Thấy nhân tình của chồng đang đau đẻ, vợ quê vừa bị đ.ánh đuổi khỏi nhà đã có hành động sốc
Rồi mắt Đào tối sầm lại. Người bị nạn, đang đau đớn kia chính là Liễu, ả nhân tình của chồng Đào.
Nhưng Đào lao đến, đỡ lấy người Liễu, kêu Liễu đừng la nhiều mất sức. (Ảnh minh họa)
- Chị nhìn lại mụ đi. Bần hàn, nhem nhuốc, rách rưới, chị còn chẳng xứng làm người lau giầy cho anh Kiên chứ đừng nói gì đến làm vợ anh ấy. Chị biết điều thì nên rút lui đi. Chỉ có người con gái tài sắc vẹn toàn như tôi mới xứng đáng với anh ấy thôi.
Đấy, Liễu, nhân tình của Kiên đã chỉ tay vào mặt Đào mà nói như vậy. Đào không nói không rằng, chỉ cúi mặt xuống rồi đi vào bếp. Cảnh này, chẳng phải lần đầu tiên Đào gặp. Từ lúc Kiên, chồng Đào công khai chuyện ngoại tình với Liễu thì Liễu thường xuyên tới nhà c.hửi mắng Đào như thế này. Bởi Liễu, đang ỉ vào cái bụng bầu 5 tháng của mình.
Đào và Kiên thành vợ chồng khi trong tay cả hai chẳng có chút tài sản gì. Kiên tốt nghiệp đại học xong cũng chỉ xin được một công việc bình thường nên muốn đi học để nâng cao trình độ. Đào không đi học, chỉ ở nhà làm ruộng, chạy chợ, k.iếm t.iền để Kiên đi học, theo đuổi ước mơ của mình. Ai cũng nói, rồi sau này những vất vả của Đào sẽ được Kiên bù đắp xứng đáng. Chính bản thân Kiên cũng thề thốt như vậy. Còn Đào, Đào chỉ mong Kiên sẽ mãi chung thủy với Đào, yêu thương Đào dù cho khi nghèo hèn hay lúc giàu có. Nhưng đời có ai biết trước mà lường đâu.
Tình cảm Kiên dành cho Đào cũng nhạt nhẽo dần. Đào chủ động chuyện sinh con thì Kiên gạt phắt đi. (Ảnh minh họa)
Kiên thành công, xin được công việc tốt liền quyết định ở luôn trên thành phố. Sau một thời gian ổn định thì Kiên cũng đón Đào lên sống cùng. Nơi đô thị phồn hoa, xa lạ, thứ gì cũng bóng lộn khiến cho một người phụ nữ quê mùa như Đào thấy lạc lõng. Đào chỉ quanh quẩn ở nhà dọn dẹp nhà cửa, còn Kiên thì ra khỏi nhà từ sáng sớm, có hôm tới tận khuya mới về. Tình cảm Kiên dành cho Đào cũng nhạt nhẽo dần. Đào chủ động chuyện sinh con thì Kiên gạt phắt đi:
- Công việc, sự nghiệp của anh còn chưa ổn định. Con cái gì ở đây chứ. Em đợi thêm một thời gian nữa đi.
Đào bắt đầu cảm thấy bất an với cuộc hôn nhân của mình. Và cuối cùng thì điều mà Đào lo sợ cũng đến khi Liễu tìm tới tận nhà, đòi quyền lợi. Đào và Kiên cũng đã có cuộc nói chuyện rõ ràng. Kiên hình như không hề biết lỗi, mà ngược lại, còn mắng Đào:
Video đang HOT
- Đàn ông tài giỏi như tôi, năm thê tứ thiếp là chuyện bình thường. Hơn nữa cô cũng nhìn lại mình đi, cô như thế này thì làm sao tôi dám đưa cô đi gặp bạn bè, đối tác được. Cô còn muốn được hưởng vinh hoa phú quý thì nên học cách chấp nhận, sống biết điều đi.
Lời Kiên nói như dao cứa, như muối xát vào tim Đào. Bao nhiêu năm Đào vất vả lăn lộn cuối cùng chỉ đổi lại những lời cay đắng này sao. Đào dù cho có thế nào, cũng không thể cam chịu sống kiếp chung chồng được. Hạnh phúc không thể chia sẻ với kẻ thứ 3. Đào còn chưa kịp đề nghị ly hôn thì Liễu đã đến tận nhà, xúi Kiên đuổi Đào đi:
- Anh mà không đuổi chị ta đi, em và con sẽ c.hết cho anh xem. – Liễu khóc lóc
- Được rồi, anh đuổi, anh đuổi. Không cần em phải nói, cô ta làm anh phát ớn lên rồi. – Kiên dỗ dành Liễu
Và Đào chính thức bị đá ra đường với vài đồng lẻ mà Đào mang được từ quê lên cùng vài bộ quần áo xũ rách. Người ở quê nghĩ Đào lên thành phố hưởng phúc chứ có ai biết được đâu Đào lại đang sống trong cảnh màn trời chiếu đất, bị phản bội, bị phụ bạc thế này. Nhưng ông trời vẫn còn có mắt lắm. Nhân quả báo ứng mà…
Đào bị đuổi ra khỏi nhà một tuần nhưng vẫn chưa về quê. Đào thấy xấu hổ, thấy tủi nhục lắm. Đào quyết định ở lại. Nhanh nhẹn, hiền lành, thật thà nên Đào được nhận vào làm công trong một cửa hàng tạp hóa, mọi người rất quý mến Đào. Ngày hôm đó, trên đường đi làm về, Đào gặp một đám đông nhốn nháo trước mặt. Hình như là vụ tai nạn. Thấy đông người, Đào cũng không muốn chen chân vào nên định quay bước đi thì nghe có tiếng người kêu cứu:
- Cứu cô ấy đi, cô ấy sắp trở dạ rồi.
