Sắp cưới tôi nhưng em vẫn là bồ của người ta
Tôi thật sự không dám tin vào mắt mình khi nhìn thấy em lên xe hơi cùng với người đàn ông ấy.
Em cởi bỏ bộ quần áo giản dị của mìn và khoác lên người bộ váy lộng lẫy, sang trọng như một bà hoàng. Đồ trang sức ấy là ở đâu ra, em được người ta mua tặng hay là do em bán đổi thân xác để có được?
Ngày đó, tôi và em yêu nhau do một người bạn mai mối. Người ta bảo, em là cô gái ngoan vì bao năm nay em chẳng yêu ai, tập trung học hành. Em học cao, có trình độ, cũng là người có thu nhập ổn định và công việc tốt. Ngoại hình khá ưa nhìn và cao ráo, vậy mà em lại chưa có người yêu. Tôi thấy hơi ngạc nhiên khi họ nói em chưa yêu ai. Tôi còn tưởng hay tính cách em có gì bất thường.
Một lần thử tiếp xúc với em, tôi cảm nhận được sự vui vẻ trong con người ấy. Cách nói chuyện rất hí hửng và hài hước, tôi dần thấy quý mến em hơn. Chúng tôi đã trở thành đôi bạn thân trước khi yêu nhau. Thời gian quen biết và yêu nhau cũng không quá lâu, chỉ hơn 1 năm sau đó. Vì tôi cảm nhận được tính tình của hai đứa rất hợp nhau nên đã ngỏ lời yêu em.
Thật ra, em không còn trẻ, yêu em, tôi xác định sẽ tính chuyện kết hôn ngay sau đó. Ngày đưa em về ra mắt, tôi hào hứng lắm, nghĩ rằng nhất định một người khéo léo, đảm đang lại xinh đẹp như em sẽ được mọi người yêu quý. Thế nhưng, bố mẹ tôi lại có vẻ không ưng em lắm. Họ nói, một người xinh đẹp như em lại chưa yêu ai khi đã nhiều tuổ.i như vậy thật sự phải xem lại. Lúc đó tôi chỉ nghĩ bố mẹ quá đa nghi, làm gì có chuyện hoài nghi nào ở đây.
Một lần thử tiếp xúc với em, tôi cảm nhận được sự vui vẻ trong con người ấy. Cách nói chuyện rất hí hửng và hài hước, tôi dần thấy quý mến em hơn. (ảnh minh họa)
Tôi đã thuyết phục bố mẹ rất nhiều để bố mẹ đồng ý. Thật ra, họ không quá gay gắt, chỉ là có chút không đồng tình mà thôi. Nhưng khi tôi nói nhiều thì cuối cùng, bố mẹ cũng phải nhận lời.
Video đang HOT
Chúng tôi định 3 tháng sau sẽ cưới nhau. Tối nào tôi cũng tới chơi với em, đưa em đi ăn, đi dạo. Thi thoảng em có cuộc điện thoại mà không nghe, tôi hay gặng hỏi. Lúc đó em chỉ giải thích là, khách hàng gọi, không muốn liên quan gì công việc vào lúc nghỉ, với lại họ gọi hay nói lâu nên mệt. Em không nghe là lẽ đương nhiên và tôi cũng không nghi ngờ gì chuyện đó.
Tối tối, tôi lại đưa em về nhà, chúng tôi chào tạm biệt nhau và chúc nhau ngủ ngon. Có lần đi chơi xa, tôi nói với em qua đêm ở bên ngoài vì dù sao chúng tôi cũng sắp cưới, em nhất định không đồng ý. Em nói đợi đến khi nào cưới thì mới tính chuyện đó, em muốn giữ gìn tới đêm tân hôn. Nghe em nói vậy tôi càng mừng. Tôi càng tin tưởng một niềm tin sắt đá rằng, em chưa từng qua lại với một người đàn ông nào trước tôi.
Rồi hôm đó, thật tình cờ khi tôi đã chào tạm biệt em về lại quay lại vì quên điện thoại. Tôi đã để điện thoại cho em cầm, ở trong túi áo khoác của em nên vội vàng quay xe đến lấy. Lúc đứng trước cổng nhà em, tôi chế.t lặng, thấy em diện bộ váy lộng lẫy thay vì bộ quần áo giản dị đi chơi với tôi. Em son phấn lòe loẹt, tóc tai chải chuốt này kia, không gọn gàng như lúc đi cùng tôi. Dáng vẻ ấy nhìn rất là sexy, gợi cảm, lả lướt bên người đàn ông trong xe hơi.
