũng gian nanh lắm, trước mặt chồng – con trai tôi, nó vẫn ngọt ngạt tử tế. Nhưng cứ lúc không có con trai tôi ở nhà là nó quay sang hết chử.i, hết ra lệnh mẹ chồng làm cái này cái kia.
Thú thực, bây giờ tôi chẳng thiết tha gì với cuộc sống này nữa. Mong nó sinh một đứa cháu để tôi vui vầy vài năm tuổ.i già rồi theo ông ấy nhưng mà 2 năm rồi, nó không chịu đẻ. Tôi góp ý với con trai thì nó bổ xô vào bảo đang lúc công việc phát triển, chưa sinh được.
Có lần tôi bực quá quát lại nó vài lời, nó đứng chống tay chử.i lại như một đứa chợ búa vô học: “Bà là cái gì mà dám lên mặt với tôi. Bà tưởng nhà này là của bà à? Tôi mới là đứa đứng tên đấy. Không muốn ra đường ở, không muốn thằng An (con trai thứ của tôi) thất nghiệp thì ngậm miệng lại đi”.
Con trai về, tôi nói chuyện bảo nó giáo dục lại vợ. Vậy mà nó quay lại bảo tôi đừng khắt khe với vợ nó quá, thời đại bây giờ không còn như trước đây nữa.
Sáng hôm sau, khi thằng con tôi đi làm, con dâu ở lại chất vấn tôi nói gì với chồng nó, để đến tối chồng nó quát nó. Tôi bực mình quá bảo “Tôi không giáo dục được cô thì con trai tôi làm. Nhà này không phải là chỗ chứa phường vô học”. Vậy mà nó cầm luôn cốc nước trên tay ném thằng về phía người tôi vỡ choang ra.
Giờ, tôi chẳng sợ nó nhưng cứ nghe tiếng nó về là tôi giật mình, ngán ngẩm. Tôi chỉ mong thằng út ra trường, anh nó xin cho vào một cơ quan nào đó là tôi thỏa mãn rồi. Mới về hưu từ trong Tết giờ, tôi thấy buồn lắm. Cơ ngơi bao năm vợ chồng vất vả dựng lên, tôi cũng tiết kiệm được một khoản tiề.n kha khá nhưng giờ có đứa con dâu hư hỏng như thế này, coi như tôi đã thất bại rồi. Tôi chỉ muốn theo ông ấy đi thôi. Mong mọi người cho tôi vài lời khuyên động viên lúc này.
Theo Người đưa tin
Đêm nào cũng giật mình thon thót vì vợ...
Lúc vợ bước ra, tôi sửng sốt rơi cả điếu thuố.c vì nửa môi trên của em thì đỏ chót còn môi dưới thì hồng nhạt rất khó chịu.
Mấy hôm trước đọc được bài 'Bi hài chuyện vợ 'khổng lồ' rách váy trước đám đông' của anh Vũ, tôi rất hiểu và thông cảm với tác giả. Bởi tôi cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự anh. Chỉ có điều vợ tôi còn... nhiễm nặng hơn bà xã anh.
Vợ tôi năm nay đã hơn 30 tuổ.i rồi nhưng lại thích a dua, bắt chước và học đòi làm đẹp theo phong cách xì tin giống mấy đứa con gái còn đang đi học.
Nói thật làm đẹp thì tôi không cấm, thậm chí nếu vợ tôi có ý thức trong việc tân trang sắc đẹp thì tôi ủng hộ hai tay. Nhưng làm đẹp sao cho phù hợp với lứa tuổ.i thẩm mỹ của người phụ nữ đã có chồng. Đằng này cô ấy lại chọn cho mình một xu hướng đi ngược lại quy luật của thời gian và tuổ.i tác.
Tôi cũng như anh khi phải trải qua biết bao cuộc đấu tranh tư tưởng với người thân và bạn bè, mới rước được người con gái mình yêu về làm vợ. Vợ tôi cũng có hình thức không được mắt chút nào.
Người ta nói con gái nhất dáng nhì da nhưng cô ấy thì không được cả hai. Vợ tôi không béo nhưng cô ấy gầy vô cùng, cái dáng đấy các cụ ở quê chê lên chê xuống, trong khi vợ tôi thì luôn tự hào có bộ xương sườn đẹp. Còn da dẻ thì được phủ một màu đen ngăm ngăm.
Tôi không hề ch.ê ba.i vợ, dù vẻ bên ngoài không được điểm cao thì tình yêu cũng như phẩm hạnh trong con người của vợ tôi không phải ai cũng có.
Cô ấy hiền lành, giản dị, chăm chỉ, hiếu thảo và biết cách vun vén cho cuộc sống gia đình. Tôi rất yên tâm và tin tưởng khi lấy được một người con gái như vậy làm vợ. Nhưng giá mà cô ấy cứ giản dị và bình thường như thế tôi đỡ phải khốn khổ như bây giờ.
Ảnh minh họa
Chỉ mới cách đây 3 tháng, sau khi đi dự tiệc thôi nôi con trai cô bạn cùng lớp ngày trước, không hiểu ai là người đã nhồi nhét và tư vấn cho cô ấy cách làm đẹp. Oái oăm làm sao, vợ tôi không ý thức được việc làm đẹp thế nào cho đúng, lại đi chọn cho bản thân phong cách xì tin khi đã vượt ngưỡng 30.
