Sợi dây chuyền mặt ngọc
Nhị vừa ngứa mắt vừa khao khát sợi dây chuyền mặt ngọc trên cái cổ trắng ngần, cao ba ngấn của Nga (Ảnh minh họa)
Thưa chú, việc chị Nga mất dây chuyền, không có bằng chứng cụ thể. Con nghĩ: Cả gia đình ta không phải phiền lòng chú ạ.
Cô hộ sinh khẽ hôn vào đôi má tròn trịa, nhỏ xíu của b.é g.ái sơ sinh, quấn tròn trong tấm vải mới thơm tho, rồi trao vào tay Nga dặn dò: “Chị cho bé ăn chút sữa hộp. Hãy để cho mẹ bé nghỉ ngơi, cô ấy còn mệt, sinh con đầu lòng mà tới 3,5kg kia mà”.
Cơn đau đã dịu dần, mệt mỏi rã rời, Nhị có cảm giác chơi vơi giữa buồn và vui, cảm động, sám hồi lẫn lộn. Như linh hồn một kẻ chứng kiến đồng loại chở t.hi h.ài mình, hạ huyệt xuống lòng đất. Lòng đất muôn đời, sinh sản hạt gạo trắng thơm, nuôi hết thẩy chúng sinh. Lòng đất lại tiếp nhận, ôm những x.ác c.hết vào lòng. Kẻ c.hết đã từng vô ơn, bạc nghĩa, dồn những thứ phế thải xuống đất. Con người bưng bát cơm thơm, có biết ơn đất mấy khi? Đáng tiếc cho những kẻ tìm đến lương tâm, sau khi đã ngàn lần phạm tội, mà không còn cơ hội chuộc lại.
Nhị là bạn thân của Nga, cùng công tác ở một cơ quan xuất nhập khẩu. Hiếu – anh ruột của Nhị, mang lòng yêu Nga rồi Nga trở thành chị dâu của Nhị. Những ngày nghỉ, vợ chồng Hiếu chở nhau đi chơi, Nhị thấy hình như bị anh ruột lơ là, không được chăm sóc yêu thương như trước. Trong họ, ngoài làng lại tấm tắc khen ngợi Nga xinh đẹp, nết na, khen vợ chồng Hiếu hạnh phúc. Nhị giận hờn anh trai, không hiểu mình vô lý. Nhị thù ghét, vì Nga có nhan sắc, làm anh mình mê muội mất phương hướng. Cô giận ông Trời không phú cho cô sắc đẹp bằng Nga. Dù Nhị mang guốc đến 15cm, dùng mỹ phẩm cao cấp thì vẫn không có được dáng dấp và cốt cách như chị dâu. Bí quyết hạnh phúc của phụ nữ, Nhị tin tưởng là nhan sắc. Nhị căm cái bóng đèn cao áp, làm mờ đi ngọn đèn dầu leo lét biết chừng nào! Nhị vừa ngứa mắt vừa khao khát sợi dây chuyền mặt ngọc trên cái cổ trắng ngần, cao ba ngấn của Nga. Đã nhiều lần, Nga ngủ trưa, khi vắng Hiếu, Nhị toàn dở trò “đạo chích” nhưng không thành. Hiểu được tâm địa của “giặc bên Ngô”, Nga gói sợi dây chuyền vào trong nhiều lớp túi nilon, rồi hơ lửa, vo tròn như một trái táo. Vào một đêm mưa phùn, Nga lẹ làng, chôn xuống gốc cây si ngoài cổng.
Nhị xấu hổ vô cùng. Cô muốn đi lấy chồng để lánh mặt chị dâu (Ảnh minh họa)
Một tháng, sau khi Nga vào Long Khánh thăm mẹ. Trở về, cô hoảng hốt, cây si duyên dáng, rủ từng sợi rễ yêu kiều, lả lướt ngoài cổng không còn nữa. Xí nghiệp cơ khí đã bồi thường diện tích đất, và giá thành cây si, để mở rộng con đường nhựa. Người đào gốc cây si, lại chính là ông Luân – chú ruột của Hiếu. Vợ chồng Nga gặp riêng chú Luận, nhỏ nhẹ thưa chuyện sợi dây chuyền vùi dưới gốc si. Lòng tự trọng của người chú bị xúc phạm nặng nề. Buổi họp mặt với bà Mai, mẹ Hiếu và gia đình, chú Luận nói:
- Sợi dây chuyền của cháu Nga bị mất. Chỉ có một người cất giữ, mà chú là người nghĩ ngợi nhiều nhất. Trước vong linh bác Cả, chú đề nghị cả gia đình mình, cùng đến Đền Giải Oan, xin thần linh phán xử. Vì 4 người, trong số 5 thành viên của gia đình ta, ít nhiều mắc tiếng oan. Xin bác gái cùng các cháu đồng ý với chú.
