Sống dở chế.t dở vì phong bao lì xì người yêu cũ tặng mùng 3 Tết
Ngay khi nhìn thấy món quà trong chiếc bao lì xì, chồng tôi bỗng mặt biến sắc. Cả đêm đó anh không ngủ và tôi hỏi gì anh cũng không trả lời.
Tôi kết hôn đã được 12 năm, có hai con gái ngoan ngoãn, học giỏi. Tôi làm kế toán trưởng cho một tập đoàn viễn thông lớn. Còn chồng tôi là chủ một công ty xây dựng ăn nên làm ra. Nói chung về đời sống vật chất, chúng tôi khá dư dả và cả hai vợ chồng đều bình đẳng, không ai phụ thuộc ai.
Không như những gia đình khá giả khác, vợ chồng tôi đều sống khá giản đơn, vợ chồng tình cảm yêu thương nhau. Và gia đình chúng tôi luôn quấn quít bên nhau trong mọi hoạt động.
Nói chung nhìn gia đình tôi nhiều người không khỏi ngưỡng mộ. Và với bản thân mình, tôi cũng cảm thấy hài lòng.
Trời ơi, với một người năng động và ưa hoạt động xã hội như tôi, ăn không ngồi rồi ở nhà có khác gì bị cầm tù cơ chứ. Ảnh minh họa.
Cuộc sống gia đình tôi sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như không có ngày bạn trai cũ tôi trở về nước và đến thăm gia đình tôi vào hôm mùng 3 Tết.
Trước khi đến với chồng, tôi từng có mối tình 4 năm với người yêu cũ. Chúng tôi cùng tuổ.i, học cùng trường suốt từ thuở phổ thông cho đến đại học nên hơn ai hết chúng tôi rất hiểu và hợp nhau. Những ngày tháng đó chúng tôi đã có mối tình rất lãng mạn, đẹp và ai cũng bảo chúng tôi dường như sinh ra là để cho nhau.
Chúng tôi cũng từng tính đến chuyện kết hôn và đã hoạch định rõ ràng công việc cũng như tương lai sau khi về nước (cả hai chúng tôi đều đi du học), tuy nhiên, rốt cuộc chúng tôi đành chia tay vì bố mẹ không muốn tôi ở lại nước ngoài trong khi mục tiêu của bên nhà bạn trai là không về nước.
Dù yêu nhau là vậy và chia tay cũng đơn giản bởi hoàn cảnh nhưng sau khi chia tay chúng tôi cùng thống nhất rằng sẽ cắt đứt liên lạc hoàn toàn để chú tâm cho cuộc sống mới. Và trong suốt nhiều năm tôi không hề có bất cứ mối liên hệ nào với người cũ.
Video đang HOT
Ngay kể cả khi tôi lấy chồng và sinh con, người cũ cũng không hề có tin tức gì về tôi. Còn chồng tôi cũng biết về mối tình này nhưng anh dường như cũng không mấy lưu tâm bởi suốt nhiều năm thấy vợ chẳng còn vương vấn gì nữa.
Và mọi chuyện chỉ trở nên phức tạp khi phong trào dùng facebook nổi lên và tôi có tham gia. Cũng qua đây, vô tình người cũ nhận ra tôi, rồi chúng tôi kết bạn trên facebook và thi thoảng có trao đổi về cuộc sống hiện tại cho nhau nghe.
Nghĩ chuyện qua đã lâu, cả hai đã có gia đình và hơn nữa mối quan hệ cũng hoàn toàn trong sáng nên tôi thậm chí còn công khai kể cho chồng nghe về những cuộc trò chuyện trên face này với người cũ.
Chỉ vì bao lì xì Tết mà gia đình tôi lục đục. Ảnh minh họa
Và đợt Tết này, người cũ về nước và anh có ghé qua gia đình tôi đúng tối mùng 3 Tết. Hôm anh ghé thăm nhà tôi, cả nhà tôi đều ở nhà. Câu chuyện ngày tái ngộ rất vui vẻ và chồng tôi cũng rất niềm nở đón anh.
Tuy nhiên, khi đứng dậy chào ra về, tôi bất ngờ khi thấy anh rút ra 4 phong bao lì xì, hai chiếc mừng cho con tôi, một chiếc cho chồng tôi và một chiếc cho tôi. Sự việc có lẽ sẽ không có gì đáng nói nếu như chiếc phong bao của tôi không ngoại cỡ và khác hẳn của 3 người còn lại trong gia đình tôi.
