Sau phim tấu hài dung tục, điện ảnh Việt cần hơn sự tử tế
Sau hàng loạt bộ phim b.ị ch.ê bai là tấu hài vô nghĩa, phả.n cả.m, dung tục, mì ăn liền, điện ảnh Việt đang cần nhiều hơn những bộ phim tử tế như “Yêu”…
Bộ phim đồng tính nữ Yêu dù vẫn gây tranh cãi, có người thích người không, nhưng nhiều phản hồi thiện cảm dành cho Yêu là một bằng chứng cho thấy với một tư duy tử tế, các nhà làm phim hoàn toàn có thể xử lý những đề tài bị xem là nhạy cảm một cách hiệu quả và thành công.
Chi Pu và Gil Lê (vai Nhi và Tú) trong phim Yêu – Ảnh: ĐPCC
Trước Yêu đã có rất nhiều tác phẩm điện ảnh Việt Nam đụng đến đề tài người đồng tính và tình yêu đồng tính. Có những phim gây ấn tượng, được khán giả ủng hộ, nhưng cũng có không ít phim b.ị ch.ê là phả.n cả.m, nhố nhăng.
Không phải là đề tài, trên thực tế, thành công hay thất bại của bộ phim phụ thuộc vào tư duy nghệ thuật và trách nhiệm của người làm phim ngay ở thời điểm ban đầu.
Như nhân vật chị Hội của đạo diễn Charlie Nguyễn. Trong Để Mai tính, Hội bóng từ đầu đến chân, nhưng cái cách đạo diễn kể chuyện về chị lại là yếu tố quan trọng tạo nên sự thành công cho bộ phim.
Đơn giản bởi đạo diễn với tư duy nghiêm túc nên xây dựng hình tượng Hội có đầy đủ má.u thịt và cảm xúc, vì thế nên gần gũi, thú vị và được cảm thông. Trong khi đó, Để Hội tính (tức Để Mai tính 2) thực chất chỉ là hành động rang cơm nguội của đạo diễn Charlie Nguyễn.
Ăn theo thành công cũ một cách dễ dãi nên bộ phim chỉ là một màn tấu hài vô nghĩa. Nhân vật Hội từng được yêu mến bỗng trở thành một trò hề lố lăng, kệch cỡm, thậm chí còn bị cộng đồng LGBT ở Việt Nam lên án là xúc phạm người đồng tính.
Tương tự là phản ứng trái chiều của giới truyền thông và khán giả đối với hai bộ phim của đạo diễn Vũ Ngọc Đãng là Hotboy nổi loạn và câu chuyện về thằng cười, cô gái điếm và con vịt và Con ma nhà họ Vương.
Video đang HOT
Hotboy nổi loạn lồng ghép tình yêu đồng tính vào bối cảnh cuộc sống xã hội hiện thực, kể câu chuyện cuộc đời của những người bị gạt ra bên lề nên đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc đối với khán giả.
Ngược lại, Con ma nhà họ Vương sử dụng yếu tố đồng tính để chơi nổi, gâ.y số.c nhằm lôi kéo khán giả đến rạp. Vì vậy trong phim có vô số cảnh trai đẹp cường tráng khoe da thịt hoàn toàn không có tác dụng gì đối với nội dung phim.
“Cởi trần, kho.e thâ.n triệt để nhưng vẫn ngấy” – có ý kiến phê bình như vậy cũng không phải là quá lời.
Một cảnh đáng yêu trong phim Yêu
Từ đó có thể thấy sự lựa chọn của êkip làm phim quyết định chất lượng của tác phẩm, kể cả khi chạm vào đề tài bị xem là nhạy cảm như đồng tính.
Nghiêm túc sẽ có phim hay, dễ dãi sẽ dẫn tới sự phả.n cả.m. Với phim Yêu, nhóm làm phim hoàn toàn có đủ điều kiện để chạy theo con đường thứ hai hòng kiế.m tiề.n.
Đã từ lâu báo lá cải và cư dân mạng xôn xao về quan hệ bí ẩn của Chi Pu và Gil Lê, hai cô gái nổi tiếng của giới showbiz Việt. Các nhà làm phim Yêu hoàn toàn có thể lợi dụng sự xôn xao đó để mở chiến dịch PR kích động sự tò mò của khán giả và đưa vào phim những cảnh yêu đương đồng tính mùi mẫn, khoe da hở thịt.
Nhưng Yêu không đi theo con đường tối đó. Tư duy tử tế được thể hiện rõ trong từng thước phim. Không vội vàng đẩy hai nhân vật Nhi và Tú vào cuộc tình kích động sự tò mò, đạo diễn Việt Max đòi hỏi sự kiên nhẫn của khán giả khi từ tốn kể câu chuyện hai người bạn thân thiết từ thuở nhỏ, vì hoàn cảnh bất ngờ nên phải cách xa nhau.
