Thảm kịch gia đình sau tai nạn giao thông
Tai nạn giao thông (TNGT) đã cướp đi trụ cột của không biết bao nhiêu gia đình và đẩy nhiều đ.ứa t.rẻ vào cảnh vắng cha, thiếu mẹ khi t.uổi đời còn quá nhỏ.
TAI HỌA BẤT NGỜ
Vào lúc 10 giờ 59 phút ngày 20-11-2011, tại km 1684 8000 khu gian Hố Nai 3 (ấp Thanh Hóa, xã Hố Nai 3, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai), tàu khách mang số hiệu SE8 do Nguyễn Duy Khánh (SN 1970, ngụ tại khu tập thể Xí nghiệp đầu máy Sài Gòn) điều khiển lưu thông theo hướng Sài Gòn – Hà Nội đã đụng vào xe môtô BS: 64K2-9589 do ông Nguyễn Thanh An (SN 1946, ngụ ấp Quảng Phát, xã Quảng Tiến, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai) điều khiển làm ông An c.hết tại chỗ và xe môtô hư hỏng nặng. Bà Lê Thị Vân (vợ ông An) nghẹn ngào: “Cả đời sống trong nghèo khó, ông ấy chưa có ngày nào được nghỉ ngơi, thanh thản. Vậy mà, đến lúc ngỡ như có thể vui vầy bên con cháu thì lại ra đi đột ngột trong đau đớn”.
Bà Vân bên di ảnh chồng
Vốn là người con của đất Quảng Trị một thời khói lửa, bà Vân vào miền Nam mang theo nhiều ước mơ, hoài bão về tương lai. Năm 1971, bà nên duyên vợ chồng với ông An và năm người con lần lượt ra đời. Từ đó, bà đi làm thuê, bán vé số dạo, còn ông An thì chạy xe ôm để nuôi các con khôn lớn. Trải qua mấy mươi năm, cuộc sống của họ vẫn cứ quẩn quanh trong đói nghèo, cơ cực. Sau khi ông An tử nạn, bà Vân phải vay mượn khắp nơi mới có đủ t.iền làm tang ma cho chồng. Giờ đây, trong đôi mắt thâm quầng của người đàn bà tóc hoa râm ấy chỉ còn lại những nét ngỡ ngàng, đau đớn và nước mắt chia ly.
Một vụ TNGT đường sắt khác cũng đã xảy ra trên địa bàn huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai lúc 8 giờ 7 phút ngày 17-2- 2011. Vào thời điểm này, tại km 1678 700 đường sắt Bắc – Nam đoạn ngang qua khu gian Hố Nai (ấp Trà Cố, xã Bình Minh, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai), tàu khách mang số hiệu SE8 do Trần Hữu Chí (SN 1968) điều khiển lưu thông hướng Sài Gòn – Hà Nội đã đụng phải bà Nguyễn Thị Dung (SN 1941, ngụ ấp Quảng Hòa, xã Quảng Tiến, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai) làm bà Dung c.hết ngay tại chỗ. Từ đó, hễ có ai nhắc đến mẹ, chị Nguyễn Thị Kim Thoa (con gái bà Dung) lại vội vàng quay mặt đi để giấu những giọt nước mắt lăn dài trên má. Anh Nguyễn Đình Thái (con trai đầu của bà Dung) hay đứng tần ngần trên thềm cửa nhà mẹ để dõi mắt về phía đường ray xe lửa nằm cách đó không xa. Anh Thái bộc bạch: “Cho đến giờ, anh em tôi vẫn không sao tin được là mẹ đã ra đi đột ngột và đau đớn như vậy. Cả đời mẹ tôi chỉ biết sống cho chồng, cho con. Vậy mà…”. Chồng mất sớm, bà Dung ở vậy nuôi năm người con khôn lớn. Không sao kể hết những nhọc nhằn, tủi cực mà người đàn bà góa chồng này phải trải qua để chèo lái gia đình nhỏ của mình. Đến khi các con trưởng thành, ngỡ như bà có thể vui vầy sớm hôm cùng cháu nội, cháu ngoại thì tai họa ập đến bất ngờ. Bà đi, ngôi nhà nhỏ nằm giữa ấp Quảng Phát trở nên quạnh vắng trong không khí tang thương đến nao lòng.
