Subotic bị buộ.c tộ.i cưỡng dâm
Các nhà chức trách tại Đức đã mở một cuộc điều tra đối với hậu vệ Neven Subotic của Borussia Dortmund về tội danh tấ.n côn.g tình dục.
Văn phòng công tố viên tại Dortmund cho biết, một phụ nữ 21 tuổ.i đã đệ đơn khiếu nại rằng cô là nạ.n nhâ.n của một vụ tấ.n côn.g tình dục tại căn hộ của Subotic mà nghi phạm chính là chủ nhà cùng 3 người đàn ông khác tuổ.i từ 22 đến 28.
Subotic vẫn giữ thái độ im lặng trước cáo buộc trên, trong khi GĐĐH Hans-Joachim Watzke của Dortmund cho biết: “Sự việc đang chờ giải quyết nên chúng tôi không thể đưa ra bất kỳ bình luận nào vào lúc này”.
Video đang HOT
Subotic là một trụ cột của hàng phòng ngự giúp Dortmund giành chức vô địch Bundesliga mùa trước. Anh sinh năm 1988 tại Banj Luka thuộc Nam Tư cũ trước khi cùng gia đình chuyển tới Mỹ và đã chơi cho các đội U17 và U20 của quốc gia này. Tuy nhiên, do bị HLV Thomas Rongen loại khỏi danh sách dự giải U20 thế giới năm 2007, Subotic đã quyết định trở về khoác áo ĐT Serbia.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đã về...
Đẩy cánh cửa bước vào một quán cafe mà chị cứ ngỡ mình vừa bước qua ranh giới của ba năm. Như một cái chớp mắt và chị thấy mình ở đây, đúng nơi con tim chị mong muốn.
Đôi chân liên tục đá vào mặt đường một cách vô thức, chị tần ngần không dám bước tới. Chị đứng nhìn người ta ra vào tấp nập, mà đầu liên tục ngó nghiêng tìm một bóng hình quen thuộc, nhưng khi đôi mắt đã tìm ra chủ nhân bấy lâu mỏi mòn chờ đợi, có lẽ chị biết trái tim không còn sức mạnh để chiến thắng được lí trí. Chị mạnh dạn đẩy cửa bước vào.
Đã bao lâu rồi chị mới thấy con tim mình rạo rực đến thế! Những nhịp đậ.p tưởng chừng muốn nổ tung cả lồng ngực. Chị chỉ dám ngồi ở một góc khuất của quán nước. Như 3 năm trước, chị vẫn luôn nhút nhát như vậy, chị sợ khi đối diện với anh, sẽ không dằn được cảm xúc của con tim.
Yêu đơn phương đâu có gì là xấu, chị không thấy tội nghiệp bản thân mình chút nào. Trong khoảng thời gian ấy, chị vui với những mộng tưởng, chị sống với những hình ảnh đẹp thêu dệt về anh. Ba năm của những mộng mơ, đâu ai cấm chị điều đó. Bạn bè chế diễu chị là "gái già cô đơn..." chị không quan tâm. Với chị, cái khái niệm cô đơn đó chỉ tồn tại khi con tim đã vô cảm hay không còn biết rung động, khi nó cảm giác thiếu thốn và trống trải. Nhưng chị thì không, trái tim chị luôn lấp đầy hình bóng anh, quá đủ để nuôi dưỡng cho nhịp đậ.p con tim.
Anh là bạn thân của chị, là đứa bạn chí cốt mà chị luôn cảm thấy xao xuyến mỗi khi gặp mặt. Đứa bạn đã gieo vào tâm hồn chị khái niệm của mối tình đầu lắm mộng mơ mà cũng thật khổ sở. Chưa bao giờ chị dám nói đến từ "yêu" khi ở bên anh, chị sợ xóa đi cái ranh giới mong manh đó, chị sợ nếu không có câu trả lời viên mãn, chị sẽ mất luôn tình bạn, sợi dây ràng buộc duy nhất để chị được gặp anh mỗi ngày. Hơn nữa, chị là con gái, chị cũng biết đến niềm kiêu hãnh, tự tin, cái gọi là " cọc đi tìm trâu" ấy, chị không dám thử.
