“Thời này trai giàu toàn mang Dream đi cưa gái: Em không biết à, cô gái vật chất?”
Khi nghe bạn kể về gia thế và tài năng của chàng, nàng run rẩy suýt ngã, phải vịn vào bàn mới đứng vững.
ảnh minh họa
Chàng và nàng quen nhau qua “face” vào một chiều thu man mác. Đang buồn, thấy có cô gái nói chuyện khá vui tính, nghĩ tới tối nay phải ăn cơm một mình, chàng bèn buột miệng mời mọc: “Đi ăn tối với anh đi!”. Nàng nghĩ một lát, rồi cũng nhận lời.
Vì ở gần nhau nên chàng chạy qua đón nàng mất có 10 phút. Tính chàng đơn giản, thay bộ quần áo trong 30 giây, rồi lấy mũ bảo hiểm, thế là dắt xe đi thôi. Nhưng đến địa chỉ nàng cho thì phải đợi mất 30 phút để nàng trang điểm, sửa soạn. Ok chẳng sao, phụ nữ có quyền mà! Lúc nàng xuất hiện, chàng vẫn tặng nàng một nụ cười tươi rói. Nhưng nụ cười trên môi nàng thì sững lại khi thấy chiếc xe Dream cũ chàng đi.
Chàng phớt lờ sự thay đổi nhỏ ấy trên khuôn mặt trang điểm kĩ lưỡng của nàng, cười toe: “Lên xe đi em, thích ăn gì, anh đưa đi!”. Nàng lên ngồi sau xe chàng, rón rén như thể một cô tiểu thư đỏng đảnh phải lội xuống ruộng bùn cấy lúa vậy. Chàng vẫn coi như không hay biết sự gượng gạo của nàng. Kể ra nàng mất công trang điểm, ăn diện đẹp như thế, mà phải ngồi sau một chiếc Dream và một anh chàng ăn mặc tuềnh toàng thì cũng hơi tủi thân cho nàng thật. Thông cảm cho nàng, chàng kiếm vài chuyện vui vui để nói. Nhưng có vẻ nàng không mấy nhiệt tình. Lúc chàng hỏi lại nàng muốn đi ăn ở đâu, nàng nói tên một quán ăn sang trọng. Cứ nghĩ chàng sẽ tìm cớ từ chối nhưng không ngờ chàng lại gật đầu ngay tắp lự. Nàng hơi ngạc nhiên, nhưng không sao, chàng thích sĩ thì nàng sẽ cho chàng hối hận!
Vào quán, nàng cầm thực đơn và gọi toàn những món đắt nhất. Trong một giây, nàng nghĩ không biết chàng có mang đủ t.iền không nhưng lại gạt đi ngay. Đó là việc của chàng! Còn nếu chàng bắt nàng cưa đôi, hoặc ai ăn gì trả nấy, thì chàng đúng thật là tên đàn ông hèn hạ trong truyền thuyết rồi, chắc số nàng không đen đủi tới mức đó chứ! Quan trọng là, chàng là người mời nàng đi ăn nên chắc chắn chàng ý thức được việc mình phải trả t.iền rồi!
Bữa ăn diễn ra khá lặng lẽ. Thi thoảng chàng nói chuyện gì đó, nhưng không nhìn nàng mà như tự nói một mình. Nàng thì cứ nghĩ tới con xe Dream kia là chẳng còn hứng thú nữa, chỉ thỉnh thoảng chêm vào một vài câu. Kết thúc bữa ăn, lúc phục vụ mang hóa đơn tới, nàng cũng hơi hoảng. Số t.iền ấy có khi bằng cả tháng lương của chàng rồi ấy chứ! Nhưng nhìn chàng vẫn điềm nhiên như không, nàng cũng thầm bội phục sự bình tĩnh của chàng. Nghĩ tới cảnh tối nay về nhà, chàng đ.ấm ngực dậm chân cả đêm không ngủ được vì một lần “sĩ gái” mà phải ăn mì tôm cả tháng, nàng lại không nhịn được cười. Cho đáng đời!
