Phút chạnh lòng của một người chồng ít t.iền
Lòng anh luôn nặng nề với câu hỏi, phải chăng tình yêu em dành cho anh đã nhạt?
Sang ngày thứ hai chẳng còn tâm trạng đâu mà thưởng thức cảnh quan nữa, anh bắt ô tô về trước. Em sung sướng tựa vào vai anh. Thấy cuộc sống đủ đầy hơn bao giờ hết.
Những lần về thành phố thăm hai mẹ con, nhìn căn phòng chật chội, thiếu thốn đủ thứ, anh càng thương em hơn. Bước chân đi mà lòng nặng trĩu, nghĩ với tình hình giá cả leo thang như thế này, vợ chồng mỗi người mỗi nơi, không biết đến khi nào mới gom góp đủ t.iền mua căn hộ.
Công việc của em cũng rất vất vả. T.iền anh mang về không nhiều. Em phải làm thêm mỗi tối. Người ta “gái một con” hồng hào, khỏe mạnh, còn em, mặt mũi hốc hác vì thiếu ngủ, tóc tai bơ phờ vì thiếu sự chăm sóc, mặc hoài mấy bộ quần áo cũ kỹ vì phải tằn tiện, không dám mua sắm.
Công ty tổ chức đi nghỉ mát, muốn em và con cùng đi nhưng không có tiêu chuẩn, bỏ t.iền túi ra thì không đủ. Em động viên anh cứ đi cho biết đây biết đó, hòa nhập với anh em đồng nghiệp. Đắn đo mãi anh cũng đi. Đến nơi, nhìn đồng nghiệp hân hoan bên vợ con, chạnh lòng nhớ em và con ở nhà. Sang ngày thứ hai chẳng còn tâm trạng đâu mà thưởng thức cảnh quan nữa, anh bắt ô tô về trước. Em sung sướng tựa vào vai anh. Thấy cuộc sống đủ đầy hơn bao giờ hết.
… Mới hôm qua thôi mà tất cả như xa lắm rồi.
Video đang HOT
Em bắt đầu nhăn nhó, phân bì. Rằng vì anh mà em trở nên cơ cực thế này. Vì anh không năng động, tài giỏi như người ta nên hai mẹ con em thiếu thốn. Em toàn chịu thiệt thòi thôi từ khi làm vợ anh.
Lời nói buông ra không biết vô tình hay cố ý đã làm trái tim anh tổn thương. Anh buồn vô cùng. Có thể do sự mệt mỏi kéo dài không chịu được nữa, nên em nói ra những lời đó một cách không ý thức. Nhưng, trong hoàn cảnh của anh, một người chồng chưa lo được cho vợ con một cuộc sống đầy đủ, anh rất dễ chạnh lòng.
Anh biết em đang phải hy sinh nhiều thứ cho anh, cho gia đình. Và trong một thời gian nhất định, anh nghĩ, sự hy sinh của vợ hoặc chồng là điều hết sức tự nhiên, bình thường. Nhưng đó là khi hai trái tim cùng chung nhịp đ.ập. Còn không, hiển nhiên, “sự hy sinh” đó không thầm lặng nữa, mà trở thành “thiệt thòi”, thành “gánh nặng”.
Vậy nên, khi nhận ra em đang thấy mình thiệt thòi trong cuộc hôn nhân này, lòng anh luôn nặng nề với câu hỏi, phải chăng tình yêu em dành cho anh đã nhạt?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chồng như khách với nhà vợ
Duyên bảo chồng cuối tuần sang ông bà ngoại ăn lẩu thì chồng nhăn nhó, vặn vẹo: "Có việc gì không? Vừa sang rồi đấy thôi".
"Vừa sang" bên ngoại của chồng Duyên cũng phải cách đây vài ba tháng dù hai bên nhà chỉ cách nhau chừng 5km. Duyên thấy buồn vì trong khi mình hết lòng với nhà chồng, coi nhà chồng như nhà mình thì chồng lại chỉ được "1/10 lòng" với nhà mình.
Nhà người ta xung đột, coi thường khiến con rể ngại là một nhẽ, đằng này, bố mẹ đẻ Duyên rất quý rể. Lúc nào, mẹ Duyên cũng hỏi xem: "Chồng con thích món gì để mẹ còn đi chợ?". Sau đó, mẹ chu đáo làm toàn những món mà con rể thích, đến bữa không ngớt tay gắp miếng ngon vào bát con rể... Còn bố Duyên thì tính tình ôn hòa, thương mến con cháu nên có quan điểm là con dâu, con rể hay con ruột cũng như nhau hết. Nhà Duyên còn một cậu em nhưng cũng đang đi học xa nhà.
"Bên ngoại không khí đầm ấm mà chồng mình cũng chẳng tha thiết. Toàn hỏi có việc gì mới sang chứ. Mình thì nghĩ rảnh rang thì sang thăm hỏi, vui chơi cùng bố mẹ thôi" - Duyên tâm sự.
Hồi mới lấy chồng rồi mang bầu, Duyên còn hay được chồng đưa về bên bố mẹ đẻ. Có con rồi thì anh xã Duyên lười hẳn. Hồi Duyên ở cữ bên ngoại, cả tháng chồng Duyên chẳng ghé thăm vợ con lần nào, chỉ toàn gọi điện. Có lúc muốn sang thăm con, còn hỏi: "Thế bố mẹ có nhà không?". Có lần, bố mẹ Duyên đi ăn cỗ, chồng Duyên ở lại chơi với con nhưng chỉ nghe thấy tiếng bố mẹ vợ ngoài cửa, anh đã đứng dậy nói có hẹn với khách làm ăn nên về gấp.
