Phòng trăng mật có hai giường đơn
Chồng nằm giường bên kia, kéo chăn lên tận cằm, ngủ khì. Mình, một mình một giường, chật diện tích mà lòng rộng thênh thang.
ảnh minh họa
Đám cưới vợ chồng mình diễn ra vào những ngày cuối cùng của năm 2012, sau ba năm hẹn hò. Niềm hạnh phúc như được nhân lên gấp đôi khi mình nhận được lời khen từ khách mời về một sự kiện cuối năm hoành tráng, ý nghĩa với thức ăn ngon, không khí vui tươi, và đặc biệt cô dâu chú rể góp vui rất hết mình.
Rồi như bao cặp vợ chồng mới cưới khác, mình lên đường tận hưởng tuần trăng mật tại nơi mà trước đây chồng từng có những năm tháng cắp sách tới trường, với công việc đầu tiên của đời sinh viên, đảo quốc Sư Tử. Mọi thứ cho chuyến đi đều được vợ chồng lên kế hoạch từ trước khi cưới và phân công cụ thể.
Vì đã có kinh nghiệm nên chồng nhận nhiệm vụ lên mạng lựa chọn khách sạn và đặt phòng cho kỳ nghỉ. Đó cũng là lý do vợ rất háo hức vì chưa biết nơi mình sẽ lưu lại trong tuần trăng mật này sẽ như thế nào. Không mất quá nhiều thời gian, vợ chồng đã đặt chân đến Singapore và làm thủ tục nhận phòng khách sạn. Chồng loay hoay ghi ghi chép chép, nói nói, và cuối cùng quay qua vợ gãi đầu, bối rối: “Lúc đặt phòng trên mạng anh đã ghi rõ yêu cầu nhưng vì là mùa cao điểm, ngoài dự kiến… mình… phòng của mình là phòng có… hai giường đơn…”.
Video đang HOT
Mình lúc này cười như mếu, giận dỗi vì chồng không hoàn thành nhiệm vụ được giao dù biết chẳng phải lỗi của chồng. Ai đời đi tuần trăng mật, tận hưởng những ngày đầu tiên của cuộc sống vợ chồng son trẻ lại ở một phòng với hai cái giường đơn đúng nghĩa (chỉ đủ một người nằm, người kia không thể ké, dù chỉ một phần ba tấm lưng).
Nửa ngày còn lại dù được chồng cho ăn ngon cỡ nào, đi hết chỗ này chỗ kia, nhưng tối về vừa đặt lưng lên cái giường đơn là vợ ấm ức. Chồng làm như tâm lý lắm, xoa xoa lưng vỗ về: “Mình còn cả tuần ở đây mà em, không sao đâu” và kéo chăn đắp lên tận cằm, ngủ khì. Mình, một mình một giường, chật diện tích mà lòng rộng thênh thang, nghĩ tới cái áo ngủ thật đẹp, quà tặng của chị, còn nằm sâu trong đáy vali, tự nhiên tủi thân và nước mắt lăn dài. Rồi mình cũng chìm vào giấc ngủ với suy nghĩ giận dỗi chồng vô tâm.
Sáng ra chồng cũng cười cười cái kiểu cười đáng ghét, ôm vợ vô lòng, lại xoa xoa lưng mặc cho vợ đang “hình sự”. Lúc hai vợ chồng chuẩn bị ra ngoài, chồng nhìn gương mặt phụng phịu của vợ rồi phá lên cười, ghé ngang quầy tiếp tân kiểm tra khách trả phòng và yêu cầu đổi phòng ngay trong buổi sáng như kiểu: “Anh đã mua bánh cho vợ rồi nha, đừng giận anh nữa”. Hai vợ chồng lại hì hục chuyển phòng với nụ cười tươi rói của vợ, vậy là hòa.