Ngày anh nói sẽ đi du học nước ngoài, chị không tin mình đã cười, nụ cười rạng rỡ chị dành để chúc phúc cho anh. Chị quá nhạy cảm chăng khi nhớ hoài đôi mắt anh lúc ấy, dường như là sự chờ đợi và chút gì hụt hẫng. Có lẽ chị đã quá hoài mong một điều gì ở anh, nên mới cảm nhận được thứ cảm xúc chị luôn muốn có đó. Trước sau, chị với anh vẫn là bạn, cái ranh giới càng xa xôi hơn khi chị nghe tiếng phi cơ não nề cất cánh, khi cơn mưa xối xả trút xuống ướt đẫm đôi mắt chị ngày ấy, và lạnh lùng chôn vùi mối tình đầu của chị.
Chị không nghĩ trái tim mình còn lọan nhịp như thế khi gặp lại anh. 3 năm để nhớ, để quên, 3 năm chị cho mình cơ hội tìm kiếm một tình yêu. Nhưng giờ chị mới biết thế nào gọi là ám ảnh, là " nhớ quay quắt", là chờ đợi... Những cảm xúc tưởng chừng như chỉ có ở những đôi tình nhân ở xa nhau, chị cũng vậy, anh cũng ở một nơi xa xôi như thế, chỉ khác một điều, chị nghĩ mình yêu đơn phương.
Ngày anh trở về, chị nhớ mình đã thay chục bộ áo quần, đã chuẩn bị rất kĩ để không phải ngại ngùng khi gặp anh. Mọi thứ đều hoàn hảo, trừ việc chị không dám ra sân bay. Chị sợ nhìn thấy anh sẽ không kìm được cảm xúc, chị sợ anh sẽ nắm tay một ai đó, và chị... sợ mọi sự chuẩn bị chỉ là con số 0. Đúng vậy, luôn là như thế, chị không dám bước tới.
Khi nghe tin anh mở tiệm cafe ở trung tâm thành phố, đã bao lần chị đi qua chỉ để nhìn bóng một ai đó. Đã bao lần chị dợm bước nhưng vẫn không qua được cánh cửa. Nhưng hôm nay chị cho phép mình được khác, mặc thật đẹp, đứng ngắm mình trước gương, chị thấy xốn xang đến lạ.
Đẩy cánh cửa bước vào một quán cafe mà chị cứ ngỡ mình vừa bước qua ranh giới của ba năm. Như một cái chớp mắt và chị thấy mình ở đây, đúng nơi con tim chị mong muốn. Thôi không còn nhớ nhung, ảo tưởng, thôi không còn những lúc ngồi một mình nghĩ về anh nữa, chị đi tìm câu trả lời cho những hoài mong đó. Câu trả lời nếu nằm đúng vị trí, nó phải là của quá khứ, nhưng giờ đây chị mới cho nó cơ hội.
Không đợi người bồi bàn đi đến, chị tiến về anh quản lí ngồi gần quầy tính tiề.n. Chị quyết định gọi món ăn đặc biệt nhất của quán, sẽ là vị ngọt hay đắng - hương vị của nó có lẽ chị vẫn đang đán.h cược. Chị vỗ nhẹ vai anh cười thật tươi, chưa kịp lên tiếng chào, anh ôm chầm lấy chị: "Nam về rồi đây...!". Ba năm... Bỗng nhiên chị nhớ ánh mắt anh dành cho chị ngày trước, nhớ cả những dòng tin nhắn không bao giờ chị dám hy vọng nó dành cho chị - với tư cách 1 người bạn... Bất giác, chị thấy những giọt nước mắt lăn dài xuống khóe môi, ngọt ngào...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cảnh sát ăn trộm, đổ lỗi có ma Một cựu cảnh sát bị buộ.c tộ.i trộm cắp ở Mỹ đã làm một phiên tòa sửng sốt, khi anh ta đổ lỗi có ma ở tầng hầm nhà mình. Joseph Hughes, ở Mount Gilead, Ohio đối mặt với 21 tội danh, trong đó có tội trộm cắp 12 thiết bị của máy điều hòa, một máy phát điện 6.000 watt và một...