Nhị hăm hở:
- Thưa chú, việc chị Nga mất dây chuyền, không có bằng chứng cụ thể. Con nghĩ: Cả gia đình ta không phải phiền lòng chú ạ.
- Nếu nói như cháu, thì cũng chỉ có một người không thành thật. Chúng ta cũng cần kêu lên cửa Thánh, xin giải oan cho 4 người được minh bạch.
Bà Mai, mẹ của Hiếu thở dài lên tiếng:
- Xin chú thư cho một tuần, tôi kêu gọi sự thành tâm của các cháu. Dù là ai đó giữ sợi dây chuyền, hãy đưa cho tôi là mọi việc êm đẹp. Đền Giải Oan ở làng mình, từ xưa linh lắm. Ai có tội mà dám thề gian trước bát hương đều bị phạt nhãn t.iền. Ai trong nhà này bị phạt thì chị cũng đau lòng.
Video đang HOT
Mấy đêm liền, Nhị bị lương tâm h.ành h.ạ. Cứ chợp mắt là cô gặp ác mộng: Thấy một đoàn quỷ dữ, mặt mũi đen sì, mắt rực đỏ lòm như cục lửa, hiện lên, đọc thánh chỉ có câu: “Vào giờ Mậu Tí ngày Bính Tí, tháng Ất Dậu, năm Kỷ Sửu, tội đồ Nguyễn Thị Nhị đã theo dõi chị dâu là Phạm Thị Hồng Nga, cất giấu sợi dây chuyền 3 đồng cân vàng 999, có mặt ngọc nặng 1 đồng cân dưới gốc cây si, hướng mặt trời mọc. Sang giờ Kỷ Sửu cùng ngày, thị Nhị đã đào lên, lấy cắp vật nữ trang nói trên rồi giấu vào góc hòm quần áo. Thổ địa đã chứng giám…”. Đoàn quỷ đằng đằng sát khí ép cô vào chuồng cọp. Nhị thét lên, tỉnh dậy vẫn chưa hết kinh hoàng. Mồ hôi vã ra như tắm, Nhị thức đến sáng mà vẫn chưa hết sợ.
Ánh mắt cô ngoan ngoãn, dễ thương, như đ.ứa t.rẻ có lỗi, được tình yêu thương của mẹ hiền cảm hóa (Ảnh minh họa)
Mấy ngày sau, ông Luận, bà Mai cùng gia đình họp mặt. Ông Luận vui mừng tuyên bố: “Cháu Nhị thấy chị Nga dại dột, lấy báu vật trong hòm, chôn giấu gần mặt đường, nên đã cất giữ hộ. Sợi dây chuyền được hoàn lại cho chị Nga. Chú thay mặt gia đình, cảm ơn sự thành tâm của cháu Nhị. Yêu cầu gia đình ta giữ kín sự việc nói trên, đồng thời bãi bỏ việc lên Đền Giải Oan” .
Nhị xấu hổ vô cùng. Cô muốn đi lấy chồng để lánh mặt chị dâu. May ra cô cũng có được diễm phúc, được chồng yêu chiều như Nga.
Kết quả cuộc đi tìm vận may của Nhị là cái bào thai đã gần 4 tháng! Trần Diên – gã tình nhân của Nhị – làm nghề buôn bán rắn, bìm bịp, tắc kè… đã trốn biệt về quê để lại cho cô một khối tình oan nghiệt. Bà Mai cực lực phản đối việc Nhị sẽ sinh con ở nhà, vì bà muốn giữ gìn danh dự gia đình.