Suốt những ngày rong ruổi bên Singapore, chồng chỉ cho vợ nơi chồng đã có những bữa “cơm bụi” xa nhà, nơi chồng biết thế nào là công việc làm thêm của sinh viên. Chồng dẫn vợ về trường học ngày xưa, đi lòng vòng qua từng hành lang, dãy nhà, khu tự học, căng tin và dừng lại ở giữa sân trường. Chồng trầm ngâm im lặng ôn lại những kỷ niệm đã qua, vợ cũng thôi không tíu tít, nép vào vai chồng, siết c.hặt t.ay và tự nhủ: “Cám ơn đã bắt đầu dẫn lối cho em vào cuộc đời của anh, một cuộc đời không giản đơn nhưng sẽ thôi gập ghềnh bởi có vợ chồng mình ở đó”.
Cứ như thế những ngày ngọt ngào của kỳ nghỉ trôi qua với hình ảnh chồng nắm tay vợ, một cao, một chân ngắn (như cách chồng nói) len lỏi khắp ngõ ngách của đất nước này, đưa vợ đến những địa điểm thú vị, chỉ cho vợ thói quen của con người nơi đây, cho vợ nếm những món ăn ngon của vùng đất đa văn hóa với câu đùa: “Ăn một miếng cho biết với người ta”. Còn vợ dù không phải lần đầu đến đây nhưng cùng với chồng, thì đúng là một trải nghiệm tuyệt vời, một kỷ niệm khó quên.
Vậy đó, kỳ trăng mật của vợ chồng mình không thật lãng mạn như sách vở thường viết. Nhưng đó là cách chúng ta bước vào cuộc sống của nhau và bắt đầu cho cuộc hành trình lứa đôi sắp tới.
Theo VNE
Hai năm... anh vẫn chưa chịu bỏ vợ
Hai năm trôi qua, anh ấy vẫn chưa chịu bỏ vợ để làm đám cưới cùng tôi.
Ngày mới quen anh, anh bảo tôi anh đã ly hôn vợ. Tôi tin và chấp nhận đến với anh. Nào ngờ khi đã lỡ yêu anh rất nhiều, tình yêu vô cùng sâu đậm, tôi mới phát hiện ra anh chỉ mới ly thân vợ. Tôi đòi chia tay vì không muốn mình thành kẻ phá hoại gia đình người khác. Nhưng anh van xin tôi tha thứ và hứa sẽ nhanh chóng làm thủ tục ly hôn để cưới tôi. Đúng là anh đã hết tình cảm với vợ và tôi còn yêu anh nên tôi đồng ý. Nhưng đến nay đã 2 năm trôi qua, lời hứa đó vẫn thật mơ hồ khiến tôi không còn niềm tin ở anh. Bây giờ bỏ anh cũng dở, mà ở bên anh cũng phiền!
Điều sai lầm nhất của một người phụ nữ đó chính là nhẹ dạ và cả tin. Có lẽ bạn từng nghe qua câu chuyện ngụ ngôn "Ôm cây đợi thỏ". Chuyện kể rằng một người đàn ông đang cày ruộng, ông ta thấy con thỏ rất béo tốt chạy qua gốc cây. Ông ta đinh ninh rằng con thỏ sẽ chạy qua nữa nên quyết tâm đứng ôm cây cả ngày để đợi thỏ. Nhưng ông đợi mãi, đợi mãi vẫn không thấy thỏ đâu, chỉ biết ông đã phí phạm cả một ngày cày bừa kiếm miếng cơm manh áo.
Bạn có vẻ gì đó giống người đàn ông cày ruộng nọ, thoáng thấy một con thỏ mang tên "lời hứa" chạy qua là nuôi hy vọng lời hứa đó sẽ thành hiện thực, bỏ phí mất 2 năm t.uổi trẻ cùng tình yêu cho một kết quả mờ mịt và một hy vọng chấp chới chưa chắc đã thành hiện thực.
