Phong tục “phá trinh” từ năm lên 8 của người Pygmy
Tại bộ tộc Pygmy vùng Trung Phi, các b.é g.ái lên 8 t.uổi đã trở thành đàn bà và sớm sinh con, đẻ cái.
Tục lệ đó duy trì từ thuở sơ khai tới nay và được xem là tín ngưỡng độc đáo của giống người lùn nổi tiếng này.
Tộc Pygmy được biết đến là những cư dân xuất hiện sớm nhất tại vùng Trung Phi, cũng là hậu thế của nền văn minh Sanga. Tự tôn là “con cháu rừng xanh”, người Pygmy gọi rừng là “cha mẹ” và “vị thần tối cao” của mình.
Hiện tộc người lùn nổi tiếng này cư trú tập trung tại trong những khu rừng rậm tại Congo (DRC), Congo (Brazzaville), Cộng hòa Trung Phi, Burundi, Rwanda, Uganda và một số nước khác.
Tộc người Pygmy có hình dáng khá “mi nhon”
Một người Pygmy trưởng thành thường có chiều cao 1m2 – 1m3, người cao nhất cũng không tới 1m4 với cân nặng không quá 50 kg.
Thân hình thấp bé, đầu to chân ngắn, mũi tẹt, người gầy, bụng to, rốn lồi và màu da không có sắc đen như cư dân tại lục địa đen mà nhạt hơn, tóc cũng không xoăn như những người da đen khác… là đặc trưng của người lùn Pygmy.
Chính vì vậy, họ thường chịu sự cười nhạo và khinh thường. Thậm chí, người dân Congo thường dùng từ “Man buti” có nghĩa là Pygmy để chế giễu hành động ngu ngốc của một ai đó.
Điều kỳ lạ là chức năng sinh lý của tộc người này phát triển từ 8 – 9 t.uổi. Do vậy, các b.é g.ái tới độ t.uổi này được xem là đã trưởng thành và bắt đầu quan hệ t.ình d.ục, đ.ánh dấu mốc quan trọng từ một b.é g.ái đồng trinh thành những người phụ nữ thực sự, thậm chí bắt đầu sinh con đẻ cái.
Người Pygmy duy trì chế độ một vợ một chồng và sống theo hình thức xã hội thị tộc từ nhiều đời nay. Hơn chục hoặc vài chục gia đình sẽ quần tụ thành một bộ lạc.
Video đang HOT
Thành quả lao động sẽ do thủ lĩnh đức cao vọng trọng trong bộ lạc phân phối tới từng người.
Họ có ngôn ngữ riêng nhưng không có chữ viết. Khái niệm thời gian và con số không tồn tại với người Pygmy. Do vậy, không ai trong số họ biết độ t.uổi của mình. Theo tính toán, t.uổi thọ trung bình của họ khá ngắn ngủi, chỉ 30 – 40 t.uổi.
Với ý thức tôn sùng rừng xanh là đấng sinh thành vạn năng, người lùn Pygmy cấm kỵ chặt phá cây, chỉ có thể đợi khi cây c.hết tự nhiên, cành lá khô cong mới đem về nhóm lửa nấu cơm.
Người Pygmy sống hồn nhiên và hòa mình vào thiên nhiên, nên trang phục trên người họ thường rất đơn giản và “ít vải”. Ngày nay, khi ngày càng nhiều du khách tới tham quan bộ lạc, họ dần học cách mặc áo quần do khách thập phương đem tặng.
Một số người đã biết mặc quần áo do khách thập phương đem tặng
Sau khi tập hợp những loại hoa quả sẵn có trong rừng, người phụ nữ Pygmy sẽ ép lấy nước và trộn lẫn với sữa lấy từ bầu ngực của những người mới sinh để làm thành các dung dịch hóa trang đặc biệt.
Chính màu sắc và chủng loại phong phú của các quả rừng đã khiến mỹ phẩm của phụ nữ Pygmy luôn bắt mắt. Để xua đuổi ma quỷ và làm đẹp, họ vẽ lên mặt những đường nét sinh động, sặc sỡ sắc màu, nhằm biểu thị ước mong cầu may, trừ tà.
Các hoa văn tinh tế và sinh động trên gương mặt một phụ nữ Pygmy
Căn nhà của người Pygmy cũng khá đặc biệt. Họ không dùng ngói hoặc cát, đá mà dùng lá chuối hoặc lá cọ để lợp nên những túp lều nhỏ xinh hình bầu dục cao khoảng 1,5 m.
Tuy còn sống hồn nhiên và nguyên thủy, nhưng cách thức sinh hoạt cộng đồng của tộc Pygmy rất hợp lý. Mỗi hộ sống độc lập dưới một túp lều và quây tròn trong một không gian chung của bộ lạc. Nhà của tộc trưởng sẽ được đặt ở vị trí trung tâm của vòng tròn.