Thì ra, em là bồ của người ta. Em là bồ nhí của một gã giàu có nào đó, có xe hơi, có tiề.n bạc, cho em đủ thứ. (ảnh minh họa)
Ông ta mở cửa, đón em vào, họ ôm ấp nhau cười hớn hở. Tôi choáng luôn, lúc đó không có điện thoại gọi cho em. Tôi vội chạy bám theo xe, chứng kiến toàn bộ cử chỉ thân mật của em và người đàn ông đó, là em chứ không phải ai khác. Tôi đã chụp ảnh biển số xe lại và hôm sau…
… Sự việc làm tôi điên đầu cả đêm ấy không thể chợp mắt. Tôi đến lấy điện thoại ở chỗ em, không nói một lời. Em cứ hỏi tôi tại sao, có chuyện gì thì nói với em, sao lại giận hờn vô cớ. Tôi vội đáp tập ảnh lại phía em, mặt cau có. Em nhận ra người trong hình và biển số xe… Em không nói lời nào, chân tay run lẩy bẩy… Sắp tới ngày cưới rồi, vậy mà tôi lại gặp cảnh tượng trớ trêu này.
Thì ra, em là bồ của người ta. Em là bồ nhí của một gã giàu có nào đó, có xe hơi, có tiề.n bạc, cho em đủ thứ. Thì ra, tôi yêu em là tình yêu mù quáng. Thảo nào, người con gái xinh đẹp, dịu dàng như em, cũng đã nhiều tuổ.i rồi mà chưa có người yêu bao giờ. Thì ra, em từ chối những lần đi đêm với tôi là vì người đàn ông kia chứ không phải em cố gắng giữ gìn cho tôi, vậy mà tôi tin tưởng em. Đúng là oan gia…
Tôi không nói câu gì, tôi bảo em &’từ nay về sau, sẽ không có một đám cưới nào hết, em đi đường em, tôi đi đường tôi’. Em khóc như mưa, va.n xi.n tôi nhưng không được nữa rồi. Đã quá muốn cho người đàn bà vô liêm sỉ, có hạnh phúc mà không biết nắm giữ. Đã quá muộn cho một cuộc tình và thật cay đắng cho tôi, tôi đã yêu và quyết tâm cưới một người mà bố mẹ tôi không thích. Tôi đã nhìn nhầm em, thật là bi kịch cuộc đời…
Theo Khampha
Sợ ế chồng vì trót 'bán thân nuôi miệng'
Tôi vốn là một cô bồ của mấy anh chàng đại gia, giàu có. Các mối quan hệ của tôi đều là những gã đàn ông có vợ, vì tôi làm cái nghề kinh doanh ô tô, chuyên tiếp xúc với các anh chàng giàu có.
Người giàu cỡ nào tôi cũng gặp vì những người giàu mới đi mua ô tô. Tôi xinh xắn, anh nói dễ chịu, nhìn cao ráo, dáng đẹp, nói chung, tôi có đủ tiêu chuẩn để mơ ước có một anh chồng giàu, đại gia. Làm cái nghề này, ngoại hình của chúng tôi phải khá thì mới bán được nhiều hàng, mới được trọng dụng. Ngoài ngoại hình còn phải ăn nói lọt tai, ngọt ngào như rót mật vào tai khách. Nói về các tiêu chí ấy, tôi có cả.
Vốn là một cô gái không có nhiều ham muốn và tham vọng, nhưng khi bước chân vào nghề, chứng kiến cuộc sống giàu sang của người khác, tôi đã thay đổi suy nghĩ, lối sống. Nhiều người tán tỉnh tôi, toàn là những anh có vợ, sẵn sàng tặng tôi những món quà sang trọng và đắt tiề.n, tôi kìm lòng không muốn nhận, nhưng chỉ được một vài lần, còn sau đó, tôi không thoát khỏi được cám dỗ.
Đi làm để kiế.m tiề.n và mơ ước một cuộc sống giàu sang, có người chủ động cho tiề.n mình, tặng quà mình thì tại sao lại không nhận. Thế là, lâu thành thông lệ, tôi quen với việc nhận quà của các anh chàng giàu có, đẹp trai. Và mỗi lần như vậy, tôi lại khó lòng từ chối được việc bị các anh mời đi cà phê và buông lời tán tỉnh. Sống trong thế giới của những người giàu lâu, tôi hiểu được, có vay thì có trả, có nhận thì có cho đi. Tôi nhận quà của họ thì tôi phải đáp ứng yêu cầu của họ, ít nhất là việc đi cà phê, đi hát hò và thi thoảng để cho họ ôm ấp. Và nghiễm nhiên, tôi trở thành bồ của một trong số những tay giàu có ở đó.
Tôi nhận được khá nhiều từ mấy anh giàu có, nào là xe cộ, nào là quần áo, túi xách và cả những món tiề.n được chuyển vào trong thẻ để bù đắp cho những gì tôi dành cho anh ta. (ảnh minh họa)
Khi đã nhận lời là bồ thì việc đầu tiên là phải chiều theo ý của anh ta, lên giường với anh ta. Và sau mỗi lần lên giường, nói những lời yêu đương ngọt ngào, tôi sẽ nhận được một món quà đắt giá, hoặc là nhận tiề.n mà họ chủ động chuyển vào tài khoản của tôi. Nói gì thì nói, gắn bó lâu với một người, tôi cũng có tình cảm với họ, đó là tình yêu. Nhưng tình yêu ấy không đủ lớn, nó chỉ là tình yêu tạm thời, cả hai cần nhau, tôi cần tiề.n còn anh ta cần tình. Tiề.n thì anh ta cũng không thiếu để có thể chi ra những món quà hậu hĩnh cho các cô bồ. Tôi chấp nhận chuyện này và biết rằng, mình chỉ là người mua vui.