Ngay từ những giây phút đầu tiên, người đàn ông đó đã có xu hướng lừa dối bạn khi nói rằng anh ta đã ly hôn để khiến bạn tin tưởng và mềm lòng. Khi tình cảm của bạn đã lớn đến mức bất chấp những đạo lý của cuộc sống "không nên quen chồng người ta" thì anh ta lại dùng khổ nhục kế, van xin để bạn không thể nào dứt khoát, dù có thể trong lòng bạn biết mình đang làm sai. Và lại thêm một lần nữa, anh ta dùng lời ngon ngọt hứa rằng sẽ ly hôn vợ và đến với bạn. Đến lần này, bạn lại tiếp tục "ôm cây đợi thỏ" mà mãi chẳng thấy "chú thỏ" béo tốt đó quay trở lại. Bạn vô tình biến mình thành "nhân tình" trong bóng tối của người đàn ông đó.
Trong lòng bạn có lẽ đang phân vân giữa việc dứt khoát làm rõ vấn đề nếu anh ta không ly hôn thì chia tay, hay tiếp tục chờ đợi vì dù sao cũng đã chờ 2 năm rồi. Nhưng bạn hãy thử suy xét, nếu anh ta không ly hôn mà tiếp tục van xin bạn thì bạn đang là nhân tình, nếu anh ta ly hôn mà cưới bạn thì bạn chính là kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Kết quả nào cũng thiệt thòi về bạn.
Có thể tình yêu đang khiến bạn trở nên mù quáng và cảm xúc đã che mắt bạn (Ảnh minh họa)
Nhưng anh ấy yêu tôi thật lòng và chúng tôi đã sống rất hạnh phúc trong những năm tháng qua. Tôi có thể cảm nhận rõ tình yêu của anh ấy và nỗi chán ghét người vợ hiện tại. Liệu tôi có nên kiên nhẫn chờ đợi để nắm lấy hạnh phúc của chính mình?
Thông thường, khi bạn làm một việc gì quá lâu, quá nhiệt tâm, cho dù bạn biết rằng kết quả không hay hoặc mù mịt, bạn vẫn tiếp tục làm. Vì cơ bản, bạn tiếc những công sức mà mình bỏ ra bấy lâu và tự nhủ "chẳng lẽ đã chịu đựng được bấy lâu mà giờ không thể cố thêm chút nữa". Chính tâm lý "tiếc công tiếc sức" đó níu bạn ở lại chứ chưa chắc đã là tình yêu của bạn. Hãy tự hỏi mình: Một người đàn ông thật sự yêu bạn thì có lần lữa, hứa suông hết lần này đến lần khác như vậy không? Liệu một người đàn ông qua lại với tình nhân suốt 2 năm trời sau lưng vợ có phải là người đàn ông tốt? Và cứ cho rằng nếu lấy được anh ta làm chồng, liệu anh ta lại dan díu cùng cô người yêu nào đó sau lưng bạn?
Có thể tình yêu đang khiến bạn trở nên mù quáng và cảm xúc đã che mắt bạn. Hãy dành cho mình một khoảng thời gian không có anh ấy, đi du lịch thật xa và tĩnh tâm suy nghĩ. Và lựa chọn nào khiến bạn cảm thấy hạnh phúc, thoải mái, tự tin mà tiếp tục nuôi dưỡng tình yêu trong ánh sáng thì cứ theo đó mà quyết định. Làm "tập hai" không khó, nếu người đàn ông đó thật sự yêu chứ không phải muốn bạn trở thành "nhân tình".
Theo VNE
Hãy để trái tim em được ngủ yên! Em đã gói gém và khóa chặt trang nhật ký, hãy để trái tim em được ngủ yên. Ngày đó khi em còn là cô bé tròn 20 với trái tim nhân hậu, căng tròn nhựa sống... những ước mơ trong em chất đầy trang nhật ký. Anh cùng em bước qua bao buồn vui, thăng trầm t.uổi học trò em yêu quý...