Rút ví trả 500.000 đồng cho chồng sau mỗi lần “yêu”
Mỗi lần lên giường với tôi, chồng tôi kiếm được 500.000 đồng.
Chồng hiện tại của tôi từng là một người mẫu nghiệp dư hết thời. Nếu không nhờ có tôi, giờ này không biết anh ta đã phiêu bạt ở nơi đầu đường xó chợ nào. Tôi năm nay đã gần 50 tuổ.i, cái tuổ.i hồi xuân hừng hực sức sống.
Người chồng đúng nghĩa, đầu tiên của tôi qua đời sớm, để lại cho tôi một khối tài sản kếch sù cùng một xưởng in lớn mỗi năm lại sinh lời khủng. Tôi chẳng phải làm gì mà vẫn có rất nhiều tiề.n. Chúng tôi không có con, ông chồng quá cố của tôi bị vô sinh, nên tôi chẳng biết tiêu tiề.n và.o việc gì.
Dù đã không còn trẻ, nhưng tôi vẫn tràn trề sức sống, không thua kém bất cứ một cô gái nào. Không phải trải qua kì sinh nở, nên thân hình của tôi chỉ hơi đẫy đà hơn thời con gái một chút. Có điều kiện đi thẩm mĩ viện, spa thường xuyên nên làn da của tôi được chăm sóc rất kĩ lưỡng, bởi vậy mà hầu như không hề có dấu hiệu của tuổ.i tác. Ở câu lạc bộ quý bà mà tôi tham gia, tôi tự hào rằng mình thuộc hàng đẹp nhất
Thậm chí, tôi chẳng ngại rút tiề.n trả cho “chồng” vì đã đáp ứng nhu cầu của tôi, và anh ta cũng vui vẻ cầm lấy (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Ở tuổ.i này, tôi vẫn còn rất nhiều người đàn ông theo đuổi, nhưng họ hầu như đều đã già. Tôi không thích đàn ông già, bởi đơn giản, họ không đủ sức khỏe để thỏa mãn tôi.
Tôi thích đám trai trẻ hơn. Phải nói rằng trai trẻ thời này không phải là khó kiếm. Cứ đến các câu lạc bộ khiêu vũ hay những phòng trà dành cho người trung niên, sẽ có hàng tá các cậu trai trẻ sẵn sàng theo về khách sạn, chỉ cần trả tiề.n cho họ.
Chồng mới của tôi là một trong những cậu trai như thế. Anh ta sinh ra trong một gia đình nghèo khó, không được học hành tử tế, song lại có thân hình chuẩn, khuôn mặt ưa nhìn, nên anh ta lên thành phố để đổi đời.
Nhưng kiếm việc ở chốn thị thành không dễ, anh ta phải “đầu quân” cho những câu lạc bộ người mẫu nhỏ để theo đuổi ước mơ của mình, một tháng được đi diễn vài lần, với thù lao chỉ đủ ăn một bát phở.
Tôi tìm thấy anh ta ở một phòng trà, khi anh ta đã “hết thời” làm người mẫu, phải tới đây để làm trai bao cho đám bà già, đặng kiế.m tiề.n ăn chơi và trả nợ. Anh ta đã quen với lối sống lười lao động mà vẫn ăn trắng mặc trơn.
Đáng ra tôi chỉ cần anh ta để cặp bồ, nhưng một l ời thách thức của đám bạn già đã khiến tôi quyết bỏ một số tiề.n không nhỏ ra để “cưới” anh ta làm chồng. Ấy là họ thách tôi cưới được một gã trai trẻ. Vậy là tôi đã ngấm ngầm làm một hợp đồng hôn nhân với anh chồng hiện tại.
Là người kinh doanh, tôi rất tỉ mỉ soạn những điều khoản có lợi cho mình. Và để ràng buộc anh ta lâu dài, tôi không trả một khoản tiề.n lớn liền một lúc mà chỉ trả kiểu “nhỏ giọt”. Mỗi ngày ở với tôi, anh ta kiếm được 500.000đ, và mỗi lần lên giường, anh ta được tôi trả thêm 500.000đ nữa, nhưng vẫn phải sống dưới vỏ bọc là người chồng thương yêu, cưng chiều tôi hết mực.
Tôi biết anh chàng còn trẻ, chắc sẽ có những khao khát riêng, nên mỗi ngày, tôi cho anh ta ra ngoài 4 tiếng, để anh ta tự do muốn làm gì thì làm. Tôi giữ anh ta bên mình chẳng phải vì yêu đương mà chỉ vì tính hiếu thắng của tôi với đám bạn. Họ đã thách thức tôi, và tôi phải cho họ biết rằng tôi có thể có được mọi thứ mình muốn!
Theo Tintuc
Sau...'hợp đồng hôn nhân', tôi sẽ buông anh cho tình cũ
Tôi và chồng tôi cưới nhau không phải vì tình yêu. Lý do đơn giản là xuất phát từ "hợp đồng hôn nhân" để làm hài lòng bố mẹ hai bên và giúp công ty của bố anh thoát khỏi phá sản. Dù vậy, cuộc hôn nhân 15 năm không quá lạnh lùng khi chúng tôi có với nhau một cậu con trai.
