Thế giới nhạt nhẽo khi không có anh
Hãy yêu em anh nhé. Để đơn giản thấy rằng ít ra trong cuộc sống này vẫn còn màu hồng, vẫn còn vô số niềm vui và hạnh phúc.
Hôm nay em biết rằng em lại được gần anh thêm một chút nữa nhưng có lẽ anh không muốn nhìn thấy cái mặt đáng ghét của em nữa đúng không? Em chia buồn cùng anh và gia đình nỗi mất mát ấy. Em muốn đến dự lễ chia buồn và góp vào một lời kinh dâng lên cho người đã mất nhưng cuối cùng em lại không đến, vì biết rằng anh không muốn nhìn thấy em nữa.
Em buồn nhiều lắm anh à, bao nhiêu lần giận hờn mình đều bỏ qua và cùng nhau tiép tục, nhưng bây giờ thí khác rồi hình như anh đã giận và không còn chút tình cảm nào với em nữa, trong khi em thì khổng thể, vì thật lòng em rất yêu anh.
Em chẳng biết mình phải làm sao nữa. Em thấy mình lạc lối, đi giữa một con đường lạc lối mà không biết sẽ phải ra sao nếu như em thiếu anh đây. Em sợ một ngày nào đó sẽ mất anh, nhưng em lại tin tưởng rằng bằng tình yêu chân thành của cả hai đứa mình sẽ giúp mình vượt qua đựoc tất cả và đến với nhau.
Video đang HOT
Người ta nói rằng không có cuộc tình nào phẳng lặng và không có một gọn sóng nào không có bọt. Có lẽ sẽ chẳng bao giờ anh có thể đọc được những dòng tâm sự này của em đâu, nhưng em muốn nói cho cả thế giới này rằng em yêu anh và em cần có anh bên cạnh em.
Tài ơi em yêu anh thật nhiều hãy tha thứ cho em, đề mình lại được bên nhau nhé.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình không đoạn kết
Anh yêu! Em cứ nghĩ mình đã hiểu được anh nhưng thật ra em cũng chưa thể hiểu hết được. Mỗi khi ở gần bên anh, anh luôn mang lại cho em cảm giác như được che chở, được nâng đỡ và anh luôn quan tâm đến em. Em thực sự cảm thấy hạnh phúc khi anh luôn quan tâm và lo lắng cho em.
Anh ơi! Anh có còn nhớ những gì anh nói với em không, chắc anh cũng đã quên rồi đúng không anh? Ở nơi đó còn có những người hơn em về tất cả nên anh quên em cũng phải thôi. Em nhớ những ngày đầu khi anh và em quen nhau, nó thật tình cờ, em không nghĩ em và anh lại yêu nhau và có thời gian hạnh phúc đến như thế. Em còn nhớ như in ngày chúng ta gặp nhau, chẳng có gì đặc biệt cả và em cũng không nghĩ rằng sau này anh lại yêu em. Thời gian trôi đi cũng được một tuần thế là em và anh lại gặp nhau, thế rồi tình yêu bắt đầu từ đó.
Mỗi ngày chúng ta gặp nhau 1 lần nhưng lại gặp ở trên mạng và nói chuyện với nhau cũng chỉ bằng chữ viết, nhưng rồi em và anh cũng gặp nhau, và em đã được ở bên anh như em mong muốn. Những ngày ở bên anh dó là những ngày mà em cảm thấy em được hạnh phúc nhất .Và ngày mùng 8/3 đã đến em cứ nghĩ ngày đó em sẽ không được ở bên anh vì anh nhắn là hôm nay anh không ra được, em cảm thấy buồn và hơi thật vọng. Thế rồi tối đến em chẳng biết làm gì em đành lên nhà đứa bạn chơi, em không hiểu sao khi nghe tiếng xe em lại chạy ra vì em có cảm giác đó là anh. Lần đầu tiên em được nhận hoa và đó cũng là lần đầu tiên anh đã trao cho em nụ hôn ngọt ngào.
Em hạnh phúc và em cảm ơn ông trời đã mang anh đến bên em, cho em được yêu và yêu được người yêu em. Nhưng hạnh phúc và tình yêu nó đâu có dễ như thế phải không anh. Nhiều lúc em tự hỏi cuộc sống là gì mà sao lại phức tạp như thế, và những lúc như thế em nghĩ không biết rồi em và anh sẽ ra sao. Chuyện gì đến sẽ đến, em và anh xa nhau tuy quãng đường không xa nhưng nó đã khiến tình yêu của chúng ta cũng dần phai mờ. Khi xa anh em luôn mong thời gian trôi nhanh để em được về bên anh, và em luôn nhớ đến anh.
Em nghĩ và đã từng nghĩ dù có chuyện gì xảy ra thì em sẽ cố gắng vượt qua và vì anh chuyện gì em cũng có thể làm được nhưng em không ngờ em càng cố gắng làm vì anh, anh lại càng rời xa em. Những gì em làm vì anh và để được ở bên anh em đã làm nhưng em lại được nhận lại bằng những thái độ hờ hững, lạnh nhạt. Anh muốn rời xa em nhưng anh lại không cho em biết lý do ngoài câu "anh không muốn làm cho em khổ". Em khổ ư? Em đã yêu anh thì em chấp nhận tất cả vậy vì sao anh lại rời xa em, hơn nữa anh không cho em 1 lý do để chia tay mà anh cứ thế anh đi.
Tình yêu của chúng ta không có bắt đầu nên cũng không có kết thúc. Phải chăng em và anh đến với nhau chỉ là cảm giác. Nếu là như thế anh cũng nên nói cho em biết, nhưng tại sao anh nói anh yêu em. Anh mang lại cho em biết bao điều mà em nghĩ sẽ không bao giờ đến với em, có lẽ đó cũng là lần đầu và cũng là lần cuối em được sống trong niềm hạnh phúc mà anh mang lại cho em.
Giờ đây mỗi khi em nhớ lại về những ngày em được hạnh phúc bên anh thì những kỷ niệm nó lại tràn về, và lúc đó em như được sống lại như những ngày có anh ở bên. Em chưa quên và không thể nào quên được những tháng ngày đó, hình ảnh của anh nó đã đi vào cuộc sống của em. Em không hiểu tại sao thời gian trôi đi như thế mà em cũng không thể quên anh, nhưng dù thế nào đi nữa thì em cũng luôn nhớ và luôn yêu anh như buổi ban đầu.
Dù sau này người anh yêu là ai em cũng sẽ cầu và chúc cho anh luôn vui vẻ và hạnh phúc. Em sẽ luôn nhớ đến một người mà đã mạng lại cho em những ngày hạnh phúc và là người đầu tiên yêu em va em yêu và sẽ mãi mãi là như thế.
Em yêu anh và sẽ mãi yêu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sao anh vẫn yêu em nhiều đến thế Em và mẹ anh đã cùng một lúc ra đi, cùng một lúc anh phải chịu đến 2 nỗi đau. Mất em anh đã mất tất cả rồi, mẹ anh lại đi nước ngoài, sao ông trời lại bất công đến thế cơ chứ. Anh đã mất gia đình, mất người mà anh yêu nhất trước cái tết mất rồi. Em có biết...