Tâm sự đầy bế tắc của người phụ nữ trót ‘bắt cá 2 tay’
Em không dám đối mặt với người ở bên nước ngoài là vì một lần lầm lỡ, em đã trao thân cho người ở nhà.
Em không còn quá nhỏ cũng không quá lớn, 21 t.uổi, cái t.uổi mà có lẽ ai cũng sẽ có được một mối tình đẹp. Trước kia, em có quen một người bạn trai. Phải nói là tụi em rất yêu nhau, nhưng bọn em đã chia tay vì gia đình anh ấy phản đối.
Rồi em quyết định lên Cần Thơ làm nhờ người cô giới thiệu. Cuộc sống cứ thế trôi nhanh. Ngoài giờ làm là em chỉ biết lên phòng ngủ và xem ti vi thôi, ít ra ngoài và giao tiếp với ai. Gần nửa năm, cũng như mọi ngày, những giờ rảnh, em thường lên mạng chat.
Tình cờ, em quen được một anh có giọng nói rất ấm áp. Chúng em tâm sự cho nhau nghe về cuộc sống của mỗi người và dần dần, tình cảm nảy sinh hồi nào em không hay. Hiện giờ, anh đang lao động ở nước ngoài. Anh vẫn giữ liên lạc với em thường xuyên, tới bây giờ đã hơn một năm rồi. Năm nay, anh sẽ về nước và muốn gặp em. Lúc nào anh cũng muốn về nước để cưới em, kêu em gắng đợi anh về. Em cũng đã thấy được con người của anh qua webcam.
Em không dám đối mặt với người ở bên nước ngoài là vì một lần lầm lỡ, em đã trao thân cho người ở nhà. (Ảnh minh họa).
Có những lúc công việc của anh nhiều nên anh ít gọi về cho em, còn em vẫn lên mạng chat chit. Em quen được một người làm cảnh sát hình sự. Anh nói năng cũng lịch sự và lại làm ca nên em cũng thấy an tâm phần nào. Quen biết nhau được một thời gian, những lúc rảnh, anh rủ em đi chơi, kể rất nhiều chuyện về anh và công việc của anh. Từ từ, em đã trở thành một người con gái bắt cá hai tay mà em không hay. Một người thì đợi về để cưới, còn một người thì chưa tính đến chuyện đó.
Video đang HOT
Giờ em thật sự khó xử lắm, không biết giải quyết vấn đề này ra sao nữa? Em không dám đối mặt với người ở bên nước ngoài là vì một lần lầm lỡ, em đã trao thân cho người ở nhà. Em không có tư cách để đem lại hạnh phúc cho anh. Em rất buồn vì điều đó. Em đã khóc rất nhiều. Có thời gian, em bảo anh ấy đừng gọi về cho em nữa nhưng anh vẫn cố chấp.
Tháng 4 này là anh về và muốn vào trong Nam gặp em vì quê của anh ngoài Nghệ An. Giờ em rối lắm. Em có nên nói sự thật này cho anh biết không? Hay là giấu anh đây? Em không muốn làm anh buồn nhưng giờ em biết làm sao khi mọi chuyện thành ra như thế? Em rất hối hận vì những gì mình đã gây ra? Giờ em chỉ biết trông chờ vào số phận mà thôi.
Em phải làm sao đây? Xin mọi người cho em một lời khuyên chân thành!
Theo VNE
Nỗi lòng của người vợ sau phút 'thăng hoa' lầm lỡ với gã trai lạ
Không hiểu sao mỗi lần nhảy, khi hai thân thể chạm vào nhau tôi lại có cảm giác, có những suy nghĩ không hay, và vô cùng thèm khát "chuyện đó".
Tôi lấy chồng từ năm 24 t.uổi, đến nay đã được 7 năm. Cuộc sống gia đình nói chung là êm đềm, hàng xóm vẫn thường bảo gia đình tôi hạnh phúc vì chả bao giờ nghe thấy vợ chồng to tiếng với nhua bao giờ.
Chông tôi là một người đàn ông thành đạt, a hơn tôi 5 t.uổi, anh làm giám đốc một công ty chuyên về xuất nhập khẩu. Số t.iền anh mang về đưa tôi mỗi tháng đủ lo cho cả gia đình tôi, hơn nữa tôi có thể thỏa sức mua sắm mà vẫn dành lại được một khoản để tiết kiệm.
Chúng tôi có với nhau 2 đứa con trai, ngoan ngoãn, học giỏi. Thằng lớn thì học lớp 1, còn thằng e thì được 3 t.uổi rồi. Chồng tôi vẫn thường bảo anh chẳng mong gì thêm, chỉ mong gia đình mình mãi như vậy, cứ hạnh phú bên nhau, nuôi nấng những đứa con trưởng thành.
Chồng tôi thành đạt, nhưng anh cũng là một người đàn ông của gia đình. Anh rất ít khi về trễ, anh thường xuyên ăn cơm ở nhà, chỉ khi nào có công việc quan trọng phải tiếp khách thì anh mới ăn ngoài. Anh cũng là người giỏi nấu ăn, giỏi làm việc nhà. Thường thì cứ cuối tuần là mấy mẹ con tôi lại được rảnh rỗi, vì ngày đó chồng tôi luôn muốn để mẹ con tôi ngồi nghỉ ngơi, thư giãn, anh làm tất cả việc nhà rồi lại nấu ăn cho mẹ con tôi.
Thêm vào bố mẹ chồng tôi lại yêu thương con dâu như con đẻ, có khi còn bênh tôi hơn anh. Mẹ chồng suốt ngày rủ tôi đi mua sắm, bà lại có sở thích sắm sửa cho con cái nên thành ra quần áo tôi ít khi phải mua, toàn mẹ chồng đưa đi mua cho cả.
