Sáng ngủ dậy, tôi thấy hàng chục tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của chồng cũ
Tôi không biết trả lời ra sao nên không đáp lại. Chẳng thể ngờ lại có ngày tôi đau đầu vì chuyện gia đình của chồng cũ thế này.
Cô vợ mới của anh là người hiền lành, chịu khó (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng cũ quen nhau qua một trò chơi điện tử trực tuyến. Gần chục năm về trước, trò chơi ấy “làm mưa làm gió” trên mạng. Quen nhau qua mạng ảo nhưng chúng tôi hợp nhau đến bất ngờ. Sau khi gặp nhau ngoài đời, tôi và anh ta đã trải qua quãng thời gian yêu nhau dài cả thời sinh viên.
Vậy mà, sau khi về chung sống, chúng tôi lại bộc lộ nhiều điểm xung khắc. Cái nhìn khác biệt về cuộc sống, quan điểm không giống nhau về các mối quan hệ khiến chúng tôi nảy sinh mâu thuẫn không thể hòa giải. Tôi và anh đã li dị. Tôi nuôi con gái út, chồng cũ nuôi con trai lớn.
Tôi ở vậy nuôi con, không có ý định đi thêm bước nữa. Thời gian sau, chồng tôi cưới vợ mới. Qua vài người bạn của chồng, tôi biết cô vợ mới của anh là người hiền lành, chịu khó. Sau khi họ cưới, tôi hạn chế đến nhà chồng cũ thăm con trai.
Video đang HOT
Nếu như mối quan hệ vợ cũ – vợ mới của người đàn ông thường không mấy tốt đẹp thì cô ấy lại quý tôi đến lạ. Những lần tôi đến thăm con, cô ấy vồn vã đón tiếp như bạn bè. Tôi hỏi con trai về người mẹ mới. Con trả lời là mẹ hai đối xử với con rất tốt, mua nhiều quần áo mới cho con. Vì thế, tôi có thiện cảm nhất định với cô ấy.
Tuần trước, tôi qua chung cư gần nhà chồng cũ để đưa đồ cho người quen. Tình cờ, tôi gặp chồng cũ đi với một người phụ nữ trung niên. Họ không nhìn thấy tôi nên vô tư có những cử chỉ tình tứ trong góc khuất hành lang. Đến khi tôi cố ý đứng giữa lối đi, chồng cũ vội vàng đẩy người phụ nữ ấy ra xa và cất tiếng chào tôi. Như phản xạ, tôi chỉ chào lại rồi vội đi ra.
Tối đến, điện thoại của tôi nhận được gần chục tin nhắn từ chồng cũ. Nội dung chính của những tin nhắn ấy là giải thích mối quan hệ giữa anh và người phụ nữ kia chỉ là đồng nghiệp.
Tôi tự day dứt vì cách đối xử của cô ấy. (Ảnh minh họa)
Tôi không biết trả lời ra sao nên không đáp lại. Buổi tối, tôi để điện thoại im lặng rồi đi ngủ sớm. Sáng dậy, điện thoại tôi hiển thị nhiều cuộc gọi nhỡ từ chồng cũ. Anh khẩn khoản xin tôi không được nói cho cô vợ mới biết chuyện này. Cô ấy mới có thai, nếu biết chuyện này sẽ rất ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần. Kèm theo đó là những lời hứa sẽ chấm dứt mối quan hệ bất chính này ngay lập tức.
Chẳng thể ngờ lại có ngày tôi đau đầu vì chuyện gia đình của chồng cũ thế này. Tôi tự day dứt vì cách đối xử của cô ấy với con trai tôi rất tận tình, mà đáng lẽ ra, tôi còn phải cảm ơn cô ấy. Nay người chung sống cùng cô ấy phản bội, mà tôi lại không dám nói ra.
Lần đến chơi gần đây, tôi thấy cô ấy vui vẻ khoe chuyện mới có thai. Chồng cũ của tôi còn chăm sóc rất chu đáo. Nhìn cách cô ấy nói chuyện vô tư với tôi, tôi càng không thể nhẫn tâm nói ra sự thật này. Chẳng lẽ tôi phải mãi giấu giếm để che đậy tội lỗi của chồng cũ hay sao?