Sống ẩn mình trong những khu rừng rậm, tách khỏi xã hội hiện đại, ồn ào, người Pygmy đã tự tạo cho mình không gian sinh hoạt hoàn toàn riêng biệt và lưu giữ những nét đẹp văn hóa vô cùng độc đáo suốt bao đời.
Theo Datviet
Phong tục cưới xin kỳ lạ của Thái lan
Tiệc cưới của người dân tộc Alu - Thái Lan rất thịnh soạn, cúng tế nhiều lợn và bò. Tuy nhiên vì thuế mổ gia súc của chính phủ quá cao, nên để đối phó, người dân nghĩ ra cách lấy dây thừng thắt cổ bò treo lên cây, sau đó đi báo với trưởng thôn bò đã tự thắt cổ t.ự v.ẫn. Trưởng thôn giả vờ không biết và đồng ý.
Song qiao: Vào ngày 7 hoặc 15 hằng tháng lịch Thái, tại một số vùng trên đất Thái Lan tổ chức những buổi dạ hội truyền thống. Trong buổi dạ hội, mọi người để ý nhất đến những cô gái songqiao - những cô gái đẹp như hoa phù dung. Songqiao có nghĩa là "cô gái đeo vòng bạc nhỏ" - đặc điểm nổi bật khi cô gái đến t.uổi cập kê. Từ ngày người cha đeo cho cô con gái songqiao, cô gái ấy có quyền được tự do đi lại với các chàng trai.
Người dân ở đây kiêng nam nữ thanh niên lấy nhà mình làm nơi nói chuyện tình yêu, bởi họ cho rằng thần linh trong nhà không thích những hành vi yêu đương của trai gái.
Người dân tộc Moxuyn yêu nhau thường do các cô gái chủ động. Cô gái đến t.uổi lập gia đình phải ra khỏi căn phòng của mình, chủ động đi tìm kiếm bạn đời, nếu không sẽ bị bố mẹ trách móc, có khi bị đ.ánh c.hửi. Đám trai trẻ không thích yêu những cô gái đã lớn lên cùng mình, bởi họ cho rằng lấy một người quá quen thuộc về làm vợ chẳng còn có ý nghĩa gì nữa. Vì thế, họ thường tìm đến nơi khác kiếm vợ.
Nghi thức kết hôn của dân tộc này rất đơn giản: G.iết một con lợn cùng một ít thịt thú rừng mời cơm bố mẹ cô gái và hàng xóm láng giềng. Sau đó đưa cho nhà gái lễ vật ăn hỏi, thế là hoàn thành xong mọi thủ túc cưới xin. Sau khi cưới, chàng trai về nhà vợ ở hoặc sống trong ngôi nhà gỗ nhỏ mà hai vợ chồng cùng làm. Tình yêu của người dân ở đây rất thuỷ chung, họ tin tưởng "chỉ có một bầu trời thì cũng chỉ có một vợ một chồng", nên rất ít xảy ra tình trạng ly hôn.
Cướp vợ: Hôn lễ của người dân Alu, Thái Lan thường được tổ chức sau mùa thu hoạch. Trước đó vài tháng, hai bên đính hôn với nhau, trao cho nhau tẩu thuốc bạc, t.huốc l.á và một số đồ trang sức nhỏ khác.
Mùa thu hoạch vừa xong, vào đêm trời tối đen, vị hôn phu cùng vài người bạn lén lút đến nhà cô gái. Khi cả nhà cô đang ngủ say, chàng trai sẽ leo vào phòng cô, phát tín hiệu, nắm tay cô gái, lôi cô xuống tầng lầu. Khi ấy cô gái nửa vui mừng, nửa sợ hãi, giẫy đạp hò hét rất to cho mọi người biết bị chú rể cướp đi.
Thực ra lúc đó bố mẹ cô gái đã tỉnh từ lâu và biết rõ những gì đang xảy ra, nhưng họ vẫn giả vờ không biết. Khi cô gái bị cướp đi rồi, theo phong tục, bố mẹ cô gái sẽ đi báo với trưởng thôn. Trưởng thôn cùng những người già đến nhà chú rể hỏi rõ ngọn ngành sự việc. Sau cuộc hỏi đáp, hai bên cùng định giá cô gái.
Theo quy định truyền thống của dân tộc Alu, giá của một cô gái thông thường là 16 đồng bạc. Mặc dù điều này đã thành thông lệ, hai bên vẫn cứ tranh cãi một hồi. Sau khi định giá xong, nhà gái đòi thêm một chút, nhà trai miễn cưỡng đồng ý, và hai bên cùng quyết định rút bớt một đồng. Họ cho rằng nếu không làm như vậy, gia đình nhà trai sẽ bị phá sản.
