Thầy – trò ngày càng cách xa?
Phải chăng mối quan hệ giữa thầy và trò ngày càng xa cách như nhận định của nhiều người ?
Thầy – trò mãi là tình cảm đặc biệt mà mỗi người học trò luôn khắc sâu ghi nhớ – Ảnh: Đào Ngọc Thạch
Có khoảng cách vô hình ?
Không ít sinh viên của nhiều trường ĐH, CĐ kể lại chuyện suốt 4 năm học vẫn không biết tên giảng viên (GV) bộ môn, GV chủ nhiệm, hiệu trưởng. Từ đó dẫn đến nhiều câu chuyện bi hài: chen lấn, cãi vã với GV ở nơi gửi xe; tranh giành thang máy ở trường…
Trâm Dương, sinh viên Trường ĐH Kinh tế – Tài chính TP.HCM, nhận xét: “Đúng là có thực tế như vậy, thời buổi bây giờ học sinh và thầy cô không còn thân thiết nữa”.
Thậm chí có sinh viên Trường ĐH Văn Lang phản ánh khi làm đồ án, luận văn, GV không cần gặp SV mà chỉ hướng dẫn trao đổi qua điện thoại, email. Hay hiện trạng nhiều GV vì vật chất mà không ngại hạ, bớt điểm của sinh viên để buôn bán điểm nhận tiề.n. Cả thói vị kỷ, thực dụng trong xã hội đã len lỏi vào nhà trường… Theo họ, những điều này vô tình trở thành nguyên nhân nới rộng mối quan hệ thầy trò.
Tưởng chừng chỉ SV học trong những giảng đường quy mô lớn, ít có cơ hội tâm sự với GV mới có những nhận định này. Nhưng nhiều học sinh cũng xác nhận. “Thực sự là có khoảng cách đó. Nhiều GV cố gắng tạo cho mình những vỏ bọc nghiêm khắc. Cả tiết dạy chẳng nở một nụ cười nên học sinh phải học trong trạng thái sợ sệt, không thoải mái” – Đức Nghiêm, học sinh lớp 12 Trường THPT Trấn Biên (Đồng Nai), nói.
Nhiều học sinh, SV đưa ra khá nhiều vụ việc suốt thời gian qua: học sinh hỗn xược với giáo viên vì bất mãn; thầy cô ngược đãi học trò, học trò hăm dọa thầy cô… Không ít ý kiến của thầy cô giáo cũng có chung suy nghĩ: “Đúng là ngày càng có khoảng cách giữa GV với SV. Mối quan hệ ân tình không còn được như xưa” – ông Nguyễn Thành Trung, Trường ĐH Sư phạm TP.HCM, tâm sự.
Video đang HOT
Để xích lại gần nhau
Tuy vậy vẫn có những cách nhìn khác, như Uyên Phương, sinh viên Trường ĐH Quốc tế TP.HCM, cho rằng tùy mỗi người suy nghĩ khác nhau nên đôi khi có những cái nhìn phiến diện, chứ không hẳn mối quan hệ thầy trò xa cách.
Ông Huỳnh Lưu Đức Toàn, GV Trường ĐH Ngân hàng TP.HCM và ông Võ Đăng Khoa, giáo viên Trường THPT chuyên Lê Quý Đôn (Vũng Tàu) cùng nhận định: tình cảm, quan hệ thầy trò ngày càng gần hơn chứ không hề có khoảng cách. Bởi thông tin liên lạc phát triển, qua nhiều kênh mà giáo viên biết được tâm tư của học trò…
Theo thạc sĩ tâm lý Nguyễn Hoàng Khắc Hiếu – GV Trường ĐH Sư phạm TP.HCM, khoảng cách giữa thầy trò ngày nay gần hơn và cũng xa hơn so với ngày xưa rất nhiều. “Gần là vì họ có thể kết nối với nhau bằng mạng xã hội, có cơ hội để “tám” qua email hay điện thoại. Nhưng vì ngày nay học sinh vận động quá nhanh, nên một số giáo viên nếu không vận động sẽ không theo kịp. Từ đó, khoảng cách giữa thầy trò ngày càng xa nhau ra, có một bờ vực ở giữa hai bên”, ông Hiếu giải thích.