Nhị bị thất tình, mang tội bất hiếu, l.àm n.hục gia phong. Thân thể và tinh thần của cô đều không nơi ẩn náu. Nga đã vui lòng dẫn Nhị vào Long Khánh gặp bà Tâm, mẹ của Nga, bà đồng ý cho Nhị tá túc ở nhà bà. Sau khi mẹ tròn, con vuông, bà chấp nhận nuôi cháu bé, nếu khi nào Nhị có điều kiện thuận tiện thì đón con về. Bằng không bà sẽ cưu mang cháu đến trưởng thành. Bà nói với Nhị: “Phật ngôn dạy: Cứu nhất nhân đắc kỳ vạn phúc, huống chi tình nghĩa hai nhà như một”.
Cánh cửa phòng khe khẽ mở, ánh sáng ấm áp lồng bóng Nga, ùa vào phòng, Nga nâng Nhị ngồi dậy, dịu dàng:
- Em ráng dậy ăn tô cháo cho khỏe. Chị em mình nói khẽ, đừng làm động giấc ngủ em bé, nó đang ngủ ngoan lắm. Em đừng nghĩ ngợi nhiều mà sinh bệnh, Chị còn ở đây chăm sóc em.
Nhị im lặng nhìn chị. Ánh mắt cô ngoan ngoãn, dễ thương, như đ.ứa t.rẻ có lỗi, được tình yêu thương của mẹ hiền cảm hóa.
Theo HPGĐ
Ám ảnh dùng clip s.ex tống tình
Tình yêu không thể đến từ những cưỡng ép... (Ảnh minh họa)
Khi tôi viết ra điều này, có nghĩa là tôi cảm thấy rất xấu hổ với lương tâm, có nghĩa là tôi đã muốn xin lỗi người phụ nữ ấy, ngàn lần xin lỗi em.
Khi tôi biết yêu em thật lòng thì cũng là lúc tôi phải tìm cách xa em để em sống bình yên và hạnh phúc. Tình yêu, tôi biết, không thể đến từ những cưỡng ép...
Nói đúng ra thì tôi không hề yêu Nga, tôi xin gọi tên người phụ nữ mà cách đây 1 tháng vẫn được gọi là người phụ nữ của tôi, như thế. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ yêu một người con gái có cái vẻ lầm lì, trầm tĩnh như Nga. Tôi là người thích hoạt bát, thích sôi nổi và thích cái vẻ lẳng lặng của phụ nữ. Với tôi, phụ nữ như thế mới là hấp dẫn, là gợi cảm và đáng yêu. Kiểu người như Nga tôi không thèm để ý.
Nga sống cùng khu phố với tôi. Gọi là khu phố nhưng thực ra cũng rộng lắm, từ nhà tôi đến nhà thứ 10 là ở cùng nhau mấy năm trời mà không biết tên nhau, huống chi Nga ở nhà thứ 15. Nhưng, tôi lại biết Nga bởi thi thoảng chúng tôi hay đưa con đi học chung trường và mãi rồi thì cũng quen nhau. Nga có thể gọi là một phụ nữ hiền, đúng hơn là hơi ù lì.
Nhưng, cũng vì Nga như vậy nên tôi quá bất ngờ, bất ngờ đến nỗi choáng váng không dám tin vào mắt mình khi thấy Nga trong vòng tay vững chãi của một người đàn ông bước vào nhà nghỉ. Chẳng hiểu tôi với Nga có duyên đến độ nào mà tôi lại gặp Nga vào cái cảnh trái ngang đến thế. Tôi làm nghề xây dựng, nói chính xác ra là làm thợ chuyên sửa chữa nhà cửa, tạp nham đủ thứ từ thợ xây đến thợ điện.
Hôm ấy, một ngày nóng nực giữa mùa hè, tôi được một nhà nghỉ gọi đến sửa điều hòa bị rỉ nước. Tôi vã mồ hôi như tắm để sửa cái điều hòa, khi tôi cảm thấy không chịu được sự ngột ngạt của ngày nắng nóng thì bước ra ngoài để hít thở cái không khí trong lành hơn chút xíu thì nhìn thấy một dáng người quen quen. Quen mà lại không quen vì người này mặc váy, có chút son phấn trông khá hấp dẫn.
