Tái hôn mà vẫn không hạnh phúc
Sau khi bỏ chồng, những tưởng hạnh phúc tới với mình khi tái hôn, tôi có ngờ đâu…
Tôi vốn không phải người tin vào số phận nhưng cho tới ngày hôm nay, những gì xảy ra trong chuyện tình cảm của tôi khiến tôi phải tự hỏi chính mình rằng: “ Lẽ nào cuộc đời tôi bị an bài như vậy?”. Tôi đã từng đấu tranh rất nhiều, từng bất chấp tất cả vượt qua sự đàm tiếu, dị nghị của người đời để từ bỏ cuộc hôn nhân không hạnh phúc đầu tiên. Những tưởng sự dũng cảm đi tìm tình yêu đích thực đó của tôi sẽ mang tới cho tôi một hạnh phúc an ủi về sau. Nhưng nào ngờ…
Cuộc sống gia đình với những bất đồng lại không có thời gian tìm hiểu nhau khiến cả hai vợ chồng tôi vô cùng mệt mỏi. Nhưng vì gia đình, cả anh và tôi đều cố gắng chịu đựng nhau. Sau khi tôi sinh xong đứa con đầu lòng được 2 năm, chúng tôi bắt đầu sống ly thân. Ở thời điểm đó, tôi đã muốn ly hôn, nhưng gia đình anh là gia đình bề thế chuyện ly hôn là tối kị vì vậy anh không chịu giải thoát cho cả hai. Anh cố gắng gượng giữ tôi nhưng tôi thì không thể chịu đựng nổi cuộc sống đó và cuối cùng tôi đơn phương xin ly hôn.Tôi lấy chồng năm 22 t.uổi. 5 năm sau đó, ở t.uổi 27 tôi chính thức trở thành người đàn bà bỏ chồng. Tôi và chồng trước lấy nhau là do hai bên gia đình mối lái. Khi ấy tôi còn khá trẻ, thấy bố mẹ động viên anh là người tử tế, có công ăn việc làm ổn định, gia đình cũng môn đăng hậu đối. Vậy là tôi lên xe hoa theo một cách mà người lớn gọi là “chỉ muốn tốt cho con” chứ không hoàn toàn xuất phát từ tình yêu.
Anh là người chồng tốt, yêu thương tôi nhưng thật buồn là anh không thể có con (Ảnh minh họa)
Sau hành động đó của tôi, mọi người nguyền rủa, c.hửi bới tôi là người đàn bà l.ăng l.oàn nhưng tôi mặc kệ, tôi bất chấp tất cả vì cho rằng mình cần phải tìm lấy một hạnh phúc thực sự và cũng là để cho anh ấy có được cơ hội gặp người phù hợp với mình. CHịu bao điều tiếng, tôi cũng không được nuôi con vì kinh tế của tôi không đảm bảo như gia đình anh. Vậy là một thân một mình, tôi đi làm, thuê phòng trọ để ở vì bố mẹ không chấp nhận đứa con gái bỏ chồng như tôi.
Một khoảng thời gian dài sau khi quyết định ly hôn vì hôn nhân không hạnh phúc, tôi gặp gỡ một người đàn ông khác. Anh tử tế và tốt với tôi, không chấp nhặt chuyện quá khứ dù cho anh còn là trai tân. Chúng tôi quyết định kết hôn. Tôi ngập tràn hạnh phúc vì lần đầu tiên trong đời biết tới cảm giác yêu đương nam nữ. Tôi mang niềm hạnh phúc ấy để bước vào cuộc sống gia đình.
Anh là một người đàn ông tốt, tử tế và đối xử ân cần với tôi cũng như gia đình tôi dù cho bố mẹ tôi không muốn tiếp nhận anh. Tuy vậy anh vẫn luôn vui vẻ và không lấy làm trách giận gia đình tôi. Chúng tôi sống với nhau hơn 1 năm trong căn nhà trọ nhỏ bé. Ngày ngày đi làm, tối về hai vợ chồng quây quần bên nhau. Tôi thèm khát một đứa con và đề đạt chuyện này với chồng. Trước khi cưới, chồng tôi nói rằng phải kế hoạch một thời gian mới có con vì kinh tế hai vợ chồng chưa đủ mạnh nhưng tới giờ, khi tôi thúc bách, anh ấy mới chịu thú nhận rằng mình là người vô sinh.