Cũng theo ông, nguyên nhân của sự xa cách này phụ thuộc vào nhiều yếu tố, như: sự kết nối của giáo viên và học sinh mờ nhạt do giáo viên phải tất bật với cuộc sống, học sinh phải tất bật với học hành. Ngoài ra, vị thế của người thầy ít nhiều bị lung lay do hàng loạt tiêu cực nảy sinh trong nhà trường liên quan đến đạo đức của giáo viên, và giáo viên cũng ít nhiều cảnh giác hơn khi đứng trước đông đảo học sinh…
“Học trò hãy hiểu và thông cảm cho vị trí của người thầy vì đôi lúc cũng phải nghiêm nghị để giữ gìn nguyên tắc và kỷ luật. Đừng làm tổn thương người thầy mà hãy thể hiện tình cảm chân thành đến tất cả thầy cô, dù là trẻ hay lớn tuổ.i. Cho đi điều gì sẽ nhận lại được điều tương tự. Còn giáo viên hãy hiểu tâm lý của học trò, trẻ trung trong phong cách dạy và giao tiếp, để dù tuổ.i tác có bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng “chạm” được vào tâm hồn của học trò, khiến họ cảm thấy thân thiết hơn”, ông Hiếu hiến kế để có thể xích lại khoảng cách này.
Trong khi đó học sinh, SV cho rằng phần lớn họ đều tham gia các mạng xã hội. Vì thế, thầy cô nên chăng cũng tham gia để qua những kênh này có thể trò chuyện, chia sẻ nhiều vấn đề, không chỉ là học tập nhằm giúp người trẻ có cảm giác thầy cô thân thiện và gần gũi nhiều hơn.
Theo VNE
Khen và chê
Thầy cô trên lớp nhiều khi cứ "tâng bốc" học trò khiến cháu tưởng mình giỏi lắm. Trường hợp của con trai tôi là một ví dụ điển hình.
Minh họa: Nguyễn Ngọc Thuần
"Giáo dục dưới mắt mọi người" số này xin được đăng hai câu chuyện của hai bạn đọc gửi về, đó là chuyện khen - chê từ thầy cô dành cho học sinh.
Lý do con tôi "không biết mình là ai"
Phải nói rằng con trai tôi (sinh năm 1995) khá tự tin. Không biết ở trường thầy cô giáo khen thế nào, nhưng về nhà cháu có vẻ rất tự đắc. Nhiều lúc nghe cháu nói, tôi cứ ngỡ như cháu là học sinh xuất sắc lắm, đến mức chẳng ai bì kịp vậy.
Tôi thường răn con: "Con đừng theo kiểu chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng". Nhưng con trai tôi bảo: "Thầy T. dạy toán khen con thông minh" hay "Cô V. dạy hóa bảo con sẽ đỗ đại học với điểm số cao".
Hằng ngày, cháu có vẻ phớt lờ lời bố mẹ. Dù chúng tôi cố sức định hướng thế nào cháu cũng bỏ ngoài tai. Cho đến khi đứa cháu bên nội nhà tôi thi đại học được 19 điểm, vừa đủ điểm đỗ. Con trai tôi nói một câu chắc nịch: "Năm sau thi đại học, em sẽ hơn anh ít nhất 6 điểm". Nghe con nói với anh họ như thế tôi rất không hài lòng.
Tôi chấn chỉnh thì con tôi cũng đem lời của thầy cô trên lớp về làm "bia đỡ đạn" kiểu như: "Thầy T. nói rồi, lực học của con đủ thi đại học với điểm số cao" hay "Hôm nào dạy, cô V. cũng khen con trước lớp"...
Và vì được khen thường xuyên nên con tôi có vẻ rất tự mãn, xem mình là nhất. Vì không biết lượng sức mình nên khi thi đại học, cháu chọn Trường đại học Y Hà Nội cùng niềm tin sẽ đỗ với điểm số cao. Trước đấy tôi đã nhắc nhở: "Con có chắc không, chứ mẹ biết đầu vào trường ấy điểm không hề thấp đâu". Con tôi đáp ngay: "Mới tuần trước thầy giáo lại bảo con sẽ đạt 27 điểm trở lên. Vậy nên bố mẹ cứ yên tâm đi, con trượt thế nào được ạ".