Video đang HOT
NỖI ĐAU DAI DẲNG
Chúng tôi về xã Bàu Hàm 2, huyện Thống Nhất, tỉnh Đồng Nai trong một ngày cuối tháng 12 se lạnh. Đường vào ấp Phan Bội Châu quanh co với những rừng cao su bạt ngàn. Người dân nơi đây dường như vẫn chưa hết bàng hoàng khi nhắc lại vụ TNGT đã cướp đi sinh mạng của vợ chồng anh Lâm Văn Ruân (35 t.uổi) và chị Nguyễn Thị Hồng Mỹ (28 t.uổi). Tai nạn xảy ra vào khoảng 7 giờ ngày 15-12-2011, tại km 1938 600 thuộc địa phận ấp Hưng Bình, xã Hưng Thịnh, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai. Khi đó, xe ôtô tải BS: 79H-6144 do Trần Duy Phước (41 t.uổi, ngụ tại huyện Châu Thành, tỉnh T.iền Giang) điều khiển lưu thông theo hướng Dầu Giây – Biên Hòa, đến địa điểm trên đã va quẹt với xe ôtô BS: 60F-8193 do Phạm Văn Dũng (37 t.uổi, ngụ huyện Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai) điều khiển. Chiếc xe ôtô tải tiếp tục đ.âm vào xe môtô BS: 60H8-0170 do anh Nguyễn Ngọc Hùng Anh (28 t.uổi, ngụ huyện Trảng Bom) điều khiển và xe môtô BS: 60L4-4208 do anh Ruân cầm lái chở chị Mỹ phía sau. Tai nạn kinh hoàng này làm anh Ruân, chị Mỹ c.hết tại chỗ. Sự ra đi của anh chị không chỉ gieo thảm cảnh “người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh” mà còn khiến hai cậu bé Lâm Thanh Tùng (7 t.uổi) và Lâm Thanh Nhật (3 t.uổi) bỗng chốc trở thành trẻ mồ côi. Những ngày này, ai có dịp ngang qua ngôi nhà nhỏ của anh chị ở ấp Phan Bội Châu hẳn sẽ không thể cầm lòng khi nhìn thấy dáng người nhỏ bé với ánh mắt tròn xoe ngơ ngác của Tùng và Nhật.
Cháu Thanh Tùng và bà nội
Khi chúng tôi đến, Tùng đang ở trường, Nhật lầm lũi chơi một mình ngoài hiên nhà, còn bà Đào Thị Rạng (mẹ anh Ruân) thì ngồi co ro trong góc tối. Trên gương mặt già nua, mỏi mệt của bà, nước mắt cứ rơi lã chã. Có lẽ đối với người mẹ nghèo này không gì đau đớn hơn khi trên đầu đã hai thứ tóc mà lại phải để tang con trẻ. Bà Rạng nghẹn ngào: “Tôi tưởng như mình không còn đủ sức để đứng vững khi hay tin vợ chồng thằng Ruân tử nạn. Bây giờ, tôi giống như lá vàng ở trên cây có thể rụng bất cứ lúc nào, nhưng tụi nó đi trước thế này thì tôi làm sao yên lòng khi để hai cháu Tùng và Nhật bơ vơ”.