Rồi anh ta cũng chán tôi, những người giàu thường là như vậy, họ thay bồ như thay áo. Tôi đã xác định nghề của mình, không thể cứ nghiêm chỉnh là kiế.m tiề.n vì ai cũng thế. Họ tận dụng tất cả các mối quan hệ, và biết đâu đó, họ sẽ kiếm được một anh chàng độc thân, thật lòng yêu thương họ, muốn cưới họ làm vợ. Tôi cũng luôn tin như vậy nhưng tình yêu chân thành đó chẳng đến với tôi. Tôi chỉ là bồ nhí của đại gia mà thôi... Tôi tạm thời chấp nhận cuộc sống như vậy để có thể có cuộc sống tốt hơn...
Tôi nhận được khá nhiều từ mấy anh giàu có, nào là xe cộ, nào là quần áo, túi xách và cả những món tiề.n được chuyển vào trong thẻ để bù đắp cho những gì tôi dành cho anh ta. Cuộc sống như vậy nhiều khi khiến tôi ngột ngạt nhưng cơ hội tới, tôi cũng đã trót rồi nên bây giờ không muốn dừng lại nữa. Chỉ dừng lại khi nào tôi thực sự muốn lấy chồng.
Nhưng thời gian cứ thế trôi đi, khi cái chuyện ngoạ.i tìn.h có tiề.n đã ăn sâu vào má.u tôi, tôi muốn ngừng lại cũng khó. Tôi chọn con đường chân chính cũng không được, vì những mối quan hệ cũ đã ràng buộc tôi. Người ta cho tôi tiề.n và yêu cầu tôi phải làm theo ý họ, tôi đã nhận lời, giờ họ chưa chán tôi thì tôi khó lòng từ chối. Có anh bồ còn cấm không cho tôi yêu ai, không cho tôi lấy chồng. Cứ như thế, tôi già đi trông thấy, nhìn cũng đã cũ kĩ và xấu xí đi, không còn được son sắc như ngày trước nữa. Tôi mệt mỏi với cuộc sống này, muốn dừng lại nhưng không có cách nào ngoài chuyện tôi phải bỏ việc và phải chuyển đi nơi khác để sống.
Bây giờ đã 30, tôi đã già và muốn dừng lại đi lấy chồng, vậy mà có người vẫn không chấp nhận chuyện này. (ảnh minh họa)
So với bạn bè cùng lứa tuổ.i, tôi đã có nhiều tiề.n của hơn họ, cũng có nhiều đồ xịn hơn nhưng đổi lại, tôi không có tuổ.i xuân vô tư như người ta. Tôi sống trong lo sợ một ngày bị đán.h ghe.n, tôi sống sợ hãi khi bị bồ de dọa, tôi cũng sống trong sự gò bó, không được tự do yêu đương bay lượn. Tôi luôn thể hiện sự sang chảnh với bạn bè nhưng trong lòng tôi đầy rẫy những đau khổ, uất ức. Tôi thật sự muốn thoát ra mà không được. Có những người còn dọa sẽ làm to chuyện nếu như tôi bỏ anh ta đi. Nhận tiề.n rồi thì phải &'đền đáp' lại, đó là cái giá mà tôi chấp nhận làm bồ nhí.
Bây giờ đã 30, tôi đã già và muốn dừng lại đi lấy chồng, vậy mà có người vẫn không chấp nhận chuyện này. Anh ta muốn giữ tôi là của riêng anh ta, tôi phải làm sao đây? Chẳng lẽ tôi phải từ bỏ công việc mà tôi yêu thích, chuyên đi nơi khác sống sao? Tôi không thể chấp nhận được chuyện này nữa, có ai dám lấy tôi không khi họ biết mọi việc của tôi? Tôi sợ một ngày nào đó bại lộ, cái chuyện tôi chuyên là bồ nhí sẽ bị phơi bày và chẳng ai ngó ngàng tới tôi nữa.
Sự trống trải cô đơn đang đè nén trong tôi. Chưa bao giờ tôi khát khao được vùng vẫy, bay nhảy và muốn có một gia đình như vậy... Tôi sai rồi...
Theo VNE
Đại gia, gái điếm và tờ 50 nghìn đồng sờn nát Đứng giữa đường vào lúc đêm hôm khuya khoắt, cầm trên tay 3 tờ tiề.n, cô mím chặt môi để khỏi bật ra tiếng khóc. Đã 11 giờ đêm mà thời tiết vẫn không dịu đi chút nào. Đứng dưới tán cây, cô có cảm giác như đang bị hun nóng. Người không còn chút hơi sức, cô đã định nghỉ một buổi...