Sự thật ghê sợ về cô vợ cứ giận chồng là khỏ.a thâ.n
Giận tôi, cô ấy lập tức giật phăng bộ đồ khỏi người và cứ khỏ.a thâ.n thế đi dọc hành lang chung cư.
Chào độc giả của mục tâm sự, khi viết những dòng tâm sự này tôi đang ở trạng thái chán nản đến cùng cực. Tôi vừa cãi nhau với vợ và cũng như những lần cãi nhau khác, tôi đã phải muối mặt với hàng xóm khi năn nỉ cô vợ trẻ đang khỏ.a thâ.n ở ngoài hành lang chung cư bớt giận và đi vào nhà mặc quần áo.
Tôi từng đọc những hoàn cảnh trớ trêu của các nhà khác nhưng tôi chưa thấy ai rơi vào hoàn cảnh giống mình nên tôi viết lên đây câu chuyện khó nói của mình với hy vọng sẽ nhận được sự sẻ chia và góp ý của các bạn.
Tôi lấy vợ đã được 3 năm và có con gái hơn 1 tuổ.i. Cả tôi và cô ấy, người vợ hiện tại của tôi đều làm công nhân, đồng lương không cao nhưng do chăm chỉ làm tăng ca và tiết kiệm, nên cuộc sống vật chất của chúng tôi cũng không đến mức khó khăn.
Giận tôi, cô ấy lập tức giật phăng bộ đồ khỏi người và cứ khỏ.a thâ.n thế đi dọc hành lang chung cư, vừa đi vừa lẩm bẩm mắng chử.i tôi như người thần kinh khiến cho hàng xóm ngại ngùng. Anh minh hoa.
Vợ tôi là người chăm chỉ làm lụng và một lòng yêu chồng con nhưng cô ấy quá khó tính. Dù tôi chẳng tài cán gì nhiều nhưng tôi cũng không sa đà vào thói hư tật xấu, rượu chè, cờ bạc, gái gú nào, hàng tháng làm được bao nhiêu lương là đưa vợ cả. Vậy nhưng cô ấy chẳng bao giờ hài lòng với tôi, cứ mỗi lần tôi mắc sai lầm nhỏ nhặt nào đó là cô ấy phóng đại lên, chuyện bé cô ấy xé ra to rồi ăn vạ chồng bằng cách khỏ.a thâ.n.
Ngày mới cưới nhau, một hôm chỉ vì tan ca, tôi không về nhà ngay mà ngồi uống bia với anh em cùng đội xong lại để quên điện thoại ở công ty khiến cô ấy không gọi được mà khi về nhà tôi đã bị cô ấy hắt cả gáo nước lạnh vào mặt. Tính tôi hiền, không muốn mạnh tay mạnh chân hay nặng lời với phụ nữ nên thành ra hôm đó bực cô ấy tôi cũng chỉ bỏ vào phòng đóng chặt cửa.
Ai ngờ hành động lặng im của tôi khiến cô ấy bực mình, cô ấy đạp tung cửa phòng vào và bảo rằng tôi đã khin.h thườn.g cô ấy thì cô ấy cũng chẳng còn gì để mất, cô ấy sẽ khỏ.a thâ.n cho cả thiên hạ ngắm để là.m nhụ.c tôi.
Nói là làm, cô ấy lập tức giật phăng bộ đồ ở nhà khỏi người và mở cửa đi dọc khắp hành lang chung cư, vừa đi vừa lẩm bẩm mắng chử.i tôi như người thần kinh khiến cho hàng xóm ngại ngùng đi hết vào trong nhà. Hôm đó, giận cô ấy sôi sục nhưng tôi vẫn phải làm hòa để dụ cô ấy vào nhà cho khỏi xấu hổ.