Bà Rạng có hai người con trai là anh Ruân và anh Lâm Ngọc Hạnh (SN 1981). Năm 2004, anh Ruân và chị Mỹ đến với nhau trong niềm vui khôn xiết của người thân, bạn bè. Sau lễ cưới, vợ chồng anh đưa nhau lên Biên Hòa tìm kế sinh nhai và sống trong một căn gác trọ tồi tàn. Làm việc quần quật ngày đêm, anh chị mới tích góp được ít t.iền để về huyện Thống Nhất xây một căn nhà đơn sơ làm chỗ che mưa che nắng. Trước khi xảy ra vụ TNGT thảm khốc trên, anh Ruân là nhân viên Công ty cổ phần chăn nuôi C.P Việt Nam còn chị Mỹ làm công nhân may. Dù điều kiện vật chất rất khó khăn, nhưng Tùng và Nhật là những đ.ứa t.rẻ ngoan, hiếu động nên tổ ấm của anh chị lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười hạnh phúc. Thế nhưng, những vòng xe oan nghiệt vào buổi sáng định mệnh 15-12 đã vĩnh viễn khép lại bao ước mơ, hoài bão của đôi vợ chồng trẻ. Cũng từ đó, bà Rạng yếu hẳn, mọi gánh nặng gia đình đè lên vai anh Ngọc Hạnh. Hiện nay, anh Hạnh trở thành lao động chính trong nhà và gánh trên vai trách nhiệm vừa làm chú, vừa làm cha, làm mẹ để an ủi, vỗ về hai cháu Tùng, Nhật. Ngày ngày anh đưa Tùng đến lớp rồi mới tất tả đi làm. Ở nhà, Nhật lủi thủi chơi một mình. Bà Rạng cho biết, tối nào Tùng, Nhật cũng hỏi: “Bà ơi, bố mẹ cháu đâu rồi?”. Câu hỏi ấy như xoáy sâu thêm vào nỗi đau của người bà, người mẹ bất hạnh này.
Chia sẻ với nỗi mất mát quá lớn của các con anh Ruân, ông Võ Hùng Kiệt, Giám đốc kỹ thuật Công ty cổ phần chăn nuôi C.P Việt Nam xúc động chia sẻ: “Hơn lúc nào hết, đây là thời điểm mà các con anh Ruân rất cần sự bảo bọc, chở che của những vòng tay nhân ái. Trong khả năng cho phép, tập thể nhân viên công ty quyết định sẽ hỗ trợ một khoản t.iền nhỏ mỗi tháng để cháu Tùng, cháu Nhật có điều kiện đi học”.
Theo CATP
5 đ.ứa t.rẻ bơ vơ bên cha mẹ bị liệt nửa người
Tai họa dồn dập giáng xuống, hết bố đến mẹ phải nằm một chỗ vì tai nạn lao động, bỗng chốc 5 đứa nhỏ ở xã Trà Thanh, huyện miền núi Tây Trà (Quảng Ngãi) trở nên bơ vơ, rơi vào cảnh đói khát, nguy cơ bỏ học giữa chừng.
Sau hơn ba giờ phẫu thuật, bà Hồ Thị Thi gần như nằm bất động trên giường bệnh, hai chân tê liệt không thể cử động được - di chứng sau vụ sập hầm vàng kinh hoàng vào tuần trước.
Hai tháng trước trong một lần đi đốn keo thuê, chồng bà Thi trượt ngã rơi xuống suối, chấn thương cột sống bị liệt nửa người. Không còn trụ cột gia đình, bà Thi bỏ 5 con thơ ở nhà cùng với bố để làm mướn, rồi theo người ta đi đãi vàng thuê.
Em Hồ Văn Đen chăm sóc mẹ sau ca phẫu thuật ở Bệnh viện đa khoa Quảng Ngãi. Ảnh: Trí Tín
Bà Thi còn nhớ như in chiều 19/7, trong lúc cùng một số người dân ở thôn Môn ra suối sông Trường đào hầm múc đãi vàng thuê thì bị sụp hố, hàng chục khối đất, đá vùi lấp đến ngất xỉu. Phải mất gần một buổi đường rừng, mọi người mới có thể khiêng bà Thi trên võng đến cơ sở y tế gần nhất để sơ cấp cứu.