Người phụ nữ quen quen đó bước về phía tôi, bước đi uyển chuyển trong cánh tay khoác vai của người đàn ông kia. Người đàn ông thì rất lạ, tôi không quen. Vì thấy người phụ nữ quen quen nên tôi vội quay mặt đi để tránh sự bắt gặp. Khi tôi len lén nhìn lại, tôi nhìn thấy gương mặt người phụ nữ kia trước khi bước vào phòng, rõ là Nga, không thể sai được.
Nhưng, Nga lần này trông chẳng giống với Nga mọi hôm tôi nhìn thấy bao giờ, Nga hôm nay đúng là mẫu phụ nữ khá hấp dẫn, một chút son phấn làm cô xinh và trẻ hơn, đôi mắt lấp lánh hơn, cô mặc váy nên nhìn thấy rõ dáng đi uyển chuyển và vòng 3 rất hấp dẫn. Những điều đó tôi thường không nhìn thấy ở Nga hàng ngày.
Tôi bất ngờ khi thấy Nga trong vòng tay vững chãi của một người đàn ông bước vào nhà nghỉ... (Ảnh minh họa)
Để chắc chắn cho suy nghĩ của mình, tôi xuống lễ tân buôn chuyện vớ vẩn và hỏi dò về cặp tình nhân. Đám lễ tân cũng vui tính, họ kể vanh vách lịch trình của "đôi" đó, họ rất hay đến nhà nghỉ vài tiếng rồi lại đi. Người phụ nữ đó đúng là Nga. Tôi bất chợt nghĩ gì đó trong lúc đó, một ý nghĩ xẹt qua đầu rất nhanh, vớ vẩn và đen tối.
Tôi lên phòng sửa điều hòa giả vờ sửa chữa một lúc và tìm cách để dòm sang phòng của Nga và tình nhân. Vì trớ trêu thay, phòng Nga và tình nhân ở lại sát cạnh phòng tôi sửa điều hòa. Tôi kiên trì ngồi đợi đến khi Nga và tình nhân "xong việc" mở cửa bước ra trong gương mặt đầy hạnh phúc, tôi đã lấy điện thoại di động ghi lại hình ảnh của họ khi bước ra khỏi phòng.
Ngay sau đó, tôi tập hợp bạn bia nhậu và thắc mắc tại sao phụ nữ lại rất khác biệt khi họ đi ngoại tình?! Các bạn tôi đều nói, bởi đó là khi họ được yêu nên cầu kỳ trong làm đẹp và làm duyên để người yêu hài lòng. Tôi nghĩ cũng đúng. Khi về, tôi mở lại điện thoại xem nhiều lần đoạn quay Nga đi với bạn trai từ phòng bước ra, trông Nga thật khác lạ. Sự khác lạ ấy làm tôi bị ám ảnh bởi hình ảnh của Nga, nó cứ luẩn quẩn trong đầu.
Hôm sau tôi lại gặp Nga ở trường con tôi, tôi lén nhìn Nga, tôi không thể nghĩ người phụ nữ bình dị kia lại có thể đi "ăn nem" ở bên ngoài như thế. Tôi quan sát kỹ hơn thì bỗng nhận ra Nga khá duyên đấy chứ, dáng dấp cô không được hoàn hảo nhưng săn chắc và hấp dẫn. Tự dưng, tôi bị hút vào Nga lúc nào không hay, trong đầu luôn nghĩ đến hình ảnh Nga lúc bước ra từ nhà nghỉ.
Sự ám ảnh đó kéo dài trong đầu tôi, đến mức tôi ngồi chầu chực trước cửa nhà nghỉ đó hàng tuần để mong nhìn lại cái hình ảnh hôm đó của Nga. Và rồi tôi cũng thấy rõ ràng hơn Nga lại vào nơi đó với người đàn ông đó. Xem ra, họ khá tình cảm với nhau. Tôi lại lén quay lại những hình ảnh đó.
