“Thị Màu” công sở
Một cô nàng bị liệt vào hạng lẳng lơ “có số, có má” nơi công sở thường được ví von như bông hoa ai vờn cũng vui, ai trêu đùa cũng… sướng.
Biệt tài đong đưa
Thùy Trang – nhân viên marketing của một công ty truyền thông tại Hoàng Mai (Hà Nội) tới nay vẫn chăn đơn gối chiếc mặc dù ngưỡng t.uổi “băm” đã cận kề. Người không biết chắc sẽ nói rằng đàn ông bây giờ “có mắt không tròng”, tại sao lại để một bông hoa đẹp như Trang phải lẻ bóng?!
Còn với những người quen thân của Trang có lẽ sẽ mỉm cười đầy ẩn ý. Bởi nguyên nhân dẫn đến cái sự ế của Trang lại chính vì vẻ yểu điệu thái quá. Nói chính xác hơn là biệt tài đong đưa, lẳng lơ được liệt vào dạng hơn người của cô nàng.
Ngày mới vào công ty, Trang là một trong những hoa khôi có nhiều vệ tinh vây quanh nhất trong đám nhân viên nữ. Không hề kênh kiệu, Trang đón nhận nồng nhiệt sự quan tâm của bất cứ “fan” nào dành cho cô.
Sáng vừa thấy cô nàng được anh bên phòng code chở tới công ty bằng chiếc SH nổi bần bật. Tới trưa, đã thấy cô ngồi vắt vẻo cà phê, mắt lúng liếng tiếp chuyện anh phó phòng marketing trẻ t.uổi. Đồng nghiệp thậm chí còn đùa vui rằng liệu trong một ngày làm việc, Trang nhận được bao nhiêu tin nhắn hẹn hò ăn tối với các chàng cùng cơ quan.
Quả thực, Trang có “khả năng” làm cho nhiều người đàn ông cùng lúc cảm thấy hạnh phúc. Với anh nào, Trang cũng cười nói ngọt ngào, thỉnh thoảng lại “khuyến mại” một vài cái đụng chạm “tê người” khiến chàng nào cũng lâng lâng cảm xúc đang được người đẹp dành tình cảm đặc biệt. Thậm chí, cũng bởi ánh mắt đa tình, nụ cười lúng liếng của cô đã khiến cho bao đồng nghiệp khốn đốn rơi vào “bẫy tình”, bao gia đình vì cô mà lục đục.
Video đang HOT
Cũng thuộc hạng Thị Màu công sở, nhưng Minh Hòa (Cầu Giấy, Hà Nội) lại lựa được cho mình một chàng người yêu cùng cơ quan. Anh chàng may mắn này rất bảnh mã, con nhà giàu, xứng đáng là niềm mơ ước của nhiều cô gái. Chuyện đời Hòa sẽ chẳng éo le nếu như cô chịu an phận với người đàn ông đáng để “chọn mặt gửi vàng” này.
Mặc cho người yêu làm ngay cùng cơ quan nhưng tai tiếng lẳng lơ của Hòa vẫn không ngừng vang dữ dội. Hòa vẫn không thôi chiêu trò “đầu mày cuối mắt”. Chàng nào vuốt má, ôm eo, kề vai cô đều đong đưa hưởng ứng. Dường như cô nàng chưa bao giờ biết nói lời từ chối những buổi hẹn phảng phất sự “không đứng đắn” với đồng nghiệp khác giới.
Hòa luôn biết cách tạo ra những cử chỉ như có “tia điện” để tấn công nam giới (Ảnh minh họa)
Một vài cô bạn thân cùng phòng to nhỏ góp ý với Hòa nhưng cô nàng làm ngơ. Chàng người yêu của Hòa không ít lần tím tái mặt mày khi bị đồng nghiệp nam kích bác: “ Em Hòa của chú có bao nhiêu sẹo trên lưng chắc chỉ cần anh nháy mắt một cái là em cởi áo cho đếm liền”, hay như: “Hôm qua tao thấy con Hòa thắt cà vạt cho thằng T. ngay t.iền sảnh. Ơ hay, sinh lý yếu hay sao mà để gà nhà đi mổ thóc lung tung thế ?”… Tình đầu công sở của Hòa có lẽ vì đó mà tan vỡ.