Người phụ nữ được chuyển đến Bệnh viện đa khoa Quảng Ngãi trong tình trạng chấn thương cột sống, vỡ đốt sống (D12 và L1), chèn ép tủy, liệt hai chân. "Tội nghiệp, bé Ty con gái út mới 8 tháng t.uổi tôi đành bỏ lăn lóc ở nhà nhờ bà con lối xóm trông nom giúp, còn anh chị nó thì côi cút tự lo liệu với nhau", nước mắt lăn dài trên má người mẹ.
Cần mẫn lấy khăn thấm nước, lau khắp người để làm mát cho mẹ tại bệnh viện, Hồ Văn Đen (15 t.uổi - con trai bà Thi) buồn bã: " Ba đã bị liệt nằm ở nhà giờ đến lượt má. Mấy ngày qua, chị Nghiệp phải đi làm mướn thu hoạch keo, làm rẫy khắp nơi để k.iếm t.iền mua thuốc, thức ăn cho cả nhà". Hồ Thị Nghiệp là con lớn nhất trong nhà, năm nay 17 t.uổi.
Nhìn con trai cầm chiếc khăn bé xíu loay hoay lau mặt lau tay cho mình mà lòng bà Thi như đứt từng khúc ruột. Bất giác bà Thi úp mặt vào đôi bàn tay cậu con trai khóc rưng rức. Cảm nhận được nỗi đau của mẹ, hai dòng nước mắt cũng lăn dài trên gương mặt cậu bé mặt buồn của Đen.
"Mấy ngày qua, má buồn tủi khóc hoài, lo cho mấy ba con. Má cứ khẩn khoản cầu xin các y bác sĩ giúp chiếc xe lăn cho ba đi lại ở nhà, thay má chăm sóc cho con", Đen buồn bã kể. Cậu nói rằng 3 đứa em nhỏ còn lại ở nhà không người trông nom, có lẽ sẽ phải nghỉ học khi ngày khai giảng đã đến gần.
Thương cảm hoàn cảnh bi đát của gia đình bà Thi, các y bác sĩ khoa Ngoại thần kinh, Bệnh viện đa khoa Quảng Ngãi đã quyên góp t.iền giúp mấy mẹ con từng miếng ăn qua ngày để có sức chống chọi với bệnh tật.
Điều dưỡng Nguyễn Minh Trung, Khoa Ngoại thần kinh xúc động: "Gia cảnh 5 đứa nhỏ bơ vơ khi bố mẹ đều bị nạn, thật khiến người ta xót xa".
Chỉ còn vài tuần nữa năm học mới bắt đầu. Nhìn đôi mắt sáng rỡ, hiền lành của Đen, nghĩ đến cảnh chị của em đang tất tả bươn chải mưu sinh trên rẫy k.iếm t.iền lo thuốc thang cho ba má và tiếng khóc oe oe khát sữa của bé Ty..., nhiều bệnh nhân và thân nhân ở khoa Ngoại thần kinh, Bệnh viện đa khoa Quảng Ngãi khó thể cầm được nước mắt.
Bạn đọc quan tâm vui lòng liên hệ: Bà Hồ Thị Thi, điều trị tại khoa Ngoại Thần Kinh, Bệnh viện đa khoa Quảng Ngãi; hoặc thôn Môn, xã Trà Thanh, huyện Tây Trà, Quảng Ngãi.
Theo VNExpress
Tai họa liên tục giáng xuống nhà em bé không có mắt Không lâu sau khi b.é g.ái không có mắt phải đi viện điều trị bệnh phổi, mẹ của bé phát hiện ung thư vú, băng huyết rồi sảy thai, bố của bé cũng bị những cơn đau thần kinh h.ành h.ạ vì lao động quá sức. Trong hơn một tháng qua, tai họa liên tiếp đổ xuống gia đình b.é g.ái Đậu Thị...