Phụ nữ hãy nhớ: ‘Đời là để sống, không phải để chịu đựng’
Nếu ông chồng chẳng chịu đụng tay vào việc gì để giúp đỡ bạn, thì bạn hãy bớt cầu toàn đi. Đừng ôm đồm quá nhiều việc về mình, trước hết hãy tôn trọng chính mình.
Nếu bạn cứ tiếp tục hành động này, bạn đã thất bại rồi. Vậy bạn nên làm gì? Đừng nói nữa, thôi cằn nhằn đi, ném bỏ bực tức, ấm ức của bạn và hành động. Việc này tất nhiên cần rất nhiều quyết tâm nhưng không phải là không thể. Có hai hướng đi cho bạn: Thứ nhất, tưởng tượng anh ta không tồn tại, bạn sẽ sống thế nào? Bạn hãy sắp xếp lại cuộc sống của mình mà không cần đến anh ta, cũng không cần phải phục vụ những nhu cầu, đòi hỏi của anh ta.
Hãy sống cho mẹ con bạn thôi. Anh ta đi nhậu đến mấy giờ là việc của anh ta, bạn và con cứ làm những gì cần thiết. Đến bữa thì ăn, đến giờ thì ngủ. T.iền anh ta không đưa đúng không? Thế thì cơm của anh ta bạn không cần nấu, đồ đạc của anh ta bạn không cần mua. Cuộc sống sẽ khó khăn hơn chút nhưng tình hình hiện tại của bạn có khác gì đâu. Ngoài ra, bạn lại không phải bực tức vì anh ta, không phải mong chờ rồi hụt hẫng. Cuộc sống rõ ràng đỡ căng thẳng hơn hẳn.
Nhưng sống như vậy thì khác gì ly hôn? Đặc biệt nếu anh ta là một người vũ phu, gây khó dễ cho bạn thì cũng phiền đó. Vậy thì việc thứ hai là chuẩn bị tinh thần, vật chất cho việc ly hôn. Ví dụ như sau khi ly hôn bạn sẽ ở đâu, thời gian sẽ phân bổ thế nào, công việc và con cái sắp xếp ra sao ? Quyết định này sẽ không dễ dàng, biết bao nhiêu khó khăn, suy nghĩ sẽ xuất hiện nhưng bạn phải quyết tâm thôi. Ngừng oán giận anh chồng đi, chỉ tập trung vào bản thân và con cái thôi.
Bạn nên nghĩ đến việc giữ hòa khí với chồng để sau khi ly hôn, con cái bạn sẽ vẫn nhận được sự quan tâm (nếu có) từ anh ta, để anh ta ít gây khó dễ cho bạn hơn. Dần dần tách bạch cuộc sống của mẹ con bạn khỏi anh ta, cả trong sinh hoạt và suy nghĩ. Hãy tập cách xem anh ta như người khách trọ, để khi ly hôn bạn sẽ bớt hụt hẫng hơn.
Nếu bạn vẫn muốn duy trì hôn nhân và chồng mình thay đổi thì: Sau khi đã chuẩn bị tinh thần và mọi thứ cho việc ly hôn, bạn có thể hỏi anh ta lần cuối: Có muốn giữ gìn cuộc hôn nhân này không? Nếu có, hãy nêu những việc bạn cần anh ta thay đổi để duy trì nó, bởi vì một mình bạn không thể níu giữ được. Ghi ra giấy, rõ ràng, rành mạch yêu cầu của bạn. Nhớ là phải thực tế. Hãy nghĩ đến những điều quan trọng nhất mà bạn muốn anh ta thay đổi và chừa chỗ cho thương lượng nữa.
Video đang HOT
Nhớ là phải cứng rắn nhưng không chì chiết, phải bình tĩnh và đừng để anh ta tấn công tinh thần bạn bằng những luận điểm như bạn là người vợ tồi hay là người mẹ xấu. Hãy ghi nhớ và rõ ràng với anh ta rằng chính anh ta mới là người không hợp tác và bạn chẳng làm gì sai trong cuộc hôn nhân này cả. Không sa đà tranh cãi với anh ta, dứt khoát nói lên nguyện vọng của mình và cho anh ta một thời hạn để suy nghĩ.
Nhưng bạn phải xác định rằng, có thể anh ta không thay đổi, hoặc giả vờ thay đổi, nên bạn vẫn phải chuẩn bị đường lui cho mình. Hãy yêu cầu anh ta chứng minh bằng hành động, cùng với thời gian thử thách. Một số đàn ông sẽ huy động mọi người để thuyết phục bạn, hoặc dùng nhiều cách thức khác nhau để cho bạn thấy nhiều người phụ nữ còn khổ hơn bạn, rằng chồng bạn cũng có phải ngoại tình đâu. Bạn phải ghi nhớ, chuyện người khác chấp nhận được là việc của họ, cuộc sống của bạn là trách nhiệm của bạn. Bạn muốn sống hạnh phúc, đó là yêu cầu chính đáng.
Bạn đã cho anh ta một cơ hội để sửa chữa, nếu anh ta không thay đổi, đó là lỗi của anh ta, không phải của bạn. Trong trường hợp xấu nhất, bạn sẽ ly hôn thì bạn đã chuẩn bị cho việc đó. Một lần nữa bạn hãy kiên quyết, cứng rắn, bình tĩnh là thần chú. Nhưng nếu bạn không thay đổi được suy nghĩ của mình, không dám vứt bỏ thói quen cũ, sợ hãi xã hội đàm tiếu, không dám đối mặt với sự cô đơn khi không có một người đàn ông bên cạnh thì quên hết những điều ở trên đi. Bất hạnh là số phận của bạn rồi.