Vì sự lẳng lơ không kiểm soát của mình mà Hòa cũng không trụ được lâu với những mối tình sau đó. Tới giờ, những người đàn ông từng là người yêu chính thức của cô có lẽ phải dùng cả đầu ngón tay, đầu ngón chân mới đếm hết. Trong khi bạn bè đồng trang lứa đã con bồng con bế, thì Hòa vẫn đang miệt mài đi tìm một nửa trong tiếng giục giã “bao giờ mới chịu lấy chồng” của bố mẹ và người thân trong gia đình.
Cấp độ nào thì chấp nhận được?
Hầu hết những cô gái có ý thức giữ mình, tôn trọng bản thân đều không thích cụm từ “cái đồ lẳng lơ“, coi đó là một sự xúc phạm nặng nề. Tuy nhiên, lẳng lơ thì cũng có dăm ba kiểu định nghĩa. Có những cô gái sinh ra đã có tố chất Thị Màu, cảm xúc của họ mạnh bạo vượt trội so với đa phần phụ nữ khác. Và cũng có những cô gái “cố tình” lẳng lơ để chuộc lợi. Họ tận dụng triệt để ánh mắt lúng liếng, cặp môi hờn dỗi, những cử chỉ như có “tia điện” để tấn công nam giới, nằm đạt được một mục đích nào đó.
Về phía cánh mày râu, họ cũng có dăm ba cách để nhận diện một cô nàng lẳng lơ. Nếu như có anh chàng tỏ thái độ dị ứng, coi thường những bông hoa ai vờn cũng vui, ai trêu đùa cũng sung sướng, thì cũng có những chàng cho rằng phụ nữ biết lẳng lơ một chút còn có thể làm tăng độ hấp dẫn.
Bởi trong môi trường công việc căng thẳng, nhiều áp lực, chuyện chị em cởi mở, vui vẻ, thậm chí đôi khi tếu táo với đồng nghiệp khác giới, sẽ đem lại bầu không khí thoải mái, thư giãn hơn. Thêm nữa, đối diện với phụ nữ “lẳng lơ vừa đủ” cũng làm cho nhiều người đàn ông hứng thú, ấn tượng hay cảm thấy họ đang “đàn ông hơn”.
Lẳng lơ ở mức độ nào thì hợp lý? Điều đó tùy thuộc vào suy nghĩ và cảm nhận của mỗi người. Phụ nữ hoàn toàn có thể sống thẳng, sống thật với cảm xúc bản thân. Tuy nhiên, chị em cũng phải dè chừng với điều tiếng dư luận nếu như “quá thoáng” trong cả suy nghĩ và hành động.
Theo 24h
Cả cơ quan "lật tẩy" tôi ngoại tình
Đi làm hùng hục từ sáng đến trưa, mệt, đói, ăn vội đĩa cơm rồi lại dắt nàng đi nhà nghỉ
Gái cơ quan là đối tượng ở rất gần, được gặp gỡ, tiếp xúc thường xuyên, nhưng không phải là của mình. Thế thì gặp gỡ tiếp xúc nhiều có ý nghĩa chi? Phải làm gì đó để có màu có sắc hơn chứ.
Tôi tiếp cận Nga từ suy nghĩ ấy. Ngày nào đi làm cũng thấy em, ngồi cùng em cả chục giờ đồng hồ, ăn trưa cùng em, trò chuyện cùng em, mà cứ ngắm bằng ống nhòm thì phí. Em lại còn hơn hớn ra, mỡ màng lắm, trẻ đẹp nhất cơ quan. Thôi thì vòng nào ra vòng ấy, cái gì cần khoe là được khoe, cái gì cần đậy là được đậy, nói thật là cứ nửa lẳng lơ, nửa chính chuyên, hấp dẫn vô cùng.
Tôi, ban đầu là hỏi han em ít câu chuyện gia đình. Sau chia sẻ động viên em khi trục trặc công việc. Khi em buồn tôi ngồi nghe em nói, khi em vui tôi rủ em đi nhậu tới bến. Rồi tôi giả say cầm tay em trong thang máy, xoa đùi em dưới bàn ăn.
Cái bữa xoa được làn da mát rượi của em dưới gầm bàn, tôi chợt nghĩ tới cụ Nam Cao và chẳng cần đợi lâu, trưa hôm sau là tôi thực hiện chiến thuật "lên nữa, lên nữa" của bà Ba nhà Bá Kiến. Lên đến "ấy" rồi thì em cũng chẳng còn ngồi yên ở bàn được nữa, hai tôi nháy nhau nhà nghỉ thẳng tiến.