Video đang HOT
Không biết bao ngày sau đó, cứ mỗi lần gặp tôi là hàng xóm lại nhìn với ánh mắt thiếu thiện cảm vì mọi người lầm tưởng rằng tôi bạ.o hàn.h cô ấy và lộ.t quầ.n áo đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Những lời xì xào như tôi vũ phu, t.ệ bạ.c được mấy bà hàng xóm đồn thổi.
Tôi có nói lại hết chuyện này với vợ, cô ấy tỏ ra ăn năn, xin lỗi tôi và hứa lần sau không vậy. Nhưng kết cục không thay đổi, cứ giận lên là cô ấy lại mất kiểm soát và tháo bỏ quần áo như một cách giúp cô ấy hả hê.
Hàng xóm mới đầu còn nể, về sau mọi người cũng góp ý thẳng thừng rằng khu chung cư có cả người già trẻ con, việc cô ấy khỏ.a thâ.n như vậy sẽ làm ảnh hưởng không tốt đến tâm lý trẻ. Nhưng sự việc vẫn tái diễn, nên mỗi lần thấy cô ấy tồng ngồng đi qua cửa là nhiều người độc miệng đã thậm chí lên tiếng chử.i.
Hàng xóm từ chỗ giận tôi đã chuyển sang thương cảm tôi sau khi hiểu ngọn ngành sự tình nhà tôi. Nhiều người thậm chí còn nghi ngờ cô ấy bị bệnh tâm thần và bảo tôi đưa cô ấy đi khám. Nhưng tôi biết, chẳng phải cô ấy mắc bệnh gì mà chỉ vì tính hiếu thắng, luôn muốn tôi thua cuộc và phải xuống nước với cô ấy trong mọi trường hợp nên dùng biện pháp mạnh này.
Tôi còn chưa biết xử lý sao với cô vợ lập dị này thì hôm qua, trong buổi liên hoan của nhóm mấy anh em cùng tổ, tại nhà bạn tôi vì giận chồng mà cô ấy cởi sạch đồ trước mặt mọi người khiến tôi chỉ còn nước muốn chui xuống đất.
Hôm qua, chỉ vì tôi bảo cô đồng nghiệp có đôi mắt đẹp nhất công ty, tôi nói đùa vậy và ai cũng hiểu nhưng cô ấy thì cho rằng tôi co.i thườn.g cô ấy và khi cả nhóm đang ngồi ở chiếu tán chuyện thì cô ấy vùng vằng đứng dậy cởi phăng quần áo và tuyên bố: “Đây có xấu chắc cũng không đến nỗi không có ai theo”. Hôm qua, tôi phải thuyết phục mãi cô ấy mới chịu mặc quần áo lại để đi về nhà.
Phần vì xấu hổ, phần vì sốc, cả ngày nay tôi phải xin nghỉ làm. Tính tôi vốn xuề xòa, dĩ hòa vi quý nhưng đến sự việc ngày hôm qua thì tôi thấy mình không thể im lặng chấp nhận được mãi.
Rồi sau này con tôi lớn lên biết mẹ nó vậy nó sẽ bị tổn thương và xấu hổ đến mức nào cơ chứ. Tôi không muốn con cái phải khổ vì bố mẹ bỏ nhau, hơn nữa cô ấy cũng là người đảm đang kiế.m tiề.n và chăm lo gia đình con cái. Nhưng tôi cũng thấy không thể chấp nhận tật xấu trên của cô ấy.
Tôi thấy rất khó xử và bế tắc. Tôi nên làm gì để vợ thay đổi đây? Có ai rơi vào hoàn cảnh của tôi hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Người Đưa Tin
Lý do ghê sợ đằng sau việc "anh lấy tôi chẳng khác rước đứ.a tr.ẻ về nhà nuôi"
"Đổi nhà đi, nhà tao ở trung tâm còn có giá gấp 3 lần cái nhà mới xây của chúng mày". Giữa lúc tôi đang đắn đo thì choáng váng khi nghe được câu chuyện giữa mẹ chồng và cô em bố chồng.