Trời sáng lên, trong thôn bắt đầu nhộn nhịp tổ chức tiệc cưới. Mọi người g.iết lợn nấu rượu mời bạn bè xa gần đến giúp cô dâu chú rể dựng nhà. Tiệc cưới của người dân tộc này rất phong phú và thịnh soạn, cúng tế nhiều lợn và bò. Tuy nhiên vì thuế mổ gia súc của chính phủ quá cao, nên để đối phó, người dân nghĩ ra cách lấy dây thừng thắt cổ bò treo lên cây, sau đó đi báo với trưởng thôn bò đã trèo lên cây thắt cổ t.ự v.ẫn. Trưởng thôn biết nhưng lại giả vờ không biết, nói rằng: "Nếu thế, chúng ta hãy ăn thịt con bò thắt cổ c.hết ấy vậy".
Giẫm đạp xua đuổi ma quỷ: Những cô gái dân tộc Ycô khi đi lấy chồng phải tổ chức nghi thức giẫm đạp xua đuổi tà ma. Khi đến trước ngưỡng cửa nhà chú rể, cô dâu phải ngồi trước ngưỡng cửa để người khác đạp vài cái tượng trưng, nhằm xua đuổi ma quỷ trên người cô gái. Sau đó cô dâu thay bộ quần áo mới do chú rể chuẩn bị sẵn. Sau lễ cưới, cô dâu ở lại nhà chú rể, nhưng không được nói chuyện với bất cứ người nào.
Tối ngày thứ hai, gia đình chú rể tổ chức tiệc mời những người lớn t.uổi và họ hàng bạn bè trong thôn đến dự. Lúc này cô dâu vẫn chưa được ăn cơm, nói chuyện cùng mọi người. Phải đến sáng ngày thứ ba, cô dâu mới thực sự trở thành một người trong gia đình chú rể, chính thức trở thành vợ của chú rể.
Nam đi tu, nữ cắt tóc: Con trai Thái Lan đến t.uổi thành niên bắt buộc phải đi tu, vào chùa sống một thời gian, nếu không trong cả cuộc đời mình chàng trai sẽ không được mọi người tin yêu, đặc biệt kết hôn sẽ trở thành vấn đề khó khăn đối với anh ta. Khi con gái trưởng thành phải tiến hành cắt tóc, như vậy sau này mới có thể lấy chồng. Các cô gái đều cho rằng, những chàng trai từng làm hòa thượng là những người có đạo đức tốt, là những người bạn đời lý tưởng. Vì vậy sau khi các chàng trai hoàn tục thì có thể kết hôn với bất kỳ cô gái nào đã làm lễ cắt tóc.
Hôn lễ cúng ma: Thanh niên Lạp Ngõa khi kết hôn, nhà trai phải chuẩn bị một con lợn to, tám con lợn con, vài con gà, vài hũ rượu. Hôn lễ tiến hành trong ba ngày. Ngày thứ nhất là ngày chuẩn bị, nhà trai dùng hai cái gùi đựng thóc đã phơi khô, mời cô gái xay gạo, chuẩn bị nấu chín cúng ma. Nhà trai nhờ các thanh niên chưa có gia đình dựng một nhà cúng ma bên cạnh làng, nhờ người đi bắt cá, dùng lá chuối bọc cá hấp chín. Các thiếu nữ trong làng đến nhà người họ hàng của chú rể đón cô dâu được giấu sẵn ở đó, mổ lợn hoặc 20 con gà luộc chín đưa đến nhà cúng ma (cũng là phòng cưới). Thịt lợn thịt gà sau khi cúng xong được bỏ ra ăn ngay. Tất cả đều phải cố gắng ăn hết, không được mang phần về làng.
Sáng sớm ngày thứ hai, gia đình nhà trai g.iết vài con lợn nhỏ hơn đưa đến nhà gái và họ hàng nhà gái. Nhà gái dùng thịt lợn này đãi khách nhà trai. Chú rể và bạn bè trong buổi chiều ngày hôm ấy phải thăm hết nhà họ hàng cô dâu.
Ngày thứ ba cô dâu mang thêm một con lợn nhỏ và một bình rượu đến nhà trai. Nhà trai lấy thịt rượu này đãi khách. Mọi người ăn uống rất thoải mái, vui vẻ. Sau khi kết hôn, cô gái đợi đến khi có thai mới về nhà chồng sinh sống. Cô gái đi làm dâu phải cắt đứt hết tín ngưỡng gia đình mình để theo tín ngưỡng gia đình nhà chồng.
Theo Datviet
Thổ Nhĩ Kỳ và phong tục kết hôn khác lạ Nhuộm móng tay là một nghi thức kết hôn của người Thổ Nhĩ Kỳ. Chị dâu chú rể hoặc bà mối nhuộm lòng bàn tay và ngón tay trái hoặc cả hai tay cô dâu thành màu đỏ thạch lựu để chúc may mắn. Màu nhuộm đẹp hay xấu chính là điềm báo đôi uyên ương có hạnh phúc hay không sau khi...