Tôi hơn chồng 5 tuổ.i và là một phụ nữ làm kinh doanh thành đạt, có địa vị trong xã hội. Còn anh là bác sĩ ở một bệnh viện lớn trong thành phố. Cuộc sống của chúng tôi bình lặng, việc ai nấy làm, bạn ai nấy chơi, tôn trọng nhau và có trách nhiệm với gia đình. Dù đến với nhau không phải vì tình yêu, nhưng cái nghĩa 15 năm qua cũng sâu nặng. Cho đến một ngày, tôi phát hiện ra anh ngoạ.i tìn.h. Cô ta tên là Lan, một cô gái xinh đẹp, trẻ hơn tôi 10 tuổ.i. Họ gặp nhau trong một chuyến công tác chữa bệnh từ thiện cho bà con dân tộc vùng núi. Công ty của cô ta là doanh nghiệp hảo tâm, kết hợp với bệnh viện của chồng tôi trong chuyến từ thiện đó. Trên chuyến xe, họ tình cờ ngồi cạnh nhau. Và cũng tình cờ, chồng tôi phát hiện cô ta bị u nang buồng trứng phải phẫu thuật. Trong suốt thời gian cô ta nằm viện, họ gần gũi nhau và nảy sinh tình cảm.
Chồng tôi thú nhận rằng, ban đầu anh thấy Lan tội nghiệp, không có ai bên cạnh nên quan tâm chăm sóc. Lâu dần, lòng biết ơn của Lan đã chuyển thành tình yêu. Đó là một thứ tình cảm khác lạ mà anh chưa từng cảm nhận trong suốt 15 năm chung sống với tôi... Nghe những lời anh nói, tôi cảm thấy đa.u đớ.n và uất nghẹn. Nhưng tôi không muốn kết thúc cuộc hôn nhân này chỉ vì một người đàn bà khác. Tôi sẽ chỉ buông tay cho đến khi nào tôi muốn. Tôi hẹn gặp cô gái đó. Khi cả hai vừa ngồi xuống, uống được cốc nước lọc thì cô ta bắt đầu nôn ọe.
Cô giỏi lắm nhưng đừng tưởng con cô sẽ có cha.
Với sự nhạy cảm của phụ nữ, tôi biết cô ta đang mang bầu. "Cô có thai? Cô giỏi lắm nhưng đừng tưởng con cô sẽ có cha. Tôi chưa buông tha cho anh ta đâu", tôi nói trong tức giận. Tôi nhiếc móc cô ta rằng, nếu không có tôi, anh vẫn sẽ là người chồng của gia đình như bao năm qua. Chỉ cần cô ta từ bỏ thì mọi chuyện sẽ như cũ. Cô ta im lặng và cuối cùng đáp lại: "Em thực lòng không muốn giành giật với chị. Không đợi đến lúc chị yêu cầu thì em cũng đã nhiều lần dằn vặt, giá như em đừng yếu lòng như vậy. Em có thể sinh con một mình, suốt đời mang tiếng người thứ ba, nhưng em sẽ không chấp nhận hạnh phúc với một thứ ràng buộc không tình yêu"... Tình nhân của chồng tôi cương quyết không phá thai vì sợ sau này không sinh con được nữa. Cô ta cũng không cho chồng tôi l.y hô.n. Cứ như thế, cả ba chúng tôi giằng co nhau trong một mối quan hệ mà không ai chịu buông tay hẳn.
Cô gái kia đã sinh cho chồng tôi một đứa con gái. Hơn một năm qua, họ vẫn qua lại với nhau, giống như đó là gia đình thứ 2 của anh ấy. Còn mối quan hệ của tôi và chồng vốn không mặn nồng giờ càng trở nên lạnh nhạt. Anh ngày càng ít về nhà hơn, chỉ ở lỳ bệnh viện. Chúng tôi sống chung nhà nhưng như hai cái bóng lặng lẽ. Nhất là từ khi con trai đi du học ở Anh, căn nhà chỉ còn lại hai vợ chồng, không khí càng nhạt nhẽo. Mới đây, tôi bị rối loạn tiề.n đình phải vào bệnh viện. Con trai đi du học xa còn anh đang trong đợt công tác dài ngày. Cuối cùng người vào viện thăm nom, chăm sóc tôi lại là Lan. Tôi từ chối thì cô ta nói: "Em không đến vì mục đích gì cả, chỉ muốn giúp chị lúc này. Em biết người bệnh thường thấy cô đơn và tủi thân". Tôi im lặng không nói gì. Những ngày sau đó, chỉ có tôi và Lan - hai người đàn bà trong mối nhân duyên nghiệt ngã bên cạnh nhau...
Đêm trước ngày ra viện, tôi thức trắng để suy nghĩ về cuộc sống, hạnh phúc và gia đình. Tôi nhận ra sự cố chấp khi níu kéo một người đàn ông không yêu mình. Suốt bao nhiêu năm qua, anh đã làm tròn trách nhiệm với tôi và con như một cách để trả nợ cho gia đình. Có lẽ đã đến lúc tôi cần đưa ra một quyết định để trả lại cuộc sống cho cả hai. Sau khi ra viện, tôi đặt vé máy bay đi thăm con trai một thời gian. Trước khi lên máy bay, tôi nhắn tin cho Lan: "Tôi cần chút thời gian để có thể chủ động chấp nhận sự thật".
Theo Phunutoday
Bí mật đằng sau những lần cắt tóc hàng tiếng đồng hồ của chồng Cứ 2 tuần một lần, chồng tôi lại đi cắt tóc. Nhưng lần nào đi cũng mất đến gần 4 tiếng anh mới về nhà. Thế nhưng, đằng sau đó là bí mật mà tôi không thể ngờ đến. Tôi quen anh trong một lần đi đám cưới bạn. Được xếp ngồi chung bàn, ngồi gần nhau, chỉ vì tình cờ gắp một...