Vậy nên khi vừa tiễn anh ra khỏi cửa, lũ trẻ đã xô đến chỗ tôi xin được xem và mở chiếc phong bao lì xì đỏ chót và lớn bất thường. Và khi chiếc bao được mở ra tôi như không tin vào mắt mình, thay vì chỉ có những tờ tiề.n đô như của mọi người, của tôi còn kèm thêm một chiếc dây chuyền vàng gắn đá nhìn qua cũng biết rất đắt tiề.n. Trong hộp dây chuyền là một tấm thiếp nhỏ có ghi dòng chữ ngay ngắn: Tặng em món quà mà 13 năm trước anh chưa có cơ hội gửi.
Ngay khi nhìn thấy món quà trong chiếc bao lì xì, chồng tôi bỗng mặt biến sắc. Cả đêm đó anh không ngủ và tôi hỏi gì anh cũng không trả lời. Và ngay sáng hôm sau, khi cả gia đình ngồi vào bàn ăn, anh lạnh lùng đưa ra tuyên bố trước các con: Để khỏi phiền phức, từ giờ mẹ mày nghỉ việc hẳn ở nhà. Đi đâu làm gì thì báo tôi một tiếng. Cứ thế mà làm, không tranh luận nhiều.
Trời ơi, với một người năng động và ưa hoạt động xã hội như tôi, ăn không ngồi rồi ở nhà có khác gì bị cầm tù cơ chứ. Nhưng tôi biết tính chồng, anh đã định làm gì thì đố ai thay đổi được. Anh đã định kiến với điều gì thì khó thay đổi.
Giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Người đưa tin
Sinh cháu đích tôn cho dòng họ mà vợ chồng tôi sống dở chế.t dở
Cũng chỉ vì "chiến dịch" sinh cháu đích tôn cho dòng họ mà vợ chồng tôi sống dở chế.t dở, méo cả mặt...
Tôi kết hôn đã hơn 5 năm, có một con gái hơn 3 tuổ.i. 2 vợ chồng tôi đều là công chức nhà nước, tôi là giáo viên cấp 3, còn chồng tôi công tác Ủy ban huyện.
Nhà chồng tôi khá cơ bản, bố mẹ chồng cũng đều là cán bộ hưu trí. Nói chung, bố mẹ chồng hiền lành, mẫu mực, kinh tế cũng thoải mái. Nói chung cuộc sống làm dâu của tôi rất dễ thở.
Cưới được hơn 1 năm thì tôi sinh con con gái đầu lòng. Bé Mít xinh xắn, đáng yêu, cả nhà ai cũng vui. Mẹ chồng tôi thích cháu lắm, vì anh là con một. Tính ra, thời gian mẹ chồng tôi chăm Mít còn nhiều hơn cả tôi. Sinh con được 2 tháng, tôi xin mẹ cho về ngoại chơi 1 thời gian.
Từ hôm tôi đi, ngày nào mẹ chồng cũng gọi điện, hỏi Mít ăn chưa, ngủ chưa, được gần 2 tuần thì bà nằng nặc bắt tôi về vì nhớ cháu quá. Thế là tôi đành bế con về, dù có ý định ở nhà ngoại 1 tháng.
Mặc dù vậy, nhưng nhìn cách bà chăm con gái, tôi thấy rất ấm lòng. Có người mẹ nào không hạnh phúc khi con mình được nuôi dưỡng trong gia đình đầy đủ cả vật chất lẫn tinh thần.
Khi Mít được hơn 3 tuổ.i. Mẹ chồng bắt đầu giục tôi sinh thêm đứa nữa, bà bảo lúc bà còn khỏe, bà còn trông được cháu. Thế nhưng, lần này, mẹ chồng bắt đầu bóng gió việc sinh con trai. Bà không nói thẳng với tôi, nhưng mỗi lần trêu đùa với Mít, mẹ chồng lại ráo: "Thế này mà có thằng cu nữa thì hết ý, một gái một trai, thế là 10 điểm rồi Mít nhỉ, Mít về bảo mẹ Vân đẻ em trai nhé". Mít thích lắm, tối nào cũng bảo mẹ ơi mẹ đẻ em bé đi để con chơi với em.
Một ngày, mẹ chồng gọi tôi vào phòng rồi tỉ tê: "Con chuẩn bị tinh thần sinh con nhé, Mít cũng lớn rồi, mà phải sinh con trai bằng được đấy. Nhà mình có mỗi thằng Tú độc đinh, không sinh được con trai là có tội với tổ tiên đó con".
