Tâm sự của người vợ 8 năm chưa 1 lần được chồng thỏa mãn
Sợ anh đán.h giá về nhân phẩm của mình qua những đòi hỏi về tình dzục, nên suốt những năm qua tôi chỉ lẳng lặng đón nhận những gì chồng tôi ban phát, cố gắng kiềm chế ham muốn rất đời thường.
Nói ra chuyện này hơi tế nhị, nên tôi chẳng dám thổ lộ với ai, ngay cả với người đàn ông tôi gọi là chồng. Tôi tâm sự lên đây, mong nhận được những ý kiến của độc giả.
Tôi và chồng cưới nhau đến nay đã được hơn 8 năm, chúng tôi có 2 đứa con, một gái và một trai. Nhưng thú thực, 8 năm làm vợ, làm đàn bà, tôi chưa bao giờ cảm thấy hài lòng về chuyện chăn gối của vợ chồng mình.
Chồng tôi là một người đàn ông khá nghiêm túc trong cuộc sống, và anh cũng nghiêm túc luôn trong chuyện chăn gối. Suốt 8 năm làm chồng, anh chỉ có một tư thế duy nhất khi quan hệ, đó là tư thế truyền thống. Và anh cũng chưa bao giờ làm cho tôi cảm thấy mãn nguyện với những gì anh thể hiện, nhưng đó cũng không phải là điều anh quan tâm, chưa bao giờ anh hỏi tôi cảm thấy như thế nào sau mỗi lần ân ái, còn tôi luôn cảm thấy sự hời hợt, nhạt nhẽo và vô vị từ anh.
8 năm lấy chồng, tôi chưa một lần được “ thỏa mãn”.
Video đang HOT
Cảm giác này đã có từ khi chúng tôi mới cưới nhau, nhưng ngày ấy tôi chỉ nghĩ đơn giản chúng tôi cần thời gian để hòa hợp và tôi cứ chờ đợi sự thay đổi của chồng, nhưng 8 năm qua vẫn chỉ như vậy. Anh là người cho và tôi là người nhận, tôi chỉ nhận những gì anh có, anh mang đến, chứ tuyệt đối không được đòi hỏi.
Nhiều lần tôi muốn thổ lộ với chồng về suy nghĩ của mình, rồi lại ngại không dám nói. Bởi gần 10 năm sống với nhau, tôi hiểu chồng tôi không giống như những người đàn ông khác, anh chưa bao giờ cởi mở với vợ về chuyện chăn gối, và cũng không muốn nghe vợ nói về chuyện chăn gối.
Với anh tình dzục là một điều gì đó xấu xa, không lành mạnh. Những người phụ nữ lúc nào cũng ham muốn, đòi hỏi về tình dzục là những người phụ nữ hư hỏng, dâ.m tụ.c.
Sợ anh đán.h giá về nhân phẩm của mình qua những đòi hỏi về tình dzục, nên suốt những năm qua tôi chỉ lẳng lặng đón nhận những gì chồng tôi ban phát, cố gắng kiềm chế ham muốn rất đời thường của một người đàn bà.
Có thể, nhiều độc giả sẽ giống như chồng tôi, cho rằng những người đàn bà giống như tôi là những người hư hỏng, còn tôi lại nghĩ khác, tình dzục giống như một món quà tuyệt vời của cuộc sống, chứ nó không xấu xa, dung tục như nhiều người nghĩ.
Theo Phunutoday
Cưới được 3 tháng, chồng thản nhiên gọi vợ là "mày"
Chồng thản nhiên gọi bằng mày sau khoảng 3 tháng cưới nhau. Nếu giờ tôi l.y hô.n, người ta có nghĩ tôi dại quá không?
Tôi vốn không phải là người đòi hỏi quá cao hay khắt khe với chồng. Có những chuyện người khác coi là mục tiêu cao nhưng tôi lại không đặt nặng. Tôi chưa bao giờ bắt những ngày sinh nhật, ngày lễ, ngày tết, anh phải quà cáp đắt đỏ cho tôi. Thậm chí những ngày như vậy tôi chỉ cần anh dành thời gian bên mình, tôi sẽ nấu cho anh vài món ăn ngon, hai đứa ở nhà xem một bộ phim là đủ.
