Em!
Người đã làm tôi thức tỉnh trong cái suy nghĩ đơn giản của mình là “con gái thích quen và thích bỏ lúc nào chẳng được”.
Từ khi gặp em và cho đến khi tôi cảm thấy thích em thì trong tôi chưa bao giờ những “suy nghĩ” như thế. Một tình cảm mà tôi dành cho em dường như là trong sáng giống như tâm hồn của một đứa trẻ vừa mới biết yêu lần đầu, nó thật đẹp và chân thành tất cả những điều ấy đều dành cho em và chỉ em mà thôi.
Cũng có lúc em làm tôi cảm thấy rất buồn, rất giận, tôi đã nói những câu nói giống như người mất hết suy nghĩ, mất hết sự kiềm chế của bản thân mình. Tất cả những việc ấy đều xuất phát từ tình yêu, một tình yêu tha thiết mà tôi dành cho em.
Đôi lúc tôi thật sự thất vọng vì những việc mà em đã làm, những cuộc chơi của em làm tôi cảm thấy choáng vì tôi nghĩ em không thể nào làm vậy nhưng đó lại là sự thật. Bởi quan niệm đối với tôi về một người bạn gái đó là phải biết suy nghĩ thật kỹ về việc mình làm và sẽ làm, nhưng điều đó thì tôi chưa tìm thấy được ở em, tôi cố bỏ qua mọi chuyện, bỏ qua tất cả để mong mang lại cho em niềm vui vì tôi khong muốn trong em mang một nỗi buồn nào cả. Chắc em sẽ không bao giờ hiểu được tâm trạng của tôi như thế nào đâu bởi em là người vô tư và và dường như theo tôi nghĩ thì em chỉ biết được vẻ bề ngoài của tôi luôn tươi cười, vui vẻ.
Nhưng phải làm sao đây khi trái tim tôi đã không còn được chính tôi điều khiển nữa, nó đẫ tự biến mình cùng nhịp đập cùng với tim em. Đã có lúc trong tôi xuất hiện ra những ý nghĩ là hãy nói chia tay với em, hãy quên em, hãy quên những kỉ niệm đã có với em nhưng những ý nghĩ đó lại không có sức sống bởi vì nó không có thật, nó chỉ là những gì mà phần còn lại của tâm hồn tôi mơ ước để mong tìm được một con đường thoát khỏi sự nhớ thương và cả những nỗi buồn.
Em! Chắc có lẽ suốt cuộc đời này của tôi chắc sẽ không bao giờ tìm được một con đường giải thoát cho chính mình phải không em? Và tôi biết dù có chia tay với em đi chăng nữa thì tôi cũng không bao giờ có thể quên được em bởi vì em giờ đã trở thành một phần sống trong cuộc đời tôi rồi. Chính vì thế mà cho nên bây giờ tôi phải chấp nhận gạt đi những sai lầm em đã có để tìm những giây phút yêu thương, những kỉ niệm đẹp giữa hai chúng ta.
Video đang HOT
Tôi không trách em, tôi chỉ trách bản thân mình là vì sao lại yêu em nhiều đến thế… (Ảnh minh họa)
Tôi mong có một ngày nào đó em hiểu được tình cảm của tôi dành cho em là như thế nào và tôi nghĩ lúc đó sẽ là những giây phút hạnh phúc nhất trong đời tôi. Những giây phút được ôm em trong tay, lúc đó tôi cứ tưởng như minh đang mơ một giấc mơ đẹp. Cũng thật vui khi biết rằng những thứ đó không phải ảo tưởng, không phải là điều mà tôi cho là không có thật! Cảm ơn em, cảm ơn vì tất cả… Nụ hôn mà trong thâm tâm tôi muốn dành tặng cho một người, một nụ hôn chất chứa cả linh hồn tôi và nó chỉ có thể dành cho em và chỉ em mà thôi. Không phải tôi nói như vậy là để chứng minh rằng mình chưa hôn người con gái nào cả, Không phải như thế, tôi nói thật với em là tôi đã có từng hôn người con gái khác rồi nhưng thật sự điều đó đối với tôi chỉ là những giây phút vui vẻ thoáng qua, chỉ là sự va cham giữa hai người khác giới bình thường chứ nó không mang tình cảm gì cả.
Em có biết là những lúc mà em vui chơi bên bạn bè, em vui chơi bên những thú vui mà tôi không hài lòng, đó là những lúc tôi thấy cô đơn nhất, tưởng chừng như chỉ còn 1 mình tôi còn sống trên thế giới này vậy. Nếu không gặp em thì tôi sẽ không bao giờ biết cô đơn là như thế nào và cũng không bao giờ có việc mượn những dòng chữ này để giải bài tâm sự bởi vì tôi là một người không thích bày tỏ tình cảm trước một ai khác, không thích ai quan tâm tới mình. Đã có nhiều người con gái nói tôi vô tình, không biết nghĩ tới suy nghĩ của người khác, đã nhiều lần làm cho họ phải khóc vì tôi. Nhưng những việc ấy tôi lại cho rằng không có gì phải quan tâm, không có gì phải suy nghĩ, cứ mặc kệ họ nghĩ gì thì nghĩ. Có phải đây là một sự trừng phạt mà ông trời đã dành cho tôi mà người sứ giả này chính là em. Em đã làm cho tôi phải suy nghĩ, phải nhớ và có lúc tôi như quên mình là ai.
Tôi không trách em, tôi chỉ trách bản thân mình là vì sao lại yêu em nhiều đến thế. Trong khoảng thời gian này, tôi học tập và làm việc nhằm muốn mình có được tương lai tốt, có được sự thành đạt nhưng tất cả những mong muốn này là xuất phát từ em, em chính là động lực, là mục tiêu để tôi phấn đấu nhằm mang lại cho em những gì hạnh phúc nhất, để em được thấy một người bạn trai đang vì em làm tất cả.