Mối quan hệ của Nhi và Tú được lý giải một cách thấu đáo, cụ thể và chân thực. Vì thế khoảnh khắc Tú và Nhi nắm tay nhau, hôn nhau dưới mưa trong ngõ vắng đến một cách nhẹ nhàng và tự nhiên.
Đồng tính hay không, tình yêu của họ cũng giống như bất kỳ cảm xúc lứa đôi của bất kỳ cặp đôi yêu nhau nào trên đời. Không chỉ xoay quanh chuyện tình đồng tính, Yêu còn là câu chuyện về tình cảm gia đình, bạn bè gợi xúc động.
Chính vì sự tử tế trong tư duy của người làm phim nên Yêu trở thành một tác phẩm sạch, đẹp. Một vài hạt sạn là không đủ để phủ nhận những thành công thật sự của Yêu.
Sau hàng loạt bộ phim b.ị ch.ê bai là tấu hài vô nghĩa, phả.n cả.m, dung tục, mì ăn liền, điện ảnh Việt đang cần nhiều hơn những bộ phim tử tế như Yêu, hay trước đó là Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh…
Theo Hiếu Trung/Báo Tuổ.i Trẻ
Liên hoan phim quốc gia lần thứ 19: Đổi mới hay an toàn?
So với Liên hoan phim (LHP) VN 18 thì LHP 19 khởi sắc hơn cả về lượng và chất.
Vàng cho Nước..., Bạc cho Đậ.p cánh...
20 phim khá đa dạng đề tài. Phim nhà nước đi vào các đề tài lãnh tụ, hậu chiến, dã sử. Phim tư nhân chọn đề tài trong giới ca nhạc, showbiz, giới trẻ trong cuộc sống đương đại, xã hội đen - giang hồ, người tốt - việc tốt và cả đề tài thuộc diện hot không chỉ ở VN: Lưỡng tính. Có phim dạng con lai như Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - nhà nước đặt hàng, tư nhân thực hiện. Một số phim đã xuất hiện và thắng nhiều giải quốc tế tại Italy, Pháp, Slovakia như Đậ.p cánh giữa không trung của Nguyễn Hoàng Điệp hay trình chiếu khai mạc chương trình Toàn cảnh tại LHP Berlin như Nước 2030 của Nguyễn Võ Nghiêm Minh. Có phim thắng giải Cánh diều của Hội Điện ảnh VN như Những đứa con của làng, Lạc giới... và cả phim từng gây bão trong dư luận khi không bán được vé vì nhiều lý do chủ quan và khách quan như Sống cùng lịch sử.
Sự cạnh tranh còn đến từ những đạo diễn thuộc diện sắp già như Vương Đức, Thanh Vân, Phi Tiến Sơn... đấu với những đạo diễn đang độ chín ở tài năng như Victor Vũ, trẻ hơn chút nữa như Đặng Thái Huyền, Nguyễn Hoàng Điệp và cả trẻ măng như Đinh Tuấn Vũ.
Nước 2030 của Nguyễn Võ Nghiêm Minh (ảnh) dựa theo truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư Nước như nước mắt làm từ năm 2011 là phim hay, vừa pha trộn hình sự, hiện thực, lãng mạn và cả viễn tưởng. Phim vừa mang tính cảnh báo về môi trường, vừa là hiện thực nghiệt ngã về lòng tham con người - tạo nên sự biến đổi gene ở các loài thực vật để hủy hoại chính cuộc sống con người, lại là câu chuyện tình yêu nhuốm màu bi kịch. Hình ảnh kết phim đẹp và lãng mạn nhưng đầy u ẩn neo lại trong tim người xem, sự sống và hủy diệt, tình yêu và hận thù, sinh sôi và tận diệt... tất cả như hòa vào nhau trong một ý tưởng sâu có tính triết học.
Dù Nước 2030 đôi chỗ có đoạn nên chăng xử lý thô ráp hơn, hoang dại hơn, thay vì sự mượt mà, nhưng trên mặt bằng phim dự thi, nó hoàn toàn đủ mạnh để đoạt giải vàng.
Nhưng thực tế đã chứng minh, không phải phim hay nhất là phim thắng Bông sen vàng. Một phim lên ngôi vương phải hội tụ nhiều yếu tố, mà việc chấm giải giống như chơi cờ vậy.
Như bộ phim Mùa len trâu của Nguyễn Võ Nghiêm Minh tại LHP VN 15 tổ chức tại Nam Định năm 2007 từng được coi là ứng viên số 1 mà rồi thất bại nhìn phim Hà Nội, Hà Nội lên ngôi.
