Nuốt nước mắt trang trí phòng tân hôn cho chồng và nhân tình
Đêm mai thôi, họ sẽ tận hưởng hạnh phúc trong căn phòng tân hôn mà chị dày công trang trí. Chị thấy nghẹn đắng nhưng nước mắt không sao rơi tiếp được nữa…
Chị làm trong một công ty chuyên trang trí các sự kiện gia đình theo yêu cầu. Công việc của chị phần nhiều là trang hoàng lại phòng ngủ, tạo cảm giác lãng mạn, yêu thương cho những đôi vợ chồng hoặc tình nhân muốn “hâm nóng” tình cảm. Chị vui với công việc ấy của mình bởi nó giúp chị quên đi phần nào cái quạnh quẽ gần 3 năm nay giữa 2 vợ chồng chị.
Trước đây vợ chồng chị từng rất hạnh phúc, nhưng sau lần chị bị sảy thai thì tình cảm hai người cứ thế phai nhạt dần. Cứ như thể bất chợt có một hàng rào vô hình ngăn cản anh chị yêu thương nhau nồng đậm. Không ai nói với ai câu nào, anh và chị như thể người dưng sống chung nhà.
Chị làm hết sức để níu kéo tình cảm của anh (ảnh minh họa)
Từ ngày vào công ty này làm việc, chị trở nên yêu đời hơn và bắt đầu có suy nghĩ lấy lại tình cảm với chồng. Chị gây cho anh nhiều bất ngờ nhỏ, không chỉ là cô vợ tẻ nhạt và buồn chán như trước nữa. Anh cũng có nhiều phản ứng tích cực, như có hôm còn chủ động hôn lên trán chị trước khi đi làm. Chỉ điều đó thôi cũng đủ làm chị lâng lâng vui sướng cả ngày.
Sáng nay vừa tới công ty chị nhận được đơn đặt hàng thiết kế phòng tân hôn, đang trong tâm trạng vui vẻ nên chị nhận ngay hồ sơ và gọi điện cho khách hàng để tư vấn dịch vụ. Giọng nói dịu dàng ở đầu dây bên kia khiến chị có thiện cảm ngay với vị khách này nên phá lệ, mời cô ấy đi cà phê thay vì chỉ nói chuyện qua điện thoại như trước nay vẫn làm.
Gặp Tâm – cô khách hàng ấy, chị cứ xuýt xoa trong lòng là sao có người đẹp đến vậy, chưa kể phong thái còn rất sang trọng và cách nói chuyện đi vào lòng người nữa. Sau khi bàn xong về ý tưởng thiết kế, hai người vừa nói chuyện phiếm vừa nhìn ngắm tiết trời thu trong veo, mát mẻ.
Câu chuyện của Tâm khiến chị bất ngờ, rằng cô vốn chỉ là nhân tình, là người sưởi ấm trái tim cho người đàn ông đang gặp bế tắc cùng cực trong hôn nhân. Tâm nhiều lần từng dằn vặt mình nhưng tình yêu khiến cô không thể buông tay người đàn ông đó.
Video đang HOT
- Đâu phải cứ nên vợ nên chồng là tri kỷ đâu chị nhỉ – Tâm nói: Thấy anh ấy cứ dần héo úa em tự hỏi vì sao người làm vợ kia không làm tròn bổn phận của mình? Đôi khi người thứ ba không hẳn là người có lỗi đâu…
Chị gật đầu, bỗng dưng cảm thấy trong câu chuyện của Tâm có điều gì quen thuộc. Hai người tạm biệt nhau rồi trở về, chị vẫn trăn trở mãi không thôi.
Tối nay anh lại về muộn, chị ngồi một mình trong phòng, muốn đọc sách mà không sao tập trung nổi, chị cứ nghĩ về Tâm, nghĩ về vẻ ngoài xinh đẹp ấy, về ánh mắt buồn, có sự ngại ngùng khi kể câu chuyện của mình. Chị biết Tâm là người thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình một ai đó nhưng sao chị không thấy ghét Tâm, có lẽ vì trong câu chuyện của Tâm thì cái gia đình kia vốn dĩ đã vỡ sẵn rồi.
Giờ thì chị đã hiểu ra mọi chuyện (ảnh minh họa)
Ngày hôm sau, chị thu xếp công việc nhanh chóng rồi đến khách sạn nơi Tâm chọn địa điểm để bắt tay vào công việc thiết kế. Khi mọi thứ gần hoàn thành, chị mở hộp quà được Tâm dặn dò kĩ để trên đầu giường ra để sắp xếp. Trong đó là kiểu album ảnh dạng xếp đang là trào lưu. Chị tò mò lật ra để xem mặt người đàn ông Tâm lấy làm chồng ở ai và bàng hoàng, đó chẳng phải là anh sao?