Theo Afamily
Bị chồng coi thường quá lâu, tôi trầm uất và quyết ly hôn
Chồng cũ tôi không xấu, chỉ là chúng tôi lấy nhầm người và đã sai trong cách đối xử với nhau. Tình cảm đã hết nên buông bỏ.
ảnh minh họa
Tôi thỉnh thoảng đọc mục Tâm sự nhưng thường chú ý phần bình luận để có cái nhìn đa chiều chứ không mấy khi bình luận. Sau khi đọc bài của bạn, tôi thực sự đồng cảm và muốn chia sẻ cái nhìn của người phụ nữ. Nói như vậy bởi vì chuyện của tôi rất giống với bạn, nhưng tôi là người vợ. Chồng cũ của tôi có nét tương đồng với bạn, cũng là người chăm chỉ, có trách nhiệm với gia đình bên nội, con cái và có giúp vợ việc nhà. Nhìn ngoài thì thấy ổn, vì xã hội ta thường cho rằng "đàn ông không cờ bạc, không rượu chè, không gái gú" là đạt tiêu chuẩn, nhưng không ai cho rằng "phụ nữ không hoang phí, không hút thuốc, không theo trai" là đủ. Vì thế có lẽ anh và chồng tôi đều ngỡ mình quá tốt rồi nên đòi hỏi quá nhiều ở người phụ nữ mình đã cưới chăng? Tôi không dám bình luận về hoàn cảnh của anh mà chỉ chia sẻ về cuộc sống cũ của mình.
Chồng cũ của tôi rất nặng nề chuyện ăn uống, đối nội và chăm con. Anh giúp tôi: đi chợ buổi sáng với lý do mua thức ăn tươi, phơi đồ và thỉnh thoảng quét dọn. Đổi lại anh soi xét tôi từng ly từng tí, ngày nghỉ tôi dậy muộn (8-9h) anh cũng mắng tôi đi chợ muộn. Anh mua gì tôi nấu nấy mỗi ngày, còn tôi mua cái gì anh cũng hỏi giá, soi xem hàng có tươi ngon không. T.iền anh giữ hết, tôi đối nội tốt, cả nhà chồng không ai phàn nàn, còn anh thường xuyên mắng tôi trước mặt bố mẹ tôi hay ngoài đường vì chuyện rất nhỏ. Có khi bố mẹ đẻ mắng tôi, anh còn mắng to hơn vì cho rằng anh mới có quyền mắng vợ. Anh nóng tính và tự ái cao, mỗi lần ai nói gì đơn giản lắm anh cũng giận rồi trút lên đầu tôi.
Công việc tôi căng thẳng nhưng vẫn cố gắng học tập thăng tiến thêm, việc nhà cũng làm hết, cố làm tốt để anh không phật ý, chăm con và dạy con chu đáo. Nhưng anh gặp ai cũng nói tôi chưa đủ khéo, rằng không có anh thì con sẽ bị sụt cân. Anh chê cái gì tôi cũng nghe và cố sửa, sửa rồi anh lại chê tôi cái khác, so sánh tôi với vợ bạn hay ai đó. Anh cứ thế làm tôi tổn thương hàng ngày, mỗi ngày một nặng nề. Còn tôi không dám chê anh một câu vì biết tính anh tự ái, anh nóng lên thì tôi cũng rất sợ. Tôi dần trở thành người lầm lì ít nói, cam chịu, suốt ngày nơm nớp sợ anh cáu. Tôi cũng ngừng chia sẻ vui buồn với anh vì nói vài lần anh coi tôi như trẻ con, không thèm chấp.