Nhưng hôm nay, khi nghe chồng gọi vợ là mày chỉ mới khoảng 3 tháng sau khi kết hôn, tôi đã thực sự tính tới chuyện l.y hô.n. Có những cái vượt quá ngưỡng chịu đựng của tôi dù với người khác nó lại chỉ là điều nhỏ nhặt.
Chúng tôi yêu nhau khoảng gần 2 năm thì chính thức đi tới hôn nhân. Trong con mắt của tôi, anh là người không lãng mạn nhưng sống nghiêm túc, có trách nhiệm với gia đình. Khi còn yêu, có đôi khi tôi cũng tủi thân một chút vì anh hơi vô tâm. Nhưng bù lại, sự trưởng thành, đĩnh đạc của anh làm tôi yên tâm rằng mình đã lựa chọn đúng đắn người chồng cho tương lai.
Sau khi cưới, chúng tôi được dọn ra ở riêng. Không phải sống cùng nhà chồng tôi nghĩ cũng là một điều dễ dàng hơn phần nào cho hai vợ chồng. Nhưng thực tế không giống như tôi nghĩ.
Công việc của tôi cũng bận rộn, hôm nào tan làm về tới nhà cũng gần 8h. Mặc dù tôi không muốn như vậy nhưng tính chất công việc cũng không có cách nào khác cả. Cũng chỉ bận rộn một vài tháng cuối năm chứ không phải lúc nào cũng vậy. Mà có ai bỏ được công việc đâu, nên tôi đành phải cố gắng.
Về nhà muộn, tôi lao vào nấu cơm nhưng cũng không thể nào kịp so với anh được. Anh về sớm hơn, chỉ ngồi chờ cơm. Tôi không trách anh không phụ giúp mình vì tôi biết anh cũng rất mệt, công việc của anh còn vất vả hơn tôi. Thế nhưng tôi thực sự buồn khi chồng không thông cảm cho nỗi khó khăn của mình.
Hôm ấy tôi về nhà, anh thản nhiên bực bội ném vào mặt tôi câu nói: "Ngày nào mày cũng về muộn thế này, định để tao chế.t đói à? Tao đi làm về cần có cơm ăn mà cứ phải chầu trực tới đêm không được miếng vào mồm thế này thì chịu saonổi". Anh tức tối đi ra khỏi nhà để ăn quán. Tôi rơi túi đồ xuống nền nhà, nước mắt trào ra và cảm thấy căm phẫn.
Tôi đâu có phải là ô sin, chỉ ăn lương và ở nhà nấu cơm? Có thể đồng lương tôi mang về không nhiều như chồng nhưng tôi cũng đang phải san sẻ gánh nặng kinh tế với chồng. Hơn nữa chúng tôi mới chỉ vừa cưới 3 tháng, cuộc sống vợ chồng son mới bắt đầu mà anh gọi tôi bằng mày, xưng tao như ông chủ với con ở...
Tôi khóc và bỏ về nhà ngoại 1 tuần trời. Mẹ tôi nói đàn ông nóng giận như thế thôi bỏ qua, vợ chồng mới cưới còn chưa hiểu nhau, cũng đừng chấp lời nói mà ảnh hưởng tới hạnh phúc. Mẹ tôi là mẫu người truyền thống nên tôi hiểu vì sao bà quan niệm thế. Nhưng quả thật trong lòng tôi cảm thấy sợ. Tôi sợ đấy là con người với bản chất vũ phu cộc cằn của anh, tôi sợ đấy mới chỉ là mở đầu.
Tôi phải làm gì đây?
Theo Khám phá
Những dấu hiệu cho thấy anh ấy sinh ra không phải dành cho bạn Một tình yêu hoàn hảo là khi giữa hai người có được sự đồng điệu trong tâm hồn, cảm xúc. Là khi bạn không cần nói anh ấy vẫn hiểu và cảm thông, sẵn sàng cùng bạn gánh vác những mệt mỏi giữa đời thường. Nhưng không phải ai cũng may mắn tìm được một người hòa hợp với mình, nếu trong tình...