Sai lầm khi lấy vợ là gái làng chơi
Tôi đã mù quáng để bây giờ tôi phải khổ vì trót lấy một người vợ từng là gái làng chơi.
Khi yêu, người ta chỉ nhìn thấy màu hồng và đó là lời lí giải cho việc tôi vội vã kết hôn sau với một côgái làng chơi. Lúc đó, tôi thấy mình cao thượng, thấy mình là người đàn ông có tấm lòng bao dung, cưu mang cứu vớt cuộc đời một con người. Nhưng giờ đây, khi những khác biệt quá lớn về nhận thức ngày một lộ ra, tôi mới hiểu rằng, mình đã phạm phải một sai lầm.
Cô gái được sắp xếp tiếp đãi tôi là một người có làn da trắng hồng, đôi mắt đẹp và một thân hình lý tưởng. Quả thực, dù không phải là kẻ há.o sắ.c nhưng trước vẻ đẹp của nàng, tôi không thể nào không thấy tim mình rung động. Nhưng tôi không có cái cảm giác của một kẻ bỏ tiề.n mua vui trên thân xá.c ngườ.i khác, thậm chí chạm vào người nàng tôi cũng không dám vì nghĩ điều đó như một sự xúc phạm, mặc dù công việc của nàng là để tôi làm việc đó. Nhưng chẳng hiểu sao, tôi không nghĩ nàng là một gái làng chơi mà như thể một nữ thần trong trắng mà tôi không muốn làm bất cứ điều gì để ảnh hưởng tới sự trong trắng của nàng.Cách đây hơn 4 năm, khi tôi còn là chàng thanh niên vừa chân ướt chân ráo ra trường, xin được vào một doanh nghiệp nước ngoài, tôi đã gặp cô ấy. Công ty có vài anh bạn trạc tuổ.i tôi, bởi thế mà cũng thường tụ tập, chơi bời. Trong một lần vào quán bia ôm, mấy anh bạn gọi vài em chân dài ra phục vụ. Thú thực, tôi không thích cái trò đấy lắm nhưng vì cả nể, tôi cũng ngồi tới cùng cuộc vui.
Quen lối sống hưởng thụ như ngày còn là gái làng chơi, vợ bất mãn với cuộc sống vợ chồng bình thường (Ảnh minh họa)
Chúng tôi bắt đầu nói chuyện hỏi thăm và xin số điện thoại của tôi. Sau lần đó, về nhà tôi cứ bị ám ảnh bởi người con gái ấy và thế là tôi chủ động điện thoại cho nàng. Chúng tôi tiếp tục gặp nhau, không gian là nhà nghỉ nhưng tôi không làm gì nàng. Qua câu chuyện mà chúng tôi nói, tôi hiểu được rằng nàng có một hoàn cảnh khó khăn mới lâm vào còn đường lầm lạc này. Dần dần, từ tơ tưởng tôi sinh ra yêu nàng lúc nào không hay. Câu chuyện tình của tôi giống hệt như những tiểu thuyết lãng mạn mà tôi từng được đọc.
Vậy là bất chấp sự cản ngăn của gia đình, sự cự tuyệt của bố mẹ, tôi quyết tâm lấy bằng được cô ấy làm vợ. Cũng giống như nhiều thanh niên khác, tôi luôn dùng câu: “lấy đĩ về làm vợ chứ không lấy vợ về làm đĩ là được” để bao biện cho hành động của mình. Cuối cùng tôi cũng được thỏa nguyện, cũng cưới được cô ấy – người từng là gái làng chơi về làm vợ. Nhưng sự đời không đơn giản như những gì tôi nghĩ.
Về sống cùng một nhà, tôi chiều chuộng cô ấy hết mực. Người thân của tôi nhìn thấy cảnh tượng đó còn xó.t x.a thay cho tôi vì tôi giống như một nô bộc trung thành hầu hạ một bà chủ cao sang. Cô ấy không biết làm bất cứ chuyện gì, từ việc bếp núc đến các công việc khác trong gia đình. Việc xã hội thì cô ấy không có kiến thức, cũng chẳng có trình độ để làm. Tôi vay chạy khắp nơi để có vốn, mở cho cô ấy một cửa hàng điện tử nho nhỏ kiếm sống và có công việc làm cho khuây khỏa. Hơn nữa, tôi cũng muốn cô ấy ở nhà, học hỏi công việc gia đình, chu toàn mọi chuyện để tôi yên tâm đi làm.
Video đang HOT
Nhưng có lẽ một cuộc sống với đồng tiề.n kiếm được dễ dàng từ thân xác khiến cô ấy quen thói hưởng thụ, giờ đây phải vất vả kiếm từng đồng một khiến cô ấy khó chịu và bực dọc. Cô ấy bất mãn khi không được thoải mái tiêu xài đồng tiề.n mà phải ki cóp từng đồng từng hào một cho gia đình. Cô ấy cũng thấy bất mãn khi tôi không phải là gã đại gia giàu có, có thể sau một đêm vung ra cả xấp tiề.n để bo cho cô ấy. Cuộc sống của chúng tôi không hề túng bấn, nghèo nàn nhưng với cô ấy chắc chắn nó kém xa cái thời cô ấy buôn phấn bán hoa cho đời và nhận về những đồng tiề.n dễ dàng nhưng cay nhục.