Tôi là Trinh, năm nay 27 tuổ.i, kết hôn được 3 năm. Chồng tôi hơn tôi 9 tuổ.i, anh là người đàn ông thành đạt khi đã làm giám đốc một công ty tư nhân có hàng trăm nhân viên.
Theo như lời chồng tôi kể, anh ấy tự gây dựng sự nghiệp từ khi mới tốt nghiệp cấp 3. Dù thi đậu vào một trường đại học lớn ở Hà Nội nhưng anh nhất quyết không học mà ở nhà tự mở công ty với niềm đam mê và tiề.n vốn do mẹ chồng tôi vay cho.
Đam mê công nghệ từ nhỏ, từng đạt giải khi đang học lớp 11, trường chuyên, có lẽ chính lòng nhiệt huyết và sự thông minh của mình đã giúp anh thành đạt như bây giờ. Dù không có bằng đại học nhưng anh đã là một doanh nghiệp thành đạt với lợi nhuận hàng tháng hàng tỷ đồng.
Còn tôi, quen anh trong một lần tham dự cuộc họp với đối tác là công ty anh. Khi ấy mới ra trường, lóng ngóng thế nào tôi làm đổ cốc nước và người khách - chính là anh. Thế là mối lương duyên bắt đầu từ đó.
Yêu người đàn ông hơn mình tận 9 tuổ.i cũng lo lắng lắm chứ, đặc biệt là quan điểm sống chẳng khác nào sự đối lập của hai thế hệ. Thế nhưng, theo như lời anh nhận xét là tôi tuy bề ngoài cá tính, lém lỉnh nhưng suy nghĩ "chín" hơn nhiều so với bạn bè cùng trang lứa. Hơn nữa anh cũng cần có người vợ trẻ trung để về nhà được thư giãn đầu óc.
Thế nhưng, ngày anh dẫn về nhà ra mắt, mẹ anh tỏ ý không ưa vì tôi ít tuổ.i quá. Bà bảo "anh lấy tôi chẳng khác rước đứ.a tr.ẻ về nhà nuôi". Vậy nên suốt gần 1 năm yêu nhau, lần nào anh dẫn tôi về nhà là lần mẹ anh mặt nặng mày nhẹ với tôi. Đôi lúc thấy thái độ mẹ anh như vậy, tôi thấy nản lòng.
Tôi không ngờ rằng, lý do mà mẹ chồng muốn đổi ngôi nhà chúng tôi mới xây xong với ngôi nhà mặt phố là như vậy. Ảnh minh họa.
Bởi tôi đến với anh vì tình yêu chứ không phải vì cái gia sản của anh hiện tại. Nhà tôi tuy không giàu có những tôi cũng là con nhà gia giáo, bố mẹ tôi đều là giảng viên đại học và làm công ăn lương chứ chẳng xin xỏ của ai đồng nào.
Đôi lần giận dỗi đòi chia tay nhưng rồi tôi và anh vẫn không thể dứt ra được. Cuối cùng sau gần 1 năm yêu nhau, gia đình hai bên đành tổ chức đám cưới cho chúng tôi.
Lạ lùng là dù đã tổ chức đám cưới nhưng mẹ anh bảo chọn ngày đẹp để hai vợ chồng sinh con, thế mới thuận việc làm ăn của chồng được nên bảo chúng tôi cứ từ từ chờ đã. Vậy mà chờ mãi, chờ đến nay đã 3 năm, hai vợ chồng vẫn chưa có được cái đáp "ngày đẹp" của bà.
Cưới chồng, chúng tôi ra thuê một căn nhà ở riêng vì chồng tôi không muốn tôi và mẹ xích mích nhau. Sau đó anh mua một mảnh đất ở nội thành gần 5 tỷ và chuẩn bị tiề.n xây nhà. Mẹ anh luôn nhắc nhở phải có nhà mới được đẻ nên 3 năm cưới nhau, tôi chưa dám "thả" để sinh con.
