Tâm sự của người đàn bà một phút lạc lòng: Lỡ thương chồng của thiên hạ, tôi sống cả đời trong dằn vặt!
Chỉ vì một phút bồng bột, tôi đã sống cả đời trong dằn vặt, không thể nhìn mặt chồng con và ám ảnh về việc vấn vương cảm xúc với người đàn ông kia.
Anh là một thương nhân thành đạt giỏi giang khi tuổ.i mới chạm ngưỡng 40. Tôi đem lòng ngưỡng mộ sự tài hoa, phong độ của anh nên tìm cách tiếp cận. Vài lần nói chuyện, cà phê, chúng tôi dần thân thiết hơn.
Mỗi lần ở bên anh, mọi buồn phiền và áp lực về cuộc hôn nhân của tôi bỗng dưng tan biến. Tôi không nghĩ mình sẽ trở thành người đàn bà ngoạ.i tìn.h. Nhưng vì quá chá.n chồn.g, tôi dần nghiêng về phía người đàn ông kia hơn. Và rồi, tôi ngoạ.i tìn.h.
Tôi đã lỡ yêu một người đàn ông có vợ – Ảnh minh họa: Internet
Từ khi qua lại với anh, tôi không còn quan tâm đến gia đình của mình như trước. Không còn cơm nước thường xuyên, cũng chẳng còn những cuộc nói chuyện tâm sự với chồng. Quen anh, tôi như sống một cuộc đời khác nhiều màu sắc hơn. Nhưng đổi lại, tôi cũng vô cùng lo lắng và sợ hãi.
Tôi sợ bị phát hiện, sợ con sẽ nhìn mẹ với ánh mắt khin.h b.ỉ. Nhưng biết làm sao được, tôi không thể nào rời bỏ người đàn ông đó. Ở bên anh, tôi tìm được những cảm giác đã đán.h mất bấy lâu nay. Ở bên anh, tôi được sống đúng với bản chất của mình.
Tôi trở thành người đàn bà ngoạ.i tìn.h chỉ vì chá.n chồn.g – Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Nhưng rồi hạnh phúc bỗng đổ vỡ khi tôi nhìn thấy anh tay trong tay bên người vợ và đứa con nhỏ của mình. Nhìn thấy gia đình anh đủ đầy hạnh phúc, tôi chợt nhớ mình cũng có mái ấm như thế. Tôi chợt nhận ra mình đã rời khỏi nhà lâu quá rồi. Bây giờ đường về lại xa vạn dặm, tôi không biết có thể mạnh mẽ vượt qua hay không.
Người đàn bà ngoạ.i tìn.h như tôi liệu có được tha thứ, liệu có thể trở về cuộc sống như lúc đầu? Đặc biệt là tôi có tự tha thứ được cho chính mình không? Có thể sống tốt và an vui trong suốt phần đời còn lại, khi đã lỡ yêu chồng của thiên hạ? Thật sự tôi đã lầm đường lạc bước, trở thành kẻ thứ ba đáng trách nhất.
Tôi đã rất hạnh phúc khi ở bên anh – Ảnh minh họa: Internet
Giờ đây nhìn con, nhìn chồng, tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ. Tôi cảm thấy bản thân như kẻ tội đồ đáng bị lên án và phỉ báng. Nhưng tôi lại không thấy tiếc nuối về những khoảng thời gian bên cạnh người đàn ông kia. Có phải tôi đã quá trơ trẽn, đã quá đê tiện khi chọn con đường này?
Sự việc đã trôi qua hơn nửa năm nay, anh và tôi vẫn còn liên lạc nhưng chỉ là hỏi thăm, chứ không gặp mặt. Sau sự việc đó, anh về bên gia đình. Tôi cũng tập sống yên phận, chẳng còn mơ mộng gì.
Tôi sống dằn vặt, ám ảnh chỉ vì thương chồng thiên hạ – Ảnh minh họa: Internet
Nhưng có lẽ tôi sẽ bị ám ảnh mãi. Dù có cố gắng quên nhưng vẫn không thể nào quên được những vấn vương xưa cũ. Giờ đây nằm bên chồng, tôi chẳng còn chút cảm giác gì, chỉ thấy tội lỗi chất đầy.
Tôi có nên thú tội để nhận được sự tha thứ của chồng? Hay cứ giữ bí mật để cả đời sống trong sự dằn vặt? Thì ra người đàn bà một phút lạc lòng đều phải chịu đắng cay như thế này, đau khổ, ám ảnh và cảm giác tội lỗi luôn đeo bám.
Theo phunuvagiadinh.vn
Xin phép về chăm mẹ đẻ ốm, mẹ chồng không đồng ý còn nói một câu khiến nàng dâu phải đáp lại trong uất ức
Thời này còn có người xem con gái là thứ bỏ đi như bà. Vậy mà mỗi khi con gái bà về chơi, chị dâu phải chuẩn bị cả bữa tiệc chào đón như nhà có khách quý. Lúc đấy sao không đuổi cô ấy về lo việc nhà chồng.
