Rừng Na-uy: Bi kịch của các nhân vật bắt nguồn từ s.ex?
Đạo diễn Trần Anh Hùng mượn s.ex để lý giải bi kịch của các nhân vật trong phim
Rừng Na-uy của Murakami đặc quánh không khí s.ex nhưng s.ex không phải là nguyên nhân gây nên các bi kịch của các nhân vật. Tuy nhiên khi làm phim, Đạo diễn Trần Anh Hùng lại khiến s.ex trở cội nguồn duy nhất gây nên những mảnh vỡ trong cuộc sống Kizumi, Naoko, Wantanabe và Reiko.
Cách nhìn về s.ex
Truyện của Murakami đậm đặc không khí s.ex. Người ta sống, người ta gặp nhau, người ta l.àm t.ình với nhau, người ta khám phá từng centimet trên cơ thể nhau. Nhưng s.ex không phải là nguyên nhân cho tất cả những bi kịch mà các nhân vật gặp phải.
Truyện của Murakami đặc quánh không khí s.ex
Với Murakami, bi kịch mà các nhân vật trong Rừng Na-uy gặp phải xuất phát từ một nguyên nhân sâu xa hơn – thời cuộc của nước Nhật khi đó. “Cuộc khủng hoảng của thế hệ trẻ Nhật Bản cuối thập kỷ 1960. Đó không chỉ là sự đớn đau của linh hồn và thân xác đang phải vượt ngưỡng ngây thơ, mà còn là sự thất vọng lớn lao trước những biến đổi ngu xuẩn của thời cuộc” (Lời tựa của cuốn Rừng Na-uy xuất bản từ tiếng Việt).
Nhưng s.ex không phải là nguyên nhân chính gây nên những bi kịch của các nhân vật
Mỗi nhân vật của Murakami là một thế giới riêng biệt, tồn tại trong sự giằng xé giữa quá khứ và hiện tại, giữa hiện thực và mơ ước. Họ tìm nhau trong quá trình tìm kiếm chính mình và tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống. S.ex, với Murakami chỉ là một chặng trong chuỗi hành trình tìm kiếm ấy. S.ex không phải là nguyên nhân vì thế nó không giải quyết được những tồn tại trong các nhân vật. Ngược lại, mỗi lần chạm vào nhau là thêm một lần họ mất dấu và lạc lối. Họ cô đơn, lạc lõng, bơ vơ và đáng thương. Họ không biết mình là ai, tồn tại trong thế giới này để làm gì. Kết thúc cho một chuỗi hành trình tìm kiếm vô vọng, Kizumi, Naoko phải tìm đến cái c.hết. Còn Wantanabe bước ra khỏi quá khứ lẫn hiện tại để rồi rơi vào một chốn hoang mang vô định “tôi đang ở đâu?”
Mỗi nhân vật của Murakami là một thế giới riêng biệt
Video đang HOT
Còn với bộ phim Rừng Nauy, Đạo diễn Trần Anh Hùng lại cho rằng, t.ình d.ục chính là nguyên nhân duy nhất dẫn đến bi kịch của các nhân vật trong phim. Theo cách lý giải của đạo diễn này thì “Watanabe yêu phải một người không có khả năng l.àm t.ình mà khổ hơn nữa là chỉ có khả năng l.àm t.ình một lần. Khi Naoko đẩy Watanabe ra và biến mất cũng chính là lúc Watanabe yêu Naoko nhất. Sau này, khi Watanabe hiểu lý do vì sao Naoko lại như vậy thì Watanabe mới cho mình nhiệm vụ cứu Naoko. Vì thế Watanabe không thể đón nhận tình yêu của Midori dành cho mình. Nếu đón nhận tình cảm của Midori thì có nghĩa là Watanabe bỏ rơi Naoko.