Bị coi thường quá lâu, tôi trầm uất vô cùng, bế tắc và đau khổ nhưng không ai hiểu. Chồng tôi vẫn cho rằng mình tốt mà không hề biết anh đã b.ạo h.ành tinh thần tôi mỗi ngày. Tôi có đàm phán nhưng anh vẫn coi thường và cho rằng tôi chỉ giận vớ vẩn và luôn nghĩ mình đúng. Cuối cùng, tôi không đàm phán nữa mà âm thầm chuẩn bị giải thoát cho mình. Khi chuyện được phơi bày, cả gia đình thở phào vì tôi thoát nạn. Hóa ra bao năm qua, bố mẹ đẻ tôi bị anh xúc phạm mà phải nín nhịn vì lo anh b.ạo h.ành tôi. Tôi thật bất hiếu với cha mẹ vì để họ chịu nhục cùng mình nhiều năm. Còn anh khi đó tỏ ra ngạc nhiên kinh khủng, giống hệt như tác giả bài viết trước, cũng tìm gặp hết gia đình tôi và bạn thân tôi nhờ giúp đỡ. Điều đó hoàn toàn vô nghĩa, bởi gia đình tôi và bạn bè đương nhiên ủng hộ tôi giải thoát. Giờ tôi ổn rồi, vất vả nhưng tự do và bình yên, không bị ai săm soi, không bị ai mắng mỏ, trút giận chê trách nữa.
Những người như chồng cũ tôi lúc nào cũng nghĩ mình tốt, yêu vợ, muốn giữ gia đình, thực tế họ cũng không còn yêu vợ nữa thì mới chê bai vợ đủ điều và coi thường như thế. Chẳng qua vì tự ái nên cố níu kéo mà thôi, cũng chẳng phải vì con bởi giờ mọi người đều hiểu, mẹ hạnh phúc thì con mới hạnh phúc, chứ mẹ lầm lì, trầm uất, nhu nhược thì con đâu vui gì. Cả anh hay chồng cũ tôi đều không xấu, vợ anh và tôi cũng không xấu, chúng ta chỉ lấy nhầm người và đã sai trong cách đối xử với nhau. Tình cảm đã hết thì nên buông tay để cả hai còn làm lại. Với câu chuyện của anh, vợ anh đã quyết và chuyển cả công tác, tức là chị ấy đã chuẩn bị tất cả rồi, quyết tâm rồi, không chỉ muốn ly dị mà còn muốn chạy thật xa khỏi anh rồi. Hãy để chị ấy có cơ hội được sống bình yên. Đừng mất công níu kéo hay nghĩ xem ai đúng ai sai, phải sửa thế nào, hay chị ấy có bồ hay không.
Bọn trẻ có thiệt thòi nhưng không có nghĩa tương lai chúng bị hủy hoại. Tôi thấy người bố gia trưởng và người mẹ nhu nhược sẽ tạo ra một thế hệ mới những bạn trẻ, nam thì không biết tôn trọng phụ nữ, không biết mình biết ta, còn nữ thì cam chịu, như thế bi kịch sẽ tiếp tục. Tôi đ.ánh giá rất cao việc anh cho hai con ở với mẹ, tôi tin chị ấy sẽ dạy cho hai bé trở thành những người đàn ông mạnh mẽ, trưởng thành và (đôi khi) còn thành đạt hơn trẻ bình thường bởi chúng biết đau khổ thì biết trân trọng hạnh phúc. Phần anh, cứ chuẩn bị tốt cả tài chính để phụ vợ nuôi con, giữ sức khỏe, tinh thần, phấn đấu sự nghiệp của chính mình để các cháu có thêm chỗ dựa khi cần. Anh hay chồng cũ tôi cũng cần có cơ hội làm lại cuộc đời. Trong mắt các anh thì vợ mình có hay ho gì đâu, không còn yêu người ta thì anh tìm người khác có phải hơn không, việc gì phải cố thay đổi bản thân quá nhiều khi điều đó là không thể.
Theo VNE
Sau ngày ly hôn 3 năm, lần gặp lại tôi đẫm nước mắt khi thấy chồng cũ Lần đầu tiên sau khi ly hôn chồng cũ, 3 năm mới gặp lại tôi đã khóc như mưa khi thấy anh ấy. ảnh minh họa Tôi kết hôn được 2 năm thì chia tay, không phải vì chồng lăng nhăng ngoại tình hay anh vũ phu cũng chẳng bởi gia cảnh nghèo khó, nhớ tới lý do dẫn tới ly hôn đó...