Tôi không muốn l.y hô.n vì thương đứa con nhỏ và trong lòng vẫn còn yêu thương vợ (Ảnh minh họa)
Tôi yêu thương cô ấy thật lòng, tôi nhắm mắt, bịt tai bỏ qua mọi lời đám tiếu dị nghị về quá khứ của cô ấy. Điều tôi coi trọng là vợ chồng tôi sẽ sống hạnh phúc như thế nào sau này. Chính vì vậy, tôi luôn cố gắng động viên vợ, rồi đây cuộc sống của hai vợ chồng sẽ khấm khá hơn. Cô ấy nín nhịn chờ đợi, cho tới khi sinh xong đứa con đầu lòng thì bi kịch của gia đình tôi bị đẩy lên đến đỉnh điểm.
Cô ấy chán chường và bắt đầu có những thái độ không thể nào chấp nhận được của một người vợ. Thậm chí nhiều lúc tôi còn thấy cô ấy cứ thậm thụt nghe điện thoại một cách đầy bí ẩn. Con cái cô ấy không màng, cửa nhà không để ý, điều cô ấy coi trọng là được ăn ngon mặc đẹp, được diện những bộ đồ sang trọng, đắt tiề.n và gợi cảm. Càng ngày, cô ấy càng là tâm điểm của những lời gièm pha trong xóm và dù tôi có cố gắng bỏ qua mọi lời đàm tiếu ấy, con tim tôi cũng không thể nào thôi đau nhói.
Giờ đây tôi muốn l.y hô.n với người vợ ấy nhưng quả thật quá đỗi khó khăn. Con tôi còn quá bé, nó cần có mẹ, hơn nữa, từ trong thâm tâm tôi vẫn rất yêu vợ. Tôi khao khát giữ được vợ cho tổ ấm của mình, cùng nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc. Tôi không muốn cô ấy sa chân vào con đường lầm lạc, lại trở về làm gái làng chơi thêm một lần nào nữa. Nhưng tôi sợ rằng sự nỗ lực của tôi chỉ là vô nghĩa, tôi có nên giữ cuộc hôn nhân này nữa hay không, liệu có cơ hội nào cho tôi khi mà cô ấy luôn có tư tưởng muốn sống hưởng thụ như vậy không? Tôi nên làm gì lúc này đây?
Theo Eva
Người yêu dẫn trai về nhà "hưởng thụ"
Không còn gì đa.u đớ.n hơn khi người yêu dẫn trai về ngủ trên chính chiếc giường của tôi
Sau khi đọc được những dòng tâm sự của anh chàng trong bài viết "Giữ em 7 năm cho kẻ khác hưởng", tôi chợt giật mình vì thấy hoàn cảnh của bạn sao sao giống hoàn cảnh của tôi quá! Chuyện của tôi cũng bi đát chẳng kém gì câu chuyện của bạn, chỉ khác là chuyện của tôi xảy ra cách đây 5 năm rồi.
Sáu năm trước, tôi đi tu nghiệp ở Mỹ nên phải xa người yêu một thời gian khá dài. Bạn gái tôi kém tôi 2 tuổ.i, là một cô gái khá xinh đẹp, người Thanh Hóa. Chúng tôi đã yêu nhau được gần hai năm nên hai đứa rất hiểu và yêu thương nhau. Khi tôi chuẩn bị sang Mỹ, cô ấy đã khóc lóc rất nhiều vì "không biết trong thời gian vắng anh, em sẽ phải sống thế nào". Nhưng tôi đã động viên cô ấy rất nhiều và hứa hẹn: " Khi nào có thời gian rảnh rỗi, anh sẽ về thăm em".
Xa nhau gần một năm, chúng tôi vẫn duy trì được mối quan hệ rất tốt. Dù không được ở bên cạnh nhau nhưng ngày nào chúng tôi cũng gọi điện, nhắn tin, chat chít với nhau qua mạng. Hai chúng tôi cũng đã hẹn ước với nhau, khi nào tôi về nước và ổn định công việc sẽ cùng nhau tổ chức đám cưới.
Trước khi tôi sang Nhật, chúng tôi cũng đã chung sống với nhau như vợ chồng nên khi sang đây, cô ấy vẫn một mình ở trong căn nhà riêng ở tôi ở Sài Gòn. Dù biết cô ấy sẽ rất buồn khi không có tôi bên cạnh nhưng tôi vẫn luôn tin rằng, cô ấy sẽ một lòng chung thủy với tôi để cùng nhau chung sống hết cuộc đời này.
Học được gần một năm thì tôi được nghỉ phép gần hai tuần. Tôi muốn tạo cho người yêu một sự bất ngờ nên khi về nước, tôi đã không báo cho cô ấy biết trước. Và anh có biết không? Tôi cũng như anh... khi tôi chưa kịp " tặng quà" cho người yêu thì cô ấy đã tặng cho tôi một "món quà" quá bất ngờ khiến tôi đứng như trời trồng trong căn nhà mình.