Khi Naoko c.hết, Watanabe nghĩ rằng mình không cứu được Naoko và mình có tội. Còn vấn đề của Reiko là gì? Cũng là t.ình d.ục. Khi Watanabe ngủ với Reiko là anh đã trả lại khả năng t.ình d.ục cho Reiko để cô trở lại với một cuộc đời mới, cũng là lúc Watanabe thấy lòng mình nhẹ hơn một chút. Cái Watanabe không thể làm được cho Naoko thì đã làm cho Reiko. Khi nhân vật đã làm lành với cuộc sống thì lúc đó Watanabe mới có khả năng nói với Midori rằng anh yêu cô”.
Còn với đạo diễn Trần Anh Hùng, s.ex là nguyên do duy nhất cho những bi kịch của các nhân vật
Chính vì với cách xuất phát điểm như thế, nên đúng như dịch giả Trịnh Lữ, người đã dịch cuốn Rừng Na uy sang tiếng Việt nhận định “với bộ phim này, mọi thứ có vẻ hơi đơn giản”.
Ông Trịnh Lữ cũng cho rằng, Naoko và Midori: “Nhân vật nào cũng có vẻ đèm đẹp, xinh xinh, vừa phải và không khác biệt về tâm lý. Nhân vật Midori trong cuốn tiểu thuyết rất hay và mạnh mẽ chứ không nhờ nhờ, mờ mờ như vậy. Naoko thì hơi già và sắc sảo hơn quá so với nhân vật được mô tả trong truyện”.
Sự tươi sáng của Midori đến từ những góc quay, từ trang phục hơn là từ thần thái của diễn viên
Phong cách làm phim của Trần Anh Hùng
Rừng Na uy tiếp tục khẳng định phong cách làm phim rất riêng của đạo diễn Trần Anh Hùng. Xuyên suốt phim là những mẩu đối thoại ngắn, chậm, có những cảnh trò chuyện nhưng thực chất đó là đoạn độc thoại riêng của một nhân vật.
Rừng Nauy có rất nhiều những cảnh quay đẹp
Một điểm mạnh khác của Trần Anh Hùng là hình ảnh. Những cảnh rừng xanh bát ngát, những ngọn núi tuyết phủ trắng xóa làm nền cho những cuộc gặp gỡ của Wantanabe và Naoko. Có những khi, người xem phải căng mắt ra tìm Naoko và Wantanabe, khi ấy chỉ như những đốm nhỏ giữa bạt ngàn của rừng xanh và tuyết trắng. Người xem có thể cảm nhận rõ sự cô độc, sự hoang mang, bế tắc, sự vùng vẫy trong vô vọng của các nhân vật.
Một sự sáng tạo rất riêng của Trần Anh Hùng khi Naoko t.ự t.ử, Wantanabe đã vứt bỏ tất cả để tìm tới hang đá bên bờ biển. Ở đó, giữa những cơn sóng đang gầm thét, gào rú, giữa những mỏm đá chênh vênh, một mình Wantanabe quằn quại, vật vã trong nỗi đau cùng cực. Sự dữ rội, tàn nhẫn và bao là của thiên nhiên làm nổi bật lên sự nhỏ bé, bất lực, đau đớn của Wantanabe.
Cách sử dụng ánh sáng của Trần Anh Hùng luôn tạo được ấn tượng đặc biệt cho người xem
Mặc dù đúng như theo đ.ánh giá của dịch giả Trịnh Lữ, nhân vật Naoko của Trần Anh Hùng có vẻ già dặn, từng trải, sắc sảo hơn rất nhiều so với Naoko của Murakami nhưng không thể phủ nhận được diễn xuất của nữ diễn viên Rinko Kikuchi. Mặc dù cái mong manh, khó nắm bắt của Naoko, Rinko Kikuchi không thể hiện được. Naoko của Rinko mạnh mẽ hơn. Naoko hoang mang, cô đơn tới tận cùng nhưng luôn tìm mọi cách quẫy đạp, vùng vẫy để tìm cách thoát ra khỏi tình trạng đó, dù chỉ là trong tuyệt vọng. Nếu như trong truyện, sự xuất hiện ngắn ngủi nhưng luôn luôn bừng sáng của Midori là điểm cuốn hút đối với đọc giả thì khi xem phim sự trầm lắng, nỗi cô đơn, sự vật vã một cách tuyệt vọng, bế tắc trong tận cùng nỗi đau của Naoko lại chiếm trọn được cảm xúc của độc giả khi xem phim.