Vàng cho Nước 2030 và bạc cho Đậ.p cánh giữa không trung và thêm một số phim khác sẽ là một lựa chọn táo bạo và mang tính đổi mới triệt để. Nhưng đây chỉ là ảo tưởng!
Giải pháp an toàn
Nhìn vào thành phần Ban giám khảo (BGK) phim truyện điện ảnh, dễ thấy xu hướng thận trọng và an toàn có lẽ là chủ đạo. Hơn thế, việc chấm giải phải nhìn trước ngó sau, cho hãng này giải này thì phải nhường hãng kia giải khác để không có ai đi lạc đường. Rồi làm sao thể hiện sự bình đẳng không phân biệt phim nhà nước - phim tư nhân, nhưng cũng phải chứng minh đồng tiề.n do Nhà nước bỏ ra là hiệu quả, dòng phim chính luận, truyền thống là quan trọng, không thể thiếu trong nền điện ảnh VN. Cái mới mà kén khán giả chưa hẳn đã được đán.h giá cao bằng cái cũ, cái an toàn, cái cẩn thận, chỉn chu.
Và hiệu ứng xã hội cũng được nhắc đến, nhất là những giọt nước mắt của khán giả dễ rơi không hẳn vì quá xúc động, mà vì cảnh huống của phim gợi lại một hoàn cảnh mà họ đã từng trải qua trong cuộc đời.
Nếu nhìn như thế, trong số những phim tranh Vàng, Nhà tiên tri- phim về Bác Hồ của đạo diễn - NSƯT Vương Đức - sẽ nổi lên như ứng cử viên hàng đầu, dù phim này không phải là tác phẩm thật xuất sắc. Tiếp sau là những Người trở về của đạo diễn Đặng Thái Huyền, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh của Victor Vũ, Trún.g s.ố của Dustin Nguyễn, rồi Những đứa con của làng - đạo diễn Nguyễn Đức Việt, Đường xuyên rừng - đạo diễn Xuân Cường, rồi Lạc giới, Hương Ga hay Cuộc đời của Yến không phải là không sáng cửa! Phim về Bác thứ hai trong LHP 19 Thầu Chín ở Xiêm của đạo diễn Bùi Tuấn Dũng vì nhiều lý do khó cạnh tranh được với Nhà tiên tri, trong đó có yếu tố: Tính khái quát của Nhà tiên tri cao hơn khi làm về một giai đoạn lịch sử đáng nhớ hơn trong cuộc đời lãnh tụ.
Điện ảnh Quân đội có 13 phim tranh giải LHP 19
Chưa lần nào Điện ảnh Quân đội tham gia hùng hậu như ở LHP lần thứ 19 này, có tới 13 phim được lựa chọn dự tranh giải và có những ứng cử viên nặng ký cho các giải Bông sen vàng, Bông sen bạc...
Về phim tài liệu và phim khoa học - thể loại được coi là thế mạnh, Điện ảnh Quân đội năm nay có tới 10 tác phẩm tham dự như 30/4 - Ngày thống nhất của đạo diễn - NSND Lê Thi, Bồ câu hỏa tuyến của Vũ Anh Nhất, Cung đường tiếp lửa của Phạm Hồng Thắng, Điện Biên Phủ - Sức mạnh lòng dân của Nguyễn Quang Quyết", Khát vọng người của NSƯT Phạm Huyên, Nét văn hóa trong tư tưởng quân sự Hồ Chí Minh của đạo diễn - NSƯT Lưu Quỳ... Thể loại phim truyện, Điện ảnh Quân đội có 3 tác phẩm dự thi, trong đó nổi bật nhất là phim truyện điện ảnh Người trở về - đạo diễn Đặng Thái Huyền. Hai phim truyện còn lại của thể loại phim video, gồm Cánh rừng không yên ả - đạo diễn Trần Trung Dũng nói về sự hy sinh, mất mát của những người lính công binh làm nhiệm vụ rà phá bom mìn và Đất lành - đạo diễn Đặng Thái Huyền, là một câu chuyện đẹp về tình yêu thời hậu chiến giữa những con người từng ở hai chiến tuyến khác nhau.V.V
Theo Việt Văn/Báo Lao Động
'Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh' áp đảo ở Liên hoan phim VN Bộ phim đình đám của đạo diễn Victor Vũ hứa hẹn sẽ lấn át các đối thủ trong khuôn khổ của Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 19. Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 19 được tổ chức tại TP HCM từ 1 - 5/12 tại Nhà hát Hòa Bình. Sự kiện nhằm tôn vinh những tác phẩm điện ảnh mang...