Nhiều lúc nhìn bạn bè cưới sau mà đã con bồng con bế, tôi cũng thèm lắm nên nói chuyện với chồng. Chồng tôi lại bảo để chơi vài ba năm nữa cho thoải mái hẵng sinh. Tôi lấy làm lạ vì sao anh đã nhiều tuổ.i mà cả mẹ chồng lẫn chồng tôi lại vô tư với chuyện con cháu như vậy.
Chính vì nghi ngờ và lo lắng nên tôi càng quyết tâm phải xây bằng được nhà trong năm để sinh con và ép mẹ chồng chọn ngày sơm sớm để vợ chồng chúng tôi có thể sinh con luôn.
Chồng tôi cũng muốn có nhà riêng để ở nên anh cũng chi gần 3 tỷ để xây nhà. Còn tiề.n tôi tích góp và bố mẹ đẻ cho thêm 1 tỷ tôi dành để sắm sửa nội thất trong nhà.
Làm sao giữ lửa
Đến cuối tháng 5 vừa rồi, nhà hoàn thành với 6 tầng lầu và hướng nhà nhìn ra hồ nước mát và đẹp lắm. Ai đến chơi cũng khen vợ chồng tôi xây được ngôi nhà lớn mà hợp phong thủy. Hai vợ chồng hồ hởi chuyển đồ về nhà mới. Thế nhưng ở được 1 tuần, đột nhiên mẹ tôi đến chơi rồi bảo: "Hai con đổi nhà cho mẹ đi, tuổ.i mẹ cao rồi, không leo trèo được. Ở nhà này cho mẹ còn lên xuống trồng cây trồng rau được".
Lý do mà mẹ chồng tôi đưa ra là vì ngôi nhà chúng tôi xây có thang máy, còn nhà mẹ chồng đang ở 5 tầng, ở trung tâm, nhưng lại phải leo bộ. Mẹ chồng tôi còn bảo, nhà đó tuy không có cầu thang nhưng giá ở vị trí trung tâm đắt gấp 3 lần nhà vợ chồng tôi mới xây, đổi cho vợ chồng tôi là đã thua thiệt rồi.
Giữa lúc vợ chồng đang đắn đo thì bất ngờ, tôi nghe được câu chuyện của mẹ chồng tôi và cô út, em bố chồng tôi rằng, mẹ muốn đổi nhà vì sợ tôi có bầu sinh con thì sau nếu có bỏ nhau, tôi và đứa con sẽ giành hết tài sản trong ngôi nhà đó. Bà đổi nhà để cả hai căn nhà đều đứng tên của bà thì tôi sẽ không đòi hỏi được gì sau khi l.y hô.n.
Tôi quá choáng với suy nghĩ của mẹ chồng, càng ghê sợ hơn với những toan tính của bà. Xin hỏi mọi người, vợ chồng mà l.y hô.n, ngôi nhà đứng tên bố mẹ chồng thì vợ sẽ không được chia tài sản ư? Nếu như vậy thì bao tiề.n tôi tích góp, bố mẹ tôi cho cũng là biếu không cho nhà chồng à? Vì sao, trên đời này lại có những con người sống bạc tình vì tiề.n đến như vậy? Xin hãy cho tôi lời tư vấn và lời khuyên lúc này.
Theo ĐSPL
Âm mưu ghê sợ ẩn sau lời cay nghiệt không ép con dâu l.y hô.n Tôi như chế.t lặng trước câu nói nhắn nhủ con trai của mẹ chồng? Thì ra mẹ chồng chẳng hề yêu tôi mà chỉ yêu của, yêu tiề.n, yêu nhà, yêu đất của tôi thôi. Chào độc giả mục tâm sự , tôi là Bùi Thúy Liên, năm nay 32 tuổ.i. Ở cái tuổ.i của tôi, khi viết những dòng này chắc hẳn...