Không hiểu sao mỗi lần nhảy, khi hai thân thể chạm vào nhau tôi lại có cảm giác, có những suy nghĩ không hay, và vô cùng thèm khát chuyện đó. (Ảnh minh họa).
Tôi nói đến đây thì chắc mọi người ai cũng đang nghĩ là cuộc sống của tôi quá sung sướng, không còn gì phải suy nghĩ nữa. Nhưng ông trời chẳng bao giờ cho ai được chọn vẹn điều gì. Cuộc sống giàu sang, gia đình hạnh phúc, chồng chăm lo yêu thương như vậy, nhưng trong con người tôi lúc nào cũng có cảm giác thấy thiếu một thứ...đó chính là cảm giác được làm đàn bà.
Đúng vậy, chồng tôi sẽ là một người đàn ông hoàn hảo nếu như anh không bị y.ếu s.inh l.ý. Ban ngày hạnh phúc bao nhiêu thì khi đêm xuống trên chiếc giường của hai vợ chồng, tôi lại càng cảm thấy mình bất hạnh bấy nhiêu. Không biết đã bao nhiêu đêm rồi tôi sống trong cảm giác đó.
Trước kia khi mới lấy nhau thì chồng tôi không hề có vấn đề gì, chỉ sau khi tôi sinh thằng thứ 2. Vợ chồng tôi phải nhịn chuyện đấy một thời gian dài, tính ra cũng phải nửa năm. Và có lẽ trong thời gian đó anh bắt đầu bị bệnh. Ông trời giỏi trêu ngươi con người lắm, vì sau thời gian ấy, trái ngược với chồng tôi lại trở nên thèm muốn "chuyện ấy" nhiều hơn.
Một hai lần đầu thấy chồng như vậy tôi cũng chỉ nghĩ là chắc do thời gian lâu quá không làm gì nên mới như vậy. Nhưng thời gian cứ trôi đi, mỗi lần l.àm c.huyện ấ.y chồng tôi nhiều nhất vẫn chỉ được 1 phút, thậm chí có lần chúng tôi chỉ mới vừa "dạo đầu" chồng tôi đã xong xuôi, và không thể tiếp tục được nữa, để mặc tôi một mình như phỗng.
Cả hai vợ chồng đã thử tất cả các cách, chạy chữa đủ bệnh viện, thầy lang, nhưng kết quả không có gì thay đổi. Đến bây giờ cả tôi và chồng đều cảm thấy mệt mỏi, nhất là khi đêm xuống, trên chiếc giường quen thuộc, chúng tôi dường như xa nhau đến cả một vòng trái đất.
Nhiều đêm tôi nằm khóc một mình, anh biết vậy, nhưng cũng chẳng thể làm gì. Có lẽ cũng chính vì điều đó mà anh cố bù đắp cho tôi trong cuộc sống hằng ngày. Nhưng với tôi nó chẳng bao giờ có thể đủ.
Gần đây, tôi tham gia một câu lạc bộ khiêu vũ của khu phố. Mấy đứa bạn ngồi với nhau thường nhắc đên chuyện vợ chồng, rồi kể cho nhau nghe rằng chồng khỏe lắm, rồi nhiều hôm chồng đòi mà chúng nó còn chẳng đáp ứng nổi mà tôi phát thèm. Nhiều lần có đứa bảo tôi là sướng nhất hội, vì chồng yêu chiều vợ không thiếu cái gì. Nhưng làm gì có ai hiểu được nỗi lòng của tôi, tôi lại càng thương cho bản thân mình hơn.
Ở đây tôi cặp đôi với một người đàn ông hơn 40 t.uổi, anh ta là bạn nhảy của tôi. Chúng tôi nhảy rất ăn ý, và anh này cũng rất nhiệt tình chỉ dẫn cho tôi, nhất là những động tác khó. Nhưng không hiểu sao mỗi lần nhảy, khi hai thân thể chạm vào nhau tôi lại có cảm giác, có những suy nghĩ không hay, và vô cùng thèm khát chuyện đó. Có lần trong khi nhảy với anh ta mà tôi còn cảm thấy mình như đang "lên đỉnh".
Cảm giác đó cứ đeo bám tôi, và càng ngày tôi càng mong đến những buổi học nhảy của câu lạc bộ, để lại được "nhảy" cùng người đàn ông đó. Tôi biết mình thật bệnh hoạn, tôi đã nhủ mình phải dừng lại, nhưng tôi không làm được. Tôi sợ rằng nếu cứ như thế này, tôi sẽ đ.ánh mất cuộc sống của gia đình của mình. Tôi sợ một ngày nào đó vì quá thèm muốn mà tôi sẽ đi quá giới hạn với người đàn ông kia.
Tôi muốn thú thật với chồng để chồng có thể giúp tôi, nhưng tôi không đủ can đảm. Tôi phải làm sao đây? Tôi sợ mình sẽ sai lại càng thêm sai...
Theo Ngày Nay
Quá khứ lầm lỡ khiến gia đình anh không chấp nhận tôi Gia đình anh sợ tôi từng có thai ngoài tử cung nên không sinh con cho anh được, rồi vấn đề không hợp t.uổi nữa. Tôi lao đao và đau khổ lắm. Ảnh minh họa Tôi 24 t.uổi, năng động, có duyên, mặn mà, sinh ra ở một miền quê nghèo. Sau 4 năm học đại học, tôi vào Sài Gòn lập nghiệp....