Nhà chồng Linh có hai anh em, một trai một gái. Mẹ chồng khá chiều con, nên con cái đều là tiểu thư, công tử chính hiệu, không bao giờ động chân động tay vào việc nhà. Khi cô về làm dâu, bà tuyên bố giao toàn quyền gian bếp cho cô. Bà chính thức nghỉ hưu, giao lưu với câu lạc bộ dưỡng sinh ở khu phố.
Linh vốn là đầu bếp ở nhà hàng. Cô đảm đang, tháo vát, nấu ăn thuộc hạng ngon có tiếng. Cô thích được sáng tạo những món ăn mới lạ cho gia đình. Nghe mẹ chồng thông báo yêu cầu nội trợ, cô vui vẻ đón nhận ngay.
Làm bà chủ gian bếp lúc đầu thì vui thật đấy. Nhưng những ngày ốm nghén mệt mỏi, Linh nằm bẹp trên giường đến lúc đói hoa mắt cũng không thấy ai xuống bếp nấu cho bát cháo. Mẹ chồng sẵn sàng gọi đồ ăn ngoài về ăn, những người còn lại đi làm không ai quan tâm. Chồng cô đi làm xa, cô cũng không thể dựa vào anh.
Ảnh minh họa
Khi cô ốm sốt, lúc nuôi con nhỏ bận rộn, rồi khi em chồng kết hôn. Công việc nấu nướng mặc định dành cho Linh, không bao giờ có ai hỏi hay hay giúp đỡ. Lúc đầu mẹ chồng còn giúp cô việc nhà lặt vặt, dần dần bà mải mê với những cuộc giao lưu sớm chiều, về đến nhà là than mệt phải nghỉ ngơi. Cô quần quật không khác gì osintrong ngôi nhà lạnh lẽo.
Cô muốn chuyển ra ở riêng, chồng ngay lập tức gạt đi. Lý do muôn thuở là ở với bố mẹ cho vui. Anh có bao nhiêu thời gian ở nhà mà hiểu được cảm giác của cô. Giữa một gia đình toàn những người vô tâm và thờ ơ, dần cô trở nên chai lì hơn.
Nhưng rồi mẹ Linh bị ung thư, cơn bạo bệnh đến nhanh và khiến bà suy sụp. Bố Linh không giỏi nội trợ, đàn ông vụng về sao phục vụ được người bệnh. Anh trai cô đã định cư ở nước ngoài, còn thu xếp công việc chưa về thăm mẹ ngay được. Cô bận rộn tối ngày, đi làm, lo cơm nước cho mẹ ở viện, đón con, cơm nước ở nhà chồng.
Đến lúc kiệt sức không kham nổi, Linh tâm sự với chồng, anh ủng hộ cô chuyển về ngoại ở một thời gian, con bé cũng theo mẹ. Anh đi công tác suốt, thời gian về nhà sẽ ở mỗi bên vài hôm.
Vậy mà vượt qua ải mẹ chồng không dễ. Linh vừa trình bày việc về ngoại ở một tháng trong lúc đợi gia đình anh trai về chăm mẹ. Mẹ chồng buông một câu nhạt và lạnh khiến cô choáng váng: "Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi. Gia đình con phải tự thu xếp việc đấy. Con về bên đấy ai lo bếp núc cho bố mẹ bên này. Mẹ không thể làm được. Mẹ có giờ sinh hoạt câu lạc bộ cố định hàng ngày rồi".
Thật quá đáng! Thời này còn có người xem con gái là thứ bỏ đi như bà. Vậy mà mỗi khi con gái bà về chơi, chị dâu phải chuẩn bị cả bữa tiệc chào đón như nhà có khách quý. Lúc đấy sao không đuổi cô ấy về lo việc nhà chồng.
Linh phẫn uất, nước mắt trào ra, cô đáp trả luôn: "Thưa mẹ, con không thể bỏ mặc mẹ con. Nếu mẹ cam kết cô My không bao giờ về nhà mình nữa. Lúc mẹ ốm cũng không về thăm nom. Con còn tin lời nói của mẹ là thật. Tình thân, cần chia sẻ lúc khó khăn. Dù mẹ có đồng ý hay không, con vẫn phải sang ngoại ở. Nếu mẹ không lo được cho con cháu, cả gia đình con sẽ chuyển ra ngoài sống".
Mẹ chồng tái mặt, còn Linh khóc nức nở bỏ lên phòng sắp đồ. Cô luôn nhẫn nhịn để mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu được vui vẻ. Nhưng bà nào có hiểu cho cô!
Theo afamily.vn
Đán.h ghe.n làm gì, chỉ cần làm điều này, chồng tự giác quay về mà vợ không cần tốn một giọt nước mắt nào Phụ nữ thật dại dột khi nghĩ đến chuyện đán.h ghe.n bằng mắm tôm và muối ớt. Khiến chồng ghen ngược Có lẽ bạn sẽ khá e dè khi mới nghe câu này. Bởi đàn bà ngoạ.i tìn.h sẽ đán.h mất danh dự, thậm chí còn mất luôn mái ấm của mình. Tuy nhiên bạn không cần phải hẹn hò, cặp kè với...