Tôi nửa đùa nửa thật: "Có phải mình con quyết là được đâu mẹ, còn ở chồng con nữa chứ". Nghe tôi nói thế, mẹ chồng tôi được đà hỉ hả: "Mẹ biết mà, giờ 2 đứa chỉ cần làm theo kế hoạch của mẹ là được". Tôi chưa kịp hỏi thêm thì mẹ chồng giục ra ngoài làm việc. Tôi thắc mắc lắm nhưng thôi không hỏi thêm gì nữa.
Trưa hôm sau, tôi đang nấu cơm thì mẹ chồng tôi ở đâu về, tay xách nách mang đủ thứ lỉnh kỉnh, tôi chạy ra đỡ cho bà, hỏi: "Cái gì mà nhiều thế hả mẹ", mẹ chồng tôi bảo, thuố.c sinh con trai đấy. Tôi há hốc mồm vì ngạc nhiên.
Trong bữa cơm, bà nói với cả nhà, từ giờ 2 vợ chồng tôi phải chịu khó uống thứ nước này, bà phải tìm mãi mới được 1 địa chỉ bốc thuố.c l.á, đảm bảo uống đều sẽ sinh được con trai. Thế là từ hôm đấy, thay vì nước lọc, 2 chúng tôi phải uống nước lá do chính tay bà sắc. Thậm chí chồng tôi đi làm, bà còn rót ra chai cho chồng mang đi, bảo nhớ uống cho hết, đừng có đổ đi mà phụ lòng bà.
3 tháng sau, mẹ chồng phán, đến thời điểm sinh con rồi, bà hỏi rõ kỳ đèn đỏ của tôi. Đến ngày, bà gọi điện cho con trai về sớm, tự tay vào bếp chuẩn bị những món riêng bồi bổ cho cả 2 vợ chồng. Mẹ tôi còn nhấm nháy: "Nhớ hôm nay phải thành công đấy nhé". Tôi ngại sượng hết cả mặt mày.Sau đấy nửa tháng, mẹ chồng bắt đầu lên thực đơn ăn uống cho 2 vợ chồng. Bà bảo muốn có con trai phải đầu tư, ăn uống cũng ảnh hưởng lắm, bà nói, bà tìm hiểu những món ăn dễ sinh con trai rồi, từ giờ cứ thế mà ăn, nếu bận, để bà chế biến cho. 2 vợ chồng tôi chán lắm, nhưng vì thấy bà quyết tâm quá nên đành chịu.
Ăn tối xong, chồng tôi đang nằm dài trên sô pha xem phim thì mẹ chồng dựng dậy. Bà bảo lên phòng ngay, quên nhiệm vụ rồi à. Thế là 2 vợ chồng tôi cun cút dẫn nhau lên phòng.
Thế nhưng vừa được một lát, chồng tôi bắt đầu kêu đau bụng, không những thế, người anh bắt đầu nổi mẩn ngứa ngáy, càng ngày càng dữ dội. Tôi hoảng quá, vội vàng mở cửa gọi bố mẹ lên, mẹ tôi nghe ầm ĩ vội vã chạy lên. Chứng kiến con trai quằn quại vì đau bụng và ngứa ngáy, bà cuống cuồng sai tôi gọi cấp cứu, lúc đấy tôi hãi quá, chân tay cứ cứng đờ.
Sau một hồi thăm khám, bác sĩ nói không phải lo nữa, chồng tôi bị dị ứng thực phẩm. Bác sĩ nói ăn cái gì mà để đến nông nỗi này, may đưa đến kịp, nếu không để nặng quá còn phải rửa ruột mới khỏi. Tôi lo lắng đi đi lại lại, mẹ chồng ngại ngùng cúi mặt chẳng nói câu gì.
Từ sau hôm đấy, không thấy mẹ chồng đả động gì tới sinh con trai nữa. Đống thuố.c l.á cất trong tủ lạnh bà âm thầm vứt hết đi. Vợ chồng tôi cũng được thoải mái ăn uống với cả nhà, không phải ăn chế độ riêng như trước nữa.
Chẳng đứa nào nói ra nhưng cả 2 đều thấy thở phào nhẹ nhõm. Cái "chiến dịch" săn cháu đích tôn của mẹ chồng đúng là làm 2 vợ chồng tôi sống dở chế.t dở.
Theo blogcuame
'Sống dở chế.t dở' vì cô em chồng tráo trở, trơ trẽn tới mức đáng nể Cứ nghĩ cô em chồng chỉ mượn xem qua thì nào ngờ cô ta cầm luôn rồi đeo vào cổ mình. Cô ta còn tráo trở tới mức chạy vào khoe với bố mẹ chồng Lan rằng Lan đã mua sợi dây ấy tặng cô ta. Lan như phát điên vì sự giả tạo tới mức trơ trẽn đáng nể của cô em...