“Thành phố k.hỏa t.hân” ở Pháp
Mọi người có thể n.ude mà không phải ngại ngùng gì.
Tại thành phố Cap d’Agde, thuộc thị trấn Adge, vùng Languedoc, nước Pháp thì mọi hành động k.hỏa t.hân là chuyện hết sức bình thường đấy các bạn ạ! Nơi đây được biết đến với cái tên “ Thành phố k.hỏa t.hân”. Khi đến với thành phố Cap d’Agde, bạn phải nắm rõ 2 nguyên tắc: không mặc gì và không quay phim chụp ảnh.
“Thành phố k.hỏa t.hân” tại Pháp.
Tuy nhiên, bạn nên cầm theo khăn tắm ở mọi nơi, đặc biệt là bạn nên đặt khăn lên ghế ngồi tại các quán cà phê, nhà hàng để giữ vệ sinh cho chính mình cũng như những người khác. Tất cả mọi người ở đây đều trong tình trạng n.ude, từ người ở trong nhà hàng, hay người đi lại ngoài đường… Không ai cảm thấy ngại ngùng vì điều này.
Video đang HOT
Mọi người thoải mái n.ude đi tắm biển.
Thành phố Cap d’Agde nổi tiếng với bãi tắm k.hỏa t.hân dài 2km. Rất nhiều du khách đến với nơi đây để được thỏa sức tắm biển trong tình trạng không mặc gì. Vào buổi tối, Cap d’Agde trở nên nhộn nhịp hơn với các buổi hòa nhạc, lễ hội tưng bừng và mọi người thường mặc những bộ đồ lót đủ kiểu khi các cơn gió biển thổi về khiến không khí không còn ấm áp như ban ngày.
Mặc dù đây là “Thành phố k.hỏa t.hân” nhưng vẫn có những người mặc quần áo do không quen n.ude trước đông người. Cap d”Agde thu hút khoảng 40.000 người k.hỏa t.hân tới đây mỗi ngày. Các bạn nghĩ sao về thành phố độc đáo này?
Chào mừng đến với thành phố Cap d”Agde.
Một thành phố rất đẹp
Nhìn từ xa
Mọi người thoải mái n.ude
Theo PLXH
Người yêu chia tay tôi vì gò má cao
Về ngoại hình và cách ăn nói, chắc ít ai có thể chê được tôi nhưng có một điều khiến tôi ngại ngùng là hai gò má của tôi hơi cao. Vì vậy mà trước khi cảm mến anh, tôi đã hỏi dò xem anh có sợ phụ nữ có gò má cao không.
Ảnh minh họa: IE
Anh nói với tôi là không bao giờ quan tâm đến vấn đề khác ngoài tình yêu, anh không tin vào bất cứ thứ gì ngoài bản thân. Và anh còn khẳng định với tôi cuộc sống là do mình quyết định. Tôi hạnh phúc khi được ở bên anh, một người có lập trường sống khá bản lĩnh và cứng cỏi.
Tôi yêu anh đã được 2 năm. Sắp ra trường nên anh tính chuyện đưa tôi về nhà giới thiệu với bố mẹ, họ hàng. Sợ tôi ngại nên anh không đưa về ngày thường, mà mượn cớ là mời tôi đến ăn cưới chị gái rồi tiện thể ra mắt luôn.
Lần đầu tiên, tôi đã bắt gặp những ánh mắt rất lạ của mẹ người yêu mình. Hóa ra, bà quan sát cái "gò má cao có tướng sát chồng" của tôi.
Ngoài ra các bác, các dì của anh cứ xì xào: "Lấy con bé này về, thằng An nhà mình có mà sạt nghiệp rồi không biết thọ được bao lâu?".
Nghe thấy vậy, tôi buồn lắm, tôi không dám hé răng thanh minh gì cả, lúc ấy tôi cứ nhìn vào mắt anh mong đợi một sự bênh vực. Hiểu ý tôi, anh đ.ánh lảng mọi người sang chuyện khác.
Sau bữa đó về, tôi thấy trong lòng có chút buồn. Tôi biết, ba mẹ anh sẽ phản đối việc anh lấy tôi. Biết tôi vậy, anh cũng an ủi, hay cười đùa cho tôi vui.
Nhưng chỉ được một thời gian ngắn thì tôi thấy biểu hiện của anh khác. Đi chơi bên cạnh tôi nhưng lúc nào anh cũng thở dài và nhiều lần sai hẹn với tôi. Tôi không giận dỗi nhưng cũng hỏi anh lý do, anh chỉ bảo rằng bận quá nên không về kịp cuộc hẹn.
Tôi và anh đều đi làm rồi nên tôi hiểu được mức bận rộn của công việc như thế nào và tôi thông cảm với anh điều đó. Nhưng quá nhiều lần như thế tôi nhận ra là anh đã thay đổi.
Tôi đã hẹn anh và yêu cầu một cuộc nói chuyện nghiêm túc thì anh thú nhận rằng mẹ anh và gia đình không đồng ý cho anh lấy tôi. Vì nếu lấy nhau thì một trong hai người sẽ tuyệt mệnh, vì thế anh cố tình làm như vậy để cho tôi buồn, chán anh rồi tôi sẽ phải nói ra câu chia tay trước. Như thế thì anh mới không áy náy điều gì.
Anh bảo anh không muốn tin điều đó nhưng vì mẹ anh đi xem bói mấy nơi đều có chung một câu trả lời như thế nên anh sợ tôi sau này sẽ khổ.
Tôi không ngỡ ngàng trước thú nhận của anh. Tôi thất vọng vì anh từng khẳng định là sẽ phấn đấu đến cùng để bảo vệ tình yêu của mình. Vậy mà cuối cùng anh cũng như những người đàn ông khác bị ảnh hưởng bởi những quan niệm cổ xưa và những lời bàn tán ra vào.
Sau một thời gian nguôi ngoai, tôi cũng quên được anh. Tình cờ trong một lần đi chơi, tôi có quen một anh chàng điển trai người Nhật làm việc tại Hà Nội. Với vốn Tiếng Anh ít ỏi, thời gian đầu cả tôi và anh rất khó khăn trong việc giao tiếp.
Sự bất đồng về ngôn ngữ đôi khi làm chúng tôi hiểu nhầm ý nhau và dẫn đến nhiều tình huống dở khóc dở cười. Nhưng chính những cơ hội như thế làm chúng tôi thân thiết với nhau hơn. Mỗi khi rảnh rỗi tôi đưa anh đi thăm quan Hà Nội và những danh lam thắng cảnh đẹp. Từ lúc nào, anh đã cảm mến và tỏ tình với tôi. Tôi cũng có cảm tình với anh, nhưng chưa thật sự yêu. Tôi đang lưỡng lự, chưa biết có nên nhận lời hay không vì bố mẹ tôi không thích người ngoại quốc. Nhưng tôi thật sự mến anh và chỉ có anh mới không bao giờ chê tôi gò má cao, cũng không để ý đến chuyện sát chồng. Mọi người hãy cho tôi lời khuyên có nên nhận lời yêu anh không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cách xử trí khi phải học cùng lớp với… người yêu cũ Vì một lí do nào đó mà bạn phải chuyển lớp, trớ trêu thay là lại vào ngay lớp của... người yêu cũ. Thật khó xử quá đi... Học cùng một lớp nên việc tránh mặt dường như là không thể, mà cứ mỗi khi chạm mặt lại ngại ngùng, không tự nhiên được. Điều đó có thể làm cho cả hai thấy...