“Nhưng nhìn chàng vẫn điềm nhiên như không, nàng cũng thầm bội phục sự bình tĩnh của chàng”
Tối về lên mạng, nghĩ là sẽ chẳng bao giờ gặp lại chàng, nàng nhảy vào trêu tức: “Hôm nay đã khiến anh tốn kém rồi. Chắc phải bằng cả tháng lương của anh ấy nhỉ?”. Chàng chỉ đáp lại một tiếng “Không sao” nhẹ bẫng, rồi thôi. Nàng cười mỉa mai, chắc biết thân biết phận, biết kẻ nghèo hèn như chàng không thể cưa nổi một cô gái xinh đẹp như nàng, nên không dám mon men làm thân thêm nữa. Từ bữa đó, chàng với nàng không ai nói gì với ai. Mối quan hệ vừa chớm mở đầu đã bị cắt đứt phựt không thương tiếc.
Video đang HOT
Một thời gian ngắn sau, tối cuối tuần, nàng xúng xính váy áo đi dự sinh nhật bạn. Đứa bạn này của nàng toàn chơi với người sang chảnh, nhà giàu, nàng phải thật xinh đẹp mới được, có khi còn “câu” được một chàng ngon lành cành đào ấy chứ! Và ở đó, nàng đã gặp lại một người nàng không thể ngờ nhất. Là chàng.
Chàng ngồi lẫn với đám bạn nhưng nổi bần bật bởi vẻ ngoài quá bình thường tới mức tuềnh toàng của mình. Thế nhưng những kẻ xung quanh thì đều có vẻ như đang nịnh nọt, lấy lòng chàng. Nàng hoang mang gọi cô bạn ra hỏi thăm. Khi nghe nó kể về gia thế và tài năng của chàng, nàng run rẩy suýt ngã, phải vịn vào bàn mới đứng vững. Thì ra nhà chàng giàu có, bề thế có số có má trong thành phố, còn chàng thì hiện đang điều hành công ty riêng làm ăn phát đạt. Nhưng nhìn chàng mà xem, có khác gì một anh chàng nhà quê lương tháng dăm triệu đâu cơ chứ!
Lúc ra về, nàng cố ý đợi chàng ở bãi đỗ xe. Nàng đã dò hỏi kĩ cô bạn, biết chàng hôm nay lái xe hơi tới. Theo biển số cô bạn cho biết mà tìm kiếm, nàng rụng rời chân tay khi thấy đó là một chiếc siêu xe có giá gần chục tỉ đồng. Nhìn mặt đất vẫn còn đọng vài vệt nước, hóa ra tối nay trời mưa nên chàng mới đi xe hơi, còn hôm đi ăn tối với nàng thì trời đẹp, nên chàng chạy xe máy! Suy nghĩ của chàng khác người thật!
Đợi một lát, cuối cùng nàng cũng gặp được chàng. Chàng hồ nghi một chút thì cũng nhận ra nàng, liền cười cười thay câu chào hỏi. Thấy chàng không có ý định dừng lại nói chuyện với mình, nàng đành mở lời trước: “Sao anh lại lừa dối em?”. Chàng tủm tỉm: “Anh? Lừa dối em?”. “Anh đi con Dream, còn ăn mặc quê mùa…”, nàng nhỏ giọng.
Chàng cười nhẹ: “Anh đi xe của mình, mặc quần áo của mình, thanh toán t.iền bữa ăn cho bạn gái đi cùng, anh lừa em chỗ nào? À, em nói cái này ấy hả?” – chàng chỉ vào con xe của mình – “Thời nay trai giàu thường thích mang Dream đi cưa gái. Em không biết à, cô gái vật chất? Vì thế, hãy mở thật to mắt mà nhìn cho kĩ, chứ đừng chỉ chăm chăm vào bề ngoài rồi đ.ánh giá em nhé!”