Cho đến khi biết điểm thi đại học con tôi chỉ đạt 18 điểm, ngược lại hoàn toàn với lời khen, lời dự đoán "phiếm" của các thầy cô giáo dạy cháu, tôi không thất vọng vì con trượt đại học bằng thái độ của con, lối suy nghĩ của con tự tin thái quá bấy lâu nay. Cái tự tin đó vượt quá ngưỡng khiến con đang lầm lạc về bản thân.
Tôi không dám đổ lỗi cho các thầy cô giáo đã hết lời khen cháu. Tuy nhiên, lời khen khích lệ vừa đủ sẽ là "liều doping" để các cháu cố gắng hơn, nỗ lực hơn trong học tập. Nhưng lời khen đôi khi quá đà, tâng bốc khiến cháu ngộ nhận, mộng mị "không biết mình là ai", đang đứng ở đâu thì thật nguy hiểm...
"Rửa mặt như mèo"
Con đang học lớp 4 tuổ.i tại một trường mầm non gần nhà. Hôm ấy, bà nội ra lớp đón con về. Vừa nhìn thấy mẹ, con đã khoe tíu tít: "Tuần này con lại ngoan mẹ nhé". Khi xem phiêu bé ngoan trên tay con, tôi giật mình với dòng chữ cô giáo viết ở mặt sau: "Rửa mặt như mèo". Con tôi chưa biết mặt chữ nên hỏi lại: "Cô giáo viết gì hả mẹ?". Tôi đã nói dối con: "Cô giáo khen con ngoan".
Con tôi nghe vậy nên vui lắm! Nhưng cả đêm hôm đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Lỗi là ở vợ chồng tôi vì sơ suất rửa mặt cho con chưa sạch. Nhưng cô giáo có thể nói riêng để chúng tôi rút kinh nghiệm. Đằng này cô lại viết phê bình vào mặt sau của phiếu bé ngoan, mà với các bé xem đó là những tấm giấy khen.
Lần khác tôi đi công tác gấp chưa kịp đóng tiề.n ăn cho con (tiề.n ăn thường đóng trước, tôi đong chậm hai ngày so với quy định). Hôm ấy, trong bữa ăn cháo, con tôi đưa bát xin cô thêm ít cháo thì cô mắng: "Bạn Mạnh lớp mình chưa đóng tiề.n ăn nhé" khiến cháu xấu hổ, tủi thân rụt tay lại. Lỗi ấy thuộc về phụ huynh chứ đâu phải ở đứ.a tr.ẻ tâm hồn còn non nớt?
Tôi đi công tác về, cháu kể lại đầu đuôi câu chuyện khiến tôi rất buồn lòng, nhất là sau đấy con trai tôi có vẻ rất lười đi học. Có hôm cháu còn kể rất hồn nhiên: "Hôm nay trên lớp có món cá thu con thích ăn nhưng con không dám xin thêm vì sợ cô mắng". Ơ lơp, con trai tôi rất rụt rè trong ăn uống. Chỉ vì những lời nói vô tâm của cô giáo khiến cháu mất tự tin. Cháu luôn có cảm giác là không bằng bạn khác.
Tôi chỉ mong qua câu chuyện này, những người làm nghề "gõ đầu trẻ" rút kinh nghiệm, đừng làm tổn thương con trẻ chỉ vì những câu nói vô thưởng vô phạt của mình.
Theo Tuoitre
Thầy đôi khi cũng học từ trò Đã là học sinh lớp 12 và phải chịu không ít áp lực của các kỳ thi sắp tới nhưng không vì thế mà các nhà khoa học tương lai bỏ qua cuộc chơi đòi hỏi sự tập trung cao độ để hiện thực hóa ý tưởng của mình khi thi đấu với những tài năng cả nước cũng như quốc tế. Rất...