Khi vừa về đến nhà cũng đã gần 12 giờ đêm. Tôi thấy căn phòng của mình vẫn le lói ánh sáng của đèn ngủ. Tôi cười thầm nghĩ: "Chắc cô ấy đang ngồi online chờ mình cũng nên...". Để tạo cho người yêu sự bất ngờ, tôi đã không gọi cửa mà lấy chìa khóa để mở cửa, rồi nhẹ nhàng bước vào nhà.
Dù cô ấy không ngớt lời va.n xi.n tha thứ nhưng tôi vẫn không thể nào chấp nhận (Ảnh minh họa)
Khi vừa để đồ đạc dưới tầng một, tôi rón rén đi lên tầng hai... vừa vui mừng hạnh phúc, vừa hồi hộp lo lắng.... Thế nhưng, khi vừa đi được mấy bậc thang, tôi đã giật mình vì tiếng cười thích thú của cô ấy. Càng bất ngờ hơn khi tôi nghe được giọng của một gã đàn ông: "Em có thích anh yêu em thế này không?". Nghe đến đó, tôi không thể nào kiềm chế được bản thân mình...
Tôi vội vã lao lên phòng ngủ và tận mắt bắt được quả tang hai kẻ dối trá kia đang quấn quýt lấy nhau trong chính căn nhà của tôi, ghê gớm hơn là họ đang hưởng thụ niềm vui sướng trên chính chiếc giường ngủ gắn với tình yêu của hai đứa. Tôi không thể tưởng tượng nổi tại sao cô ấy - người con gái tôi yêu và tin tưởng nhất lại có thể dễ dàng phản bội tôi như vậy. Lúc đó, tôi không biết làm gì hơn ngoài nở nụ cười chua chát và bắt hai kẻ " gian phu dâm phụ" đó mặc hết quần áo để "nói chuyện cho rõ ràng".
Có một điều rất đặc biệt là cô bạn gái của tôi cũng giống như cô bạn gái của anh. Khi ân ái với kẻ khác thì cười sung sướng nhưng khi bị bắt quả tang thì khóc lóc, va.n xi.n vì " Đây chỉ là phút giây rung động, còn em chỉ yêu mình anh mà thôi". Chao ôi! Vừa mới rung động thôi mà đã kéo nhau về nhà tôi ở thế này thì khi "yêu" không biết họ sẽ như thế nào nữa.
Khi không chịu đựng được sự trâng tráo đó, tôi yêu cầu hai người "Dọn hết đồ đạc và biến khỏi nhà của tôi ngay lập tức". Dù người yêu tôi khóc lóc, đa.u đớ.n như không thể gượng dậy nổi thì tôi vẫn giận dữ quát mắng và đuổi ra khỏi nhà ngay lúc đó.
Từ khi ra khỏi nhà tôi, đã rất nhiều lần cô ấy gọi điện, nhắn tin tỏ ra rất hối hận và " cầu mong anh tha thứ để cho tình yêu của hai chúng ta thêm một cơ hội"... nhưng tôi không chấp nhận. Tôi có thể bỏ qua những lỗi lầm trong quá khứ của người yêu nhưng tôi không thể chấp nhận được một kẻ dối trá, phản bội ở thời điểm hiện tại.
Sau gần ba năm nguôi ngoai nỗi đau đó, tôi cũng đã tìm cho mình được một nửa yêu thương thực sự. Người yêu hiện tại của tôi cũng không có gì nổi bật hơn người cũ như tôi đọc được ở cô ấy một nhân cách tốt đẹp và luôn dành cho tôi một tình yêu chung thủy, sâu sắc.
Bạn ạ! Tôi biết khi bạn quyết định chia tay là rất đau khổ... nhưng tôi dám cam đoan rằng, bạn không thể sống hạnh phúc với một người con gái đã trắng trợn phản bội bạn như vậy đâu. Khi trái tim đã bị tổn thương quá đau, khi tâm trí đã bị ám ảnh sâu sắc thì rất khó để bạn có thể tìm lại cho mình được những phút giây yêu thương hạnh phúc, trọn vẹn như thuở ban đầu nữa.
Tôi cũng hiểu bạn đang lưu luyến mối tình đẹp với 7 năm gắn bó của mình. Nhưng bạn ạ! Hãy bắt đầu cho mình cuộc sống không có cô ấy bên cạnh. Thời gian đầu chắc hẳn sẽ còn nhiều khó khăn... nhưng dần dần, bạn sẽ quen với cuộc sống mới và bắt đầu với một tình yêu khác.
Chúc bạn có được sự lựa chọn đúng đắn nhất.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ước mơ lầm lạc của tiểu thư khuê các Là con gái sinh trưởng trong một gia đình gia giáo, bố từng là cán bộ lãnh đạo ở bệnh viện tỉnh Thái Nguyên, nhưng những bồng bột non trẻ trong cuộc sống đã khiến Lan Anh phạm tội lừ.a đả.o và phá hỏng hạnh phúc của cả gia đình bé nhỏ của mình. Thuở học trò lưu luyến Giữa trưa hè tháng...