Nói xong chàng mở cửa xe, đạp ga khởi động rồi phóng vút đi, để lại sau lưng một làn khói mỏng và nàng đứng trơ ra như trời trồng. Chàng lạnh lùng tới mức một cái liếc mắt dành cho nàng cũng không hề có.
Theo Afamily
Tôi run rẩy: “Anh là anh nuôi của em của em cơ mà, đừng anh ơi…” nhưng anh ta vẫn lao tới
"Em đúng là con cừu non ngây thơ năm thứ nhất. Thời đại này chắc chỉ còn mỗi mình em tin vào cụm từ anh nuôi trong sáng đấy!" - Tùng cười hả hê.
Tôi đã đ.ánh mất đi thứ quý giá nhất của đời người con gái chỉ vì sự cả tin dại dột của mình. (Ảnh minh họa)
Nhận được giấy báo nhập học, tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì cuối cùng, sau bao ngày khổ công rèn luyện cũng thu được kết quả ưng ý, hoàn thành được mong mỏi của bố mẹ. Nhưng cũng lo vì bản thân tôi vốn là một cô gái rất nhút nhát, lên chốn đô thành xa hoa, tập nập, ồn ào, nhiều cạm bẫy lại không người quen biết thì tôi biết sống như thế nào. Bạn bè tôi trong làng thì lại không ai có may mắn đặt chân được vào cổng trường đại học ngoài tôi. Nhưng ai rồi cũng phải lớn, cũng phải rời xa vòng tay cha mẹ để tự lo cho cuộc sống của mình. Tôi có lẽ, cần phải học cách sống mạnh mẽ hơn.
Nói là một chuyện nhưng làm lại là chuyện khác. Đã tự dặn với lòng như thế mà những giây phút chỉ có một mình trong căn phòng kí túc lạnh lẽo với những người bạn xa lạ, tôi vẫn không thể giấu nổi nỗi tủi thân, nước mắt cứ thế rơi lã chã suốt đêm. Rồi trong một tối đi làm thêm về, tôi bị hai tên thanh niên xấu chặn đường trêu ghẹo, khóc lóc kêu cứu mà không thấy ai xuất hiện. Tôi chỉ biết dồn hết sức chống cự cầu mong điều kì diệu xảy ra. Và rồi...
Niềm vui đến quá đỗi bất ngờ, lúc đó, tôi đã nghĩ Tùng chân thành với mình nên gật đầu đồng ý luôn. (Ảnh minh họa)
Tôi không biết là mình đang mơ hay thật nữa khi Tùng đột ngột từ đâu xuất hiện, đ.ánh đuổi hai tên xấu đó để cứu tôi. Nhìn mặt Tùng bị chúng giáng cho một cú đ.ấm đến thâm tím, tôi vừa ăn năn, vừa cảm kích. Rồi chẳng hiểu sao, có lẽ là vì sự gần gũi, vì giọng nói ấm áp và cử chỉ dịu dàng của Tùng nên tôi đã tình nguyện dãi bày hết tâm tư của mình với Tùng. Nghe xong, Tùng nhìn sâu vào mắt tôi, nắm c.hặt t.ay tôi:
- Anh cũng luôn mong mỏi mình có một cô em gái. Nếu như em không chê, có thể cho phép anh được nhận em làm em nuôi không?
Niềm vui đến quá đỗi bất ngờ, lúc đó, tôi đã nghĩ Tùng chân thành với mình nên gật đầu đồng ý luôn. Những ngày tháng sau đó, mỗi quan hệ anh - em nuôi của chúng tôi tiến triển rất tốt đẹp. Tùng giúp đỡ tôi rất nhiều trong chuyện học hành vì Tùng học khá giỏi. Không những thế, Tùng còn giúp tôi tìm một công việc làm thêm khác an toàn hơn, không phải đi làm về quá khuya và giúp tôi thuê một căn nhà trọ đẹp, giá lại rẻ để tôi sinh hoạt tiện hơn so với ở kí túc. Tất cả những gì Tùng làm, tôi vô cùng cảm kích và chờ có cơ hội để được báo đáp. Cho đến hôm Tùng nói sắp sinh nhật Tùng, Tùng mời tôi tới nhà ăn tối.