Video đang HOT
Nghe những lời chồng nói tôi như c.hết lặng. Phần vì tôi thương chồng chịu thiệt thòi, phần lại thương cho mình không gặp may mắn trong cuộc hôn nhân thứ hai. Tôi còn quá trẻ, tôi muốn có những đứa con vì chúng là niềm vui, niềm hạnh phúc của một người đàn bà. Đứa con gái đầu lòng tôi không được gặp nhiều vì gia đình nhà chồng cũ ngăn cản. Tôi muốn cùng anh sinh những đứa con kháu khỉnh, đáng yêu nhưng có ai ngờ sự thật lại đớn đau tới vậy.
Anh khóc lóc thậm chí là dọa nạt tôi nếu tôi bỏ anh ấy anh sẽ c.hết. Dù cho anh có không làm thế thì bản thân tôi cũng không có ý định bỏ anh. Dù sao tôi cũng một lần bỏ chồng, giờ không thể làm thế. Hơn nữa, anh cũng là người chồng tốt, ngoại trừ việc anh không thể có con thì tôi không chê trách anh điều gì. Nhưng lẽ nào cả phần đời còn lại của tôi, tôi lại phải chấp nhận cảnh không có được một đứa con cho riêng mình?
Đau lòng vì chồng không thể có con (Ảnh minh họa)
Tôi có đề đạt với chồng chuyện xin con nuôi nhưng anh gạt phăng đi vì anh sợ tôi sẽ dành tình cảm cho nó mà không nghĩ tới chồng. Anh cố gắng thuyết phục tôi sống một cuộc sống chỉ có hai vợ chồng (giống như bên Tây) mà không cần phải có con cái. Nhưng tôi nghĩ mình không làm được.
Từ ngày anh thú nhận chuyện đó, anh gần như giám sát tôi mọi lúc mọi nơi. Tôi đoán được suy nghĩ của anh. Anh sợ rồi đây tôi sẽ lằng nhằng với một ai đó để kiếm lấy đứa con mà bản thân anh thì không muốn thế. Vậy là anh coi tôi chẳng khác nào một tù binh, sớm tôi bám diết lấy tôi. Từ tình yêu thương và thông cảm dành cho chồng, tôi sinh ra ra khó chịu và thất vọng với sự ích kỉ của anh.
Tiếp tục gần một năm nữa qua đi trong sự mệt mỏi do việc bị chồng dám sát, tôi càng lúc càng chán nản với cuộc hôn nhân của mình. Tôi bắt đầu cảm nhận được rõ ràng mình là người có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Giá mà anh đồng ý cho tôi kiếm một đứa con thì có thể mọi chuyện đã khác. Hiện giờ, có một người đàn ông biết hoàn cảnh của tôi nên ngỏ ý muốn “giúp đỡ” tôi. Anh ta cũng không phải người ở đây nên không sợ chuyện lôi thôi sau này. Nhưng tôi biết, nếu tôi có bầu, chồng tôi sẽ lồng lên như con thú dữ bị thương và không thể chấp nhận nổi sự việc đó. Tôi sợ cũng không giữ được hạnh phúc gia đình và một lần nữa lại phải ly hôn. Còn thuyết phục anh ấy thay đổi gần như là điều không thể. Tôi nên làm như thế nào, có nên liều lĩnh có cho mình một đứa con rồi tính sau không hay nên cam chịu làm người vợ tốt của chồng dù cho mất đi quyền được làm mẹ?
Theo Eva
Thừa nhận bất lực để không khổ một đời
Thừa nhận mình bất lực để không làm khổ một đời người phụ nữ mình yêu thương.
Sau bài tâm sự Đớn đau phát hiện mình bất lực trước ngày cưới, Eva.vn nhận được lá thư của một độc giả khác, một người đàn ông cùng chung tâm trạng với nhân vât để chia sẻ những bất hạnh mà anh ấy gặp phải. Tình yêu giới tính xin trích bức thư để bạn đọc theo dõi và suy ngẫm:
"Gửi anh!
