Tạm biệt Mor nhé
Mor ah, ai đó đã nói rằng ” Đôi lúc nhớ chỉ là quên một nửa, còn lãng quên là nhớ đến tận cùng, đôi lúc khóc chỉ là buồn một nửa, còn nụ cười là tê tái buồn thương”.
Em đã sống trong tâm trạng đó 3 tháng, đau khổ, dằn vặt và cảm thấy mình không thể trụ nổi nữa nhưng lại dựa vào những kí ức về a để cố gắng, em ngốc thật anh nhỉ. Thời gian mình ở bên nhau không nhiều nhưng thực sự em rất hạnh phúc, cám ơn Mor nhé, cám ơn anh nhiều. Em từng hy vọng, từng cố níu kéo anh thật chặt nhưng anh lại càng rời xa em hơn, mọi chuyện đã qua mấy tháng rồi mà đêm nào em cũng khóc, khóc và kìm nén mọi nỗi đau. Mor à, bây giờ em sẽ giấu anh thật kín trong trái tim em, để không khi nào có thể tìm thấy nữa, sẽ không phải khóc và vì thế không cần người lau nước mắt cho em đâu. Rồi mọi người sẽ luôn thấy em cười thật tươi đấy, chuyện của mình cũng giống như câu chuyện “ông già tóc” mà anh kể cho em vậy, không bao giờ có thật mà em cứ mù quáng tin.
Bây giờ em phải trơ về là em thôi, cần biết chấp nhận chứ, tạm biệt Mor nhé!!!!!!!!! eyesad(*_*)-(*-*)
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tận cùng nỗi đau
Em không biết bây giờ nên gọi anh là gì nữa? "Honey" tiếng gọi thân thương ngày nào thì giờ đây em không còn được quyền gọi anh nữa..vì anh bây giờ đã là của người ta mất rồi. Anh đã mãi mãi xa em rồi.
Hai tuần qua đối với em như là một cơn ác mộng và không biết khi nào cơn ác mộng này sẽ chấm dứt nữa. Mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây..em đều tự nhủ rằng phải cố gắng lên, cố gắng đứng dậy, cố gắng vượt qua nỗi đau này. Nhưng anh có biết không, tận đáy lòng em đau đớn lắm...một nỗi đau không thể nói lên thành lời..nỗi đau của sự tận cùng anh ah. Em ước gì có thể quên hết tất cả, ước gì mình ngủ mãi không bao giờ thức dậy, bởi vì khi thức giấc thực tế sao quá đớn đau. Thử hỏi mình đã làm gì nên lỗi sao lại phải chịu nhiều đau khổ thế này hả anh? 5 năm qua, em đã sống hết lòng vì mọi người, yêu thương bằng cả tấm lòng mình..thế mà cuối cùng có ai hiểu được cho mình đâu. Tất cả những việc làm đó không bằng một lời nói sao anh?
Đến giờ phút này câu nói "anh thật lòng yêu em" sao nó quá xa xôi..em không hiểu nó có thật không? Em muốn tin điều đó lắm anh ah...nhưng sao chỉ là lời nói. Nếu yêu em sao anh để em khóc nhiều như thế, yêu em sao anh để em chịu nhiều đau khổ như thế và nếu yêu em sao anh lại xa em? Em cần có anh bên cạnh em biết dường nào anh hiểu không? Em cũng muốn là người phụ nữ luôn ở đằng sau anh...Đó là ước mơ và hy vọng của chúng ta ngày nào..thế mà anh là không đủ can đảm cùng em đi hết con đường đó. Ngày cưới của anh, em vẫn cố gượng cười để làm an lòng những người thương yêu em...nhưng đâu đó tâm hồn em đã c.hết rồi anh có biết không? Chỉ có biết nói câu mong anh hạnh phúc...hạnh phúc cho cả phần của em nữa anh ah. Những nỗi đau này chưa qua thì nỗi đau khác lại đến...và thật sự nỗi mất mát này quá lớn, em không còn có thể chịu đựng hơn nữa rồi :( Em phải làm sao đây? Làm sao để đối diện...Xin hãy chỉ cho em. Mỗi đêm em chỉ biết cầu nguyện đất trời xin hãy tiếp thêm cho em sức mạnh để vượt qua...Anh có biết không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em là thế giới của anh Chocopie thân yêu của anh! vậy là còn vài ngày nữa thôi là đến ngày lễ tình nhân rồi, nhưng sao tâm trạng anh lo lắng quá, không biết em có nhận được lời tự tình từ tận đấy lòng của anh không. Mong em sẽ sớm lên mạng và có thể đọc những lời yêu thương của anh gửi đến em! Em...