Naoko trong phim không có được sự mong manh, mơ hồ, khó năm bắt nhưng lại khá mạnh mẽ và quyết liệt
Rừng Na uy có thể không phải là một bộ phim thể hiện đúng tinh thần của cuốn tiểu thuyết. Có thể phim quá đơn giản và hời hợt so với chiều sâu của tác phẩm văn học nhưng với cách làm phim của Trần Anh Hùng, công chúng vẫn có thể tìm được cho mình những rung động riêng.
Taurus (Theo Bưu Điện Việt Nam)
"Rừng Na Uy" - Bộ "phim nóng" tuyệt đẹp
Norwegian Wood - Rừng Nauy (2010)
Đạo diễn: Trần Anh Hùng
Diễn viên: Kenichi Matsuyama, Rinko Kikuchi, Kiko Mizuhara, Reika Kirishima
Thể loại: Tình cảm / Tâm lý
Đ.ánh giá:
Xuất bản lần đầu tiên vào năm 1987, ngay lập tức, Norwegian Wood đã tạo ra sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến giới trẻ Nhật Bản vào thời bấy giờ. Cho đến nay, Rừng Nauy thậm chí trở thành một trong những tác phẩm văn học lớn nhất trong thế kỷ 20. Không những thành công tại thị trường nội địa, cuốn tiểu thuyết của nhà văn Haruki Murakami còn du hành qua nhiều quốc gia khác nhau trên thế giới. Câu chuyện tình cùng bi kịch của các nhân vật chính được đặt trong bối cảnh thập niên 60 đầy biến động tại Nhật Bản đã có sức lay động vô bờ bến với nhiều tầng lớp độc giả suốt hàng chục năm qua.
Việc chuyển thể Norwegian Wood thành kịch bản đã khó, nhưng việc đưa được những câu chữ đó lên thành hình ảnh trên phim thậm chí còn khó hơn. Không phải ngẫu nhiên mà nhà văn Haruki Murakami đã từ chối nhiều lời đề nghị chuyển thể cuốn sách thành tác phẩm điện ảnh. Đơn giản vì Rừng Nauy có phong cách hết sức đặc biệt và chỉ phù hợp với một tạng đạo diễn nhất định. Tất nhiên, khi Haruki Murakami chọn Trần Anh Hùng, đã có không ít nghi ngờ được đặt ra đối với vị đạo diễn gốc Việt này. Nhưng nếu ai đã từng xem Mùi đu đủ xanh, Mùa hè chiều thẳng đứng, sẽ nhận thấy một nét tương đồng giữa phong cách Trần Anh Hùng với Rừng Nauy.
Đối với bất cứ tác phẩm văn học nào khi được chuyển thể lên màn ảnh rộng, và đặc biệt là một tiểu thuyết lớn như Rừng Nauy, việc người xem đưa ra so sánh giữa hai phiên bản là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, việc tạo được sự cân bằng khi đứng trên phương diện khán giả điện ảnh trung lập và một fan của cuốn tiểu thuyết là điều hết sức cần thiết. Đây là điểm tối quan trọng khi thưởng thức bộ phim vì điện ảnh và văn học là hai loại hình nghệ thuật hoàn toàn khác nhau. Có thể khẳng định rằng, cho dù đứng trên phương diện nào chăng nữa, Trần Anh Hùng cũng tạo được dấu ấn nhất định, với một phong cách kể chuyện rất đặc trưng từ bấy lâu nay.