Tôi lấy t.iền làm thêm của mình mua tặng Tùng một chiếc áo sơ mi. Tôi nghĩ là Tùng sẽ thích nó. Tùng tới đón tôi đến nhà mình mà lòng tôi vui đến lạ. Tôi thấy ngạc nhiên khi buổi sinh nhật chỉ có mình tôi là vị khách duy nhất. Nhìn ánh mắt khó hiểu của tôi, Tùng cười mỉm:
- Buổi tối đặc biệt này anh chỉ muốn dành cho gia đình mình mà thôi. Bố mẹ anh lại ở nước ngoài nên anh chỉ có mình em là gia đình thôi.
Tôi không dám nghĩ bản thân mình lại có một ý nghĩa quan trọng như vậy với Tùng. Chúng tôi đã có những giây phút vô cùng vui vẻ ở bên nhau. Uống hơi nhiều nên tôi hơi choáng. Tôi xin phép ra về thì Tùng giữ tôi lại:
- Nhà anh mà còn không phải là nhà em hay sao? Em về đâu nữa chứ? Nhà nhiều phòng lắm nên em cứ ngủ lại đây cũng được, mai rồi về?
Tôi tin vào Tùng nên gật đầu đồng ý. Tùng đưa tôi lên phòng mà không hiểu sao tôi cứ thấy nóng ruột khủng khiếp. Và rồi, cánh cửa phòng đột ngột đóng sập lại, Tùng lao vào tôi, ôm chặt lấy tôi, đè mạnh tôi xuống giường. Hốt hoảng, tôi hét lên:
- Anh là anh nuôi của em của em cơ mà, đừng anh ơi!
- Em đúng là con cừu non ngây thơ năm thứ nhất. Thời đại này chắc chỉ còn mỗi mình em tin vào cụm từ anh nuôi trong sáng đấy! - Tùng cười hả hê
Rồi mặc cho tôi vùng vẫy, la hét, Tùng vẫn lao vào tôi, y như hổ đói vồ mồi vậy. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến...
Tôi đã chẳng thể chống cự lại được Tùng. Phụ nữ yếu ớt là sao chống lại được đàn ông sức dài vai rộng. Nhìn tôi nước mắt ròng rã, Tùng cười đắc ý:
- Yên tâm, nếu có anh sẽ có trách nhiệm với em bằng cách đưa em đi phá thai. Cô em gái nuôi ngoan ngoãn của anh ạ!
Tôi đã đ.ánh mất đi thứ quý giá nhất của đời người con gái chỉ vì sự cả tin dại dột của mình. Sau ngày đó, tôi vĩnh viễn xóa Tùng ra khỏi đầu mình và cũng không có ý định bắt vạ một kẻ thâm độc như Tùng. Tôi coi đó là bài học lớn cho bản thân mình. Bài học về cách đặt niềm tin mà tôi đã phải trả cho nó một cái giá quá đắt.
Theo blogtamsu
Bị chủ nợ đến tận nhà đòi t.iền, chồng mới run rẩy ‘lòi’ chuyện cặp bồ Nếu không xảy ra chuyện này chắc chắn anh ấy vẫn quan hệ lén lút, vẫn bòn rút tiếp tục số t.iền mồ hôi, công sức của chị mà nuôi bồ nhí. ảnh minh họa Theo suy nghĩ của riêng em khi đọc câu chuyện "Tiền tiết kiệm không đủ, chồng vay lãi đen để nuôi... bồ", chồng chị có thái độ run...