Phận người không quốc tịch ở xóm Việt kiều
Nhìn những đứ.a tr.ẻ này không ai không chạnh lòng bởi nước da đen nhẻm, tóc vàng hoe, đứa có quần, đứa chỉ có áo, tất cả đều gầy nhom khẳng khiu.
“Đừng bắ.t có.c con nhé…”
Bãi đất trống nham nhỏ. Chỗ cỏ mọc, chỗ bùn sình, chỗ trơ đất. Cạnh đó một vài túp lều nhỏ che tạm bằng lá. Một ta-luy thoai thoải dẫn xuống bờ kênh, nơi đó còn có những con đò gỗ neo đậu là nơi trú ngụ của nhiều gia đình.
Cùng nhau nô đùa
Bọn trẻ vẫn nô đùa chạy nhảy. Chúng còn quá nhỏ, đứa lớn nhất chừng 6 -7 tuổ.i. Có đứa chỉ mới chập chững biết đi.
Nhìn những đứ.a tr.ẻ này không ai không chạnh lòng. Nước da đen nhẻm. Tóc vàng hoe vì nắng. Không đứa nào có được bộ quần áo tinh tươm lành lặn. Đứa có quần, đứa chỉ có áo. Chân không dép, đầu không nón, tất cả đều gầy nhom khẳng khiu.
Chúng tôi bắt gặp nhóm trẻ vào buổi sáng trên bãi đất nằm sát đường DT 831 ngay km 10 ( xã Tuyên Bình H. Vĩnh Hưng, Long An). Để tiếp cận với chúng, phải qua một bãi sinh lầy lội. Thế nhưng, khi vào được bên trong, bọn trẻ bỏ chạy tán loạn.
Bế được một b.é gá.i, gương mặt bé thất thần sợ sệt. Chưa kịp hỏi gì bé đã nói: “Chú ơi, đừng bắ.t có.c con. Má dặn con không được nói chuyện với người lạ sẽ bị bắt đi mất. Con sợ lắm”.
“Chú ơi đừng bắ.t có.c con nhé”
Video đang HOT
Ra là vậy! Tuy chơi đùa chạy nhảy nhưng lúc nào bọn trẻ cũng cảnh giác với người lạ. Đặt b.é gá.i xuống, chúng tôi hỏi bé: “Ba má con có nhà không?”. “Không”. Tiếng trả lời cộc lốc của bé làm cho chúng tôi thương cảm hơn bởi cả ngày rong chơi như thế lấy ai mà dạy dỗ.
“Ba má con làm gì?” “Ba đi bốc gạo, má cắt bồn bồn. Ba con chiều mới về má con thì chút nữa”.
Chúng tôi trấn an bé: “Mấy chú đến chơi thôi không bắ.t có.c con đâu”. Bé tròn xoe đôi mắt thơ ngây: “Thiệt vậy hả chú? Chú có kẹo không cho con một cục đi. Con thèm kẹo lắm”.
Bất ngờ trước “đòi hỏi” này, chúng tôi nhìn quanh, không một hàng quán nào, nên dù cố tìm mua cho các cháu cũng không thể…
“Con học lớp mấy rồi” “Lớp 1 chú à. Mà tối mới học ban ngày trường không dạy”. “Nó học ngu lắm chú ơi” – giọng nói của một b.é tra.i làm đứt quãng câu chuyện giữa chúng tôi và b.é gá.i.
Mỗi đứa một câu, tranh nhau nói, tranh nhau cười. Cũng cạnh khóe với bạn trong câu nói, nhưng cái cạnh khóe của tuổ.i thơ vốn vô hại, trong sáng hồn nhiên quá…
Chén cơm chan nước lã
Trong số những đứ.a tr.ẻ đáng thương này chúng tôi chợt nhìn thấy một b.é gá.i đang cầm chén cơm trên tay. Bé mặc chiếc áo đầm. Da bé đen sạm; tóc phủ xuống, khô cong do lâu ngày chưa được gội.
Chén cơm chan nước lã
Bé xúc cơm đưa vào miệng. Gọn gàng không rơi rớt. Nhìn vào chén cơm, chỉ có cơm và nước trắng. “ Sao con không ăn đồ ăn mà chỉ chan canh thôi vậy”.
Bé thật thà: “Sáng nay ba má con đi làm, anh chị con bán vé số. Chỉ còn mình con ở nhà, đói quá con vô xúc cơm ăn. Không phải canh đâu chú ơi. Không có gì ăn con chan nước lạnh bỏ thêm vài hột muối cho dễ ăn thôi”.
Thật khó tin, người lớn còn không thể ăn như thế, nhưng cô bé ăn ngon lành đến hạt cuối cùng…
Khi chúng tôi đang mải chuyện với các bé, dưới kênh một phụ nữ vác trên vai bó lục bình nặng trĩu đi lên. Đến gần lũ trẻ, chị quăng xuống đất, lấy tay quẹt vệt mồ hôi trên trán.
Một đứ.a b.é đến bên chị : “Má Sáu ơi sao hôm nay má về sớm vậy?” Chị nhìn lũ trẻ mỉm cười: “Hôm nay má gặp đám lục bình dày, cắt được nhiều nên về sớm. Có đứa nào ăn cơm chưa?”. Đám trẻ nhao lên: “Đói quá mà tía, má con chưa về má Sáu ơi”.