Đi làm hùng hục từ sáng đến trưa, mệt, đói, ăn vội đĩa cơm rồi lại dắt nàng nửa Thị Màu nửa Thị Kính đi nhà nghỉ xong chiều lại làm việc đến tối, đói mờ mắt, về phụ vợ chăm con, nấu nướng... rồi lại "phục vụ" vợ. Có ối lúc ngồi một mình, tôi nghĩ thằng đàn ông như tôi cũng giỏi, tôi AQ vỗ đùi cười: ta phục ta quá!
Tôi vốn nghĩ, ở chốn văn phòng, hầu hết mọi người đều không để ý sâu vào chuyện của người khác. Nếu việc không liên quan đến mình thì 99% sẽ thực hiện 3 không" (không nghe, không biết, không nói). Thậm chí nếu có biết thì cũng quyết "3 giả" (giả câm, giả điếc, giả mù).
Ở chốn này, những kẻ ngoại tình khá "an toàn" trong chiến khu của mình, tha hồ đổi gió (Ảnh minh họa)
Tôi tin thế và tôi còn luôn giữ vững phương châm: để những pha đổi gió không bị "công an nhà" phát giác thì không được gắn bó sâu đậm, không được kéo dài thời gian, và không liên hệ gì khi về đến nhà.
Thế mà, vì chủ quan quá cái sự an toàn ở "lô cốt 3 không", tôi và em thường nháy mắt nhau "làm tí" những lúc nhớ không chịu nổi. Có khi tôi lôi em nhà vệ sinh làm một "nháy", có khi mọi người đi ăn trưa hết, em chốt chặt cửa phòng, hai đứa chui xuống gầm bàn làm một cú tàu nhanh... Hai chúng tôi thường bị những cơn ham muốn đuổi theo đến mức không kìm hãm, không thở được.
Cuộc tình tôi và em, cứ tưởng mãi được êm đềm như thế, ai dè một ngày đến công ty, tôi thấy từ anh bảo vệ đến chị lễ tân đều nhìn mình một cách lạ lùng. Hình như tất cả đều xôn xao bàn tán gì đó khi tôi đi qua.
Hóa ra ai đó đã viết đơn lên Ban giám đốc rằng tôi và em làm ảnh hưởng đến môi trường làm việc chung. Ban giám đốc tìm bằng chứng thì được cung cấp giờ giấc chúng tôi lôi nhau vào cùng một WC chính xác. Tất nhiên, chẳng có camera nào quay được cụ thể chúng tôi làm gì trong ấy, nhưng cái cảnh kéo vội kéo vàng giữa một người đàn ông với một người đàn bà vào một cánh cửa WC mà camera hành lang ghi được cũng đã quá đủ.
Một cuộc trưng cầu ý kiến. 7/12 phiếu đ.ánh dấu có biết chúng tôi quan hệ với nhau, chỉ có 5/12 phiếu bỏ trống.
Tôi sốc. Không phải vì bị kỷ luật, không phải vì em đột ngột nghỉ việc ra đi không biết đi đâu, không phải vì bị phát giác, mà vì bị đ.ánh úp sau lưng. Giá ai đó khó chịu, cứ nói thẳng vào mặt tôi và em một câu. Tôi có bao giờ chơi xấu ai để có hận thù đâu, cũng chẳng bao giờ xía vào chuyện người khác. Thế mà ai đó đã làm thế với tôi, với em.
Đồ ghen tị, đố kị nào đó còn cho vợ tôi biết chuyện. Tôi vẫn còn nguyên cảm giác đau hơn hoạn khi cô ấy nói: " Em khinh".
Cô ấy không đòi ly dị, cũng không nói lại chuyện cũ một lần nào nữa. Nhưng hai từ "Em khinh..." của cô ấy thì lúc nào cũng vang vang trong đầu tôi, như cái thòng lọng lơ lửng trước mắt kẻ tử tù...
Theo 24h
Vợ bế con đi theo trai Sau gần chục năm gặp lại, vợ tôi và gã tình nhân đã kéo nhau vào nhà nghỉ để "ôn lại kỷ niệm" Gửi Bạn trẻ cuộc sống! Khi tôi viết lên những dòng tâm sự này là khi tôi đang bế tắc và không biết giải quyết chuyện của mình như thế nào. Vì thế, tôi mong các bạn độc giả của...