Sao đi đâu anh cũng cầm tay em thế?
Tôi sợ mẹ nó mắt kém ngã ra đường rồi lại làm khổ tôi với con, nắm kéo đi cho nhanh khỏi rề rà, mệt lắm!
- Sao anh đi đâu cũng nắm tay em thế? Chỉ làm bọn trẻ con nó cười cho!
Một lần, vì lỡ miệng, tôi đã thốt ra câu ấy lúc chồng cố nắm tay tôi để đi sang đường. Và lần ấy, tôi đã khiến anh giận mất một thời gian khá dài, chỉ vì tôi đã không để anh nắm tay tôi. Chồng tôi bảo:
- Tôi sợ mẹ nó mắt kém ngã ra đường rồi lại làm khổ tôi với con, nắm kéo đi cho nhanh khỏi rề rà, mệt lắm!
Tôi lại bảo:
Video đang HOT
- Em có mắt kém đâu, anh không thấy ai cũng nhìn mình chỉ trỏ à?
Chồng lúc này mới bực mình đáp:
- Vậy thôi nhé, mẹ nó từ nay đừng có mà động vào tôi nữa!
Rõ trẻ con chưa? Ai nghe xong có biết ông này có 2 mặt con rồi không? Người ta góp ý chân thành, chưa gì đã nóng tính như vậy. Tối mà mò vào giường ôm, tôi mới cấu cho!
Tôi đã rất bực mình và lên kể chuyện với mấy chị em trên cơ quan, rằng không hiểu chồng tôi bị làm sao mà đã có tuổ.i rồi vẫn cứ thích nắm tay tôi kéo đi mọi nơi như vậy.
Ở nước mình hình như chuyện này hơi hiếm, vậy nên đi trên đường mà để nhiều người nhìn vào, tôi cứ thấy bị làm sao. Còn chưa kể mấy đứa cháu nhìn vào, cứ về quê có việc là chúng lại trêu tôi suốt.
Dù mọi người biết chồng rất thương tôi, nhưng già rồi, bị trêu nhiều tôi xấu hổ lắm chứ!
Vậy nhưng, các chị em nghe xong lại bảo tôi có phúc mà không biết hưởng. Rằng phải yêu lắm chồng tôi mới giữ được thói quen như vậy, chứ như các chị mong còn chẳng được.
Có chị còn kể, từ lúc lấy chồng xong, cứ đi đâu chị phải bế theo con chạy theo chồng mệt đứt hơi, mỏi cũng không dám thả con xuống vì như thế lại càng đi chậm hơn.
Có chị lại bảo, chồng chị từ lâu đã mất đi khái niệm nắm tay chị rồi. Ngẫm ra thấy cũng phải, vậy là tôi về làm hòa với chồng, bắt anh nằm ngủ cũng phải nắm tay tôi mới được.
Đúng được ba hôm chồng hết chịu nổi, vì tôi cứ đặt lưng xuống ngủ là say, khiến anh đau tay không dám cựa quậy làm tôi tỉnh giấc. Tôi mặc kệ, tôi cứ thích nắm tay.
Các chị em, liệu có ai “được” chồng nắm tay như tôi không? Thật sự không biết gia đình mọi người như thế nào, nhưng tôi vẫn mong rằng các chị em vẫn được người đàn ông là chồng mình thương yêu mình như thuở ban đầu son sắt.
Dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, chỉ cần có chồng ở bên, nắm chặ.t ta.y, thì mọi chuyện sẽ ổn thôi. Các chị em nhỉ?…
Theo VNE
Tôi sợ mất anh khi cả hai chưa nói với nhau lời yêu thương nào
Tôi mạo muội hỏi anh có quan tâm tôi không, anh bảo có nhưng biết điểm dừng vì qua năm sau anh đi nước ngoài.
Tôi và chồng chuẩn bị ra toà để chấm dứt chuỗi ngày mệt mỏi. Chồng tôi là người tốt, không ăn nhậu, không đàn đúm như bao người đàn ông khác, anh biết nấu ăn và có công việc ổn. Chúng tôi có với nhau một con trai 2 tuổ.i. Có điều tính anh khá cộc cằn, nóng tính, gia trưởng. Trước khi cưới, anh không như vậy nhưng khi cưới và nhất là khi đã có con, anh lại bộc lộ khá rõ rệt, điều này khiến tôi vô cùng mệt mỏi. Nhiều lần anh lớn tiếng đuổi tôi đi. Tôi cảm thấy tổn thương rất nhiều và chuyện gì đến đã đến. Tôi quyết định chia tay cho dù anh có khóc lóc va.n xi.n
Sau đó một thời gian, tôi quen người bạn mới, anh ấy lớn hơn tôi 5 tuổ.i, chững chạc. Anh từng l.y hô.n và có một cô con gái. Anh hiền lắm, hiền từ dáng dấp đến cách nói chuyện. Tôi cảm thấy mến anh và nhiều lần bắt chuyện cùng anh. Tính tôi khá bướng bỉnh và ngang nhưng những gì anh khuyên tôi đều nghe. Tôi mạo muội hỏi anh có quan tâm tôi không, anh bảo có nhưng biết điểm dừng vì qua năm sau anh đi nước ngoài rồi. Tôi thấy buồn vô cùng khi nghe anh nói như thế, có phải tôi đã yêu anh thật không? Tôi sợ mất anh trong khi chúng tôi chưa có lời yêu thương nào. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Phải chăng mình sinh ra là để làm khổ chồng? Sao anh vẫn yêu thương và chiều chuộng mình thế này? Anh càng chiều chuộng mình càng áp lực. Mình áp lực vì không sinh được cho anh một đứa con, lại còn làm anh vất vả như thế này... Vợ chồng mình cưới xong thì ở riêng luôn. Mình không vướng bận mẹ chồng, em chồng, mà sống thoải mái trong căn...