Đây là những lời thật lòng tôi muốn chia sẻ với bạn và những người phụ nữ chúng ta, vốn sống với quá nhiều cảm xúc: Làm phụ nữ hay đàn ông đều cần khiến người khác phải tôn trọng mình. Hãy yêu cầu điều đó bằng cả lời nói và hành động. Trước hết, hãy tôn trọng chính mình.
Theo Phununews
Sao vợ nỡ bỏ anh?
Khi một người bước ra khỏi cuộc đời ta, không phải họ hết yêu ta, mà là trách nhiệm của họ với ta đã hết, và đã đến lúc họ phải đi.
Em à, thế là đã 2 năm rồi. 2 năm trôi qua thật nhanh, 2 năm em để anh lại một mình, 2 năm anh chịu cảnh gà trống nuôi con. Em ở nơi xa đó có nhìn thấy anh và con không? Anh chỉ ước chi đây chỉ là một giấc mơ thôi, và ít phút nữa lại tỉnh, lại thấy em trong ngôi nhà nhỏ của chúng mình.
Vợ thân yêu của anh, có phải anh đã làm gì sai khiến em bỏ anh, bỏ con, bỏ gia đình đi như vậy không? Có phải anh đã không làm được đúng trách nhiệm của một người chồng tốt, một người cha tốt không? Có phải anh đã quá nóng nảy, quá khó tính và áp đặt em không? Về đi em, anh chán ghét cô đơn lắm!
Con trai mình lớn nhanh em ạ, lại còn bụ bẫm và rất dễ thương nữa. Cứ mỗi lần nhìn con là anh lại nhớ em. Nó giống em, giống đôi mắt, giống chiếc mũi và giống cả nước da. Vậy mà nó chỉ được ở bên mẹ nó có đúng 1 năm. Vậy có thiệt cho con quá không em?
Anh đã dặn em là chờ anh về, chờ anh thành đạt rồi em sẽ có cuộc sống an nhàn và đầy đủ hơn, em cũng đã đồng ý rồi. Vậy mà tại sao khi anh đã có được tất cả mọi thứ, anh lại mất em? Tại sao em không hưởng sự ấm áp của gia đình, em xa rời hạnh phúc mà em đã ước ao, để đi về một nơi lạnh lẽo đến thế? Anh đi làm về chẳng thấy em đứng ngoài cửa chờ anh, chẳng có ai đỡ cặp cho anh, chẳng có mâm cơm nóng hổi nào chờ anh cả, em ơi!
Một người vợ tốt, một người mẹ hiền như em đáng lẽ phải được hưởng sung túc đủ đầy, thế nhưng một điều gì đó đã cướp em khỏi vòng tay anh. Điều đau lòng nhất là khi anh đã thành công, có thể mua tặng em chiếc đồng hồ em hằng ao ước, hay cho em quần áo đẹp, cho em một ngôi nhà khang trang không bị ẩm thấp, đưa em đến mọi nơi em thích, thì em lại rời xa anh!
Nhiều đêm ôm con, ngửi mùi thơm trên người nó, mà anh nhớ em vô cùng. Là đàn ông mà nước mắt anh chảy lúc nào không hay. Vợ ơi, em có biết anh nhớ em, anh và con cần em lắm không? Đ.ứa t.rẻ còn quá nhỏ để có thể hiểu được mẹ nó không còn trên đời này nữa. Con trẻ khẽ giật mình trong giấc ngủ, anh lại thấy thương con nhiều hơn, và muốn bù đắp cho con nhiều hơn nữa.
Anh sẽ thay em chăm sóc con thật tốt.
Anh biết vợ ra đi không phải rằng vợ đã hết yêu anh, mà là trách nhiệm với anh đã hết rồi. Em ơi, tại sao em bên anh lúc anh tay trắng, anh khó khăn, mà lúc anh thành công lại không cho anh đền đáp em hả vợ? Sao em đã cùng anh đếm từng ngày chờ con ra đời, mà sau đó em lại để anh nuôi con một mình, em lại không ở cùng con nữa?
Bây giờ anh có gọi bao nhiêu cũng chẳng thấu đúng không em? Em có hiểu rằng anh luôn mong chờ một phép màu rằng em sẽ quay lại bên bố con anh, anh biết đó chỉ là ước muốn thôi, và không bao giờ trở thành hiện thực. Người vợ hiền đức của anh, anh sẽ làm tất cả vì con, vì em, vì những ước mơ của em còn đang dang dở...
Sao hạnh phúc của mình ngắn thể hả em? Anh chưa bao giờ nghĩ đến việc đi bước nữa. Khổ con lắm em à! Mò sao cho ra xương bánh đúc, có phải con người ta đâu mà người ta thương! Mỗi lúc khó khăn anh lại nhìn ảnh em, rồi ôm con. Hai mẹ con chính là bờ vai và động lực để anh bước tiếp.
Vợ ơi, nếu có kiếp sau, anh hứa sẽ yêu em nhiều hơn, sẽ làm người chồng tốt hơn, và đưa em đi đến hết con đường, vợ nhé.
Yêu thương em vô vàn!
Theo Phunuonline
Không phải tôi muốn l.ăng l.oàn, là chồng ép tôi phải thế Tôi là đàn bà, tôi cũng khao khát được yêu. Bao nhiêu năm sống bên chồng nguội lạnh, tôi thấy mình như c.hết dần, c.hết mòn. ảnh minh họa Tôi 30 t.uổi, còn chồng 40. Chúng tôi lấy nhau được 5 năm, có một con gái hơn 4 t.uổi. Ngày trước khi chưa lấy chồng, tôi làm việc trong một công ty truyền...