Cũng ngại vì "vớ" được anh chồng "khách sáo" với nhà vợ là Ánh (Từ Liêm, Hà Nội). Ánh bảo, lấy chồng là phải tham gia mọi đám cưới, đám giỗ... bên nhà chồng, còn bên nhà mình có đám cưới hay đám giỗ nào thì Ánh chỉ có nước lủi thủi đi một mình vì chồng khước từ: "Thôi, em đi một mình đi, anh ở nhà xem phim, phim đang hay" hoặc: "Anh gọi taxi, em đi một mình nhé. Anh có hẹn với mấy thằng bạn"... Đi một mình nên lần nào về, bố mẹ hay họ hàng Ánh cũng thắc mắc: "Sao đi một mình thế? Không đi cùng chồng à?" hoặc "Chồng đâu mà lại đi một mình"... Thế là Ánh toàn phải giải thích: "Chồng cháu có chút việc bận nên không sang được" chứ không lẽ lại nói: "Chồng cháu bận... ngủ" hay "bận... xem phim".
Mới cưới gần năm lại chưa có con nên cứ phải đi một mình về bên ngoại, Ánh cũng chạnh lòng. "Ban đầu, mình &'oán hận' chồng ghê lắm. Nghĩ ông ý lấy được vợ coi như xong, thật vô trách nhiệm với nhà vợ. Sau thì cũng quen dần. Thôi thì &'trời chẳng chịu đất thì đất đành chịu trời vậy" - Ánh ca cẩm.
Lý do đàn ông không &'mặn mà' với nhà vợ
Nhiều người vẫn quan niệm "dâu con, rể khách'. Chính vì lẽ đó, không ít chàng rể dù được nhà vợ quý vẫn còn e dè với nhà vợ. Vài nguyên nhân của tâm lý này như sau:
- Thứ nhất, người chồng ít giao tiếp nên ngại tiếp xúc với mọi người, kể cả nhà vợ. Đây có thể là mẫu người chồng ít nói nên coi việc ở nhà thích hơn là ra bên ngoài trò chuyện cùng mọi người. Hẳn nhiên, những anh chồng mẫu này cũng không nồng nhiệt với nhà vợ, cho dù có được nhà vợ quý mến cỡ nào.
- Thứ hai, ác cảm với nhà vợ. Nhà vợ và chàng rể có xung đột từ trước (có thể do nhiều nguyên nhân) khiến chàng rể ác cảm với nhà vợ. Hoặc nhà vợ làm gì đó, nói gì đó khiến con rể mất lòng và để bụng mọi chuyện. Ở hoàn cảnh này, con rể suy nghĩ đơn giản là càng tránh gặp nhau được lần nào thì càng tốt lần đó.
- Thứ ba, đơn giản nghĩ là có việc gì mới sang nhà vợ, chứ sang chơi nhiều thì... chán. Với phụ nữ, trò chuyện, gặp gỡ người nhà, họ hàng là cách để tăng thân mật, kết nối tình cảm. Nhiều người vợ coi chuyện về bên ngoại giống như thư giãn cuối tuần vậy. Tuy nhiên, đàn ông chưa bao giờ coi sang nhà vợ là để... thư giãn cả. Do đó, nếu nhà vợ có việc gì đó thì những anh chồng này không ngần ngại sang ngay, còn bình thường thì... thôi. Sang nhà vợ, nhiều anh chồng cảm thấy không thoải mái, mất đi quyền tự chủ vốn có của mình, không biết nên làm gì, nói chuyện gì... ngồi yên một chỗ mà xem tivi mãi thì cũng ngại.
- Thứ tư, không có thời gian (ưu tiên cho các việc khác, không phải nhà vợ). Ngày càng có nhiều nam giới phải "nai lưng" k.iếm t.iền bất chấp thời gian. Do đó, nếu có chút thời gian rảnh rỗi, anh ấy chỉ muốn được ngủ, xem tivi hoặc tham gia các hoạt động khác chứ không dành ưu tiên hàng đầu là sang nhà vợ.
Còn có nhiều lý do khác khiến chàng rể không tha thiết với nhà vợ. Tuy nhiên suy cho cùng thì đàn ông cũng khó có thể nhiệt tình với nhà vợ như mong ước của nhiều người vợ. Để chồng mình cởi mở hơn thì mỗi lần về ngoại, người vợ nên chủ động gợi chuyện hoặc gợi việc để chồng mình hòa nhập tốt với nhà vợ. Còn những việc báo hiếu khác thì vợ chồng nên trao đổi với nhau.
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Anh sẽ về sớm, dù em không trả lương cho anh" Tôi cầm tập hồ sơ dày cộp, mắt liếc nhanh vào đồng hồ, đã 8 giờ tối. Tôi nhấc điện thoại lên gọi cho em. Thật lạ, chỉ có hồi chuông ngân dài vô cảm.5 phút sau, một số điện thoại lạ gọi đến. Tập hồ sơ trên tay tôi rơi xuống đất, tôi đứng chôn chân không thốt nên lời. Tôi định...