Rồi, sự ám ảnh hình ảnh của Nga đã lên đến tột đỉnh, tôi cảm thấy không ngày nào tôi không nghĩ đến người phụ nữ đó. Bỗng dưng một ngày như quỷ thần xui khiến, tôi tiến đến trước mặt Nga và nói rằng, tôi có một thứ rất hay cho Nga xem. Tôi bật clip quay Nga và tình nhân, chỉ một chút thôi, cho Nga xem giữa sân trường của con tôi và con Nga. Mặt Nga tái dại đi, sa sầm, Nga cứ nhìn tôi không nói được lời nào, còn tôi thì nhanh chóng tắt máy và đi thẳng. Rồi đúng như suy nghĩ của tôi, Nga lẽo đẽo theo tôi để xin bỏ cái clip đi.
Nga nói với tôi rằng vì vợ chồng cô sống không hạnh phúc nên cô cần chỗ dựa ở nơi người đàn ông kia, rằng chồng cô luôn áp đặt mọi điều với Nga và không thương, không nâng niu người phụ nữ như Nga nên cô cũng chán... Tóm lại, Nga chỉ xin tôi xóa băng vì cô không muốn gia đình tan vỡ, 2 đứa con cô không cha sẽ khổ cực. Cô cũng bỗng hứa với tôi là không đi lại với người tình kia nữa.
Quỷ thần bắt tôi đi, tôi đã xin Nga cho tôi được khoác vai Nga vào nhà nghỉ, được ở bên cạnh Nga một lần thôi thì tôi sẽ xóa hết những gì đã ghi lại, còn nếu Nga không đồng ý, tôi sẽ chuyển clip cho chồng Nga xem. Nga khóc, Nga âu sầu và cuối cùng Nga đồng ý. Chúng tôi đã chọn một nhà nghỉ và tôi đã ở vị trí người đàn ông khoác vai Nga bước vào nhà nghỉ.
Ban đầu tôi đã nghĩ là cũng chỉ một lần thôi là hết những khát khao của tôi, tôi sẽ trả Nga cái clip và trở lại cuộc sống bình thường. Nhưng, không hiểu sao, tôi lại bị Nga hấp dẫn và làm cái trò đớn hèn, khốn nạn là yêu cầu Nga cho gặp lần thứ 2 rồi lần thứ 3... Lần nào Nga cũng khóc, cũng van nài tôi xóa bỏ clip cho Nga, lần nào tôi cũng hứa và rồi lại thất hứa.
Tôi biết Nga không yêu tôi, nhưng vì tôi mê Nga quá nên đành sử dụng cái trò hèn mạt ấy. Tôi từng xóa một clip đi, Nga tưởng là đã xong, liền trốn biệt tôi, tôi lại lôi cái clip khác ra, vậy là Nga đành chịu thua. Tôi đã có những tháng ngày sống với đầy đủ đam mê và cả nước mắt của Nga.
Tôi đã có vợ, có con, tất nhiên, tôi chẳng bao giờ có ý nghĩ sẽ xa rời nơi gọi là "tổ ấm" của mình. Nhưng, cũng từ ngày tôi bị Nga mê hoặc, tôi bỗng thờ ơ với tổ ấm và thấy chán nản vợ mình. Trong đầu tôi lúc nào cũng nghĩ đến Nga, Nga giống như một con suối mát lành bỗng dưng chảy vào cuộc đời tôi đến là kì diệu. Nhưng tôi cũng bị ám ảnh bởi nước mắt và sự run rẩy của Nga mỗi khi đến gặp tôi.
Tôi không nhìn thấy ở Nga ánh mắt lấp lánh và nụ cười hạnh phúc như đi với người đàn ông kia. Đôi khi tôi bỗng thấy ghen tức, tôi bắt Nga cười, tôi bắt ánh mắt Nga phải lấp lánh. Thế nhưng, lúc nào trong mắt Nga cũng thấy có gì đó sợ hãi, đau khổ. Khi đưa con đi học, Nga luôn tránh tôi, không nhìn tôi lấy nửa con mắt, thậm chí tôi còn phát hiện, Nga còn đưa con đi học sớm hơn để tránh mặt tôi. Còn tôi, từ ngày đó, không nhìn thấy Nga một ngày là tôi muốn phát bệnh...
Rồi một thời gian không thấy Nga đâu, gọi Nga tắt máy, tôi nhắn tin dọa dẫm, nếu không gặp tôi thì tôi sẽ mang vũ khí là video clip ra, Nga nhắn lại một tin thật buồn: Anh tha cho em, con em đang đi viện, em không thể đi đâu được. Tôi chấp nhận điều đó nhưng bỗng dưng thấy trong lòng thế nào đó. Một cảm giác bỗng dưng hối hận.