Ở quê, Đào cũng từng chứng kiến rất nhiều trường hợp phụ n.ữ s.inh con và cũng từng được học cách đỡ đẻ của mẹ mình. Nhanh chóng, Đào lao vào đám tai nạn vì biết đâu sẽ giúp được người phụ nữ kia. Rồi mắt Đào tối sầm lại. Người bị nạn, đang đau đớn kia chính là Liễu, ả nhân tình của chồng Đào. Nỗi uất hận lại dâng lên nghẹn cổ, những việc Liễu làm với Đào, oán thán kể chẳng hết được. Thấy Đào, Liễu kêu lên yếu ớt:
- Em biết em sai rồi khi cướp chồng chị. Em xin chị hãy cứu con em, nó không có tội chị ơi.
Mọi người ngỡ ngàng vì câu nói của Liễu. Nhiều bà còn mắng Liễu đang nhận báo ứng và còn nghĩ Đào chẳng cứu Liễu đâu. Nhưng Đào lao đến, đỡ lấy người Liễu, kêu Liễu đừng la nhiều mất sức. Liễu vỡ ối, Đào nhanh chóng kêu mọi người mang cáng khiêng Liễu vào nhà dân gần đó, còn nhờ người mang nước nóng tới. Đào run run đỡ đẻ cho chính nhân tình của chồng mình. Đ.ứa t.rẻ cất tiếng khóc chào đời thì xe cứu thương mới kịp đến. Tất thảy ở đó ai cũng cúi đầu nể phục Đào. Nhiều người còn nói, nếu là họ chưa chắc họ đã làm được điều kì diệu như Đào. Sự vị tha, bao dung, độ lượng của Đào đã cứu sống mẹ con Liễu.
Đào rời đi ngay sau đó. Đào thấy nhẹ nhõm lắm, không còn nặng gánh nữa. Đào sẽ ly hôn, về quê sống. Đào và Kiên đã hết duyên vợ chồng thì níu kéo cũng vô ích. Chi bằng buông tay cho lòng thanh thản.
Theo blogtamsu
Nhân tình của chồng ăn mặc bốc lửa đến thách thức cô vợ quê mùa nhường chồng và cái kết
Nước cá b.ắn lên người, Nga la hét toán loạn, định giờ tay lên cho cái bạt tai. Nhưng Mây đã nhanh hơn, tặng cho kẻ đến phá hàng cá của mình, hạ nhục danh dự của mình nguyên một xô nước cá bẩn.
Nước cá b.ắn lên người, Nga la hét toán loạn, định giờ tay lên cho cái bạt tai. (Ảnh minh họa)
Khánh có bồ, chuyện này ai cũng biết. Mây, vợ Khánh cũng biết, thậm chí là biết trước hết tất cả mọi người. Vợ chồng chăn gối cùng nhau suốt 5 năm trời, còn gì lạ lẫm, còn gì có thể giấu diếm được nhau nữa đâu. Khánh bắt đầu có những biểu hiện lạ từ sau khi Mây sinh con thứ 2. Thì chính bản thân Mây cũng phải công nhận, Mây bây giờ nhìn khác Mây của ngày xưa quá.
Không còn xinh đẹp, trẻ trung, vòng một chẳng còn săn chắc và vòng hai giờ đã chi chít những vết rạn. Bù lại cho những thay đổi đó, Mây có hai đứa con bé bỏng ngoan ngoãn, đáng yêu. Đáng lẽ ra, Khánh cũng phải suy nghĩ như Mây, cũng phải hiểu rằng những thay đổi theo chiều hướng xấu đi kia là do đâu. Vậy mà Khánh...
- Mùi cá tanh nghoe, cô nhìn bộ dạng của cô nữa xem. Có cho thêm t.iền cũng chưa chắc có thằng nó muốn động vào cô đâu.
Mây ngỡ ngàng, 5 năm trời Mây hết lòng vì chồng vì con, cuối cùng để nhận lại những lời cay đắng ấy của Khánh. Rồi Khánh có bồ. Bồ của Khánh, Mây cũng thừa biết là ai. Nga, mới 20 t.uổi đầu nhưng nhìn qua cũng biết đã có thâm niên hành nghề được vài năm.