Có rất nhiều bức ảnh của họ ở trong đấy, có những cái ghi là từ 2 năm trước. Vậy hóa ra anh và Tâm đã bên nhau lâu đến thế? Câu chuyện của Tâm bắt đầu trở nên thật logic với cuộc hôn nhân của anh chị, bế tắc, không sức sống. Chị hiểu ra, cái gia đình vỡ sẵn mà chị nghĩ đến hôm qua đó lại chính là gia đình chị. Nhưng chẳng phải chị đang cố gắng lấy lại “lửa yêu” sao? Có phải quá muộn rồi không?
Cùng lúc ấy, tin nhắn từ chồng hiện lên trên điện thoại, vỏn vẹn vài chữ: “Tối nay em về sớm nhé, anh có chuyện quan trọng cần nói.”. Chị biết chuyện quan trọng đó là gì. Anh đã chọn Tâm.
Chị lau đi hàng nước mắt lăn dài trên má mình, để hộp quà ngay ngắn trên giường. Đêm mai thôi, họ sẽ tận hưởng hạnh phúc trong căn phòng tân hôn mà chị dày công trang trí. Chị thấy nghẹn đắng nhưng nước mắt không sao rơi tiếp được nữa…
Theo Motthegioi
'Dù sao cô ấy cũng sắp chế.t rồi!'
Chứng kiến cảnh anh chăm sóc tình cũ, tôi chỉ biết nuốt nước mắt vào lòng cay đắng và bước đi như một kẻ bại trận.
Ảnh minh họa
Tôi và chồng yêu nhau 3 năm rồi mới đi đến hôn nhân. Chúng tôi cùng nhau trải qua đủ mọi thời kì khủng hoảng của tình yêu cho đến khi kết hôn, nên thấu hiểu mọi giá trị của việc chung sống thì phải nhân nhượng và đề cao yếu tố nào trong hôn nhân ngoài việc lấy tình yêu làm nền tảng.
Trước tôi, anh cũng có vài mối tình. Anh cũng chia sẻ hết, chẳng giấu tôi điều gì. Tôi thì vốn nghĩ đó là quá khứ trước tôi, anh và tôi thậm chí là hai người xa lạ thì ghen với tình cũ mà làm gì? Vậy nên tôi thoải mái với việc anh chia sẻ về những người phụ nữ đi qua đời anh và để lại trong lòng anh những vương vấn ra sao...
Có một cô tên Lan là người con gái mà anh yêu nhất, vì sự hiểu lầm mà hai người xa nhau, anh nói anh vẫn day dứt vì từ khi chia tay, anh chưa một lần gặp lại để có cơ hội nói lời xin lỗi cô ấy cho thanh thản, đó là điều mà anh nuối tiếc nhất.
Tôi nghe chuyện anh kể thì cũng chỉ biết vậy, tuyệt nhiên không thấy buồn phiền gì cho dù anh nói anh vẫn còn nuối tiếc với người ta. Ngay cả với bản thân tôi cũng vậy, khi chia tay mối tình trước anh, tôi cũng phải mất một thời gian dài để cân bằng lại cảm xúc trong lòng mình, cho đến khi tình cũ đi lấy vợ thì lòng tôi mới ráo hoảnh được, thế nhưng ngay cả đã không còn gì với nhau, trong lòng tôi đôi khi vẫn nghĩ về những kỉ niệm đẹp giữa tôi và tình cũ, chỉ nghĩ thôi không phải nuối tiếc hay mơ mộng đứng núi này trông núi nọ gì cả. Luận từ bản thân mình mà ra, tôi đã hết yêu mà vẫn còn nhớ thì làm sao hai con người vì hiểu lầm mà xa nhau không khỏi day dứt, nuối tiếc?
Lấy nhau, mọi việc vẫn bình an, chúng tôi không có nhiều điều phiền muộn trong cuộc sống bởi tôi và chồng đều có những nguyên tắc riêng và đã nói trước với nhau trước khi chung sống, cả hai cũng là người biết nghĩ cho nhau, thế nên chúng tôi hạnh phúc và bình an.
Thời gian này anh bận việc nhiều hơn và tôi cũng vậy nên cả hai ít có thời gian dành cho nhau, có những khi cả hai về nhà hỏi thăm nhau vài câu rồi lăn ra ngủ, chúng tôi chưa có con nên mọi chuyện cũng không quá khắt khe với nhau, đôi khi cũng nên cho nhau một khoảng trời riêng, ngay cả đã là vợ chồng.