Túp lều của gia đình những đứ.a tr.ẻ
Tôi đến bên chị hỏi thăm về tình trạng mấy đứ.a tr.ẻ, chị Sáu cho biết cha mẹ chúng đều là Việt kiều ở Campuchia sinh sống bằng nghề chài lưới trên Biển Hồ từ mấy đời rồi.
Hai năm về trước, cá tôm trong Biển Hồ bỗng nhiên không còn nữa khiến cho nhiều gia đình lâm vào hoàn cảnh điêu đứng. Thế là họ dắt díu về đây.
Người nào còn ghe thì ở trên ghe. Người nào không có thì che tạm túp lều sống qua ngày. Không một người nào có giấy tờ chứng minh nguồn gốc hoặc chí ít cũng nhớ được quê hương mình để chính quyền xác minh cấp giấy tờ và tạo điều kiện sinh sống.
Chị Sáu chỉ cho chúng tôi những túp lều lá, nếu chị không nói khó có ai hiểu được đó là nơi dung thân của cả chục con người.
Chị nói: “Mình là người Việt trở về sống trên đất nước Việt Nam mà lại không có quốc tịch Việt Nam thì cũng là một điều đáng buồn”.
Theo VTC
Từ ngân hàng má.u, tin.h trùn.g... đến ngân hàng phân người?
Các công ty dược phẩm đang chạy đua để phát triển các loại thuố.c và vắc xin có thể chống lại một loại vi trùng tàn phá ruột và làm chế.t hàng nghìn người.
Phân người sẽ là một nguồn thuố.c hiếm?
Với những bệnh nhân bị nhiễm vi khuẩn Clostridium difficile, việc " cấy phân" có thể trở thành một cách chữa trị tiêu chuẩn trong vài năm tới. Cũng như ngân hàng má.u và tin.h trùn.g hiện rất phổ biến, ngân hàng chất thải của con người sẽ sớm ra đời.
Hàng năm, khoảng 3 triệu người Mỹ bị nhiễm vi khuẩn C.diff - vốn lây lan chủ yếu thông qua các bệnh viện, cơ sở an dưỡng và phòng khám của bác sĩ. Tại Australia, loại vi khuẩn này xuất hiện ở nhiều chủng, gồm cả loại chế.t người 244.
Hầu hết những người nhiễm vi khuẩn C.diff không phát tác triệu chứng gì nhưng khoảng 500.000 người Mỹ, hơn một nửa là trên 65 tuổ.i hoặc già hơn, đã bị đau bụng, sốt, tiêu chảy và viêm ruột kết. Khoảng 30.000 người chế.t vì loại vi khuẩn này mỗi năm, thường là do bị nhiễm khuẩn tái phát.
Nhiễm khuẩn thông thường là kết quả của việc uống kháng sinh, vốn quét sạch các vi khuẩn thân thiện khỏi ruột, loại vốn kiểm soát vi khuẩn C.diff. Cấy phân từ những người hiến tặng đã được kiểm tra có thể khôi phục những loại vi khuẩn này.
Các biện pháp chữa trị tốn kém từ Merck & Co và nhiều công ty dược phẩm khác, cũng như một loại vắc xin của Sanofi sắp ra đời. Tuy nhiên, ngày càng có nhiều chuyên gia về dạ dày - ruột cho rằng việc sử dụng biện pháp cấy phân người - trong giai đoạn thử nghiệm cũng có thể cứu được 85-90% số người nhiễm vi khuẩn C.diff.
"Mãi cho tới gần đây, cấy phân vẫn nằm ở ngoài rìa của chữa trị chính thống. Nó có thể trở thành cách trị bệnh hàng đầu trong vòng một tới hai năm nữa", bác sĩ Cliff McDonald, nhà dịch tễ học tại trung tâm kiểm soát và ngăn ngừa dịch bệnh Mỹ cho hay.
Những ca cấy phân đầu tiên được tiến hành vào năm 1958 với 4 bệnh nhân bị viêm ruột kết. Cách chữa trị này đã thu hút được nhiều sự chú ý hơn vào giữa những năm 1980, khi nhà nghiên cứu dạ dày-ruột Thomas Borody bắt đầu dùng chúng để chữa trị cho các bệnh nhân bị nhiễm C.diff của ông.
Gần đây, một bệnh nhân người Canada đã thoát khỏi bệnh tiêu chảy hiểm nghèo nhờ cấy phân của người khác vào ruột của mình. Trong thủ thuật này, bác sĩ đã cấy phân của em gái bệnh nhân vào ruột non của người bệnh. Các vi khuẩn thân thiện sinh sôi nảy nở, hỗ trợ vi khuẩn thiếu hụt trong ruột và bắt đầu tấ.n côn.g lại các loại khuẩn gây bệnh, kể cả C.diff. Sau thủ thuật, chỉ trong vòng 1 ngày, căn bệnh tiêu chảy của Marcia tự nhiên biến mất.
Theo xahoi
Mưa đêm Sài Gòn Có đêm mưa rả rích, rả rích kéo dài. Có đêm mưa rầm rập đến rồi rầm rập đi. Tháng 9, tháng 10 Sài Gòn hay có những trận mưa đêm, thường từ khoảng nửa khuya về sáng. Có đêm mưa rả rích, rả rích kéo dài. Có đêm mưa rầm rập đến rồi rầm rập đi, từng chập, từng chập. Có đêm...