Để khao khát thay đổi làn da đen nhẻm có từ thời cha sinh mẹ đẻ trên cơ thể mình, vợ tôi quyết định mua một đống phấn kem về dùng.
Là đàn ông nhưng tôi biết cô gái nào cũng muốn có làn da trắng sáng chứ không riêng gì vợ tôi. Mỗi lần nhìn cô ấy đứng hàng tiếng trước gương, tay bôi bôi trát trát mấy lớp kem lên tôi thấy vừa kỳ cục vừa tội tội. Chỉ có điều sau hơn 1 tuần, da mặt cô ấy lại lấm tấm nổi mụn đỏ do dị ứng. Tôi phải đưa vợ đi khám, gần 2 tuần uống thuố.c và mất 4 triệu bạc mới trở lại nguyên trạng.
Hết kem trắng da lại đến son phấn trang điểm. Dịp Valentine vừa rồi, tôi đã phải ôm bụng cười té ngửa vì cái cách vợ làm đẹp trên đôi môi của mình.
Tối hôm đó, tôi gửi con rồi hẹn vợ đi ăn và đến rạp xem phim nhưng đợi mãi mới thấy cô ấy chuẩn bị xong. Lúc vợ bước ra, tôi sửng sốt rơi cả điếu thuố.c vì đôi môi của vợ thật lạ lẫm. Nửa môi trên của em thì đỏ chót còn môi dưới thì hồng nhạt rất khó chịu.
Tôi hỏi vợ sắp đi ăn còn nhai kẹo cao su làm gì để môi lem luốc hết cả. Vợ đáp rằng tôi chẳng hiểu gì hết, đây là kiểu tô son xí muội đang thịnh hành mà tuổ.i teen rất thích!
Tôi ôm bụng cười vì không hiểu ý thức tân trang sắc đẹp của em tiến hành thế nào mà toàn trượt dốc chứ không tiến bộ gì cả. Tôi có khuyên vợ nên chọn kiểu làm đẹp để phù hợp với lứa tuổ.i kẻo đồng nghiệp bạn bè lại cười chê. Vậy mà cô ấy bảo tôi là đàn ông, không hiểu gì cả.
Có hôm, tôi cầm điện thoại của vợ mở thư viện ảnh ra xem mà ngã ngửa. Không biết em mày mò thế nào mà bắt chước kiểu 'tự sướng' của bọn tuổ.i teen. Những kiểu ảnh chụp cận cảnh khuôn mặt ngước lên ngước xuống, giả vờ ngây thơ, rồi đứng trước gương tạo dáng ưỡn ẹo... khiến tôi vừa buồn cười vừa giận nên đã mắng vợ một trận. Vậy mà vợ tôi còn cãi lại rằng cô ấy đưa lên facebook, nhiều người like.
Tôi bực bội quá, cô ấy đã 30 tuổ.i chứ có phải 18 hay 19 nữa đâu mà bắt chước theo tụi nhỏ! Đã thế, vợ tôi còn học đòi ở đâu lối sống ảo không thể chấp nhận được.
Thấy mấy cô hotgirl dạo gần đây cứ lên mạng khoe mua hay được bạn trai tặng mấy thỏi son đắt nhất thế giới. Thế là, vợ tôi cũng a dua tải trên mạng mấy tấm hình nước hoa với son phấn, túi xách hàng hiệu rồi tung lên facebook của mình với chú thích là được chồng tặng.
Lương công chức của tôi chỉ có 5 triệu đồng mỗi tháng, chưa đủ tiêu xài thì lấy đâu ra tiề.n mà mua hàng hiệu tặng vợ? Mà cũng khiến cơ quan tôi một trận xôn xao. Đồng nghiệp nữ thì giơ ngón cái bảo tôi chịu chơi, chiều vợ. Đồng nghiệp nam thì gào ầm lên hỏi tôi lấy tiề.n đâu?
Sợ nói thật thì mọi người chê, nói dối thì rồi bị lòi đuôi càng ê mặt. Tôi đành cười trừ, mặc cho họ thắc mắc nhưng đêm nào nằm cũng giật mình thon thót, sợ vợ đăng cả siêu xe lên facebook.
Tôi không ngờ vợ tôi vốn giản dị lại trở nên thay đổi một cách ngớ ngẩn thế này. Tôi cũng thông cảm và hiểu cho ý nguyện chính đáng của cô ấy nhưng cứ thế này thì không thể nào chấp nhận được.
Tôi biết phải làm gì để khuyên cô ấy bây giờ? Vì tôi sợ một ngày không xa, vợ tôi sẽ đi quá đà, sẽ làm ra những hành động không ai ngờ tới. Lúc đó thì không hối được nữa.
Theo TTVN
Bàng hoàng nghe tiếng rên rỉ qua cánh cửa phòng khám tư của chồng lúc nửa đêm Vừa mới bước qua hành lang, tôi đã nghe tiếng rên rỉ phát ra từ phòng khám. Qua cánh cửa được khép hờ, tôi thấy chồng mình đang lúi húi trên giường bệnh... Chồng tôi là bác sỹ nên công việc rất bận rộn. Sau nhiều năm làm việc ở bệnh viện, cuối cùng chồng tôi cũng xin được giấy phép mở phòng...