Chỉ là cho đến khi tôi thấy anh khang khác, tuy chồng vẫn quan tâm đến tôi, nói lời yêu thương hàng ngày nên bằng linh cảm của phụ nữ, tôi có cảm giác như anh đang có gì giấu tôi, anh cứ bồn chồn, lo lắng, cứ mỗi khi có điện thoại là anh lại đi ra ngoài nghe, một việc mà trước đây chưa bao giờ anh làm. Anh đi sớm về muộn với tần suất dày đặc trong khi tôi biết công việc của anh dù có bận rộn đến mấy cũng không thể choán hết thời gian của anh như vậy được, hẳn nhiên là có chuyện không ổn...
Tôi có hỏi chuyện ý tứ xem phản ứng của anh ra sao thì y như rằng anh chối bay chối biến và thậm chí còn phản kháng lại tôi, một người không có tật làm sao lại giật mình? Và tôi biết, có thể anh đã có người đàn bà khác.
Tôi thất vọng nhiều, đa.u đớ.n nhiều, suy nghĩ nhiều rằng mình nên làm gì? Có nên chứng kiến tất cả để đưa ra giải pháp hay giả vờ mù câm điếc để có được thứ hạnh phúc giả tạo dù trên đầu đang bị cắm hai cái sừng to tướng? Không! Thà là tôi biết tất cả, thà là đa.u đớ.n nhưng nó là sự thật còn hơn phải mụ mị và tự hủy hoại mình bằng những lo âu vô cớ, hèn hát không dám đối diện. Tôi quyết định theo dõi anh và phát hiện anh hàng ngày vẫn đi đến một bệnh viện chữa ung thư.
Ảnh minh họa
Chứng kiến cảnh anh chăm sóc tình cũ, tôi chỉ biết nuốt nước mắt vào lòng cay đắng và bước đi như một kẻ bại trận. Tôi không biết phải làm gì lúc này? Dù cái cao thượng trong tôi vẫn nói rằng "Dù sao cô ấy cũng sắp chế.t rồi, cứ để anh ấy chăm sóc cô ấy đến phút cuối cùng để anh ấy an lòng..." thế nhưng cái ích kỉ trong tôi lại trỗi dậy "Anh yêu cô ta đến như vậy ư? Hóa ra cô ta luôn trong lòng anh, nhìn anh kìa, những giọt nước mắt đa.u đớ.n, danh xưng là chồng mà ai cũng tưởng như thế trong phòng bệnh, nhìn cái hôn lên trán của anh với tình cũ kìa, lúc này anh có nghĩ đến tôi, người đàn bà với danh phận là vợ anh?".
Tôi cứ tự dằn vặt bản thân mình như thế hàng ngày hàng giờ sau khi biết sự thật về chồng và tình cũ của chồng. Mỗi lần về nhà, anh hỏi tôi vài câu qua loa và rũ xuống giường ngủ, hết! Hôn nhân của tôi, tình yêu của tôi...tất cả biến thành một mớ bùi nhùi mà tôi phải tự gỡ. Nhưng gỡ làm sao đây? Phải nói gì đây? Phải làm gì đây? Mọi chuyện cứ rối tung lên giữa cái lằn ranh cao thượng và ích kỉ, bao dung hay giành lại những thứ thuộc về mình? Chiến đấu với người sắp chế.t ư? Tôi thấy mình quá hèn kém, nhưng cái ám ảnh về một mối tình sâu đậm và chồng tôi dành cho Lan, kể cả sau này cô ấy có qua đời có lẽ vẫn còn nguyên vẹn, vậy thì tôi là ai trong cuộc đời anh đây? Tôi phải làm sao để thoát khỏi mớ bòng bong này, nên nói với anh tất cả hay im lặng và chấp nhận những đớ.n đa.u mình tôi mang?
Theo Tintuc.vn
Sợ con trai 'quá sức', mẹ chồng trắng đêm canh cửa phòng tân hôn Chị Hằng bảo, nhiều khi mẹ chồng chiều chuộng con trai hơn cả trẻ nhỏ khiến chị vừa ấm ức, vừa cảm thấy tức cười. Ví dụ như ăn cá mẹ gỡ xương cho, đồ gì ngon cũng để phần con trai, đi đâu mẹ cũng tranh xách đồ trong khi con trai sức dài vai rộng để đi tay không. ảnh minh...