Nga bỏ nhà đi từ năm 16 t.uổi, giờ quay về làng không biết với mục đích gì. Chỉ biết đám đàn ông trong làng cứ thế nhốn nháo hết cả lên. Và Nga chọn ai không chọn, lại chọn Khánh. Nhưng cũng chẳng thể trách Nga hoàn toàn. Anh có tình, kẻ có ý. Hai kẻ đó thời gian đầu còn vụng trộm, lén lút chứ sau đó thì ngang nhiên công khai, chẳng còn coi Mây ra gì nữa.
Nước mắt Mây rơi đã không biết bao nhiêu đêm rồi. (Ảnh minh họa)
Nhiều người nói đến rát rai Mây rồi, Mây cũng biết vợ chồng không còn tình thì nên buông bỏ nhưng còn nghĩa, còn hai đứa con, chúng vẫn rất cần có hơi ấm, có bàn tay của Khánh bảo bọc, chăm sóc. Nước mắt Mây rơi đã không biết bao nhiêu đêm rồi. Nhưng sức chịu đựng của con người cũng chỉ có giới hạn mà thôi Mây càng nhẫn nhịn thì Khánh và Nga càng lấn tới. Thậm chí, Mây đưa con đi học về, Khánh còn cố tình đèo Nga đi song song với Mây, cười vào mặt Mây. Nghe con nhỏ hỏi:
- Mẹ ơi! Bố đèo cô nào mà cứ ôm chặt bố thế kia?
Câu hỏi cứ ngỡ là ngây ngô của con trẻ mà Mây nghe nứt vỡ từng mảnh trái tim. Từ bạn phát ra từ miệng Mây sao mà mặn đắng vị hận, vị cay thế. Chưa dừng lại, Nga còn ngang ngược đến mức này nữa cơ.
Biết Mây bán cá ngoài chợ, Nga ăn vận lộng lẫy, bốc lửa, những gì cần khoe, Nga khoe ra cho bằng hết với mục đích đến hàng cá của Mây, hạ nhục Mây. Tưởng là khách, Mây đang cắm cụi chọn cá mời chào đon đả lắm, đến khi ngẩng lên. Mắt Mây tối xầm lại, cổ họng nghẹn đắng. Cuộc đụng độ mà Mây không hề mong đợi. Mây vừa quê mùa, vừa hôi tanh mùi cá. Trong khi Nga, da trắng ngần, vòng nào ra vòng ấy, căng tròn, mơn mởn. Nụ cười nửa miệng trên môi Nga đè bẹp tất cả những thứ Mây có.
- Mùi cá tanh c.hết đi được. Đứng cạnh chị làm tôi thấy buồn nôn đấy. Tôi nói nhanh nhé! Chị nhường lại anh Khánh cho tôi. Chúng tôi mới là một cặp. Chị cứ yên tâm làm bạn với cái sạp cá của chị, nuôi con chị đi, còn anh Khánh đã có tôi chăm sóc rồi. - Nga thách thức Mây
Giờ mà còn nín nhịn nữa thì Mây chẳng phải phụ nữ, chẳng phải con người. Chuyện đã đến mức này, Mây sẽ tung hê đi tất cả, Mây chỉ còn cần con mà thôi:
- Không phải nhường. Anh ta giờ chỉ là phế thải trong nhà tôi thôi. Cô thích thì cứ đến mà nhặt về mà dùng. Mà cô cũng đi nhanh đi, mùi ô uế ở người cô chuẩn bị làm cho cá của tôi c.hết ngạt đấy!
Mây cười nhạt rồi đưa tay vẩy nước cá tanh văng tung tóe trước Nga. Nước cá b.ắn lên người, Nga la hét toán loạn, định giờ tay lên cho cái bạt tai. Nhưng Mây đã nhanh hơn, tặng cho kẻ đến phá hàng cá của mình, hạ nhục danh dự của mình nguyên một xô nước cá bẩn. Chứng kiến cảnh đó, ai cũng hả lòng hả dạ. Nga không còn mặt mũi nào ở lại đó nữa, hậm hực bỏ đi. Nhìn bộ dạng nực cười đến không thể tả nổi.
Mây cũng thu dọn hàng quán về nhà. Trên đường về Mây đón con và mua vài món ngon để tối 3 mẹ con liên hoan. Mây nghĩ kĩ rồi, Mây sẽ viết đơn ly hôn, một người chồng như Khánh, Mây chẳng còn tha thiết trông mong, níu kéo gì nữa, dứt nhanh cho nhẹ gánh, đỡ phải bận lòng. Sự hy sinh, nhẫn nhịn không được trân trọng thì có cố cũng chỉ là hư vô mà thôi. Chi bằng yêu mình, thương lấy con còn hạnh phúc hơn gấp bội.
Theo blogtamsu
Nhân tình của chồng đội lốt chị họ đến ở, vợ ngày nào cũng bắt cô ta phải nhìn điều này Tò mò, Vy mở cửa nhẹ nhàng định vào xem sự thể thế nào thì đã nghe tiếng thở hổn hển từ phòng ngủ vang ra. Vy ghé mắt vào xem và c.hết điếng khi thấy cảnh bà chị họ và chồng cô đang cảnh trai trên gái dưới. ảnh minh họa Một buổi tối, khi Vy đang nấu cơm thì cửa bật...