Cho dù mai này có thế nào đi nữa thì tình cảm mà tôi dành cho em sẽ không bao giờ thay đổi, và những điều mà tôi làm chỉ dành cho em bởi vì tôi chỉ mong có một điều là muốn em được hạnh phúc.
Một lần nữa tôi cảm ơn em về tất cả tình yêu của tôi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Một chuyện tình của ngày xưa yêu dấu
Hôm nay, thời tiết đã chuyển, khí trời cũng se lạnh hơn, đã nhiều hơn những cơn mưa phùn, và cũng mãnh liệt hơn trong anh là một nỗi nhớ về em!
Ở phương trời xa xôi không biết giờ này em đang làm gì nhỉ? Có khoẻ không? Có nhớ anh không? Và mối tình đầu ngày nào liệu em đã quên?... Trong anh giờ đây là muôn ngàn suy nghĩ, nỗi nhớ về em mà không có một lời hồi đáp. Anh có còn yêu em? Anh không biết! Em có còn yêu anh? Anh càng không biết câu trả lời! Ngày xưa tình ta tựa cơn gió mùa xuân, đôi ta tựa hai bờ của một dòng sông. Mong manh một tình yêu giữa hai bến bờ, để rồi chỉ cần một con nước lớn trong cơn dông bão miền Trung đã cuốn em xa mãi đời tôi!
Ngày xưa khi đứng trước mặt em, nhiều lúc thực sự là anh chỉ muốn nói lên một điều, anh yêu em! Nhưng không gian lẫn thời gian đã không cho anh có cơ hội nói lên điều đó, hay cũng có thể là anh chưa thực sự dám đối mặt với tình cảm của chính mình. Ngày đó anh yêu em, điều đó là sự thật không thể phủ nhận. Anh đã từng nói "anh yêu em" qua những dòng thư, phải nói là anh viết rất thật, rất hay, và con tim anh còn yêu em hơn ngàn lời anh nói. Còn em đáp rằng, &'&'đó nào phải tình cảm của anh, có phải chăng đó là chuyện cổ tích?" Thực sự anh không biết phải nói gì vì lúc đó anh rất thất vọng về người mình yêu thương bằng cả con tim chung tình lại không tin lời nói từ trái tim anh, tin vào một tình yêu đẹp như câu chuyện cổ tích có thật giữa đời thường. Bây giờ, anh mới suy ngẫm thấu hơn, kĩ hơn, rồi cũng bỗng chốc giật mình mà nhận ra rằng đôi ta không thuộc về nhau nào phải do số phận mà do hai ta đã không thẳng thắn nói ra suy nghĩ của chính mình. Nhiều khi đứng trực diện, anh yêu em, mong đôi ta có được hạnh phúc như bao người nhưng lại không dám bày tỏ tình cảm trong tự đáy lòng. Còn em có thực sự yêu anh? Chỉ nhìn vào ánh mắt thôi, anh cũng đủ hiểu rồi...
Liệu rằng em có còn nhớ về anh, về những tình cảm ngày nào hai ta đã dựng xây? (Ảnh minh họa)
Nhiều buổi hoàng hôn trên biển, biển rất đẹp, bầu trời trong xanh vời vợi, và đôi ta chẳng khác gì hai đoá hướng dương sánh vai nhau khoe sắc giữa cuộc đời, bên màu xanh hi vọng của biển và hoàng hôn màu tím tượng trưng cho tình yêu và nỗi nhớ. Vậy mà anh đã ấp úng khi bày tỏ tình cảm, không thể nói ra lời yêu thương, còn em, thực sự chín chắn hơn khi không để ít hơn một lần cho người con trai như anh làm điều đó. Nhưng mà... Giờ nghĩ lại, anh đã nhận ra cái ngốc trong mình ngày xưa, khi em đã cho anh thật nhiều cơ hội nhưng anh thì lại chẳng biết đón lấy tí nào để rồi hai ta đã không thuộc về nhau!
Lúc này đây, khi mỗi người chúng ta đã thực sự có trong bản thân mình những suy nghĩ của một người trưởng thành, anh chỉ mong khi gặp nhau hãy trao nhau một nụ cười trìu mến, một lời hỏi thăm ân cần, thế là hạnh phúc lắm rồi. Tình cảm ngày xưa hãy xếp nó vào trong ngăn kí ức, hãy để nó sống trong lòng của nhau mà mang tên &'một chuyện tình của ngày xưa dấu yêu'. Để biết rằng, ta đã có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau, dù là không nhiều nhưng cũng đủ để anh mang theo suốt cuộc đời hay giản đơn hơn là sưởi ấm con tim anh vào những lúc cô đơn như giây phút này đây. Anh vẫn luôn cầu chúc em được hạnh phúc bên người thực sự hiểu em hơn anh và vững bước đi trên con đường em đã chọn, chúc em thành công.
Hạnh phúc có khi chỉ là được có em bên cạnh, san bớt niềm vui nỗi buồn! Nhưng giờ này giữa hai ta đã có một khoảng cách. Hai trái tim bên nhau bên ngày nào giờ có còn là của nhau? Liệu rằng em có còn nhớ về anh, về những tình cảm ngày nào hai ta đã dựng xây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Một tình yêu kỳ quặc Anh yêu! Đã hai ngày nay em thấy nhớ anh cồn cào, kể từ sau cuộc găp tối hôm ấy, anh lại tiếp tục im lặng đến lạnh lùng, em đã linh cảm được điều ấy lại xảy ra vậy mà không hiểu sao em lại rất buồn! Em biết anh chưa yêu em nhiều như em yêu anh, nhưng anh ơi vì...