Tôi thấy mình thật tồi tệ khi chen ngang vào đời sống một người phụ nữ đang có cả ngàn vạn việc để lo lắng. Tôi nhớ cách đây ít hôm, con trai tôi ốm, vợ tôi cũng thành kẻ dật dờ vì thức đêm trông nom con quá sức. Nhớ lúc đó tôi lại nhớ lúc vợ chồng tôi hân hoan chào đón con trai tôi ra đời, tôi nhớ những lúc tôi hạnh phúc khi được đi chơi, được hôn hít cậu con trai bé nhỏ... Tôi không bao giờ có thể xa rời được mái ấm của mình, tôi nghĩ thế.
Tôi đã có những tháng ngày sống với đầy đủ đam mê và cả nước mắt của Nga... (Ảnh minh họa)
Đến khi tôi gặp được Nga, tôi thấy em gầy đi nhiều, gương mặt tiều tụy. Con em phải cấp cứu vì viêm phổi. Em ngồi nhìn tôi không nói năng, ánh mắt có phần biểu hiện khinh ghét kẻ bỉ ổi là tôi. Tôi rùng mình trước ánh mắt ấy và lần đầu tiên bỗng cảm thấy sợ nếu chạm vào em. Tôi thấy thương Nga vô cùng, thấy lòng mình nhói đau khi nhìn thấy vẻ tiều tụy của em. Hình như tôi đã yêu Nga cả ở thể xác và tinh thần.
Nga bỗng nói một câu giọng rất nhỏ và run: "Xin anh tha cho em, em không thể tiếp tục thế này". Tôi mạnh dạn kéo Nga vào lòng ôm thật chặt, một cái ôm chia tay. Tôi hiểu rằng, cần phải buông tha em thật sự, em cần có được cuộc sống bình yên hơn là phải gắng gượng sống với kẻ tồi tệ cưỡng ép tình yêu là tôi.
Tôi tháo sim, lấy sim điện thoại ra và đưa cho em cái máy mà tôi đã quay trộm Nga. Tôi bảo, tất cả ở trong đó, em có thể hủy cái điện thoại. Nga giật lấy cái điện thoại và ném thẳng vào toilet, Nga khóc rung bần bật đôi vai và nức nở nói: "Tôi là người đàn bà khốn nạn...". Tôi hiểu cảm giác của Nga, cái cảm giác ân hận đau đớn, chắc chắn ân hận đau đớn hơn tôi rất nhiều. Tôi bước ra khỏi phòng của nhà nghỉ và thầm cầu cho Nga thoát khỏi những lưới tình khốn nạn kiểu như tôi.
Tôi sai, Nga cũng sai, cũng bởi vậy mà khi biết yêu Nga thì là khi tôi biết mình sai. Tôi mong muốn cả tôi và Nga đều quay về. Có nhiều khi tôi bỗng sợ nếu có ai đó biết sự "ăn chả" của tôi, họ quay clip lại và cho vợ tôi xem chẳng hạn, tôi sẽ mất cái gia đình mà tôi đang có, sẽ mất cái giây phút con trai tôi bảo: "Bố thơm mẹ 1 cái cho con xem nào!"... Chính tôi còn sợ tan vỡ gia đình như thế huống chi Nga!?
Tôi viết những dòng này là đã thực tâm thấy ân hận vì việc làm của mình, tôi cầu mong Nga hạnh phúc vui vẻ và xóa được hình ảnh xấu của tôi trong đời. Tôi cũng đã quyết định chuyển trường cho con trai tôi để Nga được đưa con đi học bình yên hơn...
Theo Đời Sống Gia Đình
Bệnh nhân c.hết vì bác sỹ tắc trách? Đơn khiếu kiện của gia đình nạn nhân. Mấy ngày qua dư luận đang xôn xao về việc một bệnh nhân bị c.hết tại Bệnh viện Đa khoa khu vực miền núi phía Bắc Quảng Nam (thị trấn Ái Nghĩa, huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam) do sự tắc trách từ phía bệnh viện. Còn người nhà bệnh nhân thì bức xúc cho...