Nếu ai đã từng đọc qua tiểu thuyết đều biết rằng cả câu chuyện là hồi tưởng của nhân vật Watanabe về quá khứ khi bất chợt nghe lại ca khúc Norwegian Wood của ban nhạc huyền thoại The Beatles. Chính vì vậy, việc sử dụng lời dẫn (narrative voice) là cách duy nhất để Trần Anh Hùng, hay bất cứ đạo diễn nào khác trên thế giới, lựa chọn. Điểm khác biệt ở đây chính là câu chuyện lại được kể ở thời điểm hiện tại. Dấu ấn thứ hai chính là việc anh kết hợp các cảnh rất ngắn, rời rạc, đôi khi ở những thời điểm, bối cảnh khác nhau với những cảnh quay rất dài, chuyển động máy mượt mà, chậm rãi để diễn tả tâm lý của các nhân vật. Bên cạnh đó, Trần Anh Hùng hầu hết sử dụng cận cảnh và bán thân Toru Watanabe (Ken'ichi Matsuyama), Naoko (Rinko Kikuchi) càng khiến nỗi dau, sự mất mát, bi thương, day dứt được đẩy lên đến tận cùng.
Với Rừng Nauy, Trần Anh Hùng đưa tới người xem những hình ảnh đẹp nhất có thể. Đẹp trên mọi phương diện. Từ chỉ đạo nghệ thuật, bối cảnh, màu sắc, góc quay đều được lựa chọn rất tỉ mỉ và có tác động mạnh về mặt thì giác. Nếu như trong các cảnh quay nội là ánh sáng, là hoa, rèm cửa, giọt nước mưa thì các cảnh quay ngoại là cánh đồng, khu rừng mờ sương, thung lũng xanh trải dài hết tầm mắt, là mầu trắng tinh khiết của tuyết, sóng biển dữ dội. Xem ra, các cảnh nội, vốn là phong cách đặc trưng trong ngôn ngữ điện ảnh của Trần Anh Hùng lại rất phù hợp với Rừng Nauy. Bốn mùa trong năm được thể hiện theo tuyến tính thời gian đã góp phần không nhỏ trong việc mô tả tính cách lẫn tâm lý phức tạp của ba nhân vật chính.
Phần casting diễn viên cũng góp phần không nhỏ tạo nên thành công chung của bộ phim. Nếu như Rinko Kikuchi đã tạo dựng được tên t.uổi của mình ra tầm thế giới qua vai Chieko trong Babel cách đây 4 năm thì Kenichi Matsuyama mới chỉ được biết đến ở thị trường nội địa (nổi tiếng với vai L trong Death Note cùng hàng loạt g.iải t.hưởng trong nước). Cả hai thể hiện rất tốt vai diễn của mình, đặc biệt trong cảnh đối thoại dài hơi trên đồng cỏ vào một buổi sáng sớm hay những lần họ phải đối mặt với sự mất mát, đau thương. Đáng tiếc, sự xuất hiện của Naoko chưa đều và có phần rời rạc.
Đứng trên phương diện đạo diễn, chúng ta không thể phủ nhận việc Trần Anh Hùng để lại dấu ấn đậm nét trong Rừng Nauy. Những dấu ấn đó phần nào mang lại hiệu quả và thành công nhất định. Tuy vài trường đoạn hơi dài và lê thê nhưng nhìn chung Norwegian Wood là tác phẩm rất đáng bỏ t.iền mua vé ra rạp. Chỉ khác một điều, thay vì rủ bạn bè, già đình cùng đi xem, nếu có điều kiện, bạn hãy thưởng thức bộ phim một mình để suy ngẫm.
* Phim đang chiếu trên toàn quốc.
Theo PLTP
"Rừng Na Uy" và 2 phim "hot" khác sẵn sàng ra rạp PHIM CHIẾU RẠP Norwegian Wood - Rừng Nauy Đạo diễn: Trần Anh Hùng Diễn viên: Ken'ichi Matsuyama, Rinko Kikuchi, Kiko Mizuhara Thể loại: Tâm lý / Tình cảm Ngày khởi chiếu: 31/12/2010 Xuất bản vào năm 1987, cho đến nay, Norwegian Wood của tác giả Harukia Murakami đã trở thành tác phẩm văn học nổi tiếng và có sức ảnh hưởng nhất tại...