Tôi cũng là một người đàn ông, cũng không thể sinh con như anh nên tôi hiểu nỗi đau mà anh phải gánh chịu. Với đàn ông chúng ta, điều đó chẳng khác nào như một sự hủy diệt . Nhưng tôi nghĩ, với chúng ta, sự thành thật là cách tốt nhất để giúp người phụ nữ mình yêu thương không phải một đời cực khổ vì mình. Tình cờ đọc được những dòng tâm sự của anh D.A, tôi lại chạnh lòng nghĩ tới hoàn cảnh của mình. Tôi thành thật gửi tới anh sự cảm thông với những thiệt thòi, oan trái mà anh phải chịu đựng.
Với nam giới, mắc chứng bất lực là nỗi đau quá lớn (Ảnh minh họa)
Tôi không có may mắn như anh, vì ít ra anh và cô ấy chưa cưới nên anh còn có cơ hội không làm tổn thương một người. Còn tôi, vì không biết được điều đó nên tôi và vợ đã chung sống với nhau gần 5 năm mà không thể có con. Cả tôi và cô ấy cùng phải chịu đựng sự dày vò đó. Bắt đầu từ sự thương cảm mà cô ấy dành cho tôi, hai vợ chồng chạy chữa khắp nơi mà không thể cứu vãn được tình hình, cô ấy dần sinh ra khó chịu và bức bối. Những thái độ oán giận, thậm chí là thù hận của cô ấy ngày một thể hiện rõ. Trong suy nghĩ của cô ấy, tôi đã cướp đi quyền của một người vợ, một người mẹ mà lẽ ra cô ấy đáng phải được hưởng.
Tôi cũng như anh, cũng yêu thương vợ mình tha thiết. Tôi cầu xin cô ấy ở lại bên tôi, xin con nuôi để hai vợ chồng có thể sống bên nhau nhưng cô ấy không chịu. Gia đình cô ấy coi tôi như một người đàn ông bỏ đi. Họ khó chịu với sự xuất hiện của tôi trong gia đình mỗi khi có dịp lễ tết. Và tôi gần như cùng cực vì phải hứng chịu tất cả những nỗi đau đó. Cuối cùng, tôi quyết định ly hôn để giải thoát cho cô ấy và giải thoát cho chính mình.
Tôi kể câu chuyện của mình để nó với anh một điều, hãy thành thật với vợ sắp cưới của mình để tránh mang lại đau khổ cho cả hai người. Tôi biết anh yêu cô ấy và nhất là trong lúc tận cùng đau khổ khi biết mình bị bất lực, anh cần cô ấy ở bên. Nhưng là đàn ông, chúng ta cần phải mạnh mẽ lên anh ạ. Đừng để thêm một người phụ nữ phải khổ vì chúng ta anh ạ.
Thành thật để không làm một người phải khổ cả cuộc đời (Ảnh minh họa)
Tốt nhất lúc này anh nên nói cho vợ sắp cưới của anh biết lí do để cô ấy không oán trách anh đã lừa dối cô ấy. Nếu như cô ấy đủ sức mạnh, tình yêu và sự chịu đựng, có thể cô ấy sẽ ở bên anh, cùng anh chung sống những ngày chồng vợ dù cho điều đó không vẹn toàn. Hai người cũng có thể xin con nuôi như vợ chồng tôi. Nhưng còn nếu cô ấy không thể chấp nhận được sự thật đó, hãy cho cô ấy được rời xa và chúc phúc cho cô ấy anh ạ. Xét cho cùng, bản thân cô ấy cũng đau đớn nhưng thà đau đớn một lần còn hơn phải chịu sự dày vò suốt cả cuộc đời.
Dù thực tế có nghiệt ngã chúng ta cũng phải học cách chấp nhận nó. Tôi nghĩ anh cần phải nói cho cô ấy biết sự thật thay vì giấu giếm vì như thế có thể cô ấy sẽ oán hận anh suốt cả cuộc đời. Không có nỗi đau nào lớn hơn thế đâu anh ạ.
Tôi hi vọng điều may mắn sẽ đến với anh. Chúc anh mạnh khỏe!"
Theo Eva
Muốn ly hôn người chồng chỉ mải k.iếm t.iền Anh chỉ nghĩ tới chuyện k.iếm t.iền mà không quan tâm tới vợ con mong muốn gì. Chị Thanh Bình thân mến! Giờ em đang vô cùng đau khổ, băn khoăn không biết có nên bỏ chồng để đến bên người khác hay khôn. Mong chị hãy cho em một lời khuyên. Nào ngờ cuộc sống không hề đơn giản như em nghĩ....